Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1597
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1009: Các Môn Thần Phục (trung)
hư Thần Quốc Độ bao phủ Phương Hàn ở chính giữa, vô số hư ảnh Thần Đế Thần tộc ở trong đó, đều tuôn xuống chư thần chúc phúc. Giờ khắc này Phương Hàn giống như Thánh vương chí cao vô thượng của trong Thần tộc, được chư thần ủng hộ.
"Ngươi là Thần tộc!"
Đây là câu nói đầu tiên khi Thương Tử Lạc được thả ra.
"Ta không phải thần, không phải tiên, không phải ma, không phải phật." Đại thủ của Phương Hàn hơi mở, thoáng bao phủ lấy Thương Tử Lạc: "Nói đi, Vũ Hóa Môn tại Thiên giới có bao nhiêu cao thủ? Bao nhiêu thế lực? So với Thái Nhất Môn tại Thiên giới thì thế nào? Là yếu hơn hay mạnh hơn?"
"Ha ha ha, ngươi muốn thám thính tin tức của Vũ Hóa Môn từ trong miệng ta sao? Đó chỉ là si tâm vọng tưởng." Thương Tử Lạc cười, nụ cười như "tráng sĩ một đi không trở lại" giọng nói hùng hồn cất lên: "Hôm nay ta thất bại ở trong tay Phương Hàn ngươi, ngươi muốn thế nào thì làm thế đó, nhưng đừng hòng bắt ta khúm núm. Nói thật cho ngươi biết, ta đã tu thành Phách Chủ Trọng Sinh Pháp, tại Vũ Hóa Môn có lưu một tia Nguyên Mệnh Đăng, chỉ cần linh hồn của ta bị tắt, Nguyên Mệnh Đăng sẽ một lần nữa thiêu đốt, ta sẽ trọng sinh lại, hơn nữa mỗi lần trọng sinh ta đều hấp thu một lần kinh nghiệm khi tử vong, khiến cho lực lượng của ta càng ngày càng mạnh, kinh nghiệm tu đạo càng đầy đủ. Chín lần lột xác, khi ta chết chín lần, sẽ chính thức trở thành bá chủ Chư Thiên, nắm giữ vạn giới."
"Ngươi có Nguyên Mệnh Đăng?"
Phương Hàn khinh miệt cười: "Cái này, ở trong thế tục cũng có, đem bổn mạng linh hồn ký thác vào một kiện pháp bảo, chính mình nếu gặp nguy hiểm hình thần câu diệt gì đó, còn có thể trọng sinh. Nhưng mà ước chừng ngươi còn quá coi thường Phương Hàn ta. Ta nắm giữ vô thượng chí đạo của Chung Kết Thánh Vương Thần tộc, hóa thân của hủy diệt, phá hư, hủ bại, suy bại, tử vong, năm loại đạo lý, có thể trực tiếp ngược dòng bổn nguyên tiến hành công kích. Nói cách khác ta ở đây kết liễu tính mạng của ngươi, bổn mạng Nguyên Mệnh Đăng của ngươi cũng sẽ bạo tạc, tắt ngúm."
Trong lúc nói chuyện, trên tay hắn xuất hiện một đoàn hắc quang, trên mặt lộ ra khí tức chung kết. Chư Thần Hoàng Hôn hiện ra giữa hắc quang, khiến cho Thương Tử Lạc kinh hãi lạnh mình, không thể tự sướng nữa.
Hắn cảm giác được lời của Phương Hàn không hề sai.
Chung kết chi đạo cổ xưa thật sự có thể hủy diệt chính mình.
Sắc mặt của hắn trở nên âm trầm, tựa hồ như đang nghĩ làm cách nào thoát thân, lại tựa hồ đang nghĩ làm sao phản kích, tìm được sinh tồn từ trong nghịch cảnh.
"Thế nào? Bây giờ đã minh bạch chưa? Nếu minh bạch rồi thì hãy quỳ xuống, làm nô lệ trung thành cho ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng. Bởi vì này hết thảy Mang Sơn này còn phải cần ngươi tới quản lý. Dù sao ngươi cũng là một Giám sát sứ của Thiên Đình tại Tuyền Châu, có ngươi ra mặt, ta khống chế căn cứ địa Mang Sơn cũng trở nên thuận lợi hơn rất nhiều."
Phương Hàn bắt Thương Tử Lạc quỳ xuống.
"Nguyên lai người này muốn mang tất cả tài phú của Mang Sơn đi, để tất cả mọi người tại trăm ngàn môn phái quy thuận. Đúng rồi, khống chế được ta, có thể thông qua ta nắm giữ Mang Sơn, Thiên Đình cũng không truy cứu hắn." Thương Tử Lạc biết Phương Hàn đang nghĩ gì, đó chính là nguyên nhân mà hắn chưa giết mình."
Tâm tư của hắn lập tức linh hoạt.
Có thể mượn chuyện này để thoát thân.
Trong nháy mắt hắn nghĩ ra các loại mưu kế, cực kỳ tiêu sái cười: "Thì ra là thế, ngươi muốn tài phú của cả Mang Sơn? Lại sợ Thiên Đình truy tra, chuyện này cũng không có gì, cùng lắm thì chúng ta có thể làm bằng hữu. Hơn nữa, ngươi nói ở hạ giới bản thân là chưởng môn của Vũ Hóa Môn, như vậy còn là đồng môn của ta, ngươi có thân phận truy nã của Thiên giới, nhưng mà có ta, ta có thể bảo vệ ngươi, thậm chí có thể giúp ngươi trà trộn vào Thiên Đình, làm một phương Giám sát sứ, như vậy sẽ có thân phận mới, có thể tự do đi lại tại Thiên giới. Hơn nữa là tuyệt thế thiên tài giống như ngươi, Vũ Hóa Môn ta nhất định sẽ nhận làm đệ tử, chăm chú bồi dưỡng, kiệt lực che dấu thân phận của ngươi."
Thương Tử Lạc thao thao bất tuyệt, miệng lưỡi lưu loát, ngôn ngữ của hắn rất có kỹ xảo, nói đúng là ba hoa chích choè, miệng phun hoa sen: "Ngẫm lại, nếu ngươi có thân phận sứ giả Thiên Đình, lại là thiên tài đắc ý của Vũ Hóa Môn ta, cũng không ai hoài nghi ngươi, lúc đó bản thân ngươi sẽ lợi hại cỡ nào? Tiền đồ bừng sáng, tài phú vô kể, siêu việt vô tưởng, lượng tài phú mà Vũ Hóa Môn chúng ta nắm giữ, cho dù một vạn Mang Sơn cộng lại cũng chỉ là bằng một sợi lông mà thôi, chúng ta không phải nắm giữ linh mạch, mà là Nguyên Thủy bổn nguyên ngưng kết thành quốc gia, tính cả vô tận thần tàng còn sót lại trên vũ trụ, còn có hi vọng tu thành Thiên Quân."
Nói xong những lời này, hắn đắc ý nhìn sắc mặt Phương Hàn.
Với tình cảnh là tội phạm truy nã của Thiên giới, Phương Hàn lâm vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, nhất định phải tìm một thân phận, hắn thoáng đánh trúng chỗ hiểm của Phương Hàn, khiến Phương Hàn không thể không động tâm.
"Hừ! Kẻ này cực kỳ nguy hiểm, ta không thi triển một chút mưu kế, căn bản không cách nào thắng hắn. Chỉ là người nào cũng có nhược điểm, ngay cả Thiên Quân cũng không ngoại lệ. Ta chỉ cần lừa hắn tiến vào Vũ Hóa Môn, hoặc là tới Thiên Đình, vậy hắn xong rồi, ta bắt được ngươi, sẽ lập công lớn a."
Một tia tối nghĩa dao động sâu trong nội tâm của hắn.
Kế hoạch âm hiểm độc ác xuất hiện, nhưng mà ngữ khí lại hết sức thành khẩn, nói chuyện giống như là sư huynh đối với sư đệ vậy.
"Phương Hàn sư đệ, không thể tưởng được Vũ Hóa Môn ta cư nhiên xuất hiện một thiên tài như ngươi, nếu như bẩn báo lên một số lão gia trong môn phái, bọn họ không biết sẽ cao hứng thành bộ dạng gì nữa. Vũ Hóa Môn chúng ta cùng Thái Nhất Môn tại tiên giới có thực lực tương đương. Cự đầu sau lưng của Thái Nhất Môn là Tai Nạn Thiên Quân, mà cự đầu sau lưng Vũ Hóa Môn chúng ta càng thêm thần bí cường đại. Nếu như ngươi trở về Vũ Hóa Môn, nhất định sẽ dễ dàng quật khởi, chém giết đám thiên tài đệ tử của Thái Nhất Môn như hoa rơi nước chảy."
"Vậy sao?"
Phương Hàn nhàn nhạt nói một câu: "Ta bảo ngươi quỳ xuống nói chuyện, sao ngươi vẫn còn đứng? Chẳng lẽ thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi?"
"Ách!"
Vẻ mặt tươi cười của Thương Tử Lạc đột nhiên ngưng lại, nguyên bản cho rằng Phương Hàn nghe xong sẽ động tâm, sau đó mình lợi dụng cơ hội vây giết hắn, cuối cùng khiến hắn chết không có chỗ chôn. Nhưng lại không ngờ rằng Phương Hàn không hề động tâm một chút nào.
"Ngươi!" Hắn nhẫn nhịn hơn nửa ngày mới nặn ra được tưng ấy chữ, nhưng tất cả đều dư thừa, bây giờ không còn lời nào để nói. Vừa rồi miệng lưỡi lưu loát thao thao bất tuyệt, bây giờ trở thành cà lăm.
"Quỳ xuống!"
Phương Hàn áp đại thủ xuống, thi triển ra "Băng Thiên" "Kình Thiên" "Thác Thiên" các đại lực chi pháp, đánh về phía Thương Tử Lạc, cứng rắn bắt hắn quỳ xuống.
"Không ngờ ngươi thật sự muốn ta quỳ xuống! Ầm ầm! Tại phút chốc Thương Tử Lạc quỳ xuống, hắn cũng triệt để phẫn nộ, hai mắt đỏ ngầu: "Người của Thương gia ta có huyết mạch cao quý, Đại Thương thế gia chưa bao giờ phải quỳ!"
"Quỳ xuống cho ta!" Phương Hàn lại một lần nữa ép đại thủ xuống, khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích."
"Súc sinh!" Thương Tử Lạc kiệt lực dãy dụa, muốn liều mạng.
"Phản kháng như vậy, ta không thể lưu ngươi lại rồi! Ngươi đã không muốn làm tay sai của ta, ta cũn chỉ có thể giết ngươi, cướp đoạt trí nhớ cùng linh hồn của ngươi, ta có đại thần thông Luân Hồi, có chuyển thế đầu thai bí pháp, sau khi dung hợp ngươi, có thể hoàn mỹ diễn hóa ra khí tức của ngươi, đến lúc đó lợi dụng thân phận của ngươi cũng có thể làm được chút sự tình. Ta đương nhiên là muốn vào Vũ Hóa Môn, nhưng mà không dùng thân phận của ngươi, cũng không dùng thân phận Phương Hàn này, ta sẽ làm một đệ tử ở tầng chót, chậm rãi bò lên. Linh hồn cùng trí nhớ của ngươi sẽ để ta quen thuộc hết thảy về Vũ Hóa Môn, cũng có thể để ta hiểu thêm nhiều điều về Thiên giới."
Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn trực tiếp bổ ra một chưởng chộp lên đầu Thương Tử Lạc, sau đó chính thức bắt đầu luyện hóa, Đại La Chân Hỏa, Tạo Hóa chi khí, khởi nguyên chi lực, chung kết chi lực cuồn cuộn tiến nhập vào thân thể đối phương.
Ầm ầm!
Vô số hỏa diễm bốc cháy trên người Thương Tử Lạc, dần dần huyết nhục của hắn biến thành nguyên khí, thẩm thấu tiến vào vô số huyệt khiếu trong thân thể Phương Hàn, cuối cùng hắn biến thành một đoàn quang trạch màu vàng, trên mặt có hàng tỉ hoa văn Đại La đan vào nhau, là pháp tắc bán Kim Tiên của hắn, trong những đạo pháp tắc này có một khối thần quốc, quốc gia thật cường hoành, trong quốc gia này chứa đựng vô số đan dược, còn có những thứ cơ mật nhất của Thương Tử Lạc.
Đầu ngón tay của Phương Hàn điểm ra, đã thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, vạch trần quốc gia này, pháp tắc Đại La hùng hồn ở bên ngoài dung nhập vào thân thể, khiến cho lực lượng của hắn đạt tới một loại cực hạn.
A!
"Phương Hàn, ta chết cũng sẽ không bỏ qua ngươi!"
Thần quốc của Thương Tử Lạc bị vạch trần, một cỗ lực lượng chung kết ngược dòng bổn nguyên phá hết tất cả sinh cơ của hắn. Khí tức linh hồn cuối cùng của hắn đều bị chung kết chi đạo tiêu diệt.
Dùng bổn mạng nguyên đăng sống lại là sở trường của Thần tộc, Chung Kết Thánh Vương chính là người tối cao của Thần tộc, chung kết chi đạo tự nhiên có năng lực diệt sát thứ này.
Cho nên thoáng cái Thương Tử Lạc triệt để bị giết, không còn bất cứ khả năng nào để trọng sinh.
Bản thân Thương Tử Lạc chính là tuyệt thế thiên tài, được Vũ Hóa Môn coi là trọng điểm bồi dưỡng, thậm chí được thượng cổ Kim Tiên đích thân truyền thụ pháp tắc, hiện tại toàn bộ đều bị Phương Hàn chiếm.
Giờ khắc này tuổi thọ của Phương Hàn hoàn toàn được khôi phục, đạt tới tình trạng khủng bố trăm vạn năm Thiên giới, đổi thành ở thế tục, chính là trọn vẹn hơn ba trăm triệu năm.
Hiện tại ở trên Bát Bộ Phù Đồ, Tam Thập Tam Thiên chí bảo, toàn bộ là hoa văn Đại La pháp tắc dày đặc, chắc chắn e rằng không thể tưởng tượng, nhất là Bát Bộ Phù Đồ, có chút tư vị tấn thăng làm trung phẩm tiên khí.
Trung phẩm tiên khí nhất định phải có pháp tắc Đại La. Mà thượng phẩm tiên khí thì pháp tắc Tổ Tiên đã ngoài Kim Tiên, thậm chí là pháp tắc Nguyên Tiên.
Về phần tuyệt phẩm, vương phẩm, thánh phẩm...Tiên khí, đã không thể dùng lẽ thường để suy đoán.
"Đáng tiếc, pháp tắc Đại La của Thương Tử Lạc này còn lâu mới hùng hồn, sau khi luyện hóa không đủ để Tam Thập Tam Thiên chí bảo, Bát Bộ Phù Đồ biến thành trung phẩm tiên khí. Nhìn xem tại trong Thần quốc của Thương Tử Lạc rốt cuộc có chứa đựng những gì?"
Toàn bộ bảo tàng khổng lồ trong Thần quốc đều tiến nhập vào trong bổn mạng vũ trụ của Phương Hàn.
Đầu tiên là số lượng khổng lồ Nguyên Thủy đan.
Từng viên từng viên đan dược phát ra khí tức mê người. Thần niệm của Phương Hàn quét qua, ước chừng bên trong có khoảng sáu trăm triệu viên, mỗi một viên đều hết sức sung mãn.
Trừ những thứ đó ra còn có vô số thần thông, đại tiên thuật giống như thủy triều vọt tới, tiến vào thân thể Phương Hàn, được Tiểu Túc Mệnh Thuật nhất nhất hấp thu. Còn có một số Tiên đan đều là tuyệt phẩm bị phong ấn. Đáng tiếc cũng không thấy có Vương Phẩm Tiên đan.
"Hử? Đó là cái gì?" Tại nơi trọng yếu nhất của bảo tàng, Phương Hàn thoáng nhìn thấy Thương Tử Lạc tựa hồ như rèn luyện một kiện pháp bảo còn chưa thành hình, kiện pháp bảo này giống như một cây quyền trượng, trên mặt cũng có hoa văn Đại La dày đặc đan vào nhau, cây quyền trượng này mang màu hỗn độn cổ xưa, tự hồ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết.
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh