Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Bạn trai quá vô tâm
Q
uen nhau được nửa năm, em sửng sốt khi một hôm 2 đứa đi ăn chung, em nhờ anh rót nước, anh kiên quyết không rót vì nói ghét ai sai anh như thế, có tay chân việc gì tự làm được thì làm đi.
Em 25 tuổi, bạn trai bằng tuổi, tụi em quen nhau gần 2 năm, rất khó khăn để em và anh yêu nhau. Trải qua nhiều chuyện tưởng chừng như sẽ cắt đứt mọi liên lạc, thế rồi chia lại hợp, tụi em vẫn ở bên nhau. Anh là mẫu người con trai mà em rất thích, mạnh mẽ, tự lập, thông minh, nhưng cách sống của chúng em quá khác nhau, anh vô tâm quá.
Quen nhau được nửa năm, em sửng sốt khi một hôm 2 đứa đi ăn chung, em nhờ anh rót nước, anh kiên quyết không rót vì nói ghét ai sai anh như thế, có tay chân việc gì tự làm được thì làm đi. Mặc kệ em giận dỗi bỏ về, anh vẫn nhất quyết không rót và còn nói với em đó là bản tính của anh. Sau này em nói và giải thích cho anh hiểu việc rót nước như thế thể hiện sự quan tâm chứ không phải sai vặt thì anh mới chịu và thay đổi. Sinh nhật anh, em muốn anh tổ chức trước với bạn bè một ngày, em sẽ cùng anh đi chơi vào đúng hôm sinh nhật, anh không chịu vì sợ bạn bè buồn. Kết quả em đi chơi với anh trước một ngày, bạn bè thì tổ chức đúng ngày sinh nhật. Tụi em không thể đi chung với bạn bè anh vì thời gian đó 2 đứa yêu nhau không cho ai biết.
Lúc mới yêu nhau anh hay gọi điện cho em, sau này cả ngày anh không thèm đoái hoài, tối đến mới nhắn tin hỏi thăm một câu rồi chúc ngủ ngon. Ngày lễ tết anh luôn dẫn em đi chơi, đi ăn nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ mua cho em một món quà hay bông hoa. Em không phải đứa con gái tham vật chất nhưng cũng thấy chạnh lòng khi xung quanh các cô gái cứ kể với nhau về những món quà của bạn trai tặng.
Em biết anh thực lòng thương mình, anh đã đem em về giới thiệu với mọi người trong nhà, ai cũng quý trọng em. Anh luôn nói về tương lai muốn cưới em làm vợ nhưng chờ thêm 2-3 năm nữa ổn định sự nghiệp đã. Đến hôm trước khi em đi du lịch Đà Lạt với công ty về, hỏi anh có đi đón em được không? Anh bảo để xem đã, em giận dỗi bảo không cần anh đón nữa, anh cũng đồng ý luôn. Em tỏ thái độ giận dỗi ra mặt, nghĩ thế nào anh cũng đi đón nhưng không, anh không đón em và điều làm em bực nhất là anh xem như không có chuyện gì xảy ra, như không biết em giận.
Em cũng là cô gái xinh xắn, tốt tính, sao lại bị đối xử như thế. Em thương và lo cho anh bao nhiêu mà sao anh lại vô tâm quá. Đi đâu làm gì em cũng nhớ tới anh, thấy cái gì đẹp cũng mua về cho anh, những gì anh nói không thích em luôn ghi nhớ để bản thân không làm những việc đó. Em cảm thấy tình cảm của mình bị xem thường và thấy mình suốt ngày chạy theo anh, mong anh ban phát tình yêu. Em phải làm gì đây mọi người? Quyết định của em là đúng hay sai? Mặc dù nói chia tay nhưng em còn thương và nhớ anh lắm.
Quỳnh