Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 1014: Thân Phận Bại Lộ
ở không gian Kim Di, Hạ Ngôn vơ vét sạch 21 kho báu. Trong 21 kho báu này, số Quy Nguyên Đan cùng vật phẩm tài nguyên tính cả số vật phẩm tài nguyên còn chưa bán ra tổng giá trị phỏng chừng cũng chỉ 4,5 ức. So sánh với giá cả Bạch phù đang cạnh tranh ra quả thực chính là một trời một vực.
- Bạch phù này, cũng không biết là lấy được từ khi nào và từ nơi nào.
Trong đầu Hạ Ngôn tự nhiên chuyển ý niệm, hắn quả thật không nhớ rõ khi nào lấy được Bạch phù.
- Quên đi, nghĩ chuyện này làm gì.
Lắc lắc đầu, khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên một tia tươi cười khổng dễ phát hiện. Lúc này hắn đang cố gắng áp chế hưng phấn cùng vui sướng trong lòng. Cho dù là hắn, trong lòng lúc này cũng không thể bình tĩnh được.
- Đại nhân, ngài từ bỏ cạnh tranh Bạch phù sao?
Thù hạ của vị khách trong phòng 2113 cung kính lên tiếng hỏi.
Lão già tử bào lắc đầu:
- Ta tiếp tục ra giá, lão già Ngân tam giác kia có thể sẽ trực tiếp xông tới đậy ấy chứ? Quên đi, dù sao với giá 500 ức Quy Nguyên Đan ấy mua sắm Bạch phù một trong ba phù, hắn coi như thiệt thời rồi!
- Chúc mừng vị khách trong phòng 3000 thành công mua được Bạch phù một trong ba phù.
Lão già chủ trì đấu giá sau khi hỏi nhiều lần cuối cùng mới lên tiếng tuyên bố quyền sờ hữu Bạch phủ.
- Hiện tại, hội đấu giá lần này kết thúc, xin mọi người dựa theo trật tự rời hội trường.
Lão già chủ trì đấu giá nhấc tay lên chậm rãi vung xuống nói.
- Kết thúc rồi, đi thôi!
Khương Vân mở miệng nói với Hạ Ngôn.
- Vâng.
Hạ Ngôn gật đầu.
- Ta trước cùng Khương Vân đại Nhân rời trung tâm giao dịch, chờ sau khi từ biệt Khương Vân đại nhân, rồi mới trở lại lấy Chân Linh Đan cửu cấp và hơn 400 ức Quy Nguyên Đan của ta.
Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Thấy Hạ Ngôn cùng Khương Vân đứng dậy rời khỏi phòng, hai thầy trò Vương Lăng kia cũng cùng theo ra ngoài.
- Sư phụ. Chứng ta đi theo Hạ Ngôn này, chờ hắn rời khỏi thành Chu Tước, rồi...
Trong mắt Tiên Đạo Tông lóe sáng vẻ hung ác âm thầm truyền âm với sư phụ Vương Lăng.
- Trước đi theo rồi tính...
Vương Lăng không xoay người truyền âm nói.
Bốn người đi ra khỏi phòng liền nhìn thấy dòng người chầm chậm theo lối ra rời trung tâm giao dịch.
- Chúng ta chờ một lát, mọi người đi bớt rồi mới rời đi.
Khương Vân đừng lại, xoay người nói với Hạ Ngôn.
- Được.
Hạ Ngôn gật đầu nói.
Đại khái đợi khoảng một phần ba chén trà nhỏ, đại sảnh hội đầu giá đã trờ nên bớt đông đúc, đám người Khương Vân lúc này mới tiếp tục nhấc chân, nối theo dòng người đi về lối ra.
Theo trước mắt nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn lập tức phát hiện mình đứng ở trước cửa trung tâm giao dịch. Bên cạnh hắn không chỉ có Khương Vân, còn có hai người Vương Lăng cùng Tống Đông Cường.
- Vương Lăng, ngươi đi theo chúng ta làm cái gì?
Khương Vân nhíu mày hỏi.
- Hừ, đường này chả lẽ là của nhà ngươi? Chi cho phép các ngươi đi, không cho chúng ta đi?
Vương Lăng trợn mắt quát lạnh nói.
- Đúng vậy. Đường trong thành Chu Tước này không phải người bình thường có thể khống chế được.
Tống Đông Cường cũng hùa theo âm dương quái khí nói một câu.
- Được, vậy mời các ngươi đi trước.
Khương Vân chắp hai tay sau lưng nói.
- Buồn cười, ngươi kêu chúng ta đi, chúng ta liền đi?
Vương Lăng bật cười một tiếng.
Hạ Ngôn ở một bên liếc mắt nhìn hai người Vương Lăng, trong lòng cười lạnh. Hắn biết hai người này có chủ ý gì, chẳng qua Hạ Ngôn một chút cũng không lo lắng, hắn cũng không tính toán hiện tại liền rời đi thành Chu Tước này. Chỉ cần ở trong thành Chu Tước, hai thầy trò Vương Lăng này khẳng định không dám động thủ. Hơn nữa, với thực lực của Hạ Ngôn hiện tại cũng không e ngại Vương Lăng này. Cho dù không thể chiến thắng cũng có thể liều một trận chiến. Vương Lăng muốn giết hắn, cũng là chuyện rất khó. Hiện tại sức chiến đấu của Hạ Ngôn cũng đủ sánh với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường. Mà thực lực Vương Lăng tuy rằng rất mạnh nhưng chỉ sợ không bằng Giới chủ Khương Vân.
- Hạ Ngôn.
Đúng lúc này, một thanh âm từ phía trước truyền đến, Hạ Ngôn đưa mắt nhìn thấy hai bóng người rất nhanh bay vọt tới. Một người trong đó chính là Lý Tuyền Điện chủ Phương Diệp Điện của Phương Diệp Giới.
- Ha ha. Ta đã nói đứng ở trước cửa trung tâm giao dịch nhất định có thể đợi được ngươi.
Lý Tuyền đi đến gần cười nói, ánh mắt đảo qua trên người đám người Khương Vân.
“Không xong!” Hạ Ngôn nhíu mày. Lý Tuyền biết tên hắn, hiện tại còn kêu lên, ánh mắt hắn không khỏi thoáng nhìn về phíai Vương Lăng ở bên cạnh. Biểu tình trên mặt Vương Lăng hơi đổi, ánh mắt cũng hung hăng nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
- Điện chủ Lý Tuyền, người tìm ta có chuyện gì?
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
- ồ, vị này là giới chủ đại nhân của Phương Diệp Giới chúng ta, hắn muốn gặp ngươi. Cho nên...
Lý Tuyển giới thiệu tên tu luyện giả đứng bên cạnh hắn.
- Ngươi chính là Hạ Ngôn?
Tên tu luyện giả nhìn gần như cao hơn đám người Hạ Ngôn một cái đầu, trong mắt tinh quang liên tục lóe lên, thanh âm nệng nề nói.
Một cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp giới chủ không ngờ ở cửa trung tâm giao dịch chờ Hạ Ngôn, hiển nhiên không hợp lý. Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bất kể là ở đâu đều là nhân vật bá chủ. Cho dù là ở Trọng Thiên Giới, một Giới chủ cũng Phi thường cao quý, sao lại chờ một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ?
- Đúng vậy.
Nghe đối phương hỏi, Hạ Ngôn gật đầu.
- Quả nhiên rất trẻ tuổi. Ngươi đến từ biên thùy?
Giới chủ Phương Diệp Giới vừa lòng gật đầu, tiếp tục hỏi.
- Ha ha. Hai người bọn họ quả thật đến từ Lang Tà Giới nơi biên thùy. Vị này chính là giới chủ Lang Tà Giới, Hạ Ngôn tiểu huynhđệ là tu luyện giả của Lang Tà Giới.
Vương Lăng ở một bên cười nói.
Khương Vân cùng Hạ Ngôn nghe vậy, trong lòng cũng lộp bộp một hồi. Thầm nghĩ hỏng bét, tên Vương Lăng chết tiệt này.
- ồ...
- Rất tốt. Nghe nói Hạ Ngôn tiểu huynh đệ có rất nhiều vật phẩm tài nguyên muốn bán, ta đang muốn mua sắm một ít.
Giới chủ Phương Diệp Giới cười cười, rồi sau đó chuyển giọng nói.
- Cũng có thể Ta quả thật có một chút vật phẩm tài nguyên không dùng đến có thể bán
ra
Biểu tình Hạ Ngôn khôi phục bình thường, lạnh nhạt nói.
- Thật tốt quá, xin mời Hạ Ngôn tiểu huynh đệ theo ta đi Phương Diệp Giới, ta nhất định cho tiếu huynh đệ một giá cả vừa lòng.
Giới chủ Phương Diệp Giới cười ha ha nói.
- Cái gì? Đi Phương Diệp Giới?
Hạ Ngôn nhíu mày, chần chờ nói.
- Đúng, đi Phương Diệp Giới của ta. Mấy vị bằng hữu của ngươi cũng có thể cùng đi.
Giới chủ Phương Diệp Giới gật đầu:
- Chủ yếu là, ta không mang đủ Quy Nguyên Đan, cho nên vừa lúc mời mấy vị đi Phương Diệp Giới nhìn xem, nhất định sẽ chiêu đãi các vị chu đáo.
Khóe miệng Giới chủ Phương Diệp Giới co giật, ánh mắt nhìn phía Khương Vân cùng Vương Lăng.
“Hạ Ngôn này hẳn chính lặ tiểu tử được truyền thừa từ Thần chủ kia Hắc hắc, tới Phương Diệp Giới rồi, còn sợ tiếu tử ngươi mọc cánh chạy đi sao?” Giới chủ Phương Diệp Giới thầm nghĩ trong lòng.
“Tên hỗn đản này, chẳng lẽ dụ dỗ chúng ta tiến đến. Hay cho kế bắt ba ba trong rọ!” Vương Lăng cũng không ngốc. Trước hội đấu giá này hắn đã hoài nghi thân phận của Hạ Ngôn, chỉ là không thể xác định. Mới rồi ra khỏi trung tâm giao dịch, nghe được Lý Tuyền kêu tên Hạ Ngôn, hắn gần như có thể xác định thân phận của Hạ Ngôn.
Trong một khu vực này, Hạ Ngôn đang bị vô số cường giả tìm kiếm.
Lúc này nghe được Giới chủ Phương Diệp Giới kia mời bọn họ đi Phương Diệp Giới làm khác, trong lòng nảy sinh dự cảm không tốt Hắn có thể mơ hồ cảm thấy được thực lực Giới chủ Phương Diệp Giới này rất mạnh. Khoảng cách từ Phương Diệp Giới đến Trọng Thiên Giới cũng không xa, là một đại thế giới lịch sử Phi thường lâu đời. Người trước mắt này, rất có thể chính là người mở Phương Diệp Giới.
Cho dù trong bốn người bọn họ có hai Giới chủ, một mình Giới chủ Phương Diệp Giới này đối phó với bọn họ chỉ sợ cũng lực bất tòng tâm. Nhưng Phương Diệp Giới tuyệt đối không Chỉ có một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Đến lúc đó đi Phương Diệp Giới bị vây, vậy bọn họ chắp cánh khó thoát
- Chỉ sợ không được, tạm thời ta không tính rời thành Chu Tước.
Hạ Ngôn trực tiếp cự tuyệt.
Hạ Ngôn cũng đã nhìn ra, Giới chủ Phương Diệp Giới này đối với mình không có ý tốt, rất có khả năng sẽ gây bát lợi cho mình. Cho nên, vẫn là ở lại thành Chu Tước là an toàn nhát.
- ồ? Hạ Ngôn tiểu huynh đệ thật sự không đi Phương Diệp Giới ta?
Giới chủ Phương Diệp Giới biến sắc. thanh âm rét lạnh.
- Thật xin lỗi. Ta quả thật không thể đi.
Hạ Ngôn gật mạnh đầu, kiên định nói.
- Hừ!
Giới chủ Phương Diệp Giới hừ lạnh một tiếng, lập tức thân ảnh chợt lóe, biến mất tại chỗ, hiển nhiên là đã rời đi chỉ để lại Điện chủ Lý Tuyền ở lại nơi này.
- Hạ Ngôn, vì sao ngươi không đến Phương Diệp Giới làm khách chứ? Phương Diệp Giới chúng ta tuy rằng không bằng Trọng Thiên Giới, nhưng cũng là một đại thế giới từ rất xa xưa.
Lý Tuyền kinh ngạc hỏi Hạ Ngôn. Hắn đương nhiên nhìn ra Giới chủ đại Nhân của mình nổi giận. Kỳ thật tuy hắn là Điện chủ Phương Diệp Điện, nhưng cũng rất khó gặp được người mờ Phương Diệp Giới một lần. Lần nảy Giới chủ đại nhân không ngờ chủ động liên hệ hắn, làm cho hắn cũng là chịu sủng ái mà kinh sợ. Lý Tuyền cũng không biết tâm tư chân chính của Giới chủ đại nhân của mình, còn tưởng rằng Giới chủ đại nhân thật sự muốn mua sắm một ít vật phẩm tài nguyên cơ bản.
Với năng lực của Giới chủ Phương Diệp Giới, nếu muốn biết Lý Tuyền nhận thức một người tên Hạ Ngôn trong thành Chu Tước đương nhiên là không khó. Cho dù không thể xác định thân phận của Hạ Ngôn, vậy vì hy vọng kia cũng đáng giá chạy đến xem một chuyến.
“Bám sát Hạ Ngôn này, đừng cho hắn cơ hội chạy thoát!” Lý Tuyển vừa nói xong, ở trong đầu hắn liền nghe được thanh âm của Giới chủ đại nhân truyền tới. Nghe vậy, Lý Tuyển sửng sốt, sau đó Khôi phục bình thường.
- Ha ha, ta không có thời gian. Thật là đáng tiếc.
Hạ Ngôn lắc đầu, vẻ xin lỗi nói.
- Ừm, quên đi. Không biết Hạ Ngôn ngươi tiếp theo tính toán làm gì? Muốn rời thành Chu Tước sao?
Lý Tuyền lập tức lên tiếng hỏi.
Hai người Vương Lăng cũng vểnh tai nghe.
- Tạm thời không tính ròi thành Chu Tước.
Hạ Ngôn nói.
- Vậy thật tốt quá, ta cũng muốn ở lại thành Chu Tước một đoạn thời gian. Ha ha, như vậy cũng có thể cùng Hạ Ngôn ngươi trao đổi nhiều hơn.
Lý Tuyền cười nói. Tuy rằng hắn không biết rốt cục Giới chủ đại Nhân muốn làm gì, nhưng là giới chủ đại nhân pbần phó, hắn đương nhiên không dám vỉ phạm.
“Chết tiệt, tiểu tử này không ngờ không tính ròi thành Chu Tước!” Vương Lăng thầm mắng trong lòng.
- Hạ Ngôn, thân phận ngươi hiệ tại Chỉ sợ đã bại lộ, ở lại thành Chu Tước cũng tốt ở trong thành Chu Tước, tạm thời là biện pháp tốt nhất. Một khi ngươi rời đi, chỉ sợ sẽ lọt vào vây giết.
Khương Vân truyền âm nói với Hạ Ngôn.
- Vâng, ta cũng nghĩ vậy!
Hạ Ngôn cũng truyền âm đáp lời Giới chủ Khương Vân.