Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Bạn trai không muốn tôi đi làm sau cưới
G
ần đây nghe nói quê nhà anh sắp thi tuyển công chức, tôi cũng muốn tham dự nhưng rồi anh nói tôi thế này thế kia, cốt chỉ muốn tôi ở nhà nuôi con, không cho tôi đi làm.
Tôi 26 tuổi, tốt nghiệp đại học loại khá, đang làm nhân viên văn phòng trong công ty nhỏ ở TP HCM. Tôi có mối tình hơn 4 năm, anh kém 2 tuổi, yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, lúc đó tôi đang học năm 3, còn anh mới là sinh viên năm nhất. Anh thấy tôi và quyết tâm cưa bằng được, tới đầu năm thứ tư tôi nhận lời yêu anh, tới nay được hơn 4 năm rồi. Thời gian đầu anh rất yêu và chiều chuộng nhưng hơn một năm nay thái độ khác. Tôi là người miền Bắc, anh người miền Nam, trước đây không sao nhưng giờ nhiều suy nghĩ của anh khiến tôi không thể hiểu được.
Trước đây mỗi lần tôi giận tắt điện thoại là 30 phút sau anh có mặt tại phòng trọ của tôi mặc dù cách nhau 15 km. Mỗi lần như vậy chỉ cần anh lên là tôi hết giận, có lần tôi đòi chia tay anh ngồi khóc nức nở, tôi chỉ đùa thế thôi vì biết mình rất yêu anh. Nhà anh có điều kiện hơn nhà tôi, tôi không được như các bạn học cùng lớp, nhà nghèo, bố mẹ chỉ lo cho tiền học phí còn tiền ăn tiền nhà, tiền tiêu vặt tôi phải tự lo.
Tôi đi làm thêm từ năm thứ 2 đại học để kiếm tiền nuôi mình, bạn trai cũng giúp đỡ tôi khá nhiều. Càng ngày tình cảm tôi dành cho anh càng nhiều nhưng thời gian gần đây anh thay đổi, mới yêu thôi mà anh đã đánh tôi, chửi tôi bằng những từ ngữ mà chỉ những kẻ đầu đường xó chợ mới nói với nhau. Hiện anh làm ở quê còn tôi làm ở Sài Gòn, 2-3 tháng chúng tôi mới gặp nhau một lần, anh nói sau này khi lấy nhau tôi phải về quê anh sống, tôi đồng ý dù trước đây anh nói sẽ ở lại Sài Gòn làm việc vì tôi. Quan trọng là anh muốn tôi cưới xong không được đi làm, tôi nói thì anh bảo đi làm để cặp bồ này kia à?
Anh rất nghe lời mẹ, bảo tôi đừng bao giờ bắt anh phải lựa chọn giữa tôi và mẹ. Bạn bè thân của tôi trước đây rất quý anh nhưng giờ họ khuyên tôi nên bỏ vì lấy sẽ chỉ làm cho tôi khổ hơn thôi. Anh nói tôi không có quyền giận hờn, anh nói gì cũng phải nghe, không được cãi lại. Mỗi lần giận hờn tôi gọi anh tắt máy, nhắn tin không nhắn lại, mấy ngày liền anh mới chịu nói chuyện với tôi, không bao giờ anh chịu liên lạc trước.
Tôi khóc lóc, đau khổ một mình, anh chỉ đi chơi nhậu nhẹt với bạn bè, mặc kệ tôi. Tôi là con út, ăn học tử tế, đàng hoàng, bố mẹ đặt niềm tin ở tôi rất nhiều, tôi chưa bao giờ dám nói chuyện anh đánh tôi, chửi rủa tôi như thế nào, vì biết bố mẹ sẽ rất đau lòng. Nhà tôi nghèo nhưng bố mẹ vẫn cho tôi ăn học tử tế, tôi không muốn lấy chồng xong ở nhà làm nông, bố mẹ cho tôi học vì không muốn tôi khổ như bố mẹ, vậy mà giờ người tôi yêu lại muốn cưới xong phải ở nhà nuôi con, chăn nuôi, làm ruộng.
Tôi đâu phải xấu xí, cũng có nhiều người theo đuổi nhưng đều từ chối, họ có nhà cửa ở Sài Gòn, ăn học tử tế, lấy về tôi sẽ sung sướng hơn nhưng đã khước từ tất cả, vậy mà bạn trai tôi không hiểu điều đó, lúc nào cũng chửi bới, coi tôi không ra gì. Với anh, tôi không hề có một tý giá trị nào. Chúng tôi xa nhau mấy trăm km, anh ở nhà, đi đâu làm gì tôi không hề biết, còn tôi ở Sài Gòn mà không dám đi đâu vì anh gọi điện không có ở nhà là lại giận hờn, không nói chuyện với tôi.
Gần đây nghe nói quê nhà anh sắp thi tuyển công chức, tôi cũng muốn tham dự nhưng rồi anh nói tôi thế này thế kia, cốt chỉ muốn tôi ở nhà nuôi con, không cho tôi đi làm. Tôi biết anh tệ nhưng rất yêu tôi, tôi muốn chia tay nhưng không thể làm được. Giờ phải làm sao đây, mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Cảm ơn tất cả.
Thanh