Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Chương 829: Cuộc Chiến Linh Giai Trung Phẩm( Thượng )
Đ
ường Phong đánh một kiếm ra, Ngũ Triêu Dương né tránh không kịp, đành phải rút binh khí tùy thân ra đón đỡ, hai cổ kiếm phong thuộc về Linh giai trung phẩm bạo phát ra, bằng mắt thường cũng có thể thấy được chấn động đang lan ra bốn phía, cả vùng đất đầy bụi đất, cả thiên địa giống như đang lắc lư.
- Ngươi cho rằng có được cảnh giới Linh giai trung phẩm thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Thiên hạ to lớn, không phải đôi mắt của một người là có thể thấy rõ. Ở địa phương ngoài kia, có rất nhiều người mà ngươi chưa biết, có nhiều chuyện mà ngươi không biết! Thực lực mạnh hơn ngươi, người trong thiên hạ mạnh hơn ngươi nhiều vô số kể. Ngươi có thể dùng sức một mình bảo vệ cả thiên địa này, không cho người khác nhúng chàm sao?
- Tiểu tử, nếu ngươi không dừng tay Ngũ mỗ sẽ đánh trả! Thiên Thánh Cung cần phiến Linh Mạch Chi Địa này không phải vì mình, chỉ cần ngươi dừng tay, chắp tay nhường cho Ngũ mỗ, Ngũ mỗ sẽ không chuyện phát sinh lần này bẩm báo cho cung chủ, thậm chí tiến cử ngươi gia nhập Thiên Thánh Cung, dùng tư chất cùng thực lực của ngươi, nhất định nhiều sẽ có đất dụng võ.
Đường Phong cười cười, trường kiếm trên tay đình chỉ tấn công:
- Ngũ tiên sinh, đạo lý lớn của ngươi ta không hiểu. Mặc kệ Thiên Thánh Cung của ngươi làm gì, làm việc vì ai, ta chỉ biết, ai dám động đến đồ của ta, ta muốn mạng của hắn!
Ngũ Triêu Dương thở dài một tiếng:
- Gian ngoan mất linh!
- Ngũ tiên sinh coi chừng!
Đường Phong đem trường kiếm trên tay chỉ lên trời, linh khí chung quanh bắt đầu chuyển động.
- Trước đây ngươi đánh chết hơn mười đệ tử Bạch Đế thành, ta muốn lấy mạng của ngươi để làm công đạo cho họ.
Ngũ Triêu Dương cười nói:
- Ngươi không có khả năng giết ta!
- Thử liền biết!
Đường Phong huy động trường kiếm trên tay, kiếm thế không dày đặc, thậm chí có thể nói rất chậm chạp, nhưng khi phóng thích kiếm chiêu, sắc mặt Ngũ Triêu Dương ngưng trọng, hắn có cảm giác như đang tắm trong gió xuân.
Cảm giác này còn chưa hết, kiếm chiêu của Đường Phong lại biến đổi, lần này kiếm thế của hắn mang lại như mặt trời chói chang.
Lông mày Ngũ Triêu Dương nhíu lại, hắn nhớ lại trước đây bọn người Dương Xuân của Bạch Đế thành đã liên thủ triển khai Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, một bộ kiếm pháp được phân thành bốn phần, tựa hồ giống với kiếm thế mà người trẻ tuổi này sử dụng, chỉ có điều hiệu quả hoàn toàn bất đồng với bốn người thi triển, một người thi triển, cảm giác càng thêm chặt chẽ, càng thêm liền mạch.
Sau khi cảm giác như mặt trời chói chang biến mất, trước mặt có một làn gió thu thoải mái thổi đến, lại cho người ta vui vẻ thoải mái, ngay sau đó, không khí chung quanh bỗng nhiên lạnh lẽo, một cơn gió mang theo băng tuyết thổi tới trước mặt.
- Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận?
Sắc mặt Ngũ Triêu Dương hoảng sợ, trước đây khi hắn ở bên ngoài không ít lần quan sát kiếm trận này, tự nhiên biết rõ chỗ kỳ diệu của nó, đã từng cẩn thận suy diễn một lần, lại phát hiện dù dùng thực lực bây giờ của mình, cũng không thể phát huy ra uy lực của bộ kiếm trận này, không phải vì thực lực không đủ, mà là thuộc tính linh khí của bản thân không phù hợp với thuộc tính linh khí của kiếm trận.
Thuộc tính linh khí không phù hợp với kiếm trận, dù có thể thi triển kiếm pháp, cũng không thể phát huy ra uy lực của nó.
Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, muốn thi triển ra phải có bốn thuộc tính linh khí bất đồng mới được, đây là chuyện không thể do một người làm được. Trước đây Ngũ Triêu Dương cũng cho là như vậy, nhưng hiện tại Đường Phong dù sức một người thi triển ra Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, đã làm cho hắn chấn động!
Người này có thể khu động bốn cỗ thuộc tính linh khí bất đồng? Vậy lực lượng cương tâm của hắn có bao nhiêu loại thuộc tính?
- Ngũ tiên sinh hảo nhãn lực!
Đường Phong biết rõ bộ kiếm trận này không thể nào gạt được dò xét của Ngũ Triêu Dương, trên tay không nhanh không chậm thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận.
- Ngươi giết đệ tử Bạch Đế thành, ta sẽ dùng võ điển của Bạch Đế thành giết ngươi báo thù cho họ!
Đây cũng là lần đầu tiên Đường Phong thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận! Lực lượng cương tâm của hắn chỉ có hai chủng thuộc tính Băng Hỏa, ở bên ngoài chỉ có thể xuất ra hai chủng kiếm pháp. Nhưng đây là Bạch Đế Bí Cảnh, Đường Phong có Bạch Đế Ấn, có thể tùy ý điều động linh khí trong Bạch Đế Bí Cảnh, dù không có lực lượng cương tâm tương ứng, hắn cũng có thể thi triển ra Xuân kiếm và Thu kiếm.
Tứ Quý Chi Lực gia thân, Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận rốt cục cũng xuất hiện trên thế gian mà không cần bốn người liên thủ. Đáng tiếc, người nhìn thấy chuyện này chỉ có một mình Ngũ Triêu Dương mà thôi.
Kiềm hãm sóng to gió lớn trong lòng, Ngũ Triêu Dương lập tức minh bạch, nếu không nhanh chóng giải quyết tên tiểu tử trước mặt này, chỉ sợ mình sẽ gặp đại phiền toái.
Vừa rồi hắn có thể tràn đầy tự tin nói Đường Phong không có khả năng giết hắn, vì hắn và Đường Phong đều là Linh giai trung phẩm, cảnh giới tương đương, đối phương lại tuổi trẻ khí thịnh, chỉ sợ không thể phát huy hết uy lực của cảnh giới Linh giai trung phẩm.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Đường Phong thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận toàn vẹn, Ngũ Triêu Dương biết thắng lợi đã nghiêng về một phía.
Nâng một chân lên, mạnh mẽ đạp một cái xuống đất, dưới một đạp này, mặt đất xuất hiện một khe hỡ rộng một trượng, một cổ cương khí xen lẫn những tiếng nổ cực lớn, đang tiến về phía Đường Phong.
Đối mặt với khí lãng trước mặt, Đường Phong không tránh không né, nếu né tránh, vậy thì trúng kế của đối phương, tất cả những gì diễn ra trước mặt cho thấy Ngũ Triêu Dương muốn thu hồi quyền chủ động, cho nên mới dùng một chiêu này.
Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận vẫn chầm chậm chuyển động, dùng tâm thể nghiệm tinh túy trong bộ kiếm pháp này, Tứ Quý Chi Lực không ngừng giao thoa với nhau, đem cổ khí lãng đang vọt tới trước mặt chấn náy bấy.
Một kích không thành, Ngũ Triêu Dương run tay đánh ra vài đạo kiếm quang, đánh về phía các đại huyệt trên người Đường Phong. Đường Phong như ảnh tùy hình, tùy ý để kiếm quang đánh lên người, còn chưa đợi Ngũ Triêu Dương kịp vui mừng, hắn đã phát hiện trên thân thể Đường Phong không hề có dấu vết bị thương.
Trên người tiểu tử này có bảo bối sao? Tâm tình Ngũ Triêu Dương rớt xuống vực sâu, mình vừa đánh ra kiếm quang thuộc về Linh giai trung phẩm, đánh vào người hắn chẳng khác có việc gì, trừ khi hắn mặc áo giáp bảo hộ trên người, chỉ có vậy mới có thể giải thích tất cả.
Nhoáng một cái, Ngũ Triêu Dương phát hiện Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận của Đường Phong đã thi triển mượt mà hơn nhiều, đã không còn cảm giác không lưu loát như vừa rồi, hơn nữa kiếm chiêu liên miên không dứt càng ngày càng thông thuận.