Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Bạn trai chỉ nghĩ cho bản thân
C
ó gì ngon tôi cũng nhớ tới anh mà không hề tiếc hay tính toán, ngược lại còn cảm thấy rất vui. Anh không như vậy, không nghĩ cho tôi, anh yêu bản thân nhiều hơn.
Tôi 23, anh bằng tuổi, quen nhau được 6 năm và có đôi lần lớn tiếng, giận hờn dẫn đến chia tay 2-3 lần nhưng do không quên được nhau nên lại quay lại. Tôi đã đi làm còn anh vừa đi học vừa đi làm. Tôi rất yêu thương và quan tâm anh, sẵn sàng mua cái này mua cái kia và những món ngon cho anh. Có gì ngon tôi cũng nhớ tới anh mà không hề tiếc hay tính toán, ngược lại còn cảm thấy rất vui. Anh không như vậy, không nghĩ cho tôi, anh yêu bản thân nhiều hơn. Tôi rất tủi thân và thường suy nghĩ nhiều nhưng vẫn rất yêu anh. Tôi không được anh chiều chuộng, quan tâm như bao người con gái khác. Trong suy nghĩ nhiều lần tôi muốn từ bỏ anh tìm người đàn ông tốt hơn, mang lại hạnh phúc cho mình.
Mỗi tối đi làm về chúng tôi thường nhắn tin trò chuyện trước khi đi ngủ, tôi thèm một lần được anh nói chuyện ngọt ngào. Đôi lần tranh cãi nhưng anh không bao chịu nhường nhịn, anh rất lý sự, tôi không thể nói lại được nên lúc nào cũng phải im lặng. Tôi tự thấy mình rất khờ, không biết nhiều về thế giới bên ngoài như anh vì vậy anh luôn tự cao, hay bắt tôi làm theo ý anh.
Dịp lễ, tết bạn bè tôi ai cũng khoe được người yêu tặng này tặng kia và hỏi tôi được tặng gì, tôi chỉ biết cười trừ thôi vì làm gì có quà. Tôi cũng không phải là đứa ham về vật chất bởi không thiếu thốn gì nhưng thấy bạn bè được như vậy lại chạnh lòng. Tôi nói giỡn với anh và đòi tặng quà, anh cũng tặng nhưng bắt tôi tặng lại món khác tương đương với giá trị món quà tặng tôi.
Mỗi lần hai đứa đi chơi anh rất hay đề cập đến vấn đề tiền bạc như là “Hết tiền rồi buồn ghê” tôi nghe mà nản. Lần nào đi chơi tôi cũng phải chi tiền dù ít hay nhiều vì chầu này anh trả chầu sau tôi sẽ trả. Trả tiền hay không với tôi không quan trọng, tính tôi rất thoáng, đặc biệt là với người thân và với anh, không so đo tính toán. Vấn đề ở đây là anh luôn nhắc tôi trả, đại khái là “Ăn gì cũng được, em trả tiền mà”, dù anh không nhắc tôi cũng sẽ biết ý. Tôi nói không thích nghe mấy câu này nhưng anh vẫn không bỏ.
Lương anh làm cũng không thấp, đủ xài và nhiều tháng anh được tiền thưởng khá cao, có dư chút đỉnh. Tôi biết rất rõ về lương đó nhưng không bao giờ đòi hỏi hay đụng chạm tới tài chính của anh hết, khi đi chơi tôi vẫn phải trả tiền đều đặn. Anh làm vậy khiến tôi thấy anh rất tính toán. Lương của tôi bằng lương anh, tôi biết cách chi tiêu và dành dụm nên không bao giờ thấy thiếu thốn, anh cũng biết rất rõ về tài chính của tôi nên hay ghen tỵ. Tôi muốn mua cho anh nhiều thứ lắm nhưng anh chẳng bao giờ nghĩ cho tôi và cũng chẳng mua cho tôi thứ gì nên tôi cũng không mấy hào hứng.
Cũng vì vấn đề tiền bạc nên tôi mới nói chia tay 2-3 lần đó, nó nhạy cảm, khó nói nên tôi cũng không biết nói sao cho anh hiểu. Tôi rất muốn anh thoáng một chút, đừng tính toán, nếu được vậy tôi sẽ không để anh thiệt thòi, thậm chí sẽ cho anh nhiều hơn. Tôi chưa bao giờ nói với anh về vấn đề này vì muốn anh tự nhận thấy và thay đổi nhưng đến giờ vẫn vậy. Anh hay nhờ tôi mua dùm cái này cái kia rồi hứa sẽ gửi lại tiền nhưng nếu tôi không nhắc là coi như anh im luôn. Tôi thấy anh rất ích kỷ, luôn nghĩ phần lợi về cho mình.
Tôi và anh tính đến chuyện tương lai vì chúng tôi yêu nhau, rất hợp nhau nhưng đang phân vân liệu người đàn ông này có mang lại hạnh phúc cho mình không? Anh có hết tính toán với tôi không? Thực sự tôi suy nghĩ nhiều lắm.
Thảo