Số lần đọc/download: 904 / 19
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Chương 925: Mượn Gió Bẻ Măng
Đ
ồng Hiểu Minh lập tức thấy trống ngực đập liên hồi, trả lời:
- Anh nói địa điểm đi, tôi sẽ đến ngay.
Đồng Hiểu Minh kiềm chế sự tức giận, vội vàng lên xe đi tới Cúc Hoa Quan, trên đường đi không quên gọi điện thoại cho Tiểu Lệ nhưng không nhấc máy. Y cảm thấy da đầu ngứa ngáy, ánh mắt cay xè, chỉ muốn mắng người, mẹ nó, dám cắm sừng ông đây, ông đây không làm cho ra lẽ không phải là họ Đổng.
Trong lúc Đồng Hiểu Minh vội vã đến Cúc Hoa Quan - Cúc Hoa Quan là khách sạn đặc sắc nổi tiếng ở thành phố Thiên Trạch, nơi đây được trồng rất nhiều hoa cúc – Lưu Nhất Cửu đợi đã lâu, Đồng Hiểu Minh tiến đến vội vàng hỏi luôn:
- Nhất Cửu, sự thể như thế nào?
Đồng Hiểu Minh không biết một điều nơi y đến không phải là Cúc Hoa Quan mà là Quỷ môn quan.
Lưu Nhất Cửu nở nụ cười chào đón, tuy nhiên Đồng Hiểu Minh cảm thấy có âm mưu ẩn sau nụ cười ấy, khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
Đồng Hiểu Minh cũng hiểu biết chút ít về tính tình của Lưu Nhất Cửu, biết y trong hoang đường có nghiêm túc, trong nghiêm túc có hoang đường, khó có thể kết thân, nhưng việc hôm nay thật sự làm cho người ta căm tức, khiến y mất đi lý trí, vừa vào cửa liền hỏi luôn:
- Tên khốn khiếp nào thật sự làm nhục Tiểu Lệ?
Phòng 404 tầng 4 Hoa viên Húc Nhật có một cô gái tên Tiểu Lệ, 22 tuổi, mặt hoa da trắng.
Tiểu Lệ là người tình trẻ nhất và cũng xinh đẹp nhất của Đồng Hiểu Minh, và cũng là người được ông sủng ái nhất, yêu thích không nỡ buông tay, mỗi tuần tới 3 lần. Ông nằm viện, trong nhà Tiểu Lệ cũng có chuyện khiến cô phải về, hơn nữa trong lòng ông cũng đang rất nhiều phiền muộn nên một tuần nay không gặp cô, không nghĩ lại xảy ra sự thể này.
Đồng Hiểu Minh rất phẫn nộ, bản thân ông là Cục trưởng Cục Đất đai, ai dám đối xử với ông như thế, ông sẽ khiến cho cả dòng họ người đó không có chỗ ở, không có chỗ để phần mộ tổ tiên, khiến anh ta chết không có chỗ chôn.
Lưu Nhất Cửu ôm lấy Đồng Hiểu Minh can ngăn:
- Anh Đổng, chớ nóng vội, cứ ngồi xuống nói chuyện đã.
- Tôi không ngồi, Tiểu Lệ bị làm nhục, tôi phải đi xử thằng khốn đó.
Đồng Hiểu Minh càng nghĩ càng giận:
- Tên khốn khiếp đó tên là gì?
- Đái Vệ.
Lưu Nhất Cửu cười ha hả, tỏ vẻ không quan tâm
- Không phải là một người đáng để anh tức giận, ông anh, anh cũng đâu chỉ có một cô, Tiểu Lệ cũng chỉ là 1/20 trong các cô gái của anh thôi mà.
- Dù Tiểu Lệ chỉ là 1% của tôi, nhưng cũng đã là người của tôi, như thế nào có thể để người khác làm nhục.
Đồng Hiểu Minh có một chút cảnh giác, vội vàng lắc đầu:
- Nhất Cửu đừng nói thế, anh cũng biết tôi đối với Tiểu Lệ như thế nào, làm gì có đến 20 cô người tình? Lúc này không thể nói đùa được.
Lưu Nhất Cửu nhếch miệng cười:
- Đừng vội, có lẽ tên tội phạm có sự nhầm lẫn, người bị làm nhục có lẽ không phải là Tiểu Lệ mà là Tiểu Hồng hoặc Tiểu Thanh. Gã nói lúc đó trong phòng có ba cô gái, gã định làm nhục cả ba nhưng kết quả chỉ một đã đuối sức, bởi vì theo lời gã căn bản không phải là làm nhục, mà là bị làm nhục, lúc đó cô gái kia đã chủ ý phối hợp với gã, điên cuồng hành động khiến gã kiệt sức, cuối cùng phải liên tục cầu xin tha thứ mới thoát được.
Đồng Hiểu Minh đang uống trà khi nghe vậy đã không kiềm chế được liền phun toàn bộ trà ra khỏi miệng cười ha hả:
- Bậy nào, chắc chắn tên đó nói vớ nói vẩn. Mấy nhân chứng cũng lầm, Tiểu Lệ, Tiểu Hồng và Tiểu Thanh đều là những người hiểu biết, không tự dưng lại đến khách sạn. Hơn nữa Tiểu Lệ rất nhát, còn có thể phối hợp sao? Gặp phải chuyện như thế cô ấy không sợ đến mức ngất xỉu là may rồi.
Lưu Nhất Cửu cũng cười ha hả:
- Tôi đã nói rồi mà, người bị tình nghi phạm tội kia còn nói trước ngực cô gái có vết bớt...
Rầm, một âm thanh phát ra, Đồng Hiểu Minh đặt mạnh chén trà:
- Nuôi chó trong nhà, thật đúng là Tiểu Thanh. Tôi đã sớm nghi ngờ Tiểu Thanh là gái lẳng lơ, con mẹ nó, Nhất Cửu, chúng ta đi làm một ly đi, cảm ơn anh, tôi đã có cớ để đuổi cô ta, đỡ phải ô uế tôi
Lưu Nhất Cửu đã nói nhiều lời rất thô tục, xưng anh xưng em rất thân thiết với Đổng Hiểu Minh, hai người uống đến say mềm. Đổng Hiểu Minh thấy Lưu Nhất Cửu chỉ đến để trao đổi tin tức không có ý gì khác, điều đó gây thiện cảm cho Đổng Hiểu Minh, Đổng Hiểu Minh cảm thấy Lưu Nhất Cửu hay nhỡ việc vì thích uống rượu chứ không có thủ đoạn toan tính gì, có thể làm bạn được.
Lần này không ngoại lệ, người uống say vẫn là Lưu Nhất Cửu, còn khiến Đồng Hiểu Minh phải đưa về tận nhà.
Ngày hôm sau Đổng Hiểu Minh liền mượn cớ đó để đuổi Tiểu Thanh. Ông càng nghĩ càng giận, bị như vậy cũng không nói gì, thật là người đàn bà xấu xa, lẳng lơ.
Hậu quả là ngày thứ ba đã xảy ra chuyện lớn, các cô nhân tình của Đổng Hiểu Minh tổ chức thành một nhóm tới thành ủy Thiên Trạch kiện lên cấp trên, tổng cộng có 9 cô gái, chín cái tên đẹp, giống như một nhóm người đi thi sắc đẹp, ập vào Ủy ban Kỷ luật thành phố tố cáo Đồng Hiểu Minh, hơn nữa trên tay mỗi người đều cầm một bằng chứng đó là cái quần lót.
Chín mỹ nữ 9 cái quần lót, đại náo Ủy ban Kỷ luật thành phố lập tức trở thành tin giật gân, cả thành phố Thiên Trạch góc nào cũng có người bàn tán xôn xao, không khác gì như cho nổ một quả bom nguyên tử nhỏ.
Thời điểm 9 người đẹp náo loạn thành ủy, Thị trưởng Hạ đang ở huyện thị sát hạng mục du lịch, bởi vì những nhà đầu tư đến từ thủ đô và thành phố Yến sẽ chú trọng khai thác, phát triển hạng mục du lịch thảo nguyên mùa đông, Thị trưởng Hạ vô cùng chú trọng, đích thân đi kiểm tra, thể hiện rằng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố rất coi trọng vấn đề này.
Nhà đầu tư đến từ thủ đô là Dương Uy, nhà đầu tư đến từ thành phố Yến lại là Nghiêm Tiểu Thì.
Nghiêm Tiểu Thì đến thành phố Thiên Trạch, tiến hành tổ chức Liên hoan du lịch và văn hóa ở thành phố Đan Thành và thành phố Thiên Trạch, cô chuyên về Cung văn hóa thành ngữ truyện cổ, đã làm việc xong với chính quyền thành phố Đan Thành, nay đến thành phố Thiên Trạch khảo sát thực địa.
Khiến cho Hạ Tưởng luống cuống hơn cả chính là Vệ Tân, Vệ Tân cũng lựa chọn thành phố Thiên Trạch, công việc khiến hắn quá bận rộn.
Mọi việc diễn ra không tồi, ngược lại ở thành ủy Thiên Trạch, Ủy ban Kỷ luật thành phố lại đang rất lộn xộn.
9 cô gái trực tiếp tới Ủy ban Kỷ luật thành phố phản ánh Đồng Hiểu Minh tham ô công quỹ, cuộc sống hủ bại, dùng công quỹ bao nhân tình, hơn nữa lại là người không biết giữ lời, nói rằng sẽ yêu thương các cô cả đời nhưng giờ lại đổi ý, chẳng những bỏ rơi các cô mà còn không đáp lại những gì các cô đã hi sinh trước kia, đặc biệt là một cô gái có tên là Tiểu Thanh, đã khóc lóc nói rằng cô là cô gái trong sáng bị Đồng Hiểu Minh đùa giỡn, hiện tại không vì lý do gì Đồng Hiểu Minh lại bỏ rơi cô còn xúc phạm đến danh dự cô, nói cô bị người khác làm nhục, thực không ra cái gì cả.
Tình hình ở Thành ủy thật lộn xộn.
Bì Bất Hưu đang họp nghe được chuyện liền ra mặt tiếp 9 cô gái – tuy rằng anh ta và Đồng Hiểu Minh có mối quan hệ khá tốt, nhưng vừa nhìn thấy 9 cô gái liền không kiềm chế được thầm mắng một câu, mẹ nó, lão quỷ háo sắc, 9 cô gái đẹp như vậy mà một mình hưởng thụ hết – đương nhiên vẻ bề ngoài anh ta vẫn thể hiện sự uy nghiêm của một quan chức, tỏ vẻ nhất định sẽ điều tra làm rõ sự thật để sớm đưa ra câu trả lời cho 9 cô gái.
Vấn đề này không điều tra không được, việc đã gây huyên náo toàn bộ Thành ủy, ai ai cũng biết muốn che đậy e rất khó.
May thay, Trần Khiết Văn đang ở văn phòng nghe báo cáo của Đổng Hiểu Minh, thì nghe được tiếng ồn ào bên ngoài liền gọi điện cho Lý Dật Phong, Lý Dật Phong đích thân đến Ủy ban Kỷ luật xem tình hình rồi vội vàng trở về báo cáo cho Trần Khiết Văn biết.
- Bí thư Trần, phiền ngài ra ngoài một chút.
Lý Dật Phong cẩn thận nói, liếc ánh nhìn về phía Đổng Hiểu Minh.
Trần Khiết Văn biết Lý Dật Phong làm việc khá chắc chắn, rõ ràng đang có chuyện xảy ra liền đứng dậy đi ra bên ngoài. Lý Dật Phong đi theo sau, đến một nơi mà cảm thấy rằng Đổng Hiểu Minh không thể nghe được câu chuyện, mới nói:
- Bí thư Trần, không tốt rồi, có 9 cô gái đến Ủy ban Kỷ luật gây chuyện.
- Gây chuyện về vấn đề gì?
Trong suy nghĩ của Trần Khiết Văn còn tưởng đó là hành động của Hạ Tưởng, cô hơi mơ hồ về mỗi bước đi của Hạ Tưởng, lại nghe nói hôm nay Thị trưởng Hạ cùng các nhà đầu tư thị sát hạng mục, đang nghĩ Thị trưởng Hạ còn chưa biết rõ tình hình thành phố Thiên Trạch đã giới thiệu để đầu tư. Nên chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra khi nghe Lý Dật Phong nói vậy.
- 9 cô gái, tất cả đều là tình nhân của Đổng Hiểu Minh.
Lý Dật Phong cảm thấy buồn bực vì hôm nay bí thư Trần có chút không tập trung.
- Hả?
Trần Khiết Văn chợt bừng tỉnh, thoáng chút sợ hãi thốt lên:
- Càn quấy.
Ý lời nói của lãnh đạo phụ thuộc vào từng người nghe. Bí thư Trần nói càn quấy không hiểu là ám chỉ 9 cô gái kia hay là Đổng Hiểu Minh, dù sao Lý Dật Phong theo bí thư Trần nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên thấy cô rời bước nhanh như vậy – Cô quay về văn phòng ngẩng mặt thờ ơ giải quyết việc chung:
- Đồng chí Hiểu Minh, việc hôm nay tạm thời dừng đến đây thôi.
Hiện tại Đổng Hiểu Minh chưa biết mình đã trở thành người nổi tiếng ở thành phố Thiên Trạch, chẳng bao lâu sau sẽ trở nên nổi tiếng cả nước, ông ta còn sửng sốt hỏi:
- Bí thư Trần?
Trong ấn tượng của mình, Bí thư Trần đối với ông ta luôn vui vẻ hòa nhã, buổi nói chuyện hôm nay, ông ta cũng rất chú ý cẩn thận nên không hiểu thái độ đó của Bí thư Trần là vì sao?
Hiện tại Trần Khiết Văn chỉ muốn tống cổ Đổng Hiểu Minh ra khỏi phòng của mình, bởi vì bên ngoài đang lộn xộn như vậy để cho người khác nhìn thấy Đổng Hiểu Minh ở trong phòng của mình thì thật xấu hổ, cô hiểu rõ sự nghiệp chính trị của Đổng Hiểu Minh đã kết thúc, bị đi tù là còn nhẹ, hiện tại cần phân rõ giới hạn với ông ta, không muốn ông ta ở lại văn phòng thêm một giây phút nào nữa nên không giải thích gì thêm, trực tiếp vung tay xoay người giả bộ gọi điện thoại.
Đổng Hiểu Minh buồn rầu rời khỏi phòng Bí thư Trần, vừa mới xuống lầu đã nghe được tiếng ồn ào, chú ý lắng nghe khiến Đổng Hiểu Minh giật mình, khi nghe thấy tiếng của Tiểu Thanh, lại còn có Tiểu Hồng, Tiểu Lệ, trời, còn có cả Tiểu Đóa, Tiểu Nga, ông thấy choáng váng suýt chút nữa đã ngất xỉu tại chỗ, 9 cô nhân tình làm sao lại đều đến Thành ủy thế này?
Lại nghe tiếng khóc của 9 cô, chỉ cần nghe hai câu ông đã hiểu là đang xảy ra chuyện gì, không còn đứng vững được ông ngồi bệt xuống đất, thế là xong rồi, lần này coi như hết, tiếng xấu lan xa.
Sau đó chợt như nhớ ra, Đồng Hiểu Minh liền nghĩ ngay tới Lưu Nhất Cửu, ông tức giận đến sôi máu, Lưu Nhất Cửu, bố đối xử tốt với mày, với đại gia đình mày, con mẹ nó, còn dám hãm hại bố, bố sẽ không tha.
Dĩ nhiên Đổng Hiểu Minh biết mình không có cơ hội trừng trị Lưu Nhất Cửu, một cơ hội nhỏ cũng không thể có được.
Người trên kẻ dưới ở Thành ủy Thiên Trạch đều khiếp sợ. Bí thư Thành ủy Trần Khiết Văn đã vô cùng tức giận, ra chỉ thị nghiêm túc xử lý không được nương nhẹ. Thị trưởng Hạ cũng rất tức giận, lập tức chấm dứt chuyến công tác để trở về Thành ủy, cũng phê chỉ thị nghiêm túc kỷ luật Đảng, nghiêm trị không tha. Nguồn truyện:
Đổng Hiểu Minh không trở về Cục Đất đai nữa, đã bị nhân viên Ủy ban Kỷ luật dẫn giải đi luôn.
Vào buổi tối thông tin 9 người đẹp đại náo thành ủy bắt đầu lan truyền với tốc độ chóng mặt trên, chỉ trong một đêm đã truyền khắp đại Giang Nam Bắc. Có người nhiều chuyện bắt đầu bới móc chuyện của Đổng Hiểu Minh, nào là Đổng Hiểu Minh toàn dùng rượu ngoại, quen với các em sinh viên xinh đẹp, miêu tả sinh động như thật rằng, hàng năm ở khách sạn sang nhất thành phố Thiên Trạch bao 18 nữ sinh viên xinh đẹp nhân danh 18 cây hải đường, chính vì thế khi nói đến Cục trưởng Đổng người ta liên tưởng đến 18 cây hải đường.
Thậm chí đến vài năm sau, chuyện của Cục trưởng Đổng vẫn còn được bàn tán rất say sưa, bởi vì có một lần trong nước đề cập đến chuyện tham quan bao tình nhân, Cục trưởng Đổng là một cái tên được người ta nhắc đến, trên danh sách tổng cộng có 9 quán quân đoạt huy chương thì Đổng Hiểu Minh được xếp thứ hai. Dù sao so với chỉ số số lượng và chất lượng của các tham quan khác, việc khiến người ta tán thưởng Đổng Hiểu Minh là bao 18 sinh viên xinh đẹp, gã chú trọng chất lượng hơn là số lượng.
Danh tiếng của Đổng Hiểu Minh bị 9 cô nhân tình làm ất hết, sau khi bị cách chức, Bì Bất Hưu và Trần Khiết Văn còn bí mật dồn Đổng Hiểu Minh vào bước đường cùng, không cho ông ta cơ hội bước tiếp. Vì thế Ủy ban Kỷ luật làm việc hết mình đề làm sáng tỏ các vụ tham ô nhận hối lộ của Đổng Hiểu Minh, cũng nhận lỗi trước Thị trưởng Hạ vì sự sơ suất của mình nên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi dựng lên được kết quả về tội danh tham ô của Đổng Hiểu Minh, số tiền tham ô công quỹ lên tới mấy chục triệu, hàng năm bao 18 nữ sinh viên, phí bao gái hơn 5 triệu, tất cả khiến cho Đổng Hiểu Minh chỉ có con đường chết.
Chính trị là như vậy, có khi rất êm dịu nhưng có lúc lại tàn khốc vô tình, chỉ cần chạm đến lợi ích của nhiều người, hơn nữa anh lại mang lại cho người ta nhiều tai họa, mà chính bản thân anh không trong sạch gì thì coi như mọi việc chấm hết, không có chốn dung thân cho anh.
Hạ Tưởng không nghĩ đến việc Trần Khiết Văn và Bì Bất Hưu nhân cơ hội này mà mượn gió bẻ măng, cũng là bất đắc dĩ. Nhưng nói đi nói lại cũng là lỗi của Đổng Hiểu Minh, tội lỗi chồng chất như vậy làm sao thoát được, Hạ Tưởng cũng không đếm xỉa đến, tỏ thái độ không liên quan – vốn dĩ Đổng Hiểu Minh và Hạ Tưởng không có liên quan, Lưu Nhất Cửu đứng sau chuyện này cũng không phải do Hạ Tưởng sai khiến.
Gần đây Bành Vân Phong có rất nhiều tiến bộ, có mấy việc làm rất tốt. Điều làm cho Thị trưởng Hạ hài lòng chính là Lưu Nhất Cửu, người này vừa có thể dùng quái chiêu ngoài tầm với, lại có năng lực hoàn thành chính sự, là nhân tài có thể trọng dụng.
Thân là bề trên, bên cạnh vừa cần một người thư ký hơi chút cứng nhắc như Từ Tử Kỳ, cũng cần một người suy xét chu toàn, làm việc chu đáo và có thể nắm bắt nhanh ý của lãnh đạo như Bành Vân Phong, càng cần một người nhìn có vẻ hoang đường nhưng lại có rất nhiều sáng kiến như Lưu Nhất Cửu.
…
Việc Đổng Hiểu Minh khắc phục giải quyết hậu quả như thế nào Hạ Tưởng cũng không quan tâm, ông ta chỉ có con đường chết. Nhưng ở nội bộ Thành ủy đang lan truyền một tin đồn, nói là Đổng Hiểu Minh là người tiên phong của Bí thư Trần - lần trước cùng Thị trưởng Hạ có xung đột, kết quả Thị trưởng Hạ giận dữ nên lật xe của Đồng Hiểu Minh – chứng minh một vấn đề, Thị trưởng Hạ cho rằng bí thư Trần cầm đầu mạng lưới quan hệ tầng tầng lớp lớp vây quanh thành phố Thiên Trạch, nên lợi dụng sự kiện Đồng Hiểu Minh, mở ra một con đường máu.
Tiếc thay cho Cục trưởng Đổng, lại phải làm bia đỡ đạn. Tuy nhiên cũng đáng, một người có lối sống buông tha, bao hẳn 18 nữ sinh viên thì có đáng là một quan chức không.
Sự kiện của Đổng Hiểu Minh làm chấn động đến Tỉnh ủy, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lý Ngôn Hoằng đưa ra chỉ thị, yêu cầu nghiêm túc xét xử vấn đề Đổng Hiểu Minh và kịp thời thông báo tiến độ vụ án đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh.
Hạ Tưởng cũng không để ý nhiều đến vận mệnh của Đổng Hiểu Minh, mục đích giết gà dọa khỉ hắn đã đạt được rồi, tin chắc rằng sau nay có ai dám cản trở việc thực hiện chính sách mới cũng phải đắn đo suy nghĩ nhiều. Tuy nhiên vụ án của Đổng Hiểu Minh chỉ liên quan đến Đổng Hiểu Minh mà thôi, tất cả những lãnh đạo thành ủy có liên quan cũng không bị ảnh hưởng gì, thậm chí biệt thự Tây Đinh cũng không có trong hồ sơ vụ án. Chính trị là chính trị, chỉ công khai một phần nhỏ, phần được giữ bí mật mới khiến người ta phát hoảng.
Nội tình bên trong vĩnh viễn không được công khai, bởi sẽ đem lại điều bất ổn, Hạ Tưởng tuy có tiếc nuối nhưng cũng phải chấp nhận sự thật này. Đổng Hiểu Minh liên lụy đến hầu như toàn bộ lãnh đạo thành ủy Thiên Trạch, vậy có thể nào vạch trần được không? Tỉnh ủy có biết cũng sẽ áp chế.
Hạ Tưởng chỉ quan tâm đến việc thay thế chức vụ Cục trưởng cục giám sát có thuận lợi hay không. Ý tưởng của Bành Vân Phong hắn cũng biết sơ qua, đang âm thầm hành động.
Hết giờ làm, Hạ Tưởng gọi điện cho Tiêu Ngũ, bảo anh ta tiếp tục ở lại thành phố Thiên Trạch khảo sát thị trường. Tiêu Ngũ là chủ tịch bất động sản Giang Sơn, lại ở bên cạnh làm vệ sỹ cho hắn, cũng là không thích hợp cho lắm, hắn khuyên Tiêu Ngũ không được, nên quyết định để Tiêu Ngũ ở lại thành phố Thiên Trạch với thân phận là nhà đầu tư để khảo sát thị trường, tìm kiếm dự án thích hợp.
Bất động sản Giang Sơn dựa trên việc khai thác, phát triển bất động sản là chính, thị trường bất động sản ở thành phố Thiên Trạch cũng đáng chú ý nhưng cũng rất khó khăn, hơn nữa kinh tế thủ đô lại đang phát triển, thành phố Thiên Trạch cũng chuẩn bị khởi công một tòa Kinh Bắc Tân Thành. Nhưng không giống thành phố Lang, khoảng cách giữa thành phố Lang và thủ đô rất gần, có thể bảo đảm triển vọng lợi nhuận của dự án, nhưng thành phố Thiên Trạch cách thủ đô những 150km, khẩu hiệu Kinh Bắc Tân Thành được kêu gọi khá vang nhưng cũng chỉ có ít nhà đầu tư chân chính hưởng ứng.
Hạ Tưởng không cùng ăn tối với Tiêu Ngũ, hắn phải đến chỗ Vệ Tân.
Vệ Tân thuê một chỗ ở khá yên tĩnh, một ngôi nhà có hai phòng, được bố trí khá ấm áp. Hạ Tưởng đi đến nửa đường mới chú ý không biết từ khi nào ngoài trời đang có rất nhiều tuyết đang rơi, mùa đông ở thành phố Thiên Trạch nhiệt độ thấp nhất là -30 độ, mà bình thường thành phố Yến không vượt quá -10 độ, rốt cuộc phía bắc thủ đô xem như là lạnh nhất.
Không bao lâu sau đã tới nhà Vệ Tân, tuyết đã phủ một lớp mỏng. Hạ Tưởng vừa vào đến cửa Vệ Tân vội không ngừng phủi tuyết trên người hắn, còn xoa nóng hai bàn tay, làm ấm tai Hạ Tưởng, hắn mỉm cười nói:
- Không đến mức lạnh thế đâu? Lúc nào cũng xem anh như là trẻ con.
- Đàn ông có đôi khi giống trẻ con, ít tuổi hay nhiều tuổi cũng không biết chú ý chăm sóc bản thân mình.
Vừa nói cô vừa đưa cho Hạ Tưởng một cốc nước nóng:
- Uống đi anh, nước đang nóng đấy.
Sự quan tâm của Vệ Tân như một ly rượu nồng khiến người ta mê muội trong đó, hưởng thụ sự ấm áp của tình yêu mà không thể thoát ra. Hạ Tưởng giơ tay ôm Vệ Tân vào lòng nói:
- Anh hối hận vì trước kia không cưới em làm vợ.