To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 733: Chặng Đầu Tiên - Ma Giới (1)
ếu bây giờ mọi sự sẵn sàng bần đạo đã không đợi nổi nữa. Ta lập tức bắt tay vào an bài sự tình. Dù sao lần này chỉ là trở về báo thù, không phải là kiếm chỗ định cư. Ta còn phải quay trở lại đây. Cho nên chúng ta phải an bài mọi chuyện thật tốt mới được.
Đầu tiên là chọn lựa nhân viên, bần đạo tự nhiên phải đi, nhưng mà ta chỉ tính mang đi một phân thân, còn dư lại hai phân thân thì một ở lại trong Hỏa nguyên giới tiếp tục tu luyện, cái kia bế quan trên Thiên Giới. Tiểu Lục cũng đi, tụ nguyên đại trận của ta cũng không có triệt tiêu, nơi đó linh lực rất dư thừa ta dễ dàng lợi dụng nơi này để tu hành, dĩ nhiên, còn có một mục đích chính là giữ nhà. Dù sao Thiên Giới chính là thị trường trọng yếu của ta, lỡ may khi ta không có ở đây lại gặp phải tình huống dị thường, thương phố bị người ta đập cho tan xác, ta đây chẳng phải là đau khổ đến chết sao?
Cho nên bần đạo cần phải lưu lại một phân thân cho trường hợp khẩn cấp, nhưng mà ta cũng không tính toán ra mặt ứng phó những chuyện tình vụn vặt. Thân là người tu hành tu luyện mới là trọng yếu nhất. Trước kia thì không có biện pháp, bây giờ đã có người thay thế ta tự nhiên phải dồn tinh lực trên phương diện tu hành.
Cho nên bần đạo an bài tất cả Vị Diện do ta khống chế, giao hết thảy mọi chuyện cho Phù Nghê Nhã, khả năng quản lý của nàng ngay cả ta cũng cam bái hạ phong. Đồng thời ta còn lưu lại Hải Luân vốn không có lực chiến đấu, nàng có kinh nghiệm nhiều năm trị quốc, tối thiểu cũng có thể trợ giúp cho Phù Nghê Nhã.
Về vấn đề văn hoá, giáo dục và kinh doanh nhờ có các nàng nên ta cũng tạm an tâm. Thế nhưng trên phương diện quân sự phải có nhân tài và quân đội mới được. Cho nên, bần đạo để lại cho Lệ Nhược Nhã, Anna chỉ huy một chi quân đoàn Kim long, bây giờ số lượng Kim long đã đạt đến hai mươi vạn, xem như là một cỗ lực lượng rất cường đại. Ta cũng không mang Lệ Nhược Nhã đi theo hoàn toàn là vì quan tâm đến nàng. Dù sao lần này trở về là để tiêu diệt người chim, nàng từng là chiến hữu nên sẽ có tâm lý trở ngại. Ta làm sao có thể bức bách nàng chém giết chiến hữu của mình chứ? Chuyện này cũng quá mức tàn khốc, cho nên khi chiến đấu với quân đoàn Thiên Sứ ta chưa bao giờ để cho Lệ Nhược Nhã tham dự.
Đồng dạng đạo lý ta cũng lưu lại Ba Đa Lạp. Còn có Cao Sâm, người này thực lực không cao. Hơn nữa trong tòa thành ngoại trừ ta ra cơ hồ đều là mỹ nữ, có thêm hắn thật sự rất là khó chịu, dứt khoát cho hắn giữ nhà vậy.
Những người còn lại đều được ta mang đi, có Vong Ưu, Mân Nhi, Ái Liên Na, Băng Hỏa công chúa, Hương Hương. Mặt khác, nữ thần Tự Nhiên cũng đi theo chúng ta, bởi vì nàng cần phải chính thức bái kiến sư phụ Mộc đạo nhân vốn chưa từng gặp mặt,. Nàng thân là nữ thần dĩ nhiên không thể tự mình hành động, cùng đi với nàng còn có một chi Thần Mộc đại quân, tổng cộng hơn một ngàn Thần Mộc chiến sĩ và hai vị Thần Mộc đại tướng. Bọn họ được ta an bài tại trong một địa phương rộng rãi để cho nàng an trí quân đội dễ dàng. Nữ thần Tự Nhiên cho thuộc hạ biến thành loại hình cây cối, an tâm ở nơi này tu luyện, chính nàng ngày ngày cùng chúng ta ở chung một chỗ, ai dà, lại thêm một phiền toái rồi.
Tin tức bần đạo sắp rời đi mặc dù bí mật, tuy nhiên không thể gạt được nữ thần Nguyên Tố, dù sao tòa thành cũng có người của nàng trong đó. Nếu như không từ mà biệt thật sự có điểm thất lễ, cho nên bần đạo dứt khoát tới cửa bái kiến, một là xem như nói lời từ biệt, mặt khác cũng mời nàng chiếu cố dùm lãnh địa của ta. Nữ thần Nguyên Tố liền hớn hở đáp ứng.
Trở về suy nghĩ một hồi, bần đạo không thể nặng bên này nhẹ bên kia mà? Cho nên, ta lại truyền tin tức nói cho Hỏa tổ biết, cũng mời hắn thay ta trông nom một chút. Về phần những người khác tạm thời bỏ qua vậy, đặc biệt là Minh thần, ta cũng không tin nổi hắn.
Thế nhưng, đối với mục đích và lộ tuyến của chuyến đi, ta không có nói cho bọn họ biết rõ ràng. Chủ yếu là sợ bọn họ ngăn trở ta đi tìm người chim tính sổ, dù sao chúng ta và Cáp Mặc còn có hiệp nghị ngưng chiến, nữ thần Nguyên Tố và Hỏa Tổ hiển nhiên không muốn là người đầu tiên phá hư hiệp nghị. Thế nhưng, bần đạo lại không nghĩ như thế, dù sao Zeus không phải là thuộc hạ Cáp Mặc, rồi lại nói, chỉ cần làm bí ẩn, khoảng cách lại xa như vậy, hẳn là không bị Cáp Mặc phát hiện. Cho dù có bị phát hiện ta cũng không cần, có ân sư làm chỗ dựa, một khi khai chiến ta cũng không sợ ai hết.
Bần đạo cho là khả năng khai chiến thật sự quá thấp, ta cũng không tin bọn họ bây giờ ngay cả Thái Thản thần tộc còn không có giải quyết được, chẳng lẽ còn dám đến trêu chọc chúng ta? Muốn tác chiến hai nơi sao? Trừ phi là bọn họ chán sống, nếu không bọn họ cũng chỉ có thể đè xuống cơn giận dữ mà thôi.
Hết thảy an bài thỏa đáng xong, bần đạo cuối cùng mời người nhà tới. Ông nội, tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân, bốn vị ca ca và chị dâu, cùng nhau được ta gọi lên Thiên Giới. Bần đạo cẩn thận nói cho bọn họ nghe, cuối cùng ta cũng không bộc lộ ra thân phận chân thật của mình. Hài tử bản thân cực khổ nuôi lớn đột nhiên biến thành thần minh, ta sợ bọn họ chịu không được kích thích này, đợi ta trở lại rồi nói sau vậy.
Đưa tiễn người nhà rời đi xong bần đạo không trì hoãn nữa, chính thức quyết định lên đường. Dựa theo lộ tuyến Mai Lặc đưa cho, trạm thứ nhất chúng ta tới là Ma giới, nhà của Mân Nhi, nơi đó có một Truyện Tống Trận từ thời thái cổ, sau đó chuyển qua Địa Ngục giới. Khà khà, ngày về nhà rốt cục cũng tới.
Ngày hôm nay, cuối cùng bần đạo cũng có cơ hội đưa Mân Nhi trở về Ma giới, nơi đó đối với chúng ta mà đã không còn là một địa phương khó khăn gì nữa, bổ ra không gian đi qua là được. Chẳng qua là Thiên Không Thành quá lớn, cứ như vậy đi qua sẽ làm hao phí rất nhiều ma lực. Vì thế bần đạo quyết định bỏ tòa thành này vào trong không gian cầu, làm vậy sẽ có thể mang theo nó dễ dàng. Nhưng mà tiểu Lục lại cảm thấy không vui, kiên quyết phải tự mình điều khiển tòa thành đi một chuyến, ta không có biện pháp nào khác đành phải giao tọa tiêu cho hắn. Sau đó mọi người ở trong tòa thành ăn chơi nhàn nhã. Tiểu Lục cũng không khách khí, hắn mạnh mẽ dùng ma lực cường hãn xé rách không gian, tòa thành to lớn với phương viên trăm dặm cứ thế trực tiếp xuyên qua Vị Diện đi đến Ma Giới. Chúng ta thấy vậy đều trợn mắt hốc mồm líu cả lưỡi.
Địa phương chúng ta xuất hiện là ở một sa mạc hoang vu, ngoại trừ một ít xương trắng buồn thiu và trận trận hàn phong ra, cũng không có thứ gì khác, quỷ dị nhất chính là khi chúng ta lên đường rõ ràng là buổi sáng, thế mà lúc đến nơi này lại biến thành buổi tối.
Tiểu Lục là người đầu tiên chịu không được, lớn tiếng kêu lên: "Đây là địa phương rách nát gì thế? Vừa lạnh vừa hoang vu, khó chịu chết đi được, tuyệt đối không chơi được, ta muốn đổi lại địa phương khác." Vừa nói xong hắn định phát động không gian pháp thuật lần nữa.
Bần đạo mau chóng ra tay can ngăn hắn, cười khổ nói: "Đừng đừng, một lần tới là không dễ dàng, chúng ta còn có chính sự muốn làm mà."
"Nhưng mà nơi này một chút linh khí cũng không có. Hơn nữa còn có rất nhiều năng lượng mặt trái tồn tại, không ngừng làm tiêu hao ma lực của ta. Mặc dù điểm tổn thất này ta căn bản không cần lý đến, tuy nhiên nó làm cho ta không thoải mái." Tiểu Lục lại gây khó khăn cho ta.
"Vậy ngươi vào không gian cầu dung thân đi, chờ ta tìm được địa phương tốt lại thả ngươi ra ngoài." Bần đạo cười nói.
"Nhưng mà bên trong cũng không có thứ gì cả. Rất là buồn bực nha!" Tiểu Lục không thuận ý lắm.
"Ha hả, không hề buồn bực, một hồi ta còn phải đi vào tòa thành Ma giới chơi nữa, ngươi có thể thông qua ấn ký trên người ta để xem cảnh mà." Bần đạo cười nói.
"Vậy cũng được!" Tiểu Lục nói: "Thế nhưng, ngươi không thể che đậy ấn ký của ta."
"Biết rồi, ta bảo đảm sẽ không che đậy ở Ma giới." Bần đạo cười nói, sau đó ta bay lên trời đồng thời hô to: "Được rồi, cùng ta đi thăm Ma Giới nào. Ai không thích nơi này thì có thể ở trong tòa thành nói chuyện với tiểu Lục."
"Hì hì, chúng ta cùng đi chơi." Tất cả mọi người theo sát bần đạo, vừa đi vừa thảo luận đủ thứ chuyện. Bần đạo cảm thấy kỳ quái là nơi này có giá trị gì để thảo luận sao? Ta cẩn thận nghe ngóng một hồi, thì ra các nàng đang đàm luận làm sao để bảo vệ tốt nhan sắc khi đi trong sa mạc. Ta ngất mất thôi!”
Choáng thì cứ choáng, chính sự ta vẫn phải làm, bần đạo tiện tay thu tòa thành vào không gian cầu, sau đó hỏi Mân Nhi: "Mân Nhi. Nơi này là địa phương quỷ gì thế?"
"Hẳn là sa mạc hoang dã, là một trong những địa phương hoang vu nhất ở Ma giới." Mân Nhi cười nói: "Nơi này giữa ngày và đêm chênh lệch nhiệt độ đặc biệt lớn, đừng xem bây giờ lạnh muốn chết. Vào ban ngày, bỏ thịt tươi trên tảng đá cũng có thể trực tiếp nướng chín đó."
"Ồ, thật là đáng sợ." Hương Hương kinh ngạc nói: "Vậy chúng ta đi nhanh lên một chút, ta cũng không muốn chờ đến ban ngày bị phơi nắng, sẽ khô da mất!" Nàng có thuộc tính gần với thực vật, ở địa phương không có màu xanh như thế này tự nhiên cực kỳ không quen.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du