Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 799: Trận Pháp Và Cơ Quan (thượng)
ường Phong cảm thấy một chút hứng thú, dù sao trận pháp cũng thuộc loại huyền diệu vô cùng, từ khi hắn xông pha giang hồ tới nay, chưa bao giờ đụng phải người nào từng nghiên cứu trận pháp, ngoại trừ chính mình đạt được một bộ Thiên Cơ Trận ở chỗ Thiên Cơ Tử. Hơn nữa trình độ của mình chỉ bất qua là mèo ba chân, căn bản chưa hiểu được tinh túy của trận pháp.
Nhìn đỉnh núi trước mắt, thật sự Đường Phong không nhìn ra manh mối gì, cũng không phát hiện được vết tích bày binh bố trận. Nhưng mà muốn dùng trận pháp để ẩn đi sự tồn tại của một ngọn núi, trình độ của người bày trận pháp đã vượt quá sự tưởng tượng của Đường Phong.
- Đi thôi!
Trang Tú Tú gặp mãi cũng thành thói quen, đợi Đường Phong nhìn một lát liền gọi hắn đi về phía trước.
Cự ly hơn mười trượng, chỉ không đến chốc lát hai người đã đi tới, vào miệng sơn động đen nhánh, bên trong động đèn đuốc sáng trưng, trên tường cách một khoảng lại cắm một
cây đuốc, ánh lửa sáng chập chờn có vẻ mơ hồ, nhưng cũng không đến mức làm cho người ta không nhìn thấy đường đi.
Đường Phong và Trang Tú Tú mỗi người từ trên tường gỡ xuống một cây đuốc, Trang tiểu thư đi trước, Đường Phong theo sát phía sau, từng bước một hướng bên trong đi tới.
Khoảng chừng qua nửa canh giờ, không gian trong sơn động trở nên sáng sủa rất nhiều.
Bước chân của Trang Tú Tú cũng ngừng lại, quay đầu lại nói với Đường Phong:
- Bất đầu từ đây, ngươi nhớ phải bước theo vết chân của ta mà đi, bằng không có khả năng vĩnh viễn đều không đi nổi.
Đường Phong gật đầu, trong lòng cũng hiểu ra, nếu Vạn Ma Quật có vết tích của trận pháp, vậy thì con đường phía trước vô cùng có khả năng bày ra mê tung trận, các loại trận pháp, nếu không biết lộ tuyến tiến lên, bước sai một bước, sẽ không thể tự kiềm chế mà rơi vào bên trong trận pháp.
Tuy rằng Đường Phong học qua một ít trận pháp, nhưng cũng không dám mạo hiểm khinh thường. Trách không được Trang Chính Kiền nói tình huống của Vạn Ma Quật có chút đặc thù, nếu không có người quen thuộc dẫn đường sẽ rất nguy hiểm. Ở đây nguy hiểm hơn rất nhiều so với Tru Tâm Động.
Ở bên trong Tru Tâm Động, chỉ cần chém giết mãnh thú là xong, mà ở đây thì nguy cơ trùng điệp.
Hai người còn không kịp bước đi, phía sau đã truyện đến một trận tiếng bước chân, không cần quay đầu nhìn lại, Đường Phong cũng biết là Trang Vô Lượng đi theo đến đây. Tuy rằng Trang Tú Tú rất chán ghét, nhưng cũng không biết phải làm sao. Phụ thân của Trang Vô Lượng là trưởng lão, hắn có tư cách đi vào Vạn Ma Quật, cũng là đệ tử Trang gia, nàng cũng không thể đánh đuổi Trang Vô Lượng ra ngoài.
Trang Tú Tú dẫn đường đi trước, Đường Phong bước theo bước chân nào chậm rãi theo sau.
- Đường huynh phải cẩn thận, cho dù thực lực ngươi cao đến đâu nhưng nếu bước nhầm một bước cũng không tìm được đường về đó.
Đột nhiên Trang Vô Lượng truyền âm cho Đường Phong nói.
Lòng dạ nam nhân này quá hẹp hòi rồi, không trách Trang Tú Tú không thích hắn.
Đường Phong không nhịn được hai mắt trắng dã, những lời này của Trang Vô Lượng thoạt nhìn giống nhắc nhở, kỳ thật tâm thần bất lương. Đổi làm một người khác tinh thần có căng thẳng mà nghe vào những lời như vậy, nếu lại căng thẳng thêm chút nữa vô cùng có khả năng sai lầm.
“Phải tìm một cơ hội nào đó giáo huấn hắn mới được!”
Trong lòng Đường Phong âm thầm hạ quyết tâm, bị người ta chơi đểu nhiều lần còn không dám nói gì, đó không phải là cách làm của mình.
Phải cho thằng nhãi này biết thế nào là ăn miếng trả miếng, bị báo ứng sẽ rất khó chịu! Đường Phong không phải loại người nhân từ độ lượng.
Đi trong mê tung trận thời gian một nén nhang, Trang Tú Tú mới khẽ thở dài một tiếng, ngừng lại bước chân. Mặc dù nàng đã tới Vạn Ma Quật vô số lần, nhưng là mỗi lần đi đều cảm thấy nơm nớp lo sợ, cẩn thận từng ly từng tí một.
Con đường phía trước có vẻ thu nhỏ lại, trở nên vô cùng nhỏ hẹp, khoảng cách gần như chỉ có thể đủ một người đi qua.
- Lại là trò gì nữa đây?
Đường Phong liếc mắt đã nhìn ra nơi này có gì đó không thích hợp.
- Loạn tiển xuyên tâm!
Trang Tú Tú còn không kịp trả lời, Trang Vô Lượng đã giành trước mở miệng nói, nét mặt lộ ra dáng vẻ tươi cười rất ôn hòa, thoạt nhìn có chút giống như muốn hòa giải, nhưng loại thủ đoạn kém cỏi này, làm sao Đường Phong sẽ mắc mưu.
- Đệ tử Trang gia chúng ta gọi đoạn đường này là Loạn Tiển Xuyên Tâm, đoạn đường này bị thiết lập cơ quan, trong lúc người khác đi qua sẽ tạo thành vô số mũi tên bằng linh khí, lực sát lương của một mũi tên cũng không lớn, chính là số lượng nhiều lắm, muốn đi qua một cách an toàn, biện pháp duy nhất là toàn lực thi triển tốc độ, chạy thật nhanh về phía trước.
Trang Vô Lượng giải thích cực kỳ chặt chẽ chi tiết.
Ánh mắt của Đường Phong nhìn về phía Trang Tú Tú, chỉ thấy Trang Tú Tú nhẹ nhàng gật đầu:
- Một ít đệ tử tinh anh của Trang gia rất thích tại cơ quan này rèn luyện cường độ thân pháp và của cương khí hộ thân.
- Cơ quan này ta quen thuộc, thời gian ta tu luyện ở chỗ này cũng không ít, ta làm mẫu cho Đường huynh xem.
Trang Vô Lượng chủ động xin xuất trận, cũng không đợi Đường Phong trả lời, thân hình chợt lóe lên, liền bay thẳng đến phía trước vọt qua.
Khi thân thể Trang Vô Lượng tiếp xúc thông đạo nhỏ hẹp kia, Đường Phong cảm giác nghe được một tiếng âm thanh răng rắc, phảng phất một cơ quan nào đó bị phát động, ngay sau đó hai bên tường đột nhiên toát ra một mảnh ánh sáng chói mắt.
- Sưu, sưu, sưu...
Liên tiếp âm thanh dày đặc truyền đến, Đường Phong lờ mờ nhìn thấy hai bên tường bắn ra vô số mũi tên tạo thành từ linh khí, mỗi mũi tên đại khái chỉ dài khoảng mấy tấc, tốc độ cực nhanh, giống như đàn châu chấu hướng phía trung gian phóng qua.
Trang Vô Lượng cũng không phải tay mơ, thời gian hắn ở chỗ này tu luyện rất lâu, ứng phó bộ phân cơ quan này tự nhiên là vô cùng thành thạo. Những mũi tên bằng linh khí từ đằng sau hắn bắn ra, đánh vào vách từng bên trên phát sinh tiếng vang muộn hưởng, nhưng hắn vẫn lững thững ở giữa sân, ứng phó rất thành thạo, áo quần phần phật, thoáng chốc liền biến mất khỏi tầm mắt Đường Phong.
Đường Phong cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu. Vạn Ma Quật, quả nhiên đã tới. Ở đây không chỉ có vết tích của trận pháp, còn có cơ quan rất tinh diệu! Nếu sau này có thời gian nhất định phải quay lại đây tìm cách phá giải toàn bộ trận pháp và cơ quan. Nếu có thể phá giải trận pháp và cơ quan ở đây, chắc chắn mình sẽ có thu hoạch không nhỏ.
- Đường huynh, qua đây đi, chỉ cần tốc độ rất nhanh, không có gì nguy hiểm khi đi qua đoạn đường này hết.
Xa xa đầu bên kia truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của Trang Vô Lượng.
- Để ta đi trước.
Trang Tú Tú rất thông minh, biết Trang Vô Lượng chắc chắn có ý không tốt với Đường Phong, tự nhiên không dám dể Đường Phong dễ dàng mạo hiểm.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường