Số lần đọc/download: 4606 / 62
Cập nhật: 2015-11-25 19:46:35 +0700
Chương 876: Sự Việc Phát Triển Ở Hoa Đông.
C
ơ cấu của khu thường trú Hoa Đông ở thủ đô rất có danh tiếng, đây là một khách sạn có tên là Đông Thành, là một khách sạn bốn sao, có khu vực đặc biệt dùng cho các lãnh đạo tỉnh Hoa Đông tiến về thủ đô. Hơn nữa khu vực dành cho cán bộ tỉnh còn được phân ra vài cấp bậc, cao nhất là khu biệt thự chuyên dùng cho lãnh đạo thường ủy tỉnh ủy, Trương Thanh Vân lần này về thủ đô cũng là lần đầu tiên ngủ lại ở khách sạn Đông Thành.
Thủ đô là nơi tấc đất tấc vàng, Hoa Đông có thể kiếm được một khối đất rộng như vậy làm khu tiếp đãi, dù chỉ là đơn vị cấp tỉnh nhưng cũng coi là đường hoàng.
May mà cũng có cái danh là khách sạn, vì vậy người ngoài cũng không có ý kiến gì.
Trương Thanh Vân ngủ lại ở một khu biệt thự, khoảng sân, phòng khách, phòng họp, phòng làm việc, tất cả đều là kiến trúc Hoa Đông, điều này tạo nên sự khác biệt với kiến trúc khu biệt thự dành cho thường ủy tỉnh ủy Lăng Thủy ở thủ đô.
Trương Thanh Vân ở trong biệt thự có thể cảm nhận được vấn đề gian khổ trong thiết kế, trong một địa phương phồn hoa như thủ đô mà vẫn có thể xây dựng những khu biệt thự mang đậm dấu ấn địa phương, rõ ràng bất cứ lúc nào cũng tạo ra cho con người một ám hiệu tâm lý, đó chính là mình là người Hoa Đông.
Ít nhất Trương Thanh Vân cũng có cảm giác này, khi nhìn thấy kiến trúc kiểu Hoa Đông thì hắn lại nghĩ đến Hoa Đông. Dù phe phái có đấu tranh thế nào thì những thứ này không liên quan đến nhân dân Hoa Đông, bảo trì sự ổn định và phát triển của Hoa Đông, đây mới là việc có lợi lớn cho nhân dân Hoa Đông. Vì vậy nếu xét về tình về lý thì Trương Thanh Vân cho rằng mình cần phải kiên trì ý kiến, đồng thời cũng cho rằng trung ương chắc chắn sẽ biết được tình hình thực tế ở Hoa Đông, cuối cùng sẽ có cái nhìn quang minh với cải cách ở Hoa Đông.
- Trưởng phòng, chủ nhiệm Đoàn của văn phòng điện thoại báo cáo...
Phương Hàn khẽ lên tiếng nhắc nhở Trương Thanh Vân.
Lúc này Trương Thanh Vân đang nằm ườn trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, ngày hôm qua hắn đến yến tiệc Triệu gia uống hơi nhiều, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy uống nhiều làm đầu có hơi choáng váng.
Trên bữa tiệc hôm qua, phần lớn các anh em Triệu gia đều kính rượu với Trương Thanh Vân, hắn cũng không chối từ quá nhiều, căn bản có thể nói là không từ chối. Nếu uống rượu không thì quá tốt, hắn rất sợ bị đám người Triệu Văn Phong quấn lấy bàn chuyện Hoa Đông.
Trên phương diện Hoa Đông thì ấn tượng của Trương Thanh Vân với Niên Tuấn Quốc là không tốt, tuy hai bên không nói là mâu thuẫn nhưng Niên Tuấn Quốc kia rất quá mức, Trương Thanh Vân không muốn liên hệ với đối phương.
Hơn nữa tình huống trước mắt cũng không thể cho Trương Thanh Vân có khuynh hướng nghiêng về một phía, dù hắn cố tình muốn giúp Triệu gia thì cũng khó thể hành động. Vì vậy Triệu gia tìm đủ mọi cách kéo quan hệ làm Trương Thanh Vân cảm thấy rất đau đầu, hắn cũng chỉ nói tất cả phải đi theo cách bố trí của trung ương.
- Báo cáo gì?
Trương Thanh Vân thản nhiên nói, hắn ngồi thẳng lên ghế, tay nâng ly trà nhưng không uống. Hắn chỉ xuống ly nói:
- Trà nguội lạnh rồi...
Lúc này có nhân viên phục vụ bưng trà đến cho Trương Thanh Vân, Phương Hàn muốn mắng đối phương vài câu nhưng Trương Thanh Vân vung tay nói:
- Thôi, tôi uống trà có quá nhiều quy củ, người khác nào có như vậy? Chúng ta nói chuyện chính...
Phương Hàn vội vàng tự trách vài câu, sau đó hắn nói:
- Chủ nhiệm Đoàn điện thoại đến, anh ấy nói rằng tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương đã xuống Hoa Đông, nghe nói bọn họ nhận được tố cáo, bọn họ muốn ở Hoa Đông điều tra vài vụ án...
Phương Hàn trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Nghe nói lần này tổ công tác xuống mà không phát thông báo, sau khi bọn họ đến Hoa Đông và mở rộng công tác thì tỉnh ủy mới nhận được tin. Xem ra hành động lần này có mục tiêu, nhưng trước mắt bọn họ còn nói công tác chưa tiến triển...
Trương Thanh Vân cau mày rồi lại rơi vào trầm tư, hắn không thể không nghi vấn hành vi của ban ngành kiểm tra kỷ luật, nhưng vào thời điểm nhạy cảm thế này mà tổ công tác của ủy ban kỷ luật lại xuống Hoa Đông, rõ ràng làm cho tình thế ngày càng phức tạp.
Trương Thanh Vân không biết mục tiêu của ủy ban kỷ luật nằm ở đâu, nhưng chắc chắn sẽ khó thể thoát khỏi liên quan đến vấn đề tổ chức ở Hoa Đông.
Trương Thanh Vân đã đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng tổ chức Hoa Đông được một khoảng thời gian dài, hắn cũng không thể không ra vẻ chẳng thấy những tình huống trong hệ thống tổ chức Hoa Đông, mà khác biệt là hắn tin nếu phải tra thì sẽ lòi ra vấn đề.
- Tiểu Phương, anh giám đốc triệu cho phó phòng Lâm, để anh ấy cố gắng phối hợp với các đồng chí ủy ban kỷ luật trung ương, nói cho anh ấy biết tôi sẽ nhanh chóng quay về...
Trương Thanh Vân bình tĩnh nói.
Phương Hàn nhận lệnh đi ngay, nhưng ngay sau đó hắn lại quay lại, hắn cầm điện thoại trên tay nói:
- Trưởng phòng, phó phòng Lâm muốn điện thoại cho anh...
Trương Thanh Vân gật đầu, Phương Hàn cung kính đưa điện thoại đến tay Trương Thanh Vân, sau đó Trương Thanh Vân áp lên tai nói:
- Tôi là Trương Thanh Vân, anh Lâm à?
- Vâng, chào trưởng phòng, tôi nghe Tiểu Phương nói anh đang nghỉ ngơi, quấy rầy anh rồi, nhưng...
Lâm Ninh ở bên kia dùng giọng khách khí nói.
- Nói chuyện chính đi, những vấn đề khách sáo thế này không cần quan tâm...
Trương Thanh Vân nói:
- Anh nói xem lần này ủy ban kỷ luật trung ương xuống là có chuyện gì xảy ra, anh chủ động liên lạc điện thoại với tôi, chắc chắn cũng có liên quan đến vấn đề này...
- Điều này...Trưởng phòng mắt sáng như đuốc, đúng là có liên quan. Trưởng phòng, những ngày gần đây tôi quan sát tình huống, lần này mục tiêu của ủy ban kỷ luật trung ương giống như là các xí nghiệp trung ương. Nếu là tình huống này thì chúng ta không tiện phối hợp...
Lâm Ninh nói.
- Xí nghiệp nhà nước sao?
Trương Thanh Vân hơi khựng lại:
- Dù là tình huống gì, nếu bọn họ cần phối hợp thì chúng ta cũng phải tạo điều kiện thích hợp nhất.
- Vâng, tôi hiểu, cũng còn một việc, nghe nói bí thư u không có ý kiến gì với tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương, mấy ngày trước chị ấy còn khảo sát phòng tổ chức...
Lâm Ninh nói, hắn nói được một nửa thì ngừng lại.
Sau một phút mà Lâm Ninh vẫn không nghe thấy âm thanh của trương thanh vân, khi hắn cảm thấy không mở miệng không được và cảm thấy khó thể chịu nổi thì Trương Thanh Vân dùng giọng bình thản nói:
- Biết rồi, anh cứ xử lý...
Sau khi nghe thấy những lời này thì điện thoại vang lên những tiếng tút tút, Lâm Ninh cảm thấy toàn thân mềm nhũn, hắn xụi lơ trên ghế. Vừa rồi chỉ là vài câu ngắn ngủi nhưng toàn thân hắn lại ướt đẫm mồ hôi, trong lòng trống vắng, chỉ còn lại sự sợ hãi và bất an.
Lần này ủy ban kỷ luật trung ương xuống Hoa Đông với mục tiêu thực tế hướng về phía tổng công ty xây dựng và công tay Tam Kiến, điêu này càng làm cho Lâm Ninh hoảng sợ. Nếu Yến Thành và Miêu Thiên Phương gặp chuyện không may thì toàn bộ Hoa Đông sẽ chấn động, mà cơn địa chấn sẽ lan sang người Lâm Ninh.
Lâm Ninh phải lấy dũng khí mới dám điện thoại cho Trương Thanh Vân để nói những lời vừa rồi, hắn có hai mục đích, thứ nhất là thám thính hư thật, để xem hành động lần này của ủy ban kỷ luật trung ương có liên quan đến vấn đề Trương Thanh Vân về thủ đô hay không.
Trương Thanh Vân là người nổi danh trong mắt không có một hạt cát, cũng không loại trừ khả năng hắn tiến về thủ đô rồi phản ánh tình huống, trong đó có cả vấn đề liên quan đến Yến Thành và Miêu Thiên Phương. Dù sao Trương Thanh Vân và hai người này cũng có mâu thuẫn, nói không chừng Trương Thanh Vân đã sớm điều tra hai người kia trong bóng tối, lúc này mượn cơ hội về thủ đô để đả kích hai người này, đồng thời cũng là đả kích Hải phái ở Hoa Đông.
Mục đích thứ hai, nếu sự kiện lần này không liên quan gì đến Trương Thanh Vân thì Lâm Ninh muốn điện thoại nhắc nhở, để trưởng phòng biết có người đang giở trò quỷ trong thời điểm quan trọng, đang khích bác Hải phái hoặc có liên quan đến u Đan.
Nếu Yến Thành và Miêu Thiên Phương có một người gặp phải chuyện không may thì u Đan nhất định sẽ đứng mũi chịu sào, nhưng ủy ban kỷ luật trung ương đến không sớm không muộn lại chọn đúng lúc Trương Thanh Vân về thủ đô, mọi người rất dễ nghĩ rằng điều này có liên quan đến Trương Thanh Vân.
Hơn nữa rất nhiều người biết Trương Thanh Vân giỏi mượn lực đẩy lực, bây giờ hắn mượn lực ủy ban kỷ luật trung ương để giải quyết vài vấn đề nguy hiểm, nếu xét theo vài phương diện nào đó thì rất hợp tình hợp lý.
Nhưng Lâm Ninh đã thử và không đạt được hiệu quả mong muốn, biểu hiện của Trương Thanh Vân làm hắn không nhìn ra sơ hở gì, chỉ một câu đã giải quyết tất cả, để lại cho Lâm Ninh những mê man vô hạn.
Lâm Ninh không thể xem xét được tâm tư của Trương Thanh Vân, hơn nữa Trương Thanh Vân còn để hắn xử lý châm chước, hắn nên làm sao cho phải đây? Nếu biểu hiện quá tích cực thì sẽ làm người hoài nghi, nếu biểu hiện quá tiêu cực thì càng làm lòng người bất mãn tiến tới hoài nghi, vì vậy mà Lâm Ninh cực kỳ khó xử.
Thật ra Trương Thanh Vân ở thủ đô cũng không bình tĩnh như suy đoán của Lâm Ninh, khi Lâm Ninh nhắc đến xí nghiệp nhà nước, sau đó lại nhắc đến u Đan thì trong đầu đã có phán đoán sơ bộ. Trương Thanh Vân đã từng có một chuyện không thoải mái với Yến Thành và Miêu Thiên Phương, mà ủy ban kỷ luật lại xuống Hoa Đông khi Trương Thanh Vân về thủ đô, những vấn đề liên tiếp này đã làm cho đáp án quá sinh động. Trương Thanh Vân bây giờ đang gặp áp lực ở thủ đô, cuối cùng sẽ bị buộc phải rơi vào thế bất đắc dĩ, sẽ phải ra sức công tác khi cải cách bùng nổ.
Mà hành động lần này khá giống với phong cách của Trương Thanh Vân, không có mặt ở Hoa Đông mà có thể khai đao, dùng một điểm để thúc đẩy dự án cải cách, phương pháp dựa thế này giống như là Trương Thanh Vân làm.
Nếu cải cách bùng nổ lúc này thì Hoa Đông sẽ chia năm xẻ bảy, tội danh có thể ném lên đầu Hải phái vì Yến Thành và Miêu Thiên Phương khuấy dộng dòng nước, mà Trương Thanh Vân và phái Kinh Tân cũng là nước lên thuyền lên.
Trong đầu Trương Thanh Vân đang xem xét những vấn đề này, hắn nào còn tâm tư nghỉ ngơi? Hắn vươn người đứng khỏi ghế, bắt đầu đi lại trong phòng, tâm tình dần không xong...
Trương Thanh Vân không biết kẻ nào với mục đích gì mà tạo ra sự việc lần này, nhưng thời điểm bây giờ quá mẫn cảm vì cải cách Hoa Đông chưa được quyết định, tất cả vẫn còn tồn tại khả năng biến hóa, những kẻ thêu dệt đều phải bị triệt tiêu.
Đả kích vấn đề tồn tại ở Hoa Đông là kiên quyết lớn của phòng tổ chức, nhưng tuyệt đối không nên làm vào lúc này. Bây giờ trung ương đang ở vào giai đoạn sắp xếp quy hoạch ở Hoa Đông, nếu sự việc bùng nổ thì rất có thể sẽ quấy nhiễu đến cái nhìn khách quan của trung ương.
Loại quấy nhiễu này sẽ đưa ra một kết quả không phù hợp với phương châm và sách lược của trung ương với thực tế Hoa Đông, nếu là như vậy thì tổn thất quá lớn.
- Bốp!
Trương Thanh Vân vỗ tay lên bàn:
- Gọi điện thoại cho bí thư Tần ở Hoa Đông