Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 711: Độ Kiếp Gian Lận (2)
ần đạo lại được giải phóng nhẹ cả người, trên người ngoại trừ còn có vài món pháp bảo siêu cường ra, hàng ngàn pháp bảo đạo thuật mà ta cực khổ thu thập cơ hồ toàn bộ tiêu tan. Thật là đau lòng muốn chết. Nhưng mà chuyện tình đã như vậy, dù ta hối hận cũng không có ý nghĩa, chỉ đành mang vẻ mặt đau khổ thay một bộ quần áo mới, sau đó khống chế thần kiếm bay đi.
Cho đến khi ta bay lên trên trời nhìn xuống phía dưới, ta mới kinh ngạc phát hiện. Thì ra ta đây trải qua bốn lần Thiên kiếp, sa mạc chung quanh không chịu nổi gánh nặng, đã bị Thiên kiếp uy lực mạnh mẽ đào ra một cái hố to đường kính mấy trăm dặm. Nói ít cũng sâu mấy ngàn mét, bần đạo thấy vậy sửng sốt không thôi, thật không nghĩ tới uy lực Thiên kiếp lại khủng bố như vậy. Ông trời ơi, tại sao cứ phải khủng bố như vậy chứ? Giáng Thiên kiếp cho ta một lần tới bốn lượt?
Bần đạo cẩn thận suy nghĩ một hồi, nguyên nhân có lẽ là do Nguyên Thần của ta đạt tới trình độ chủ thần đỉnh cấp. Bởi vì đạt tới cấp bậc này ông trời già cho rằng ta bắt đầu muốn độ Thải Vân Kiếp. Nhưng mà vừa vặn thân thể này của ta không có khí tức Thái Cực Hồn Thạch, cho nên tự động giáng Thiên kiếp xuống ta ngay từ đầu, vì thế ta đây dính liên tiếp bốn lần Lôi kiếp.
Hắc hắc, thế nhưng an bài như thế ta rất là hài lòng, nếu như không có ba lần Thiên kiếp trước đập xuống tạo thành trụ cột kiên cố cho ta, mới phát đầu đã giáng Thải Vân Kiếp xuống có lẽ ta đã sớm bị oanh chết tại chỗ rồi.
Trên đường về nhà, tâm tình bần đạo phi thường sướng khoái, nếu như đã độ xong Thải Vân Kiếp, bần đạo coi như thành công liệt vào hàng ngũ chủ thần đỉnh cấp. Đến cảnh giới này, ta lại đột nhiên ý thức được một chuyện, bản thân ta trước kia ước lượng thực lực ân sư và đám người Zeus tựa hồ không thỏa đáng cho lắm. Nguyên nhân là vì thực lực ta lúc đó vô cùng kém cỏi chỉ biết bọn họ mạnh hơn ta mà thôi, vì thế mù quáng nhận thức thực lực của bọn họ cũng chỉ đại khái.
Nhưng sự thật vốn không phải như thế, cho đến hiện tại ta đạt đến cảnh giới Zeus mới hiểu được. Trên thực tế, cho dù bây giờ ta đây cũng không thể nào suy đoán được thực lực ân sư, tóm lại, hắn nhất định mạnh hơn ta hiện tại ít nhất là một cấp bậc. Ta đoán chừng ân sư đã vượt qua Ngũ Cửu Thiên kiếp rồi, thậm chí Lục Cửu Thiên Kiếp cũng dám lắm. Chẳng qua ân sư ít khi xuất thủ, ta căn bản không thể có mốc giá trị nào để tham khảo, vì thế không có cách nào cho ra kết luận cụ thể.
Trong khi ta đang suy nghĩ lung tung, trong lúc vô tình đã trở về nhà. Ta lần này trở lại nhanh như chớp, rời đi còn nhanh hơn khi tới, mười ngày này không hề có tin tức truyền về, vì thế người trong nhà sẽ lo lắng. Cho nên bần đạo vừa về tới nhà thì kinh ngạc phát hiện trong nhà đang có một đống người ngồi đợi, ngoại trừ một đám lão bà của ta ra, cha mẹ, huynh trưởng,...vân...vân tất cả mọi người đều đến đông đủ.
Chuyện đầu tiên bọn họ làm đương nhiên là hỏi ta đi đâu và làm gì, bần đạo chỉ đành phải bất đắc dĩ thêu dệt nói dối cho qua, ta không muốn để bọn họ lo lắng cho ta. Kế tiếp là một trận tiệc rượu long trọng ăn mừng, nhân vật trình diện trong bàn tiệc cơ hồ toàn là người nắm vận mệnh đại lục ở trong tay. Bần đạo vốn chán ghét xã giao nhưng vào lúc này cũng phải giả vờ cười vui, giao lưu chu toàn cùng bọn họ một lượt.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, đến rạng sáng ngày thứ hai, bần đạo mất một mớ khí lực mới từ phá được vòng vây của mấy thân thể trắng nõn nà kia, từ trên giường lao thẳng ra ngoài. Đêm qua quá mức điên cuồng, ta cũng không biết là bao lâu nữa, dù sao khi trời sắp sáng ta mới giải quyết xong cô nàng cuối cùng. Sau đó mới có khả năng nghỉ ngơi một lát, thế mà buổi sáng thức dậy lưng eo chân tay của ta cũng mỏi nhừ.
Tuy thế bần đạo vẫn rất hưng phấn, khà khà, nói cho mọi người một bí mật nho nhỏ, ngày hôm qua ta xử luôn cả Thất công chúa.
Dùng xong bữa sáng chúng ta tụ tập lại lần nữa, chính thức bắt đầu thảo luận chuyện làm ăn. Lần này, người thứ nhất lên tiếng chính là Thất công chúa vừa mới trở thành đàn bà. Chẳng qua, đối mặt ánh mắt khác thường của mọi người, Nữ Vũ Thần tung hoành sa trường lộ vẻ lúng túng chống đỡ không được, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng đặc biệt khả ái.
Nhưng mà dù sao nàng cũng là người đã chứng kiến và lịch lãm rất nhiều chuyện to nhỏ, cho nên khôi phục bình thường rất nhanh, dùng thần sắc tự nhiên hào phóng nói với chúng ta: "Hải quân chúng ta bây giờ hết thảy đều bình thường, không có tiếp tục khuếch trương đại quy mô nữa, ngược lại tinh giản một nhóm chiến hạm tương đối cũ kỹ. Lực chiến đấu tuyệt đối không có bị ảnh hưởng gì. Lấy thực lực của chúng ta bây giờ mà nói, bất luận là đối phó hải tặc hay là hải quân Giáo Đình đều dư dả."
"Rất tốt." Bần đạo cười nói: "Có Nữ Vũ Thần đại nhân đóng ở hải cương, chúng ta cực kỳ yên tâm mà!"
"Ha ha..." Thất công chúa ngượng ngùng cười cười, sau đó đột nhiên nói với ta: "Nhưng mà ta còn đang suy nghĩ một chuyện, cho dù là bây giờ hòa bình ngoài mặt Giáo Đình rồi, vẫn không thể buông lỏng cảnh giác được. Giáo Đình cho tới bây giờ luôn luôn không tuân thủ lời hứa, lỡ may bọn họ đột nhiên trở mặt, chúng ta không chuẩn bị sẵn sàng sẽ phải thiệt thòi lớn. Cho nên, ta đề nghị không thể hoàn toàn dừng sản xuất thiết giáp chiến hạm, coi như là tạo ít đi một chút cũng phải giữ vững số lượng chiến hạm mới nhất định hàng năm thì tốt hơn!"
"Có đạo lý, có câu quên chiến tất nguy, mọi người chúng ta cũng nên nhớ kỹ những lời này. Lần này Giáo Đình mặc dù tổn thất thảm trọng, nhưng mà bất luận kinh tế, nhân khẩu hay là diện tích đất đai, bọn họ đều lớn gấp hai chúng ta, tin tưởng không mất bao nhiêu thời gian bọn họ sẽ có thể khôi phục lại nguyên khí. Chúng ta mà không làm gì bọn họ thật sự có thể tổ chức lại vài quân đoàn đó." Bần đạo mỉm cười đồng ý.
"Nhưng mà Thần Giới không phải đã có hiệp nghị với chúng ta sao?" Lệ Nhược Nhã kỳ quái nói: "Đây chính là hiệp nghị do Đại mẫu thần làm chứng mà?"
"Ha hả, không nên tin vào loại hình hiệp nghị, trên thực tế cái thứ này là không an toàn nhất, tỷ như Giáo Đình đột nhiên đánh tới, ngươi có thể vì điểm nhỏ này tìm tới hỏi thăm Đại mẫu thần?" Bần đạo cười khổ nói: "Rồi lại nói, người ta cử quân đánh tới không biết tìm cớ sao? Cái gì là binh lính mất tích, cái gì là quý tộc cao cấp bị ám sát, …vân …vân, đến lúc đó nói thế nào cũng không rõ được, cho dù tìm tới Đại mẫu thần thì có ích lợi gì?"
"Trời đất ơi, còn có chuyện như vậy, tại sao còn phải ký hiệp nghị làm gì đây?" Lệ Nhược Nhã cười khổ nói.
"Hiệp nghị chỉ là một kết quả của sự thỏa hiệp, không nên xem trọng nó quá, có điều ít nhất trong khoảng thời gian ngắn nó cũng có tác dụng nhất định. Hơn nữa, phá hư hiệp nghị chưa chắc phải là bọn họ, thật ra chúng ta cũng có thể, hắc hắc, mấu chốt chính là phải nhìn thực lực trên tay." Bần đạo cười nói: "Yếu ớt tất sẽ bị đánh, đó tuyệt đối là chân lý, cho nên chúng ta không thể để mất đi ưu thế tuyệt đối trên phương diện quân sự. Thiết giáp chiến hạm có thể tạo ít một chút, nhưng mà công việc nghiên cứu không thể dừng lại."
"Vâng!" Chúng nữ cùng nhau đáp ứng.
Kế tiếp Phù Nghê Nhã giới thiệu một vài tình huống ở trong lãnh, bởi vì lãnh của ta giáp giới với Tinh Linh Sâm Lâm, lại là một cửa ra của thế giới dưới lòng đất, vật tư từ Thú Nhân liên tục không ngừng từ chỗ này tiến vào thị trường đại lục. Hiện tại một số lượng lớn vật liệu thông qua điểm này để vận chuyển. Tự nhiên làm cho lãnh của ta phát triển rất nhanh, trong khoảng thời gian ngắn đã vượt qua ba trăm vạn nhân khẩu cố định, còn có ước chừng bốn năm trăm vạn nhân khẩu lưu động. Trong đó đa số đều là dị tộc nhân. Đại thương nhân các quốc gia trên toàn bộ đại lục đều thành lập trụ sở ở đây. Thuế kim hàng năm cấp cho ta cũng tính lên hàng trăm triệu, hơn nữa ở chỗ này ta còn được hoàn toàn miễn thuế, khà khà, bần đạo bây giờ dựa hết vào cái lãnh này cũng có thể giàu đến chảy cả mỡ rồi.
Tiếp theo, những khác cũng hồi báo thu hoạch một năm qua cho ta nghe, một năm này tương đối yên tĩnh, không có chuyện gì to lớn cả, chúng ta đặt tinh lực chủ yếu ở việc tu luyện.
Nghe xong chuyện của mình, nghe thêm tin tức nơi khác. Bên phía Thú Nhân đã bắt đầu từ từ dung nhập vào xã hội nhân loại. Ở những phương ta thống trị đều có thể thấy bọn họ thân ảnh. Rất nhiều dong binh đoàn thích dùng những gã Thú nhân thực lực cường đại tính tình lại thật thà đàng hoàng này. Đồng thời còn có Tinh Linh tộc, Hải tộc cũng bắt đầu dung nhập vào trong loài người xã hội. Chuyện này là phải cảm tạ giáo nghĩa Tự Nhiên thần giáo tương đối khoan hậu. Không giống như Quang Minh Giáo Đình, luôn là muốn đuổi tận giết tuyệt dị tộc.
Về phần địa khu Giáo Đình nắm trong tay bởi vì chiến tranh kết thúc đã bắt đầu khôi phục sự phồn hoa thường ngày. Tiên Nhã là người hiểu tính ta, cho nên không lo lắng ta sẽ chủ động tiến công. Nàng lợi dụng quyền lợi trên tay áp chế một số người đề nghị tiếp tục tăng cường quân bị chuẩn bị chiến tranh, ngược lại giải tán sạch đại lượng quân đội nhàn tản. Nhờ có lượng lớn sức lao động này, cộng thêm Tiên Nhã cho ra chính sách giảm thuế, làm cho một vài khu vực khôi phục sinh khí tương đối mau. Chẳng qua là trước kia bị lão Giáo Hoàng phá hư vô cùng lợi hại, nếu muốn khôi phục nguyên khí, ít nhất cũng phải qua mấy năm nữa.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du