Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1280
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10922 / 419
Cập nhật: 2015-08-12 01:40:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 149: Chiến Thư Của Tà Quân
ám người Hải Vô Nhai nhìn thấy mấy chữ quỷ dị xuất hiện ở trước mắt, hoang đường hơn là mấy chữ này từ từ xuất hiện, trước một màn này ai cũng đều trợn mắt há hốc mồm. Tất cả bọn hắn đều là lão quái vật, lão yêu tinh đã sống mấy trăm năm, nhưng cũng chưa bao giờ nhìn thấy việc này, bốn chữ này, rốt cuộc là có ý gì?
Tà Chi Quân Chủ!?
Chỉ nhìn một cách đơn thuần mấy chữ này giống như là tên tự hoặc là biệt hiệu của người nào đó, nhưng lại có vẻ như chưa ai từng nghe nói qua cái tên này đại biểu cho vị tiền bối nào trước đây.
Rốt cuộc là ai đây?
Thế gian, tà, tự nhiên là ẩn ý, nhưng, từ xưa đến nay, có ai có thể tự xưng quân chủ?
Nếu thật sự ;à có một vị quân chủ như vậy, há có thể không có tiếng tăm gì? Chẳng phải đã sớm vang danh thiên hạ?
Đến tận ngày hôm nay, tên của vị Tà Chi Quân Chủ đột nhiên xuất hiện ở nơi này, có dụng ý gì đây? Chẳng lẽ người độ kiếp lúc trưa, chính là Tà Chi Quân Chủ?
Lập tức trong lòng mọi người đều kín đáo cảnh giác, bốn chữ to trên tường đất này đột nhiên xuất hiện cho người chứng kiến! Bốn chữ này vừa xuất hiện ở trên tường đất, nhưng trong nháy mắt biến thành bốn chữ màu vàng chói lọi!
Mặc dù nơi này tối đen như mực nhưng bốn chữ kia vẫn sáng lạn huy hoàng dị thường!
Hải Vô Nhai cùng một đám người trừng mắt líu lưỡi:
- Cái này... còn có thể biến hóa như vậy? Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có quỷ thần? Hay là người vừa rồi độ kiếp thực lực quá mức cường hãn. Thiên địa cũng phải vì hắn mà đứng ra chứng minh?!
Loại biến hóa này khác thường không thể tưởng tượng nổi. Hiển nhiên đã được mọi người ở đây thừa nhận.
Nhưng, kế tiếp, lại là một trận kim quang lóe ra! Chữ viết lần thứ hai dần dần biến hóa. Những cao thủ Tam Đại Thánh Địa kinh ngạc đến cực điểm, sau đó cũng phẫn nộ! Phẫn nộ tột cùng!
Một dòng chữ triện đột nhiên xuất hiện, bắt đầu từ trung tâm mà lan ra!
Nhân gian vạn tà, ta là vua! Quét ngang thiên hạ! Tà Quân đã đến, thần sầu quỷ khốc; cười ung dung đối mặt kim cổ!
- Thật sự là khẩu khí rất lớn.
Hà Tri Thu nặng trĩu hừ một tiếng, vị này không biết lai lịch, đem mấy chữ “Tà Chi Quân Chủ” hù thiên hạ! Trong lòng mọi người đứng đây, đều có chút đồng cảm.
Dòng chữ này, thật sự là quá cuồng vọng, hắn cho rằng hắn là ai vậy?
Nhưng tất cả mọi người biết, tình huống quỷ dị này đột nhiên xuất hiện, đối phương hiển nhiên không phải vì khoe thực lực của chính mình, chỉ dựa vào thực lực vượt qua lôi kiếp vừa rồi, cũng đã có thể nói rõ hết thảy. Hiện tại tiếp tục thay đổi mấy chữ này, tất nhiên là có mục đích khác.
Trước mắt vẫn phải chờ đợi.
Quả nhiên, những chữ tiếp theo, đã chứng minh dự đoán của mọi người.
Thánh Địa Vô Lương, hình phạt của Tà Quân: Tiêu diệt Thánh Giả, là bước đầu tiên!
Mọi người ồn ào một trận, nguyên lai Hạ Đông Đình bị thần bí ám sát, dĩ nhiên cũng do vị Tà Chi Quân Chủ này hạ thủ!
“Quyền đánh Độn Thế Cung, cước sút Chí Tôn Thành, trong lúc rảnh rỗi, một chưởng đánh Huyết Hải! Nhân gian ngụy quân tử chết không toàn thây; Thánh Địa nhiều ác nhân, cuồn cuộn mọc lên, thiên hạ phẫn nộ, ra tay bình định, chỉ mình Tà Quân ta, tự xứng anh hùng!”
- Thật cuồng vọng! Hảo kiêu ngạo! Hảo hỗn trướng! Thật đáng chết!
Hà Tri Thu phẫn nộ mắng.
Tất cả mọi người cũng đều xôn xao; Vị Tà Chi Quân Chủ này khẩu khí quả thực là điên cuồng vô hạn! Mặc dù có thực lực kinh người, nhưng lại có thể đứng vững trước Tam Đại Thánh Địa lãnh đạo tối cao ngàn năm của Huyền Huyền đại lục sao?
“Người trong thánh địa, nếu có gan, sáng sớm ngày mai, hẹn nhau ở thành nam. Một trận quyết chiến sinh tử, giải quyết tư thù! Bình minh ngày mai chính là lúc người của Thánh Địa phơi thây nơi đất khách!”
Tà Quân xin đợi đại giá, đặc biệt tặng chư vị vài câu trước khi lên đường đến hoàng tuyền, Sinh Tử Môn mở ra, chư vị nên cẩn thận, chớ lãng phí thời gian, nếu thời cơ qua đi, thì khó tránh thành cô hồn dã quỷ!
Văn tự trên tường đến đây mới chấm dứt.
Những cao thủ Tam Đại Thánh Địa có thể nói là tức điên bụng!
Thế gian này, đối mặt với Tam Đại Thánh Địa, cư nhiên còn có người kiêu ngạo như vậy!
“Ngày mai sáng sớm! Tà Chi Quân Chủ quyết chiến!” Hải Vô Nhai chậm rãi nhớ kỹ mấy chữ này, so sánh với những người khác, hắn ta đúng là có lý trí hơn nhiều, bình tĩnh hơn mấy phần. Đối mặt với tường đất cổ quái này, Hải Vô Nhai vô cùng khiếp sợ và tức giận, cảm nhận được càng sâu, trái tim càng thêm băng giá! Đối phương nếu không nắm chắc, như thế nào lại hạ ra chiến thư như thế?
- Không sai
Hà Tri Thu đã từ phẫn nộ trở nên bình tĩnh, trấn định lại, chậm rãi nói:
- Việc này, tất nhiên sẽ là một hồi ác chiến! Kết quả của trận chiến này, thật sự là...
- Vị Tà Chi Quân Chủ này chọn thời gian cũng thật là đúng lúc...
Hãi Vô Nhai quái lạ cười khổ một tiếng nói:
- Cao thủ phía chúng ta tiến đến Cúc Hoa Thành, trước mắt đã muốn phân tán hơn nửa, có thể nói là đang đứng trước thực lực yếu kém nhất, có thể hắn cố tình chọn thời điểm mấu chốt này mà quyết chiến! Điều này làm cho lão phu cảm thấy bất an, tựa hồ rất bất ổn!
- Không chỉ là không ổn, căn bản chính là rất bất lợi!
Hà Tri Thu ngưng trọng nói theo.
Hà Tri Thu thất thanh nói:
- Mà chúng ta, hiện tại còn hoàn toàn không biết vị Tà Quân chủ này…
-... Rốt cuộc là thần thánh phương nào! Thậm chí trước đây, ngay cả nghe nói đến cũng không có... Trận chiến này, quả thực là không giải thích được! Nếu hắn thật sự là người vừa độ kiếp kia, bọn ta đúng thật là không còn bao nhiêu thời gian!
Điều này mọi người đều rất rõ ràng! Hải Vô Nhai cười khổ:
- Giống như ba vị thủ hộ đại nhân không thể không nhận lời khiêu chiến của Cửu U Thập Tứ Thiếu, chúng ta cũng không thể không nhận lời khiêu chiến của Tà Chi Quân Chủ!
- Vì Thánh Địa vạn năm thành danh không đổ, quyết định không lùi nửa bước! Chúng ta thà rằng chết tại chiến tuyến, cũng không thể lùi bước!
Ánh mắt Hà Tri Thu nhìn màn đêm xa xăm nặng trĩu nói.
- Lưu lại hai người chiếu cố tốt Triển huynh, những người còn lại, cùng nhau xuất chiến!
Hải Vô Nhai nói:
- Đối phương tuy thân thủ rất mạnh, nhưng chưa hẳn đã là vị tiền bối vừa độ kiếp kia! Còn nữa, mặc dù mạnh đến đâu, hắn cũng chỉ có một người, bất kể như thế nào cũng sẽ không so sánh được với kinh nghiệm chiến đấu được tích lũy của Tam Đại Thánh Địa. Chưa hẳn là hoàn toàn không có phần thắng nếu như chúng ta cùng nhau tấn công! Chiến pháp dùng để đấu với Cửu U Thập Tứ Thiếu ngày trước chưa chắc không thể sử dụng với người này!
Hà Tri Thu ngẩn ra, gật đầu đồng ý.
- Ta...Cũng đi!
Một thanh âm yếu ớt truyền đến. Hai người nhìn lại, người vừa nói đúng là Triển Mộ Bạch. Hai người chứng kiến bộ dạng hiện tại của Triển Mộ Bạch, đều không khỏi hoảng sợ và kinh hãi! Hải Vô Nhai thậm chí cả người đều có chút run lên...
Giờ phút này Triển Mộ Bạch, có thể nói là đã cực kì thê thảm.
Từ khuôn mặt trở xuống mãi cho đến hai chân, nửa người trái nóng như lửa, nửa người còn lại thì hiện lên một tầng hàn khí, thân hình đều là băng hỏa đối xứng. Mà chỉ qua nửa canh giờ sau, nửa bên phải nóng, nửa bên trái băng hàn, cứ như thế lặp đi lặp lại...
Cửu U Thập Tứ Thiếu đúng là người thủ đoạn, quả nhiên cực kì ác độc! Đây cũng là thủ đoạn độc môn của hắn. Cửu U liệt hỏa cùng Cửu U hàn băng là hai loại thần công thủ pháp hoàn toàn bất đồng, đồng thời xuất hiện trên người Triển Mộ Bạch, mỗi nửa canh giờ sẽ đến giờ thay đổi một lần, loại thần công này đã có danh tiếng hàng đầu, gọi là: Âm Dương Luyện Hồn!
Loại Âm Dương Luyện Hồn này, thi triển một lần, có thể liên tục kéo dài một ngày một đêm công phu! Nằm một ngày một đêm trong cơ thể quả thực là giống như vừa đi qua tầng mười tám tầng địa ngục, chính là hình phạt tàn khốc đệ nhất đương kim thế gian!
Muốn sống tất nhiên không được, nhưng cầu chết... Lại cũng không thể!
Cửu U Thập tứ Thiếu lúc trước thả Triển Mộ Bạch, căn bản không phải là chân chính buông tha Triển Mộ Bạch, mà có ý định tra tấn hắn! Triển Mộ Bạch hiện tại chịu tất cả thống khổ, cho dù chỉ là một câu nói, đều phải chịu đựng thống khổ tột cùng!
- Bộ dáng của ta hiện nay, cho dù tiếp tục chịu đựng cũng không qua được ngày mai...
Triển Mộ Bạch run rẩy, tàn nhẫn nói:
- Bị Cửu U Thập Tứ Thiếu dùng thủ đoạn cổ quái đùa chết, bản thân ta tình nguyện cùng vị Tà Chi Quân Chủ kia liều mạng, còn có thể có vài phần tác dụng... Hai vị huynh đệ, trận chiến sáng sớm mai, ta dĩ nhiên bất lực, nhưng các ngươi phải giúp ta một việc... Giúp ta khởi động băng huyết túy thể thần mộc! Để cho Triển mỗ ta... Chết có thể diện một tí...
“Băng huyết túy thể thần mộc “! Hải Vô Nhai cùng Hà Tri Thu như nghe thấy tiếng sấm, đồng thời ngây người
- Triển huynh, huynh biết rõ, chỉ cần huynh chịu đựng qua được một ngày một đêm, tu vi của huynh có thể khôi phục... Vì sao phải dùng hạ sách này!
Triển Mộ Bạch cười thảm:
- Triển mỗ lần này hạ sơn, đã gặp rất nhiều chuyện tình... Mà rất nhiều người chứng kiến, hai vị huynh đệ cho rằng, Triển Mộ Bạch ta còn có mặt mũi sống trên đời này sao? Không cần nói đến Cửu U Thập Tứ Thiếu kia luôn uy hiếp giết ta chết, chỉ cần nhìn mặt mũi Triển mỗ mà nói….
Nói tời đây, hắn đột nhiên khàn giọng hét lớn một tiếng:
- Triển Mộ Bạch ta thật sự là... Sống không bằng chết!
Huyền công của Triển Mộ Bạch lúc này sớm đã cạn kiệt, những lời này, hoàn toàn là lấy lực lượng thân mình rống lên, thanh âm khan khan, lại tràn đầy tuyệt vọng, nhục nhã.
Triển Mộ Bạch trong lòng sớm đã có ý liều chết!
Hải Vô Nhai cũng chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn, trong lòng nặng nề. Hai mặt nhìn nhau.
Nhưng nói không ra lời...
Bóng đêm lặng lẽ trôi qua...
Rạng sáng, đoàn người Hà Tri Thu và Hải Vô Nhai lẳng lặng đi ra cửa nam Cúc Hoa thành.
Giữa đoàn người có khiêng một cỗ kiệu, phía trên đang mang theo Triển Mộ Bạch.
Bên trái mặt đỏ bừng, bên phải mặt trắng bệch, thân mình khống chế không nổi, run rẩy lên, cả cơ thể đã run rẩy từng chút một nhưng đầu tóc Triển Mộ Bạch vẫn rất chỉnh tề, quần áo cũng không nhiễm một hạt bụi, trong mắt tràn đầy sát khí đoạn tuyệt!
Dị Thế Tà Quân Dị Thế Tà Quân - Phong Lăng Thiên Hạ Dị Thế Tà Quân