Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 913: Cháu Đích Tôn Của Tam Gia Gia!
T
iểu Thanh cũng có chút khẩn trương nhìn về phía Thổ Cẩu đang biến thân. Nhiều năm như vậy. thời gian Tiểu Thanh ở cùng một chỗ với Thổ Cẩu dài lâu nhất, mỗi khi nhớ tới Hạ Ngôn, cũng chỉ có Thồ cấu ở bên cạnh làm bạn giải buồn cho nàng. Có lẽ chính vì có Thổ Cẩu ở bên minh. Tiểu Thanh mới có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Lúc này thấy tình cảnh của Thổ Cẩu. Tiểu Thanh đương nhiên có chút lo lắng.
Ngay lúc mấy người đang suy nghĩ. Thổ Cẩu đã hoàn thành biến thân, toàn thân ánh vàng chói mắt. toàn bộ thân thể to lớn gắp mười lần trước đó. Lúc này cho dù Hạ Ngôn đứng thẳng giơ tay. cũng không thể với tới hàm dưới Thổ cẳuế Thổ Cẩu ngẩng đầu lên. thậm chí có thể đụng tới trần nhà. ở trong cơ thể nó không ngừng truyền ra từng tiếng động như nước lũ núi lở.
Từng đợt từng đợt linh lực quanh quẩn ở chung quanh thân thể nó. thân thế nó không ngừng co rút rồi lại phình ra. Lúc này ánh mắt màu xanh biếc của Thổ Cẩu. không ngờ trong đó còn tăng thêm vài phần màu đỏ. thoạt nhìn thật giống như hai viên bảo thạch xinh đẹp.
Từng sợi từng sợi lông vàng ánh. giống như cương châm bén nhọn, chi nhìn bằng mắt thường cũng có cảm giác một lực chấn nhiếp rất mạnh. Đương nhiên, linh thú bình thường rất hiếm có bộ dáng nhìn hung ác như Thổ cấuế
- Chủ nhân! Những viên Nguyên Đan này ẩn chứa năng lượng thật cường đại. ta phải đi ra ngoài hoạt động một chút! Ái chà! Giống như có lửa đốt trong bụng ta!
Thổ Cẩu chỉ kịp rống rất nhanh một câu. liền giậm bốn vó một cái. chạy theo cửa phòng trực tiếp ra ngoài.
Ầm.
Toàn bộ cửa phòng, lập tức bị đụng vỡ nát tan tành. Phòng này chỉ là phòng bình thường, cửa phòng là dùng để thân thể người ra vào. Thổ Cẩu sau khi biến thân cái đầu to như thế. đương nhiên rất khó thuận lợi theo cửa phòng đi ra. Hơn nữa lúc này. năng lượng toàn thân nó đang cuồng loạn trong thân thể. làm sao còn quản tới cánh cửa. liền trực tiếp băng qua chạy ra ngoài tới bên ngoài nhoáng một cái nó lủi lén bầu trời, biến mất ở phía chân trời.
- Hạ Ngôn ca! Thổ Cẩu sẽ không gặp chuyện gì không may chứ?
Tiểu Thanh nhìn Thổ Cẩu biến mất bóng dáng, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, mày liễu hơi nhíu, có chút lo lắng hỏi.
- Hắn là không có việc gi! Con chó chết này mạng thật rất lớn! Chúng ta không cần lo lắng. Không tới bao lâu. khẳng định nó sẽ bình yên vô sự trở về.
Hạ Ngôn lộ ra vẻ tươi cười thoải mái. nhìn Tiểu Thanh nói trấn an.
Hạ Ngôn rất quen thuộc khí tức của Thổ Cẩu. tản phát ra thần thức, liền có thể dễ dàng biết Thổ Cẩu đang ở vị trí nào. cho nên Hạ Ngôn cũng không hề lo lắng lắm.
Lúc này. người áo choàng vẫn còn có chút sừng sờ. Một hộp Tam Nguyên Đan. không ngờ bị Thổ Cẩu nuốt sạch, cái này thật sự là có chút mất mặt đây.
Hơn nữa những Nguyên Đan này còn là Hạ Ngôn vừa mới đưa cho lão.
- Tiền bối! Nguyên Đan này ta có rất nhiều, ngài không cần nghĩ nhiều!
Hạ Ngôn nhìn thấy ánh mắt tiền bối áo choàng, liền đoán được nỗi lòng của lão lúc này. không khỏi cười cười nói.
- A... ha...
Người áo choàng cười gượng một tiếng. thấy Hạ Ngôn lại lấy ra một cái hộp gấm màu xanh ngọc, cũng không có làm ra vẻ. đưa tay nhận lấy. Nhìn theo thái độ của Sứ giả Trương Lâm kia đối với Hạ Ngôn, hẳn là địa vị của Hạ Ngôn ở Chủ thế giới khẵng định sẽ không thấp, cho nên lão cũng không nghi ngờ theo như lời Hạ Ngôn nói những Nguyên Đan này hắn có rất nhiều.
- Tốt lắm! Chúng ta cùng nhau tu luyện đi! À! Ta một hồi phái đi vào trong một không gian đặc thù tu luyện. Tiền bối Tiểu Thanh! Các người ở lại trong phòng này hấp thu linh lực trong Nguyên Đan. tăng linh lực của mình lên hạn mức cao nhất đi!
Hạ Ngôn trấn định ánh mắt. thở ra một hơi. nghiêm mặt nói với hai người.
Hai người nhìn Hạ Ngôn gật gật đầu.
Có những Nguyên Đan này phụ trợ. tốc độ tu luyện đương nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hiện tại hai người đều là cảnh giới Linh Hoàng nhị cấp. tin rằng hấp thu xong những Nguyên
Đan này. liền có thể đạt tới cảnh giới Linh Hoàng nhị cấp đỉnh.
Hạ Ngôn cũng không chần chờ nữa trực tiếp tiến vào Tháp Thời Gian, cũng ngồi xuống, xuất ra Long Tường Quả bắt đầu hấp thu. Hạ Ngôn ở trong Lang Tà Điện đổi tích phân lấy hai mươi tổ Long Tường Quả những quả này đủ để cho hắn đạt tới cảnh giới Thiên Thần cửu cấp đỉnh.
Bởi vì có Tháp Thời Gian, cho nên mặc dù không ở Chủ thể giới, việc tu luyện của Hạ Ngôn cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn. Một đoạn này thời gian. Hạ Ngôn cũng bớt thời giờ khắc ra một số bí điển, để làm như bảo vật kế thừa của Hạ gia.
Lúc Hạ Ngôn cấp hộp gấm cho Tộc trưởng Hạ Ưng Khúc, bên trong có mười kiện thần khí cấp thấp, cũng đủ sử dụng ở Phán trên thế giới. Hạ gia có con cháu bước vào cảnh giới Linh Hoàng, là có thể nhận được một thanh thần khí như vậy. Đương nhiên, nếu như có con cháu Linh Tông đỉnh phong cực kỳ ưu tú. đồng thời tuổi còn trẻ. cũng có thể nhận được một kiện thần khí cấp thấp làm như ban thưởng cho.
Tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cấp thấp, cho dù có thần khí cao cấp. cũng giống nhau không thể phát huy ra uy lực chân chính của thần khí có thần khí cấp thấp là được rồi.
Thời gian thấm thoát trôi qua. đảo mắt đã qua mười năm. ở trong Tháp Thời Gian trôi qua mười năm. ở thế giới bên ngoài cũng chỉ mới một năm. Trong khoảng thời gian này. Hạ Ngôn cũng có từ trong Tháp Thời Gian ra ngoài đi một vòng trong trạch viện Hạ gia.
Tuy rằng Tiểu Thanh cùng lão áo choàng cũng tò mò không biết Hạ Ngôn rốt cuộc đi tới địa phương nào. tuy nhiên họ cũng không có dò hỏi nếu Hạ Ngôn muốn nói. tự nhiên sẽ nói cho họ biết.
“ở trong Tháp Thời Gian thời gian qua đi mười năm. ta tổng cộng hấp thu hai tổ Long Tường Quả. khoảng cách Thiên Thần cửu cấp trung kỳ cũng đã không xa.”
Một ngày này. Hạ Ngôn lại từ trong Tháp Thời Gian đi ra. trong tay cầm một bản khoáng thạch chế thành Điển tịch. Điển tịch này nguyên vốn là một khối tảng đá ngọc chất, hiện tại bị Hạ Ngôn dùng linh lực khắc thành một bản bí điển, tu luyện giả cảnh giới dưới Linh Hoàng có thể tu luyện. Bí điển này ở Quang Ly Phân thế giới, so với Thần cấp bí điển còn mạnh hơn nhiều lắm.
“Trong khoảng thời gian này. đã khắc được bốn loại bí điển, không sai biệt lắm cũng đủ cho con cháu Hạ gia ở Quang Ly Phân thế giới sử dụng rồi!” Hạ Ngôn nhìn lại bí điển trong tay. thầm nghĩ trong lòng: “Sau khi giao bản bí điển này cho Hạ Ưng Khúc, ta sẽ ngưng không tiếp tục khắc nữa!” Hạ Ngôn thầm nghĩ.
Tiểu Thanh cùng lão áo choàng, lúc này đang ngồi xếp bằng trên hai cái bồ đoàn trong phòng hấp thu linh lực Nguyên Đan tu luyện Hạ Ngôn cũng không có quấy rầy hai người tu luyện, lặng yên không tiếng động đi ra ngoài.
Thổ Cấu giờ phút này lại không biết đi địa phương nào. ngày ấy Thổ cấu cướp Nguyên Đan của tiền bối áo choàng, sau khi nuốt vào. rời Hạ gia ba ngày thì chạy trở về. khi đó cũng đã khôi phục bộ dáng như trước, thoạt nhìn tinh thần no đủ. mấy trăm viên Tam Nguyên Đan đó cũng không có lưu lại di chứng gì cho nó.
Tiền bối áo choàng gặp lại Thổ Cẩu. cũng không dám lơ là như trước, lần này lão giấu Nguyên Đan của mình thật kỹ càng. Thổ Cẩu hoàn toàn không có cơ hội cướp được lần nữa.
Sau một lần Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian đi ra, nhưng thật ra cho Thổ Cẩu không ít Nguyên Đan trung cấp. Dựa theo Hạ Ngôn phỏng đoán, khẳng định Thổ Cẩu có thể tiến hành lột xác lần thứ tư. chỉ có điều không biết cần dùng nhiều ít Nguyên Đan nữa.
Thổ Cẩu trải qua lần lột xác lần trước. đã có thể tương đương với cảnh giới Thiên Thần của nhân loại. Hơn nữa bởi vì thiên phú di bầm. cho nên sức chiến đấu của Thổ Cẩu. cũng không phải nhân loại cảnh giới Thiên Thần bình thường có thể so sánh được.
Hạ Ngôn muốn tìm Hạ Ưng Khúc hiện đảm nhiệm Tộc trưởng Hạ gia này cũng không khó. không cần người nào dẫn đường, tùy ý phát ra thần thức. Hạ Ngôn liền biết được Hạ Ưng Khúc đang làm gì ở đâu. Thường thường, Hạ Ưng Khúc cũng không rời khỏi Hạ gia. hắn là Tộc trưởng Hạ gia. mỗi ngày phải xử lý công chuyện cũng không ít.
“Xem ra là ở trong sân tiểu viện phía tây. cũng là chỗ ở của hắn.” Hạ Ngôn qua cảm ứng liền biết chỗ ở của Hạ Ưng Khúc lúc này.
Bước chân dưới chân thật thong thậ Hạ Ngôn cũng không gắp. Sau mỗi lần tu luyện, đi
ra ngoài một chút, cũng có thể tạo được tác dụng thư hoăn nhất định.
“Ổ?”
Hạ Ngôn hơi khựng lại một chút, hắn nhìn thấy có một phụ nhân dường như là đang ảm thảm vụng trộm nhìn mình, ánh mắt thoáng nhìn thây Hạ Ngôn không khỏi nghi hoặc.
Nừ quyến của Hạ gia. bình thường đều ở phía hậu viện, cũng không thường đến tiền viện. Hơn nữa nữ quyến này phần lớn không có tu luyện, đều là người thưởng. Hạ Ngôn nhìn thẩv người phụ nhân này. cũng là một người bình thường.
Dường như là thấy Hạ Ngôn phát hiện ra mình, phụ nhân này có hơi căng thẳng xoay mình, vội vàng chạy trở về. Thoạt nhìn, bộ dáng đại khái hơn năm mươi tuổi.
Thấy phụ nhân đi xa. Hạ Ngôn cũng không để ý nữa. đối phương hẳn là nừ quyến của Hạ gia. có thể là đúng dịp nhìn thấy mình, liên nhìn kỹ hơn mây lân vậy thôi.
ở trong một tiểu viện hướng đông nam của Hạ gia. người phụ nhân vừa mới gặp Hạ Ngôn này. vội vàng chạy vào. dường như là đi quá mau. lúc này Hơi thở hỗn hển. trên mặt dâng lên màu máu. tuy nhiên xem theo ánh mắt. dường như đầy vẻ kích động.
- Hạ Lương Tài!
Phụ nhân vừa mới tiên vào trong tiểu viện, liên lo lăng hô một tiêng.
Thấy không có tiếng trả lời. lại gọi tiếp:
- Hạ Lương Tài! Hạ Lương Tài! Mau ra đây!
“Kẹt!”
Cửa một gian phòng bị đấy mạnh ra. bên trong đi ra một người, nhìn qua chừng năm sáu mươi tuổi ánh mắt nhìn về phía phụ nhân kia nói:
- Gọi loạn cái gì? Sao bà lại tới đây?
- Là... là ta vừa rồi nhìn thấy Hạ Ngôn đại nhân! Vừa rồi... ở phía trước, ta nhìn thấy Hạ Ngôn đại nhân!
Phụ nhân dường như hơi sợ hãi khẩn trương nói. giọng nói ngập ngừng.
- Cái gì? Bà gặp Hạ Ngôn Đại nhân? Chết tiệt! Bà không nói gì bậy bạ chứ? Không phải ta đã nói chuyện này không cần bà lo hay sao! Tức chết ta! Không phải bà muốn ta tức chết mới chịu à?
Hạ Lương Tài sắc mặt tối sầm xuống, có vẻ giận dữ nói.
- Không có! Ta không quầy rầy Hạ Ngôn đại nhân, ta chỉ nhìn thấy Hạ Ngôn đại nhân, sau đó liền lập tức tới đây tìm ông. Bây giờ ông mau đi gặp Hạ Ngôn đại nhân nói một chút đi!
Phụ nhân trên mặt lại trắng bệch, tuy nhiên cũng cổ lấy can đám cắn răng nói.
- Bà biết cái gì? Ta dựa vào cái gì đi gặp Hạ Ngôn Đại nhân? Phụ nhân các ngươi không hiểu gì cả. chi biết bàn chuyện càn rờ. Thân phận của Hạ Ngôn đại nhân, đâu phái ta muôn gặp là gặp? Ngay cả Tộc trưởng cùng các Thái thượng trưởng lão. cũng không có quyền như vậy!
Hạ Lương Tài tức giận nói.
Tuy nhiên biểu tình trên mặt hẳn, lại lộ rõ vẻ đau lòng, trong lòng cũng đang không ngừng đấu tranh. Nhìn ra được hắn cũng lắt muốn đi gặp Hạ Ngôn, Chỉ có điêu là...
- Đây là một cơ hội tốt...
Phụ nhân đột nhiên trấn tĩnh lại. nhìn Hạ Lương Tài nói:
- Chỉ có Hạ Ngôn đại nhân mới có thể cứu Kỳ nhi của chúng ta! Hạ Lương Tài! Chẳng lẽ ông nhẫn tâm nhìn Kỳ nhi cứ như vậy chết đi sao? ông nhất định phải đi. bất kể thế nào. đây là một lần cơ hội. Hạ Ngôn đại nhân cho dù không cứu. thì ít nhất cũng thử một lần xem!
Hạ Lưang Tài thoáng hơi sửng sốt. ánh mắt nhìn chăm chú vào phụ nhân, hắn không nghĩ tới. thể tử của chính minh, cũng có thể nói ra lời nói này. Hạ Ngôn bình thường đều bẻ quan tu luyện, nếu Hạ Ngôn đại nhân đang bế quaiI vậy càng không thể gặp được.
- Hạ Lương Tài! Tổ gia gia chúng ta không phải có quan hệ rất tốt với Hạ Ngôn đại nhân sao? Hắn biết ông là cháu ruột của tổ gia gia. khẳng định sẽ ra tay cứu Kỳ nhi của chúng ta!
Phụ nhân thấy bộ dáng Hạ Lương Tài trầm ngâm, do dự. dường như thếy được hy vọng lại tiếp theo nói một câu.
Hạ Lương Tài này là cháu đích tôn của tam gia gia Hạ Trưởng Hà của Hạ Ngôn.