Books are a uniquely portable magic.

Stephen King

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 669: Vui Mừng Ngoài Ý Muốn! (2)
ương nhiên, hành động mờ ám của ta không thể nào giấu diếm ba người bên cạnh, cho nên bọn họ đều hắc hắc cười xấu với ta. Bần đạo mặt già đỏ lên không biết nói: “gì.
"Được rồi, bây giờ là nên hoàn thành giao dịch chứ?" Minh thần lại vội vàng nhắc tới việc này.
"Ha ha. đợi một chút, đừng sốt ruột." Bần đạo cười nói: “Chẳng lẽ ngài quên, ta còn muốn nhờ ngài hỗ trợ xuất thủ một lần nữa sao?"
"Vậy phái đợi tới khi nào?" Minh thần bất mãn nói: “Cũng không thể bảo ta đợi thêm mấy vạn năm chứ?”
"Không cần mấy vạn năm, là bây giờ!" Bần đạo mỉm cười nói.
"Bây giờ? Đánh ai?" Minh thần nghi ngờ nói: “Ngươi không phải là bảo ta cùng nguyên tố nữ thần tuyên chiến chứ? Đây cũng không phải là trò đùa!"
"Đương nhiên không phải!" Bần đạo cười khổ nói: “Xin mọi người đi theo ta!" Nói xong, bần đạo một phân thành hai, một cái phân thân dẫn dắt ba vị chủ thần hướng sâu trong biển khơi bay đi, một cái phân thân thì lưu lại xử lý hậu sự chiến trường.
Trước tiên là nói về bần đạo lưu lại, sau khi trở về lập tức bắt tay vào kiểm kê tổn thất. Thành Thượng Hải hoàn toàn đi đời, quân dân tử thương gần hơn năm vạn người, bọn hạo đều là bị ngộ thương khi chiến đấu lan đến. Kiến trúc thượng tầng của Thiên Không Chi Thành tổn hại khoảng tám phần, phòng chừng phải sửa chữa đổi mới hoàn toàn, ít nhất cũng mất đến một năm. Mặt khác, trong vài ngày chiến đấu, bên ta còn chết trận năm ngàn chiến sĩ, Ải Nhân cùng dực nhân đều chết một nửa. Tuy rằng so sánh với tổn thất bên Thiên Sứ cơ hồ không đánh kể, nhưng mà đối với chúng ta mà nói, tổn thất như vậy có thể nói là thảm trọng a. Dù sao hòa viêm Ải Nhân cùng dực nhân chiến sĩ cũng chỉ có hai vạn mà thôi.
Bất quá, thu hoạch của chúng ta cũng rất lớn, Thiên Sứ bị giết không dưới hai ba trăm vạn, để lại binh khí áo giáp vô số, đặc biệt là Thiên Sứ cấp cao, vũ khí lưu lại không chút kém cỏi so với vũ khí do Ải Nhân đại sư làm ra. Đặc biệt là những thử lục dực thiên sứ lưu lại, cơ hồ thừ nào thử nấy đều là tinh phẩm, chẳng qua là khá lớn, không thích hợp cho nhân loại sử dụng. Nhưng mà điểm này cũng không chút nào ngàn trở bị các đại quý tộc mua lấy.
về chuyện điểu nhân đáp ứng cấp Thiên giới cho ta làm bồi thường, bần đạo hoàn toàn không tin tưởng, cho dù là mặt trời mọc ở hướng Tây thì chuyện này cũng tuyệt đối là không thể nào. Bọn hắn bất quá là đang tìm một bậc thang thích hợp để ly khai chiến trường mà thôi. Bát dực Thiên Sứ ở thần giới có chừng mấy trăm, còn vị diện Thiên giới thì sản vật phong phú, như vậy Da Cáp Đức căn bản không có khả năng dùng thiên giới đi đổi Mai Lặc. Dù sao trong mắt hắn, thứ đồ chơi như Mai Lặc hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, căn bản không cần.
Ta nếu đoán không sai, ba điểu nhân kia sau khi trở về tuyệt đối không chịu từ bỏ ý đồ, bọn hắn hôm nay lui bước chỉ là bởi vì đánh không lại chúng ta mà thôi. Nhưng mà, đây cũng không có ý nghĩa thế lực của bọn hắn không được, chẳng qua là đại quân của hai gia hỏa kia không có đến. cho nên bọn hắn mới làm vào thế yếu. Một khi bọn hắn tập hợp được hết đội quân của ba chủ thần lại. cho dù là mấy người chúng ta liên thủ, cũng chưa chắc có thể chiếm tiện nghi. Chỉ bất quá. ha ha, bần đạo sớm đã có sắp xếp rồi.
Hôm nay, còn có một thu hoạch lớn nhất chính là bát dực Thiên sứ trưởng dài, tù binh này có quan hệ với ta rất lớn, cho nên ta đặc biệt mệnh lệnh Lệ Nhược Nhã tự mình giam giữ nàng ta, nhất định không thể để nàng ta chết hoặc là chạy trốn. Sau khi an bài hậu sự cho các chiến sĩ từ nạn, lại xử lý một vài chuyện cần thiết, bần đạo liền tự mình đi thẩm vấn bát dực thiên sứ trưởng Mai Lặc.
Nhưng mà ta ở nửa đường bị Cao Sâm ngăn cản, cả người hắn đều dính muối, hiển nhiên là sau khi rót xuống biển thì dùng minh hòa hơ khô thân thể. Nhìn dáng vé vừa khổ sở vừa buồn cười, bất quá cho dù ta chỉnh hắn thành như vậy, hắn vẫn cực kỳ cảm kích ta. Trên thực tế, chính hắn cũng biết, có trách thì cũng trách hắn không có tiền đồ, ai bảo hắn bị dọa đến tiểu cả trong quần chứ? Ngẫm lại chính hắn cũng đỏ mặt, cho nên đối với việc ta ném hắn xuống biển một chút oán hận cũng không có.
Cao Sâm sau khi chặn ta lại thì trước hết không ngừng dập đầu với ta, sau đó chân thành nói: “Cảm ơn đại ân cứu mạng của chủ nhân. Cái mạng này của Cao Sâm sau này sẽ là của ngài."
"Đứng lên đi." Bần đạo không nhìn được chuyện này, vội vàng kéo hắn dậy. cười nói: “Ta ghét nhất là bị người ta gọi là chủ nhân, ngươi sau này gọi ta là đại nhân đi."
"Vâng, đại nhân!" Cao Sâm vội cùng kính nói.
"Ném ngươi xuống cũng là ta nhất thời tức giận, ngươi không nên để trong lòng." Bần đạo an ủi.
"Không trách đại nhân, là ta không có tiền đồ." Cao Sâm vội vàng nói.
"Ha ha. được rồi. chuyện quá khử cũng đừng có nói nữa. ngươi cũng mệt mỏi cả ngày rồi, sớm về nghỉ ngơi đi." Bần đạo cười nói.
"Vâng, đại nhân!" Cao Sâm đáp ứng một tiếng, cũng chưa đi. mà là nói tiếp: "Bất quá, cũng không vội. Đại nhân, ta ở trong biển phát hiện ra một gia hỏa kỳ quái, ta đã mang về cho ngài, ta cảm thấy ngài sẽ hứng thú."
"Gia hỏa kỳ quái?” Bần đạo tò mò hỏi:"Như thế nào?”
"Là một bát dực Thiên Sứ cao hơn mười thước, chính là cái tên có tám cánh tay dài. nghe nói ngài cùng hắn còn đánh qua một trận, ta ở trong nước khi nhìn thấy hắn thì hắn còn đang trong tình trạng hôn mê, cho nên liền mang về." Cao Sâm cười hỏi Đại nhân, ngài xem nên xử trí hắn thể nào?"
"Ngươi là nói: “Ba Ba Đa Lạp? hôn mê?" Bần đạo nhất thời cả kinh, vội vàng truy vấn:"Ý của ngươi là, hắn còn chưa chết?"
"Đúng a!" Cao Sâm khẳng định nói: “:"Tuyệt đối chưa có chết, chỉ là trọng thương hôn mê thôi."
"Ân?" Bần đạo thần tình không thể tưởng tượng nổi nói: “Gia hỏa kia. từ phần eo trở lên đã bị nổ nát không còn gì, thậm chí còn có cả bộ vị trái tim nơi chưa quang minh ngọc, chỉ chữa một cái xương cột sống nối liền đầu với hai cái đùi, vậy mà ngươi nói: “tên đó không chết, chỉ là hôn mê. ngươi chắc chắn chứ?”
” Đại nhân, khi ta nhìn thấy gia hỏa đó thì cả người nguyên vẹn a?” Cao Sâm kỳ quái nói.
"Gặp quỷ!” Bần đạo vội vàng nói: “Mang ta đi nhìn xem.”
"Dạ!” Cao Sâm đáp ứng một tiếng, vội vàng dẫn ta đi ra bên ngoài thành.
Ba Ba Đa Lạp được đặt bên ngoài thành, thân thể quá lớn của hắn quả thật không đưa lọt vào thành, cho dù là thông đạo cờ lớn cũng chỉ miễn cường có thể nhét hắn vào. nhưng mà đi vào thì dễ nhưng mà lúc đi ra thì phiền toái, cũng không thể đập thành tách mấy khối đá đi. cho nên cũng chỉ thể đặt hắn ở bên ngoài.
Bần đạo sau khi đi tới, từ rất xa đã nhìn thấy Ba Ba Đa Lạp, hơn nữa quả thật là hoàn hảo không tổn hao gì. Nếu không phải ta chính mắt nhìn thấy tình hình lúc đó, ta bất kể như thế nào cũng không tin tưởng hắn chính là cái tên bị đánh thành bộ xương kia.
Bần đạo đối với chuyện kỳ quái này rất hiếu kỳ, cho nên ta lập tức kiểm tra hắn. Đưa tay để trước ngực hắn, bần đạo đưa vào một đạo linh lực, bắt đầu kiểm tra bí mật cấu tạo thân thể của hắn. Theo linh lực của ta dò xét, bần đạo rất nhanh tìm được đáp án.
Nguyên lai, ma hạch của gia hỏa này, cũng chính là quang mình, không có ở vị trí trái tim mà là sinh trường ở trong xương sọ, được đầu lâu cứng rắn bảo vệ, như vậy, khiến cho quang minh ngọc được bảo vệ cực kỳ chặt chè. dù sao xương đầu của hắn cũng không phải dễ dàng có thể đánh nát. Ngoài ra, quang minh ngọc nằm gần đại não, càng dễ dàng điều động năng lượng không lồ bên trong, đây chính là nguyên nhân vì sao tốc độ phóng pháp thuật của hắn nhanh đến bất hợp lý.
Nhưng đồng thời như vậy cũng sinh ra ảnh hưởng xấu, vấn đề lớn nhất chính là quang minh ngọc cùng bộ óc của hắn tranh giành địa bàn, điều này làm cho đầu óc của hắn không được hoàn chỉnh. chẳng thể trách gia hỏa này có chút ngu ngốc, nguyên lai là vấn đề ở trong này.
Hơn nữa, phát hiện này cũng giúp chúng ta giải thích nguyên nhân hắn vì sao không chết, đó chính là quang minh ngọc không có bị phá hủy. chỉ cần quang minh ngọc và bộ óc của hắn còn, cho dù có bị thương nặng cờ nào cũng đều có thể chữa tri tốt. Chẳng qua là thương thế lần này của hắn có nặng một chút, dưới tình huống không đề phòng, trúng phải công kích của đại thiên sứ trưởng, hơn nữa lại từ độ cao hơn một ngàn thước rơi xuống, cho dù là rơi trúng mặt nước thì lực phản chấn cũng không phải là với tấm thân tàn của hắn có thể chịu được, cho nên hắn mới luôn hôn mê đến hiện tại.
Ha ha. bần đạo nghĩ đến đây thì ít nhiều có chút đắc ý, may mắn ta đem Cao Sâm ném xuống, bằng không, ta cũng không biết rằng gia hỏa này còn chưa chết, vậy nếu hắn tỉnh dậy. nhất định sẽ chạy về, như vậy thế lực của Thiên Sứ lại gia tăng. Nhưng mà hiện tại, hắc hắc, ta nhất định phái nghĩ biện pháp, tranh thủ bắt hắn tới tay, nói: “thật ra, trận chiến khi ấy với hắn quả thật làm cho ta rất buồn bực, ước chừng bị hắn đuổi theo đánh mấy mươi phút, cơ hồ chút lực hoàn thủ cũng không có. Bất quá, trận chiến ấy cũng đồng thời làm cho ta rất thưởng thức gia hỏa này. Ha ha. khi không chiếm được đại tiện nghi a!
-o0o-
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du