Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 1052
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1052 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 03:46:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 794: Hai Chúng Ta Ai Đê Tiện Hơn Ai? (14)
ố Lan San chính là cố ý chờ Tô Kiều Kiều ra ngoài, đôi mắt cười của cô nhìn Tô Kiều Kiều, tự nhiên thanh thản đứng trước mặt của Tô Kiều Kiều, không hề có một chút biểu hiện xấu hổ nào, ngược lại đáy mắt còn lóe ra sáng rỡ, trộn lẫn với mị thái do vừa được Thịnh Thế "chăm sóc", có vẻ cả người Cố Lan San lại càng bộc phát xinh đẹp mấy phần:
"Cô Tô, thật là không biết cô còn có đam mê này, thích núp trong bóng tối, nghe lén người khác là việc nữa cơ?"
Cố Lan San thừa nhận, cô cố ý làm như vậy.
Thật ra thì bản tính cô rất dè dặt, loại sự việc này có thể làm ở nhà, chắc chắn cô sẽ không làm tại nơi khác.
Nhưng khi cô đang rửa tay, lại đụng phải Tô Kiều Kiều đi vào toilet, trong đầu Cố Lan San liền như có sấm sét dội qua nảy ra một ý nghĩ, lập tức lấy điện thoại di động, gọi điện cho Thịnh Thế, lôi Thịnh Thế đến nhà vệ sinh, chủ động hôn anh, dẫn dụ anh cùng cô mây mưa vui vẻ.
Mục đích của cô rất đơn giản, chính là để Tô Kiều Kiều nghe.
Cô chưa từng lên giường cùng những người đàn ông khác, cho nên không biết rốt cuộc kỹ năng và thời gian dài ngắn những người khác ra sao, nhưng mà cô lại mơ hồ rõ ràng, thời gian và năng lực của Thịnh Thế cũng không coi là tệ đi?
Tô Kiều Kiều không phải đã nói là Thịnh Thế không được sao?
Vậy Cố Lan San cô sẽ cho cô ta vừa xem vừa nhìn, rốt cuộc Thịnh Thế được hay không được?
Một người đàn ông bị nói là không được thì phải chịu bao nhiêu châm chọc chứ, Cố Lan San còn lâu mới có thể để Tô Kiều Kiều bên ngoài buông lưỡi phỉ báng Thịnh Thế cơ chứ!
Cố Lan San nghĩ tới đây, ánh mắt trở nên có chút ác liệt, cô nhìn chằm chằmTtô Kiều Kiều, đi thẳng vào vấn đề nói tiếp:
"Cô Tô, cô thật đúng là đủ khó coi đấy!"
Tô Kiều Kiều nghe được lời Cố Lan San, sắc mặt thoắt đỏ, thoắt trắng, cô ta thừa nhận thật sự là cô ta nghe lén, nhưng lời nói này của Cố Lan San cũng rất rõ ràng là muốn trả đũa:
"Cô Cố, rõ ràng là cô đang ngậm máu phun người, rõ ràng là cô không cần làm chuyên đó cùng đàn ông trong nhà vệ sinh, còn xoay người lại trách người khác nghe lén, cô nói hai ta ai ti tiện hơn?"
Cố Lan San đối mặt với lời mắng của Tô Kiều Kiều, thật rất muốn giơ tay lên, cho Tô Kiều Kiều một cái tát, để cô ta chừa cái thói dám mắng cô không biết xấu hổ, nhưng mà vừa bị Thịnh Thế chơi đùa hơi quá khích, cô mới phát hiện ra mình vừa nổi giận, thân thể cũng có chút đứng không vững, lập tức nàng chỉ có thể cong khóe môi nhẹ nhàng cười cười, nhìn Tô Kiều Kiều, nhẹ nhàng nói:
"Cô Tô tiểu thư, nếu như tôi ân ái với người đàn ông của tôi là không biết xấu hổ, như vậy tôi muốn biết, loại người như cô vô danh ở bên một người đàn ông lại còn đi câu dẫn một người đàn ông, một người phụ nữ không kịp chờ đợi lại mở rộng hai chân nằm trên giường chờ đàn ông thì gọi là gì?"
"......."
"Ưmh...... Là bồ nhí, là vợ bé, hay là kỹ nữ?" Cố Lan San cố ý dừng một chút, ngẹo đầu, khuôn mặt đẹp đẽ, con ngươi đen nhánh khẽ thượng thiêu chọn, giống như là suy nghĩ cẩn thận rồi mới nói, liền cười tiếp tục hung hăng đâm hai nhát vào lòng Tô Kiều Kiều, nói: "Thật ra thì chẳng đáng là gì đâu. Có thể ngay cả bọn họ cô cũng không sánh nổi, dầu gì bọn họ cũng có đạo đức nghề nghiệp, mà cô thì sao? Câu dẫn không được người khác, thì mở mồm nói bậy phỉ báng người khác, nói đàn ông nhà người ta không được. Tại sao cô không chịu cố gắng tìm nguyên nhân từ bản thân mình đi chứ?"
Đoạt Hôn 101 Lần Đoạt Hôn 101 Lần - Diệp Phi Dạ