Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Bị vợ sỉ nhục vì một lần lầm lỡ
H
ai năm trời tôi sống trong địa ngục vì vợ nghĩ rằng tôi không dám cãi lại hay đôi co, tự ti với quá khứ đã làm tổn thương vợ. Cô ấy sẵn sàng ăn nói những lời khó nghe, những lời chỉ dành cho người vô giáo dục.
Tôi năm nay gần 40, vợ kém một tuổi, có 2 cháu một trai, một gái. Chúng tôi đến với nhau thật bình thường, là người bạn học cùng lớp. Khi biết chúng tôi yêu nhau, hai bên gia đình vun vén, nhanh chóng tiến tới hôn nhân. Lúc mới ở với nhau, có hơi lục đục chuyện gia đình vì vợ tôi hiểu biết xã hội hạn chế, mỗi khi cãi nhau thường phát ngôn những câu rất xúc phạm đến danh dự tôi. Tôi cũng dễ bỏ qua vì biết vợ mình ít giao tiếp xã hội, hiểu biết hạn chế luôn nghĩ miễn sao vợ mình là người thật thà, không để bụng là được. Những phát ngôn sai lầm kia sẽ dần dần sửa đổi khi ở với nhau. Chắc cũng biết rằng vì chúng tôi khi ở riêng là sống độc lập với gia đình nên trên đầu không có ai để kiêng nể, khó tránh khỏi khi cãi nhau không kìm chế được những câu xúc phạm. Ngày qua ngày chúng tôi dần dần chấp nhận thói xấu của nhau và có 2 cháu như đã giới thiệu ở trên.
Đến nay thời gian trôi qua thấm thoắt được 11 năm. Năm ngoái tôi vô tình quen một cô gái đã có gia đình, nhanh chóng tìm được tiếng nói chung qua vài câu chuyện xã giao. Chuyện bị vỡ lở, vợ um lên khiến tôi mất mặt với bạn bè ở cơ quan và họ hàng hai bên. Tôi xin lỗi vợ, xin đừng khiến tôi rời xa vợ con vì chuyện sai lầm đó. Suốt thời gian sau tôi đã cố gắng để lấy lại lòng tin của vợ bằng cách nhường nhịn mỗi khi cãi nhau hoặc đáp ứng nhiều đòi hỏi vô lý mà cô ấy yêu cầu. Xin không nêu ra vì như vậy tôi sẽ trở thành nhỏ mọn, không đáng mặt đàn ông.
Hai năm trời tôi sống trong địa ngục vì vợ nghĩ rằng tôi có điểm yếu là không dám cãi lại hay đôi co, vì tự ti với quá khứ đã làm tổn thương cô ấy. Cố ấy sẵn sàng ăn nói những lời khó nghe, những lời chỉ dành cho người vô giáo dục. Tôi biết rằng mình có lỗi nhưng hình như càng ngày cô ấy càng tăng thêm mọi hình thức sỉ nhục tôi, kể cả trước mặt con cái. Suốt khoảng thời gian từ khi vợ tôi biết chuyện đến nay tôi đã quyết chấm dứt sai lầm, cố gắng xây dựng lại gia đình và muốn lấy lại niềm tin. Càng cố gắng tôi càng thấy mình trở nên mong manh về cuộc sống lứa đôi với cô ấy.
Tôi đã nhiều lần chợt có suy nghĩ phải giải thoát cho nhau, mặc dù chưa nói ra bao giờ. Người luôn chủ động sẵn sàng chia tay đều là cô ấy. Tôi không muốn vì một sai lầm của mình mà gia đình tan nát, các con ly tán và chịu thiệt thòi cả cuộc đời vì cha mẹ. Trong mọi cuộc chia ly thì người thiệt thòi là các con rồi mới đến đương sự.
Hiện tại tôi thật sự sống trong ngục tù vì bị quản lý đến mức khó chịu và luôn nhận những lời chửi bới xúc phạm. Ngược lại, vì lỗi lầm của mình tôi không dám hé răng phản kháng. Nhưng đến bây giờ tôi đang cảm thấy sức chịu đựng của mình sắp cạn kiệt, và cuộc sống hôn nhân của chúng tôi đang rất mong manh. Mong manh không phải vì tôi muốn thế mà vì sự xúc phạm đã đi quá giới hạn đỏ. Tôi đang cân nhắc xem có nên vì mình hay phải cố gắng vì các con? Cũng mong cô ấy vô tình đọc được bài này để hiểu nỗi lòng của tôi và có thể thay đổi thái độ sống. Đến giờ tôi vẫn luôn trân trọng cô ấy và lấy gia đình làm nền tảng cho tương lai.
Các bạn đọc thân mến, hãy cho tôi một lời khuyên thật chân thành để tôi có quyết định sáng suốt. Xin lưu ý rằng tất cả những điều vợ sỉ nhục và làm mất danh dự tôi thật quá đáng, đến mức tôi sẽ cảm thấy xấu hổ nếu chia sẻ ở đây. Tôi cảm nhận rằng lỗi của mình hiện tại đang bị lu mờ vì hàng ngày phải đối mặt với không khí ngột ngạt, sắp nổ tung trong gia đìn, vì tất cả những hành xử vô học của người vợ từng tay kề môi ấp. Một lần nữa xin các bạn góp ý chân thành. Xin cám ơn.
Thức