Số lần đọc/download: 2979 / 50
Cập nhật: 2015-11-08 03:04:44 +0700
Chương 777-779: Tiên Linh Căn. (1 - 3)
C
ho dù hắn là một bát phẩm cường giả, nhưng từ đáy lòng cũng không sinh ra được một tia ý niệm phản kháng nào cả.
Trước kia hắn biết rõ Diệp Thanh Thiên mạnh, biết rõ Chu Báo mạnh, nhưng chưa bao giờ được trông thấy hai người toàn lực chiến đấu, bây giờ nhìn thấy, so sánh với những cường giả như bọn họ, đây hoàn toàn là một áp chế về mặt cảnh giới, căn bản khiến bọn hắn không sinh ra nổi một tia phản kháng, cho nên hiện giờ đối mặt với Chu Báo, thái độ của hắn chuyển biến, so với lần đầu gặp mặt thì khiêm tốn hơn rất nhiều
- Bất quá, tại hạ còn có một yêu cầu quá đáng, kính xin Chu đại nhân có thể cân nhắc một hai!
- Muốn gì thì cứ nói thẳng đi, giờ là ta thiếu ngươi một nhân tình, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định sẽ giúp!
Chu Báo gật đầu nói, mặc kệ Mạc Âm Dương này có chủ ý gì, lúc này nếu không phải hắn đến báo tin thì cho dù mình không có việc gì, nhưng Yên Vân Phỉ theo mình trở về lãnh địa chỉ sợ sẽ có chút phiền toái, phải biết rằng, lên đường cùng hắn có chừng trăm người, trong chiến đấu giữa hắn và Diệp Thanh Thiên đã chết mất mười mấy người, số còn lại không ai không có tổn thương cả, còn có hơn phân nửa bị trọng thương vô số nữa.
- Kỳ thật đối với đại nhân thì rất đơn giản, nếu như đại nhân có cơ hội lấy được Thái Uyên lệnh thì xin chớ quên tại hạ, dẫn theo tại hạ vào trong Thái Uyên Thiên!
Chu Báo ngây người một lúc, có chút khó hiểu nhìn Mạc Âm Dương.
- Thái Uyên Lệnh này ở trên người Diệp Thanh Thiên, hắn đã xé rách không gian, ta biết đi đâu mà tìm hắn đây?!
- Thái Uyên Lệnh đâu phải chỉ có một cái?
Mạc Âm Dương như đã tính trước cười cười nói:
- Hơn nữa Thái Uyên Thiên sắp mở ra, lấy thực lực của Chu đại nhân, khẳng định sẽ có tư cách đạt được một miếng Thái Uyên Lệnh, hơn nữa căn cứ theo quy tắc, một miếng Thái Uyên Lệnh có thể cho phép ba người đồng thời tiến vào Thái Uyên Thiên, cho nên, tại hạ mới có thỉnh cầu này!
- Ah? Ý của ngươi là Đại Tấn vương triều cũng có Thái Uyên Lệnh?!
- Đương nhiên, bất quá cũng giống như Đại Ly vương triều, Thái Uyên Lệnh này gần đây đều ở trong tay mấy thế lực lớn, nếu như Chu đại nhân thật sự có lòng muốn tiến vào Thái Uyên Thiên thì có lẽ nên tranh thủ thoáng một phát!
Nói đến đây, trong mắt Mạc Âm Dương hiện lên tia mỉm cười.
- Đại nhân đã biết rõ Tam Thập Tam Thiên, tự nhiên cũng minh bạch linh khí trong Tam Thập Tam Thiên này gấp trăm ngàn lần bình thường, hơn nữa trong đó còn có đủ loại bảo tàng, những loại bảo tàng này đều đã thất truyền trong hiện thế rồi, nếu như có thể đạt được thì đối với việc tăng lên thực lực của đại nhân tuyệt đối có chỗ tốt rất lớn, lấy tư chất và thực lực của đại nhân, nói không chừng lúc đại nhân đi ra đã có thể tấn thăng cửu phẩm, thậm chí là Thông Huyền Bí Cảnh cũng không chừng ấy chứ!
- Ha ha, hiện giờ nói những chuyện này vẫn còn sớm, bất quá, nếu như ngươi nói là thật thì ta ngược lại thật sự có thể đi thử xem!
Chu Báo gật đầu nói:
- Như vậy, bây giờ cách Thái Uyên Thiên mở ra còn một đoạn thời gian ngắn, Mạc tiên sinh có tính toán gì không?!
- Đại Ly vương triều và Đại Tấn vương triều mặc dù không kém nhiều, nhưng phương diện phong thổ lại có đặc biệt riêng, tại hạ muốn thừa cơ hội này hảo hảo đi thăm thú một chút Đại Tấn vương triều, mười ngày trước khi Thái Uyên Thiên mở ra, vô luận đại nhân đến cùng có Thái Uyên Lệnh hay không, tại hạ tất sẽ về gặp mặt đại nhân!
- Tốt, một lời đã định!
Chu Báo vỗ ghế dựa.
- Ngày đó ta ở chỗ này chờ Mạc tiên sinh đại giá quang lâm!
Mạc Âm Dương cười cười, hướng Chu Báo thi lễ, thân hình hóa yên mà đi.
Sau khi nhìn Mạc Âm Dương rời khỏi, Chu Báo nghiêm sắc mặt.
- Chu Sẹo, vào đây!
Thanh âm từ trong nhà vang thẳng ra ngoài viện, sau đó liền thấy Chu Sẹo hấp tấp chạy đến.
- Đại nhân, ngài tìm ta?!
- Chín gia hỏa kia bị người tra khảo thế nào rồi? Có tin tức gì không vậy?!
Chu Báo cười mỉm hỏi, thích khách đến từ Đại Ly vương triều, ngoại trừ đã chạy trốn ra, chín người còn lại tất cả đều bị Chu Báo một trảo hốt gọn, những người này tuy rằng đều là cường giả tu vị thất bát phẩm, nhưng lại gặp phải Chu Báo lúc tâm tình quá kém, chỉ có thể nói là xui xẻo thôi.
Sau khi Chu Báo chộp tới, Chu Báo cũng mặc kệ không hỏi, trực tiếp phong bế huyệt khiếu kinh mạch của bọn hắn sau đó ném cho Chu Sẹo xử lý.
- Đại nhân, những người này đều là thứ da dày thịt béo, hình cụ bình thường căn bản không có biện pháp, chỉ có ta tự mình động thủ thì mới hơi có hiệu quả thôi!
Chu Sẹo hắc hắc nói, trong nội tâm âm thầm bội phục vị lão bản này của mình, thật sự đã cường đại đến cực điểm rồi, vốn đã đơn đấu với Minh Nghĩa Kinh Viện, hiện giờ còn lợi hại hơn nữa, thoáng cái đã chế trụ chín tên cường giả thất bát phẩm, việc này không thể chỉ nói riêng ở Đại Tấn vương triều được nữa rồi, cho dù phóng mắt khắp cả thiên hạ thì người có được bổn sự này, phách lực này cũng không nhiều a!
- Ngươi cũng đừng nhiều lời, nói đi, bọn hắn đến cùng có lại lịch gì, có chỗ tốt gì!?
Mặc dù đều là từ Đại Ly vương triều tới, nhưng giữa mấy thích khách này cũng không có tình cảm gì lắm, Mạc Âm Dương cũng chỉ biết lai lịch mấy người trong đó thôi.
- Hắc hắc, đại nhân, trong bọn họ có người rất mạnh miệng, bất quá cuối cùng ta cũng cạy được miệng một người, những người này đều đến từ Đại Ly vương triều, chịu mệnh lệnh của Tam hoàng tử rắm chó gì đó đến đây gây phiền toái cho ngài. Cùng đi ngoại trừ bọn họ ra còn có hai người khác nữa. Một người thân phận thần bí hắn không biết, còn người kia thì gọi là Diệp Thanh Thiên gì đấy, chính là tên bị ngài đánh chạy đấy, đó là người lợi hại nhất trong số bọn họ!
Chu Sẹo nói xong, có chút hưng phấn xoa xoa tay.
- Tài phú của mỗi đên gia hỏa đều giàu đến chảy mỡ, trên người mỗi người đều có pháp khí, còn không phải chỉ có một kiện, hiện giờ ta đã lục soát ra được mười chín kiện pháp khí, trong đó có năm kiện là Nhập Huyền cấp, 14 kiện là pháp khí cấp Thông Linh, đều có chút diệu dụng, còn có rất nhiều tài liệu, dược liệu khác nữa!
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Chu Báo.
- Trong đó có một người tương đối lạ, trên người hắn có một cái nhẫn cổ quái, ta cảm giác có chút không đúng nhưng lại không biết ở chỗ nào, hắn lại không chịu nói, cho nên ta đã lấy đi!
Trong khi nói chuyện, hắn liền cầm trong tay một chiếc nhẫn khảm lam bảo thạch đưa đến trước mặt Chu Báo.
- Ah, không gian giới chỉ?!
Vừa nhìn thấy chiếc nhẫn kia, thần sắc của Chu Báo không khỏi khẽ động, chiếc nhẫn kia thoạt nhìn chỉ được chế tạo bằng tài liệu bình thường, bất quá, bảo thạch màu xanh da trời đính trên đó lại ẩn ẩn không gian chấn động đặc biệt mà kỳ diệu, loại chấn động này thậm chí có thể dấu diếm được cửu phẩm cường giả, nhưng dưới Linh giác của Chu Báo lại không có chỗ nào có thể che dấu, ẩn trốn.
- Đây là một cái không gian giới chỉ, thực lực của ngươi không đủ, Linh Giác quá kém, có thể cảm giác được dị thường, chỉ sợ cũng là vì cặp mắt kia của ngươi a?!
- Hắc hắc, đúng vậy, đại nhân anh minh!
Chu Sẹo khờ khạo cười cười, gật đầu đồng ý, Chu Báo nhìn hắn một cái, sau đó lại đưa thần niệm của mình vào trong nhẫn dò xét
- Ồ?!
Không gian trong không gian giới chỉ này cũng không lớn, cũng chỉ chừng mười cái lập phương, so với Lưỡng Giới Phân Cát không gian của Chu Báo thì nhỏ hơn nhiều, vật phẩm bên trong cũng không nhiều lắm, đại đa số đều là dược liệu, còn có vài món vũ khí, pháp khí, nhưng xem tỉ lệ những vũ khí kia, cũng đều là cấp bậc Thần binh, pháp khí cũng không lấy cấp bậc Thông Linh làm chủ, chỉ có một kiện là Nhập Huyền cấp, còn những pháp khí khác nếu phóng tới giang hồ cũng đủ để nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu rồi, nhưng hiện giờ trong mắt Chu Báo cũng không coi vào đâu, ngược lại có một vật lại khiến Chu Báo cảm thấy hứng thú, thứ này đặt ở một góc trong không gian giới chỉ, thoạt nhìn rất bình thường, phảng phất như một cái lá liễu vậy, cũng không biết do tài liệu gì chế thành, không phải vàng không phải gỗ, thoạt nhìn như là một đoạn gỗ nát, lại lộ ra vẻ sáng bóng của kim loại, quan trọng nhất là, trên đó còn có khắc một trận pháp cổ quái
- Ồ, đây không phải là Phi Châu sao? Ta còn tưởng rằng thứ này đã thất truyền rồi nữa chứ, không thể tưởng được ở đây vẫn còn, thật sự là kỳ lạ quý hiếm ah!
Đúng lúc này Thanh Linh bu lại, cũng nhìn thấy vật kia, lộ ra có chút kinh ngạc
- Phi Châu, thứ này có thể bay sao?!
- Không thể bay, muốn thứ này phi hành cần đại lượng Thiên địa nguyên lực, Thiên địa nguyên lực hiện giờ đã không cách nào cam đoan nó có thể bay lên được nữa rồi!
Thanh Linh một ngụm phủ định vấn đề của Chu Báo.
- Trận pháp này chủ yếu có ba công năng, đầu tiên là thu nạp Thiên địa nguyên lực, thứ nhì là chuyển hóa Thiên địa nguyên lực thành động lực phi hành, thứ ba chính là khống chế trận pháp. Đây là một loại Phi Châu đơn giản nhất, cũng không đáng giá nhất, nhưng cũng xem như là bảo tồn hoàn mỹ!
Phải dựa vào Thiên địa nguyên lực mới có thể bay sao?
Chu Báo nghe xong, lập tức thất vọng, công năng của thứ này giống như một máy bay cỡ nhỏ vậy, đã có thứ này, cho dù là người bình thường cũng có thể phi hành trên không, mặc dù không có bao nhiêu tác dụng đối vói hắn, nhưng có thể cấp cho người nhà dùng, qua lại giữa Vân Châu và Vũ Dương Lĩnh cũng không tệ lắm.
- Trừ phi ngươi có thể sửa chữa trận pháp này thoáng một phút, lại để vào một đồ vật tràn ngập Thiên địa nguyên khí để vận hành, đúng rồi, Tinh Thần Lượng Thiên Xích ngươi vừa đên tay cũng không tệ, trong đó có đầy đủ tinh lực, nếu ngươi cam lòng dùng nó làm động lực thì ta cam đoan Phi Châu này bay còn nhanh hơn cả ngươi đấy!
- Ta đâu phải đồ ngốc!
Chu Báo chửi nhỏ một câu, thu thần niệm từ trong giới chỉ về.
- Chu Sẹo, ngươi lần này làm không tệ, tổng cộng là mười chín kiện pháp khí, cộng thêm cái này là hai mươi kiện, ngoại trừ chiếc nhẫn này ra, ta còn muốn chín kiện nữa, mười kiện còn lại đều là của ngươi đấy, ngươi muốn chia thế nào ta cũng mặc kệ, hiểu chưa?!
- Đa tạ Đại nhân!
Chu Sẹo nghe xong mừng rỡ trong lòng, mười kiện pháp khí ah, pháp khí này nếu bán ra giang hồ, cũng đủ để sống xa xỉ mười mấy đời rồi!
Ngươi cũng không nên cao hứng quá sơm, cầm nhiều pháp khí như vậy trên tay không có tác dụng gì đâu, không bằng sở trường một kiện, Tu La Âm Sát Châm ta truyền cho ngươi luyện thế nào rồi?
- Bẩm báo đại nhân, Tu La Âm Sát Châm thuộc hạ đã tế luyện trọn vẹn, Tu La Âm Sát đại trận cũng miễn cưỡng có thể bố trí xuống, thuộc hạ tin tưởng, qua không bao lâu nữa, liền có thể đủ vận chuyển tự nhiên rồi.
- Tốt, phi thường tốt!
Chu Báo gật đầu nói
- Trong Tu La Âm Sát Trận cất giấu rất nhiều ảo diệu, ngươi thể ngộ cẩn thận, đối với tu hành võ đạo cũng có trợ giúp rất lớn, ngàn vạn không nên vì có được nhiều pháp khi như vậy mà hoang phế tu luyện Tu La Âm Sát Châm!
- Vâng, thuộc hạ không dám!
- Mang ta đi xem gia hỏa mở miệng kia đi!
Chu Báo đứng người lên nói:
- Ta rất muốn biết người này đến cùng có giá trị lợi dụng hay không!
- Vâng!
Trải qua mấy tháng xây dựng rầm rộ, hiện giờ Vũ Dương Lĩnh của Chu Báo đã có quy mô đơn giản rồi, đương nhiên, quy mô này chỉ là trấn nhỏ, hiện giờ diện tích của trấn đã lớn hơn gấp đôi, nhiều thêm rất nhiều kiến trúc, đồng dạng, nơi Chu Báo sống cũng rộng hơn gấp ba lần trước kia, lúc này không giống ngày xưa, trước kia Chu Báo có mỗi một người, cho hắn một cái giường cũng đủ rồi, nhưng hiện giờ hắn đã có lão bà, hơn nữa còn là công chúa triều đình, coi như lãnh địa này mới lập ra thì ít nhất cũng phải có bộ dáng một chút, không thể có quy mô như hoàng cung trong kinh thành nhưng cũng không nên quá mức sơ sài được.
Mà phía tây nơi Chu Báo ở lại là trung tâm chính trị của cả Vũ Dương Lĩnh, đó cũng là một khu nhà lớn, là nơi làm việc của bọn người Giang Hiểu, đồng thời cũng là phần trên mặt đất của ngục giam mới xây ở Vũ Dương Lĩnh. Bất quá hiện giờ Vũ Dương Lĩnh còn chưa có ngục giam chính thức, chỉ có địa lao thôi.
- Đại nhân, ở ngay chỗ này!
Đi theo Chu Sẹo tiến vào địa lao, một cổ hương vị tanh hôi đập vào mặt, Chu Báo không khỏi che mũi lại.
- Chu Sẹo, ngươi làm trò quỷ gì thế, nơi này mới được đào không đến nửa tháng a, ngươi đã bắt bao nhiêu người đến? Mùi vị lại khó nghe như vậy?!
- Hắc hắc, đại nhân, ta cũng không dám bắt loạn, chính là chín người lần trước đại nhân đưa đến, bất quá bọn hắn đều rất mạnh miệng, ta đương nhiên phải khiến bọn hắn chịu đau khổ rồi!
Chu Sẹo vội vàng nói.
- Kháo, mới chín người, mà đã biến nơi này thành ra bộ dáng quỷ quái rồi sao?!
Chu Báo chửi nhỏ một tiếng.
- Aizz, đại nhân, ngài coi chừng cái đầu!
Đi đến một thông đạo thấp bé, Chu Sẹo đi trước cẩn thận nhắc nhở, xuyên qua thông đạo, Chu Báo đã nghe được trận trận tiếng kêu thảm thiết.
- Sao vẫn còn tiếp tục tra tấn thế?!
- Đại nhân, tám người kia rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, lại dám đánh chủ ý với đại nhân, cho dù hỏi không được gì, cũng phải khiến bọn hắn nếm đau khổ, ngài xem!
Chu Báo nhìn hắn một cái, không nói gì, quả thật, đối đãi với người đến tìm mình gây phiền toái, quả thật không cần khách khí đấy, cũng không tất yếu phải khách khí.
Chu Sẹo dẫn Chu Báo vào trong một căn phòng nhỏ, không lớn, thấp bé ẩm ướt, nhưng tin tưởng, so với mấy gia hỏa đang chịu tội bên ngoài thì nơi này cũng xem như rất hưởng thụ rồi.
Bên trong gian nhà có một cái giường, còn có một cái bàn, trên bàn đốt một ngọn nến, một người nửa nằm ở trên giường, trên người vết máu loang lổ, sắc mặt tái nhợt, trông thấy cửa phòng mở ra, trên mặt lòe ra một tia chấn động.
Nhưng khi hắn nhìn thấy Chu Báo liền vô thức sợ run cả người, thân thể vậy mà rụt rụt về phía sau.
- Ta có đáng sợ như vậy không?!
Nhìn thấy động tác của hắn, Chu Báo nở nụ cười khổ, đi đến trước giường
- Ngươi yên tâm, nếu ngươi đã hợp tác với chúng ta rồi thì ta khẳng định sẽ không bạc đãi các ngươi đâu!
Người nọ nhẹ gật đầu, thân thể khẩn trương theo thời gian trôi qua dần buông lỏng, chỉ là trong ánh mắt nhìn về phía Chu Báo vẫn lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi.
- Nói, ngươi tên là gì, có lai lịch gì?!
Chu Báo tận lực khiến ngữ khí của mình hòa hoãn lại, sợ sẽ hù người trước mặt này, nhưng trong lòng thì âm thầm buồn bực, tên nhát gan như vậy, làm sao tu luyện tới cảnh giới bát phẩm chứ, hơn nữa thực lực của hắn trong đám người còn lại trung thượng tiêu chuẩn, thật sự là cổ quái đến cực điểm
- Tại, tại hạ Đàm Nguyệt Lam, Đại Ly vương triều...!
Đàm Nguyệt Lam buông lỏng tâm tình sợ hãi, nói lại tình huống của mình một lần, lúc mới bắt đầu còn có chút khẩn trương, có chút cà lăm, nhưng càng nói thì tâm tình càng buông lỏng, càng nói càng lưu loát, rất nhanh, Chu Báo đã đại khái hiểu rõ được một hai.
Đàm Nguyệt Lam này thân phận ở Đại Ly vương triều thập phần tôn quý, tính toán ra, chính là em vợ của hoàng đế Đại Ly vương triều, cậu ruột của Tam hoàng tử, xuất thân từ Đàm gia ở Đại Ly vương triều, địa vị của Đàm gia ở Đại Ly vương triều thập phần tôn quý, tương đương với ngàn năm thế gia ở Đại Tấn vương triều, thậm chí nội tình so ngàn năm thế gia ở Đại Tấn vương triều còn hùng hậu hơn.
Tư chất của Đàm Nguyệt Lam này cũng rất tốt, hơn nữa với nội tình thực lực của Đàm gia, từ nhỏ tu luyện đã cao hơn người khác một bậc, lúc hai mươi tuổi, dưới sự chồng chất của các loại võ công pháp quyết, Linh Dược đã thành công đột phá lục phẩm, trở thành thất phẩm cường giả, cũng thành một trong những chiến lực chủ yếu của Đàm gia, về sau lại tu luyện hai mươi năm, thành công đột phá bát phẩm, hơn nữa dưới sự trợ giúp của gia tộc, vậy mà khiến hắn tìm được một chỗ cực phẩm sát khí, tu thành một thân cương khí uy lực cực lớn, thực lực tăng nhiều.
Chỉ là việc tu luyện của hắn có thể nói hoàn toàn là mượn nhờ lực lượng của gia tộc, dùng các loại Linh Dược và kỳ ngộ chồng chất lên, hơn nữa bản thân xuất thân cao quý, đời này còn chưa bao giờ trải qua đại chiến, có chiến lực lại không có kinh nghiệm chiến đấu, quan trọng nhất là, căn bản chưa từng chịu qua khổ sở, lần này bị Chu Báo phong bế lực lượng, lại bị tên hung thàn ác sát Chu Sẹo này dọa nên không kiên trì được bao nhiêu ngày thì phòng tuyến trong nội tâm đã hỏng mất, đương nhiên là không biết không nói, biết gì nói nấy không lừa gạt. Chỉ là Chu Sẹo này tra tấn người khác thì được, nhưng hỏi chuyện thì không ra làm sao cả, tin tức hỏi được cũng không nhiều.
Nhưng Chu Báo lại không giống vậy, nửa canh giờ qua đi, hắn đối với tin tức của toàn bộ Đại Ly vương triều và Tam hoàng tử kia đều đã hiểu rõ ngọn nguồn.
Đàm Nguyệt Lam này là thân cậu của Tam hoàng tử, cũng là người tâm phúc, cho nên đối với bí mật của Tam hoàng tử hắn cũng biết, thậm chí ngay cả vì sao Tam hoàng lại xoắn xít đối với Yên Vân Phỉ như vậy hắn cũng rõ, coi như đã giải khai được bí ẩn trong lòng mình.
Phải biết rằng, trước kia hắn thật sự đã có chút hoài nghi, một người đường đường là Tam hoàng tử của Đại Ly vương triều, tư cách, địa vị cực kỳ tôn quý, muốn loại nữ nhân gì không được? Vì sao phải vì một nữ nhân chưa bao giờ gặp mặt như Yên Vân Phỉ mà phái ra nhiều cường giả như vậy kéo dài qua mấy mươi vạn dặm biển cả tới đuổi giết mình? Chỉ cần là người bình thường khẳng định làm không được chuyện như vậy, đây là não ngắn điển hình a! Nhưng nghe được Đam Nguyệt Lam nói, Chu Báo đã minh bạch, lão bà của mình quả thật không tầm thường gia, Yên Vân Phỉ vậy mà có được Tiên linh căn! Cái gì là Tiên linh căn?
Chu Báo không rõ ràng lắm, nhưng là Thanh Linh lại rõ, trải qua Thanh Linh giải thích một phen, Chu Báo cuối cùng cũng hiểu rõ, trong nháy mắt đầu liền nổi đầy sao, nhưng rất nhanh hắn liền khôi phục lại được.
- Con bà nhà nó, vậy mà muốn song tu với vợ của ta, mẹ nó chứ, hắn chết chắc rồi, Tam hoàng tử chết tiệt kia, mẹ nó chứ, ta nhất định phải giết hắn!
Chu Báo oán hận mắng.
- Tiểu tử, đừng nghĩ đến việc giết người, ta thấy ngươi vẫn nên học một bộ công pháp song tu thì tốt hơn đấy!
Thanh Linh ở một bên trầm lặng nói:
- Hắc hắc, tiên linh căn ah, căn cốt như vậy, cho dù vào thời thượng cổ cũng rất hiếm thấy, tiểu tử, ngươi thực con mẹ nó có nhãn lực ah!
- Hừ, dã tâm của Đại Ly vương triều này cũng thật lớn a, lại vươn tay tới cả Đại Tấn, chuyện Yên Vân Phỉ thân có tiên linh căn bọn họ cũng biết, ta nghĩ, chuyện này coi như là Yến Vân Thiên cũng không biết a, bằng không thì hắn cũng không dễ dàng gả Vân Phỉ cho ta như vậy!
Chu Báo lạnh lùng cười cười.
- Đúng vậy a, nếu như hắn biết rõ nữ nhi của mình có tiên linh căn lời thì căn bản không cần lo lắng đến vấn đề của ngươi, coi đây là mồi, thậm chí còn có thể khiến cường giả Thông Huyền Bí Cảnh buông hết thảy cố kỵ đến đuổi giết ngươi nữa!
- Đáng tiếc hiện giờ hắn đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất!
Chu Báo nói ra, trong nội tâm thở phào nhẹ nhõm.
- Ta nhớ ngươi đã từng nói, ngươi biết được rất nhiều công pháp song tu mà, sao hả, đưa cho ta một bộ đi!
- Ha ha ha ha, tốt, không có vấn đề!
Thanh Linh nghe xong cười ha ha, trong tiếng cười lộ ra một hương vị dâm đãng. Mười ngày sau, Võ Dương Lĩnh, dinh thự của Chu Báo, mật thất luyện công.
Chu Báo xếp bằng ngồi trên bồ đoàn, toàn thân hắc khí lượn lờ, hiện giờ nội khí màu đen trên người hắn đã không còn cảm giác cực nóng như trước nữa, trái lại, nội khí màu đen này lại là một mảnh nõn nà, thấu hiện ra một loại cảm giác như ngọc. Đúng vậy, cảm giác như ngọc, cái gọi là noãn ngọc sinh yên, hiện giờ nội khí của Chu Báo lại cho người khác một loại cảm giác như noãn yên sinh ngọc vậy.