Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 607: Bí Mật Hội Đàm (1)
a hả, bọn họ không chuyên nghiệp đối với chúng ta mới là chuyện tốt." Bần đạo cười lạnh nói: "Có thêm mấy trăm năm, ta ước chừng tạm có tư cách phân cao thấp với mấy con chim già như Zeus, hắc hắc, hiện tại tuyên truyền giới thiệu sung sướng trước cái đã, hủy thân hủy nhà, đại thù giết vợ diệt môn, ta sớm muộn gì cũng khiến cho bọn hắn bồi thường cả lời lẫn lãi."
"Đúng vậy, bộ dáng thế này mới đúng chứ. Đừng có đi học một bộ nhân đạo khốn kiếp gì đó từ lũ tiên nhân Đông Phương các ngươi, coi trọng cái gì lấy ơn báo oán, căn bản là một cái rắm. Quả thực thối muốn chết, chỉ có cái câu ‘khoái ý ân cừu’ lưu truyền trên giang hồ các ngươi mới là thoải mái nhất." Vong Ưu cười nói: "Ngoại trừ người chim ra, còn có cái tên Thiên Chiếu đê tiện kia nữa. Ta muốn lột da nàng làm thành giày da, ngày ngày giẫm lên vài cái."
"A?" Bần đạo cười khổ nói: "Ngoan độc vậy? Phụ thân của nàng và các thúc thúc làm sao bây giờ?"
"Hừ, nhìn trên liên hệ máu mủ ta sẽ không giết bọn hắn." Vong Ưu lộ vẻ mặt nhân từ nói: "Thì cứ phế bỏ thần lực của bọn hắn, sau đó cho luân hồi vĩnh viễn trong thần ngục đi."
"A ~?" Bần đạo bất đắc dĩ cười nói: "Phương pháp xử phạt kiểu này dường như so với giết bọn họ còn khó chịu hơn mà?"
"Khó chịu cũng phải chịu." Vong Ưu ủy khuất nói: "Thân ta từ một vị nữ thần, thế mà cương quyết bị đánh tan thần cách chia thành hai người, ngươi biết ta lúc ấy thống khổ cỡ nào không? Bọn họ cho ta cái gì, ta tự nhiên “đền đáp” cho bọn họ cái đó, đây mới gọi là công bình."
Bần đạo thấy nàng thương tâm cơ hồ muốn rơi lệ, vội vã vươn tay kéo nàng vào trong ngực an ủi, khi ta muốn nói tiếp, đột nhiên bên cạnh ta xuất hiện một đợt không gian ba động rõ ràng, tiếp theo là Athena mặc quần áo trắng như tuyết hiện ra ở trước mặt chúng ta. Đây chỉ là một phân thân của nàng, dùng pháp thuật Tâm Tâm Tương Ấn từ tổng bộ Giáo Đình trực tiếp chạy tới bên cạnh chúng ta.
"Các ngươi đó, ngày ngày dính ở chung một chỗ còn chưa đủ sao?" Athena trêu chọc.
"Dĩ nhiên là chưa đủ. Chúng ta vĩnh viễn ngày ngày dính không đủ." Vong Ưu không thèm quan tâm lời ấy, cười nói: "Ngươi cũng tới đây đi, đã lâu không gặp, ta cũng không tin ngươi không nghĩ tới hắn." Vừa nói, Vong Ưu đưa tay kéo Athena đến bên cạnh ta.
Athena khẽ mỉm cười, cũng không kháng cự nhẹ nhàng quay đầu gục ở trước ngực ta, cười nói: "Chúng ta đều là vợ chồng già rồi, cách xa nhau lâu như vậy, dĩ nhiên là muốn..." Vừa nói, nàng vòng tay ôm lấy cổ ta, nhẹ nhàng hôn ta từ trên xuống. Trong khoảnh khắc đó, Athena tuôn ra vô số tư niệm xuyên thấu qua môi hôn truyền đến cho ta, trong lòng ta nhất thời bị cảm động nhiệt huyết mênh mông, thật lâu không thể kềm chế được, ngay sau đó không nhịn được nữa giang tay ôm nàng hôn sâu một hơi.
Hồi lâu sau, chúng ta mới lưu luyến tách ra, Athena nghịch ngợm nói: "Tiểu sắc quỷ, kỹ xảo cao minh lên không ít đó. Là từ trên người bao nhiêu thiếu nữ mới luyện ra được? Thành thật khai báo mau."
"Hôm nay ~!" bần đạo đang định nói khí trời, nhưng không ngờ bị Athena sớm chuẩn bị trực tiếp cắt đứt.
"Không cho nói khí trời..." Athena cười híp mắt nói: "Thành thực khai ra cho ta, ta muốn biết, người ta hoạt động ở trong nội bộ người chim nguy cơ trùng trùng, ngươi có thủ tiết cho ta hay không hả?"
"Thủ tiết?" Bần đạo dở khóc dở cười nói: "Cái này hình như là dùng để hình dung nữ nhân mà, ta là một lão gia không thể hình dung như vậy vậy được."
"Ta bất kể, ta cứ muốn nói như vậy." Athena lại bắt đầu làm nũng với ta. Bần đạo biết, nàng ta ở trong hoàn cảnh nguy hiểm và nghiêm túc khá lâu rồi, lần này nhìn thấy ta liền không nhịn được muốn đùa giỡn ta, đơn giản chỉ là hạ xuống một ít cảm xúc khó chịu trong lòng mà thôi, cũng không phải thật sự muốn truy cứu ta cái gì.
Cho nên bần đạo không đành lòng phá hư tâm tình của nàng, chỉ đành phải theo ý của nàng, làm bộ buồn khổ cười nói: "Việc này là do Vong Ưu an bài, cụ thể thì có thể hỏi nàng ta đi."
"Ta chỉ muốn hỏi ngươi." Athena vẫn không chịu buông tha ta.
"Nhưng mà, việc này ta cũng không nhớ rõ aa..a?" Bần đạo giả bộ phát giác ra bản thân nói sai, vội vàng che miệng mình lại.
"A ~!." Athena không thuận theo nói: "Thế mà nhiều đến vô số hả? Chàng thật là quá đáng." Vừa nói nàng khẽ vung bóp cổ ta.
"A, a, đau a..." Bần đạo rất phối hợp luôn miệng kêu la thảm thiết nói: "Tha cho ta đi. Lần sau ta không dám nữa."
"Hừ. Còn muốn có lần sau." Athena bất mãn nói.
"Không có, không có. Tuyệt đối không có lần sau." Bần đạo vội vàng nói.
"Này..." Athena không để ý tới ta, mà quay đầu chuyển hướng qua phía Vong Ưu, trách cứ: "Ta đã giao người này cho ngươi, ngươi tại sao không có dạy dỗ tốt?"
"Ai, đừng nói nữa." Vong Ưu thở dài, vô cùng buồn bực nói: "Cũng không biết người này có chỗ nào tốt. Những tiểu nha đầu xinh đẹp kia không biết thế nào cứ bám chặc như keo, ta có đá cũng đá không đi. Hắn đi làm đạo sĩ thật là lãng phí nhân tài rồi, đồ vật phải sử dụng cho hết công dụng, ta nghĩ nên đưa hắn đi làm Ngưu Lang mới hợp."
"Có thể là do hắn sinh ra mang theo bộ mắt trẵng bóc này, ngươi không cảm thấy bộ dáng hắn đời này so với đời trước thuận mắt hơn nhiều sao?" Athena đánh mắt hỏi Vong Ưu.
"Không sai, thuận mắt hơn không ít." Vong Ưu nghiêm trang nói: "Ta có biện pháp rồi, không bằng phá hủy dung nhan hắn, nhìn xem sau này còn có thể ra ngoài câu dẫn mấy cô bé nữa hay không."
"A? Không nên ác như vậy chớ? Ta kháng nghị." Bần đạo vội vàng phản đối.
"Trị ngọn không trị gốc là không được." Athena căn bản không nhìn tới sự tồn tại của ta, trực tiếp nói với Vong Ưu nói: "Biện pháp hữu hiệu nhất để trị liệu ngựa đực chính là cắt nguồn căn..."
"Ngươi là nói ~" Vong Ưu gằn từng chữ một: "Thiến ~ hắn?"
"Hắc hắc!" Athena cười hì hì gật đầu.
Mặc dù biết các nàng đang cười nói giỡn chơi, nhưng mà bần đạo vẫn bị ý nghĩ của các nàng dọa cho sợ không nhẹ. Vội vã nói: "Kẻ phạm sai lầm chính là ta chứ không phải nó. Các nàng không thể đối đãi nó như vậy." Vừa nói ta còn làm bộ sợ hãi che nơi đó lại.
"Ha ha." Hai nữ nhân cười lớn lên thoải mái. Mặc dù các nàng cười tương đối đáng sợ, nhưng mà ta lại thở phào nhẹ nhõm, vì biết kiếp nạn lần này coi như vượt qua rồi.
Quả nhiên sau khi cười xong, trên mặt Athena sáng rỡ lên rất nhiều. Cười nói với ta: "Nhìn xem ngươi sợ đến thế kia, yên tâm đi, nó chính là bảo bối của chúng ta, dù ngươi có muốn hoạn cũng phải đi hỏi chúng ta có đồng ý hay không trước đã?"
Vong Ưu cũng cười nói: "Thật ra bản thân ta không sao cả, nhưng mà có người có chút tư vị ăn không được, dĩ nhiên là không nỡ."
"Chán ghét! Ngươi là tên phản đồ, tại sao có thể giúp đỡ người khác khi dễ bản thân chứ?" Athena không thuận nói: "Ngươi ăn no đầy đủ hiển nhiên có thể không cần, có phải không đủ hài lòng với hắn hay không? Vậy thì ngươi nghĩ xem thử đổi lại một lần đi?"
"Không có, hắn làm ta rất hài lòng, đặc biệt là song tu đại pháp, thật sự là mãnh liệt, mỗi lần đều trực tiếp từ khi trời vừa mới tối cho tới khi trời sáng rõ, thoải mái chết người đi được." Vong Ưu trêu đùa: "Đáng tiếc có một người khác chỉ có thể nghĩ, nhưng ăn không được."
"Ăn đi, ăn đi. Sớm muộn gì cũng chơi chết ngươi." Athena làm mặt quỷ nói với Vong Ưu.
Bần đạo thấy các nàng càng nói càng kinh dị, vội vàng giang rộng tay ôm cả hai lại, chuyển dời chủ đề lúng túng này, nói: "Được rồi được rồi, nói chút chuyện đứng đắn đi, chúng ta không phải tới đây để vụng trộm mà."
"Cũng là do ngươi, cái tên không biết xấu hổ này quấy rối." Athena vừa nói vừa gục vào trong ngực ta, sau đó dùng cánh vây quanh ta lại, không cho Vong Ưu tới gần bên cạnh ta, nói: "Hôm nay hắn là của ta. Không cho ngươi đụng vào."
"Ha hả, cầm đi chơi đi, buổi tối trả lại cho ta là được." Vong Ưu không thèm quan tâm cười nói.
"Ta có thể kháng nghị hay không?" Bần đạo buồn bực nói: "Ta không phải là món đồ chơi có thể tùy ý chuyển nhượng."
"Kháng nghị không có hiệu quả." Hai người cùng nhau mỉm cười xấu xa nói.
"Được rồi, nói một chút chuyện đứng đắn vậy." Athena sau đó nghiêm mặt nói: "Năm ngoái ta thông qua khảo nghiệm thực lực, chính thức chứng minh được đã có thực lực của Thiên sứ sáu cánh, thành công trở thành một thành viên mới trong Thiên Giới bảy đại thần tướng, có tư cách tham dự nhiều kế hoạch lớn hơn xưa. Hơn nữa, cũng biết được nhiều bí mật có liên quan đến thiên sứ."
"Bọn họ đối với hai cánh màu vàng của ngươi không có sinh lòng nghi ngờ sao?" Bần đạo lo lắng hỏi.
"Không có nghi ngờ gì cả." Athena cười nói: "Sau khi ta trở thành Thần tướng liền lợi dụng chức quyền cẩn thận nghe ngóng, thì ra thiên sứ khá giống với nhân loại, cũng có thiên sinh dị dạng. Bọn họ từ đủ loại nguyên nhân mà tạo thành, tỷ như phương thức năng lượng linh hồn của thiên sứ, thời điểm chết khác nhau, hoặc là có cơ hội nhận được đủ các loại thần khí kỳ quái, từ đo sinh ra dị biến."
"Tỷ như có thiên sứ vừa từ Chuyển Sinh Trì ra đời đã là sáu cánh, đáng tiếc thực lực chân thật ngay cả Thiên sứ hai cánh cũng không bằng. Còn có vài thiên sứ chỉ có hai cánh, lực chiến đấu thật sự so với Thiên sứ sáu cánh còn mạnh hơn nhiều, chỉ là một vài nguyên nhân nên không thể gia tăng số lượng cánh. Cặp cánh chỉ càng thêm khổng lồ mà thôi." Athena cười nói: "Bởi vì có bọn hắn tồn tại mới khiến cho lũ người chim ở trên Thiên Giới xác định cấp bậc căn cứ vào lực chiến đấu chân thật, chứ không chỉ dựa vào số lượng cánh."
"Vậy từng có cánh màu vàng xuất hiện hay không?" Vong Ưu hỏi tới.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du