Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 610(P5): Trong Quan Trường Không Có Tình Hữu Nghị.
Ông cụ kia vốn rất kinh ngạc vì chiếc xe kia dừng lại, lúc này thấy một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống xe dùng giọng lễ phép nói chuyện với mình, thế là trong lòng sinh ra cảm giác được tôn trọng, làm lão sinh ra cảm giác luống cuống tay chân.
- Ly nước này...Cậu uống đi...
Ông cụ có chút do dự, thế nhưng cuối cùng cũng vung tay nhấc bình trà rót một ly rồi đưa đến trước mặt Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cười cười nói lời cảm tạ với ông cụ, sau đó uống một hơi cạn hơn phân nửa ly trà, sau đó cười nói:
- Bác trai, sao thời điểm này lại nhàn nhã vui sướng như vậy? Đang vào vụ khoai lang cơ mà.
- Khoai lang mùa xuân thu hoạch sớm, hơn nữa còn được thành phố thu mua hết rồi.
Ông cụ tiếp nhận điếu thuốc Vương Tử Quân đưa đến, sau đó nở nụ cười nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt hiền lành chất phác của ông cụ, thế là ngồi xuống bàn luận vài câu, hắn uống xong ly nước mới đi về phía xe. Tuy hắn chỉ nói chuyện với ông cụ vài phút, thế nhưng cuộc nói chuyện đơn giản lại làm tâm tình của hắn khá lên rất nhiều.
Nông dân có thể trồng trọt kiếm được thu nhập, một vài thủ đoạn của mình đang phát triển theo đúng hướng.
Đến trưa Vương Tử Quân đi vào khách sạn Đông Bộ thì thư ký trưởng văn phòng thị ủy Đảng Hằng đã chờ sẵn. Khi hắn thấy Vương Tử Quân đi vào thì nhanh chóng sửa sang quần áo tiến lên chào đón.
- Chủ tịch Vương, ngài vừa đi học tập thì làm cho chúng tôi nhớ nhung không thôi.
Giọng điệu của Đảng Hằng rất thấp, nghe qua giống như có chút khoa trương, thế nhưng bàn tay bắt chặt tay của Vương Tử Quân lại nói rõ tất cả.
Vương Tử Quân vỗ vỗ tay Đảng Hằng, hắn hiểu Đảng Hằng đang tỏ vẻ cảm tạ về lựa chọn của mình trong sự kiện trước kia. Tuy hắn không còn ở trong thành phố Đông Bộ, thế nhưng hắn vẫn hiểu về Đảng Hằng. Sau sự kiện trước đó, tuy Đảng Hằng vẫn là thư ký trưởng văn phòng thị ủy, thế nhưng địa vị của hắn trong mắt bí thư Đổng Quốc Khánh đã không còn gì nhiều.
Theo lời của thư ký trưởng Thtnt., bí thư Đổng đang kéo khoang cách với Đảng Hằng, lúc này Đảng Hằng không còn được sự giúp đỡ của bí thư Đổng, địa vị rút lui chỉ là vấn đề thời gian.
- Thư ký trưởng Đảng, tôi cũng rất nhớ các anh, thế cho nên chủ nhật hôm nay tôi mới chạy về thành phố Đông Bộ gặp mặt mọi người.
Vương Tử Quân cùng Đảng Hằng đi vào trong phòng, sau đó dùng giọng vui đùa nói.
Hai người đi đến một gian phòng lớn, hai nhân viên phục vụ đẩy cửa, đám người Chúc Vu Bình đã ngồi sẵn bên trong nhanh chóng đứng lên.
- Chủ tịch Vương, nếu ngài không trở lại, chúng tôi thật sự muốn đến thủ đô uống rượu.
La Kiến Cường vươn tay với Vương Tử Quân rồi dùng giọng thân mật nói, giống như hắn chưa từng tỏ thái độ trái ngược ở phương diện xử lý Trương Đảo Long trước đó.
Vương Tử Quân cũng cười rất sáng lạn, hắn bắt chặt tay La Kiến Cường, sau đó dùng giọng oán trách nói:
- Anh La đúng là, luôn nói muốn đến thủ đô tìm tôi uống rượu, thế nhưng tôi vì chờ anh mà đặc biệt sai người mua về hai chai rượu ủ lâu năm, cuối cùng khách quý lại không đến. Hôm nay anh phải chịu phạt, phải uống hai ly.
Vương Tử Quân nói chuyện với La Kiến Cường, cũng không quên nói vài lời với các vị thường ủy khác, thế là bầu không khí nhanh chóng trở nên nhiệt liệt.
- Chủ tịch Vương, bí thư Đổng và trưởng phòng Tưởng vì có chút việc phải xử lý nên đến muộn.
Đảng Hằng chờ Vương Tử Quân ngồi xuống rồi khẽ nói.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Thư ký trưởng Đảng, thành phố Đông Bộ chúng ta có nhiều chuyện, bí thư Đổng không vội mới là lạ, thế này đi, chúng ta chờ một chút, đợi bí thư Đổng đến rồi hãy mở tiệc.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến mười hai giờ mười lăm thì cửa phòng bị đẩy ra, Đổng Quốc Khánh đi vào trong với vẻ mặt xin lỗi. Hắn lớn tiếng nói với Vương Tử Quân:
- Chủ tịch Vương, thật sự xin lỗi, sự việc hôm nay có hơi nhiều, tôi một lòng muốn về sớm, thế nhưng vẫn không khỏi trì hoãn vài phút.
Vương Tử Quân đứng lên từ trên ghế bắt chặt tay với Đổng Quốc Khánh, hắn cười nói:
- Bí thư Đổng, vừa rồi tôi đã nói với bí thư Kiến Cường và Quang Binh, tôi đi học tập thì tất cả công tác đều đặt lên người ngài, lúc này quay về cũng mong kính ngài hai ly.
- Chủ tịch Tử Quân, tôi thật sự rất nhớ anh, không có anh tọa trấn ở thành phố Đông Bộ, thật sự bận rộn khó thể nào vượt qua được. Nhưng đi học tập là thượng cấp coi trọng anh, dù thành phố Đông Bộ chúng ta có bề bộn công tác cũng không thể nào làm chậm trễ quá trình học tập của anh được.
Đổng Quốc Khánh nói rồi ngồi xuống vị trí chủ vị.
Tưởng Tuệ Minh đến cùng Đổng Quốc Khánh, hắn chờ Đổng Quốc Khánh ngồi xuống, sau đó cười nói với Vương Tử Quân:
- Chủ tịch Vương, chúng tôi thật sự nhớ đến ngài, nhưng bí thư Đổng nói đúng, chúng tôi dù bận rộn thế nào cũng không thể ảnh hưởng đến sự nghiệp học tập của ngài được. Dù sao ngài đi học tập lần này cũng là đại biểu cho cán bộ trẻ tỉnh Sơn Nam chúng ta.
Vương Tử Quân có thể nghe rõ ý nghĩa ẩn giấu bên trong lời nói của Tưởng Tuệ Minh, thế nhưng hắn cũng không thèm chấp nhất Tưởng Tuệ Minh. Hắn khẽ gật đầu với Tưởng Tuệ Minh, sau đó khẽ nói:
- Hôm nay chúng ta tụ tập với nhau thì thoải mái uống một bữa, thư ký trưởng, cho người đưa thức ăn lên.
Lãnh đạo thành phố Đông Bộ đến đây dùng cơm, thế cho nên đám lãnh đạo khách sạn Đông Bộ cũng vội vàng chạy đến hầu hạ. Đảng Hằng phân phó một tiếng, chỉ ba phút sau thức ăn đã được bày đặt lên bàn.
Vì Vương Tử Quân và Đổng Quốc Khánh đều tươi cười vui vẻ nên lúc này bầu không khí rất nhiệt liệt, nhưng Vương Tử Quân có thể cảm nhận trong bầu không khí nhiệt liệt có nhiều người biểu hiện xa lạ với mình. Tuy những người này cố gắng tỏ ra nhiệt tình, thế nhưng cảm giác xa lạ đó khó thể nào nói một hai câu mà có thể che giấu đi được.
Hai vị phó bí thư La Kiến Cường và Bành Quang Binh xem ra sẽ rời xa mình, Vương Tử Quân thầm cảm khái như vậy, thế nhưng biểu hiện của hắn lại rất nhiệt tình, căn bản không có chút cảm giác xa lạ.
Đổng Quốc Khánh càng mời rượu nhiệt tình hơn, hôm nay hắn có vẻ rất vui. Gần đây hắn uống rượu rất nghiêm cẩn, nhưng hôm nay lại phá lệ liên tục uống ba ly với Vương Tử Quân.
Đảng Hằng nhìn bữa tiệc rượu náo nhiệt, trong lòng thầm sinh ra cảm giác cô đơn. Hắn nghe được tin tức từ người quen công tác trong phòng tổ chức tỉnh ủy, tin tức kia thật sự không tốt đẹp gì với hắn.
Đảng Hằng sẽ rời khỏi thành phố Đông Bộ, đến làm phó chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách tỉnh ủy. Sắp xếp như vậy xem như một ngăn trở trên đường làm quan của Đảng Hằng. Dù tin tức này chưa được chứng thực, thế nhưng trong lòng hắn đã biết rõ ràng, đôi khi một tin tức nhỏ như thế lại càng biểu hiện rõ hướng đi của một người.
Đảng Hằng là thư ký trưởng văn phòng thị ủy, muốn điều động hắn thì tỉnh ủy phải trưng cầu ý kiến của Đổng Quốc Khánh. Nhưng bây giờ Đổng Quốc Khánh căn bản không nói lời nào, không để lộ ra chút tin tức nào.
Đảng Hằng nhìn đám người vui vẻ hòa thuận trên bàn rượu, trong lòng hắn chợt xuất hiện một ý nghĩ, đó chính là đám người ngồi trên bàn rượu lần này, sau đó khong biết có còn cơ hội tụ họp một lần nữa không?
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh