Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Chương 604: Kết Thúc Bất Đắc Dĩ (1)
"C
ái gì?" Tác Mễ Lạp khó hiểu hỏi: "Ta làm sao nghe đến hồ đồ rồi?"
"Ta hỏi ngươi, tại sao hạm đội của nàng hiện tại chậm lại, chẳng lẽ thật sự là công lao của mấy con cóc kia?" Tây Á hỏi.
"Không đúng!" Tác Mễ Lạp nói: "Những con cóc kia và Khô Lâu pháp sư đánh nhau túi bụi ở dưới nước, tựa hồ còn rơi xuống hạ phong. Hẳn là không có năng lực ngăn trở hạm đội, ta đoán là động lực bảy đại chiến hạm bên phía Thất công chúa không đủ, liên lụy tốc độ cả hạm đội. Dù sao những pháp sư kia đã đánh nhau với chúng ta một ngày trời rồi."
"Vấn đề là ở nơi này, Thất công chúa hoàn toàn có thể từ trên những chiến hạm khác bổ sung pháp sư mà." Tây Á nói: "Đạo lý này rất đơn giản. Ta không tin Thất công chúa lại không biết."
"Có lẽ chiến hạm tương đối đặc thù, có một loại tương tự ma pháp nhận chủ nào đó, người khác không thể sử dụng thì sao?" Tác Mễ Lạp giải thích.
"Vậy thì ném bọn chúng đi cho rồi." Tây Á lớn tiếng nói: "Bảy chiếc chiến hạm so sánh với cả hạm đội và tính mạng bản thân Thất công chúa phải lớn hơn rồi, căn bản không tính vào đâu, nếu như nàng ta thật sự lâm vào trình độ sơn cùng thủy tận. Đừng nói bảy đại chiến hạm, dù có là bảy mươi chiếc nàng ta cũng vứt được."
"Đúng vậy." Tác Mễ Lạp bừng tỉnh đại ngộ nói: "Nàng ta không vứt tuyệt đối không phải là không nỡ, xem ra là đang cố ý giả bộ. Vậy thì chúng ta phải làm gì?"
"Đáng giận. Hiện tại là lúc trời tối, quân đội Ưng sư trinh sát của chúng ta không thể nào thu hoạch tin tình báo hữu hiệu, nếu như lại đâm đầu tiến vào trong tấm lưới Thất công chúa giăng sẵn, vậy thì muốn khóc cũng không kịp nữa." Tây Á dậm chân, nói: "Chúng ta rút lui, nếu như nàng ta ngược lại đuổi theo đánh chúng ta, vậy là có thể chứng minh suy đoán của ta rồi."
"Lỡ may Thất công chúa không đuổi theo đây?" Tác Mễ Lạp hỏi: "Vậy thì lần này chúng ta cố gắng coi như là uổng phí sao?"
"Nàng ta không đuổi theo, ta sẽ cảm thấy rất may mắn." Tây Á cười khổ nói: “Tỷ lệ không vượt qua một thành đâu!"
Quả nhiên, sự tình y như Tây Á lường trước. Ngay khi hạm đội Giáo Đình xoay người tập thể chạy trốn, không được bao lâu hạm đội Thất công chúa lập tức dừng lại, nhanh chóng quay đầu thuyền truy đuổi hạm đội Tây Á. Thế nhưng, bởi vì khoảng cách hai bên cách xa nhau vài chục dặm, thật sự quá xa, cho nên Thất công chúa đuổi theo một hồi lâu cũng không đuổi theo nữa.
Tây Á thấy thế liền thở phào nhẹ nhõm, nói: "Chúng ta an toàn rồi, cũng may chúng ta còn chưa có đi vào vòng phục kích của nàng ta, bây giờ quay đầu chính là muốn câu dẫn ta trở về, hắc hắc, ta mới không mắc mưu đó!"
"À, quan chỉ huy các hạ, ngài nói hình như hão huyền đó, ta cảm thấy Thất công chúa chưa chắc có bẫy rập gì đâu?" Tác Mễ Lạp hiển nhiên không tín nhiệm đối với quyết định của Tây Á, trên thực tế những người khác ở trong phòng chỉ huy cũng không tin tưởng Thất công chúa có bày sẵn mai phục.
"Không, nhất định có!" Tây Á nói: "Hơn nữa, dựa theo lẽ thường suy đoán, mai phục nếu bị bại lộ, nàng ta sẽ lập tức phát động. Dù sao ta đây là con cá lớn có chạy mất, những con cóc nho nhỏ kia còn đang ở trong vòng mai phục, nàng ta chắc chắn sẽ không thả bọn chúng ra đâu!"
Ngay lúc này, mặt biển phía sau hạm đội Tây Á vài dặm, đột nhiên nổi lên vô số chiến sĩ kỳ hình quái trạng, bọn họ có khi là mình người đuôi cá, có khi là mình người đuôi bạch tuộc, có khi là hình người xác cua, rõ ràng còn có một con tôm lớn siêu cấp dài quá đầu người.
Tóm lại, bộ dáng đám chiến sĩ này thiên kỳ bách quái, phân không rõ có bao nhiêu loại nữa, chỗ duy nhất tương đối trực quan chính là hình thể bọn họ không hề nhỏ, toàn bộ đều có kích thước chừng hai ba thước, cả đám đều một bộ không dễ chọc vào. Rồi Tác Mễ Lạp thân là Đại Ma đạo sư lại càng rõ ràng cảm nhận được khí tức ma pháp nồng nặc trên người bọn họ.
"Đáng chết." Tác Mễ Lạp sắc mặt tái nhợt nói: "Đây là hải tộc bị chúng ta tiêu diệt trong truyền thuyết, không nghĩ tới bọn họ lại vẫn còn tồn tại, hơn nữa số lượng nhiều như vậy. Đây là lực lượng ba vạn người cực kỳ đáng sợ đó."
"Lực chiến đấu của bọn họ như thế nào?" Tây Á vội vàng hỏi.
"Một đám này là chủng tộc cường lực bậc nhất trong hải tộc, ở trong nước có thể phát huy ra lực chiến đấu khẳng định không dưới ta." Tác Mễ Lạp cười khổ nói: "May mà quan chỉ huy các hạ quyết đoán rút lui, nếu như bị một đống biến thái như bọn họ chặt đứt đường lui, hậu quả quả thực không thể nào chịu nổi. Đừng xem chiến hạm kiểu mới bên ta lợi hại, so sánh với bọn họ vốn sinh trưởng và chiến đấu ở trong lòng biển rộng, sợ rằng một phần ba số lượng kia chúng ta cũng không thừa nhận nổi."
"Ngài đánh giá chúng ta cao quá!" Tây Á cười khổ nói: "Nếu không phải chúng ta chạy nhanh. Chúng ta nhất định toàn quân bị diệt rồi."
"Tại sao?" Tác Mễ Lạp không hiểu hỏi lại: "Nhóm pháp sư bên chúng ta cũng không phải là ngồi không mà? Hơn nữa còn có nhiều Dã Man Nhân và ma thú như vậy."
"Những tên kia chỉ dùng để cản hậu mà thôi, Thất công chúa hiển nhiên là muốn một ngụm nuốt toàn bộ chúng ta vào bụng, cho nên hai cánh quân đội bên nàng còn có mai phục, hơn nữa thực lực không thể kém cỏi hơn quân đội ở phía sau." Tây Á cười khổ nói: "Chúng ta có lẽ không sợ hai ba vạn hải tộc này, nhưng mà muốn xông phá vòng vây của bọn hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng. Môt khi bị dây dưa tại chỗ, những quân đội khác của Thất công chúa đi lên vây lại, hắc hắc, chúng ta không toàn diệt mà được sao?"
"Thì ra là như vậy." Tác Mễ Lạp bất đắc dĩ nói: "Vậy thì chúng ta thoát đi, Cáp Mô chiến sĩ làm sao bây giờ đây?"
"Không có biện pháp, chỉ có thể hy sinh bọn họ. Nếu như không có bọn họ hấp dẫn hỏa lực bên Thất công chúa, lấy tốc độ thiết giáp chiến hạm bên nàng, chúng ta còn có thể bình yên chạy trốn được không?" Tây Á bất đắc dĩ nói: "Ai bảo vận khí bọn hắn kém quá làm chi. Lần này Cáp Mô chiến sĩ lọt vào vòng mai phục có gần hai mươi vạn, ta đoán chừng còn sống chạy ra sẽ không tới năm vạn. Đồng minh trên biển của chúng ta cơ hồ triệt để xong xuôi sạch sẽ rồi."
"Đúng vậy, đại hải chiến lần trước đã bị Thất công chúa độc chết hơn mười vạn, hiện tại tổn thất hơn mười vạn, Cáp Mô nhất tộc đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề, sợ rằng không có thời gian trăm năm thì không thể khôi phục nổi." Tác Mễ Lạp cười khổ nói: "Vậy lần đại chiến này chúng ta không phải lại thua rồi?"
"Không có thua, vừa vặn ngược lại, ta thắng." Tây Á mỉm cười nói: "Chỉ cần ta có thể an toàn đi tới mục tiêu của chúng ta, Thất công chúa coi như thua ta một bậc rồi. Ha ha, nàng ta hiện tại đang bề bộn thu thập Cáp Mô chiến sĩ, đợi đến khi nàng ta ăn xong, nói ít cũng phải trải qua thời gian một ngày, nếu muốn đuổi theo ta, hắc hắc, không còn kịp đâu!"
Giống như lần trước, Thất công chúa đang vô cùng buồn bực lảm nhảm, tiểu cô nương giận dữ đến mức muốn phát điên, oán giận nói: "Cái tên tiểu quỷ nhát gan chết tiệt. Thế nào lại chạy nhanh như vậy chứ? Hắn chỉ cần kiên trì đuổi theo ta thêm hai đến ba giờ là ta có thể bao vây toàn bộ bọn họ lại rồi, hiện tại chỉ bắt được một đám cóc nhái."
"Được rồi, lần này đã thu hoạch không nhỏ." Thúc tổ mỉm cười an ủi: "Ít nhất hai mươi vạn Cáp Mô chiến sĩ bị ngươi bao vây trọn gói rồi, ngươi còn không biết dừng sao?"
"Không có mấy tên phiền chán này, hiện tại ta đã có thể đuổi theo hạm đội Giáo Đình, hiện tại ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ chạy thoát, sau đó cổ động tuyên dương bọn họ thắng lợi đánh bại Thất công chúa với thần thoại bất bại, hừ hừ!" Thất công chúa căm tức quát: "A ~ ta hận con cóc."
"Ha hả." Thúc tổ cười nói: "Hận thì ăn bọn hắn đi."
"Ta dĩ nhiên phải ăn." Thất công chúa lập tức hạ lệnh: "Dựa theo kế hoạch sớm định ra, thu lưới. Hung hăng giáo huấn một đám hỗn trướng này cho ta."
"Ngươi sớm định ra kế hoạch này, làm sao ta đây lại không biết đây?" Thúc tổ bất mãn nói: "Sớm biết ngươi ẩn tàng nhiều hậu thủ như vậy, ta cũng không cần lo lắng cho ngươi như vậy. Nhìn hôm nay ta đổ ra bao nhiêu mồ hôi lạnh nè?"
"Việc này, thúc tổ đại nhân, dường như ta tổ chức hội nghị quân sự ngươi không có lần nào tham gia. Dường như ngài toàn là bận rộn rồi quên thời gian?" Thất công chúa ủy khuất nói: "Mà loại trường hợp cơ mật quân sự này lại không thể đàm luận nơi công cộng, cho nên ngài không biết là rất bình thường mà."
"Hắc hắc." Thúc tổ cười cười xấu hổ nói: "Ha ha, chuyện này đừng oán ta làm gì, đúng rồi, bây giờ có thể giải thích cho ta chứ?"
"Ha hả, dĩ nhiên, kế hoạch này là như vậy..." Thất công chúa cười giải thích.
Thì ra, sau khi Thất công chúa nhận được Tây Á đưa thư khiêu chiến, đúng lúc đó nàng cũng nhận được tin tức hải tộc hồi báo. Nhân ngư tộc trưởng triệu tập một nhóm lớn hải tộc khai hội, được Nhân ngư tộc trưởng khuyên bảo, mọi người nhất trí tạm thời gia nhập trận doanh của ta, cùng nhau đối kháng địch nhân chung của hải tộc, Cáp Mô nhất tộc. Dĩ nhiên, thu thập xong đám Cáp Mô tộc này, bọn họ sẽ nhìn thấy khả năng của Thất công chúa.
Nhận được một nhóm cường viện bất ngờ như vậy, Thất công chúa mừng rỡ vô cùng, cho nên lá gan lập tức nở lớn lên, ngay sau đó quyết định không có chơi trò đánh nhau nho nhỏ như trước đây, lần này nàng muốn một ngụm ăn hết hạm đội chủ lực Giáo Đình và chủ lực Cáp Mô nhất tộc luôn. Kế hoạch Thất công chúa vốn là như vậy, thiết lập vòng mai phục tại một vùng biển rộng ở phía sau. Bởi vì địa phương biển nàng chọn tương đối sâu, có thể giấu diếm một nhóm lớn chiến sĩ hải tộc mà không bị Cáp Mô chiến sĩ phát giác.