Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 707 - 713 (5)
T
hấy thế. lực Thần Hư của Lục Vân Hầu lại sinh ra biến hóa, trong hư không xuất hiện một đôi bàn tay mây sáng khổng lồ, dài bốn năm chục trượng, hung hăng đánh từ trên xuống.
Dương Phàm sắc mặt đại biến, đoạn kiếm Vô Song chém ra một mảnh lốc xoáy đò đậm. Nhưng bàn tay khống lồ kia không cần công kích, cực kỳ bền chắc, bị suy yếu tám phần, uy lực còn lại đánh xuống làm cho thân hình Dương Phàm lại chìm xuống mấy trượng.
"Không hay. nếu tiếp tục như thế, sớm muộn gì ta cũng sẽ bị chìm sâu vào Tu Di Hắc Uyẻn Trạch của Kỳ Uyên Hâu."
Hắn thẩm hô không hay.
- Chậc chậc! Tiểu từ, ngươi không phải muốn chém giết Vương hầu hay sao?
Kỳ Uyên Hâu đứng giữa không hư không, vẻ mặt hiện một tia châm biếm:
- Nâng cao cảnh giới tạm thời, ngươi còn có thể duy trì liên tục được bao lâu?
- Ba Ngày.
Dương Phàm thần sắc lạnh lùng.
Ba ngày?
Kỳ Uỵên Hầu cùng Lục Vân Hầu ngẩn ra, kinh ngạc không thôi, Dương Phàm này làm sao lại ngốc đến mức lộ ra nội tinh của minh.
Dưới tinh huống này. hai đại Vương hầu đều hết sức khó hiểu, chẳng lẽ Dương Phàm định dùng quy kế gì.
- Thòi gian ba Ngày quá đài.
Kỳ Uyên Hầu cười lạnh nói:
- Chúng ta muốn trong ba canh giờ, sẽ chém giết ngươi.
Bôi VÌ lúc hai đại Vương hầu lục chống Dương Phàm, vốn mấy ngàn cường giả Hóa Thần bọn họ dẫn theo, đang đánh Võ Hầu cổ Bảo.
Lúc này, trong Võ Hầu cổ Bảo không thiếu tu sĩbò chạy, cầu sống tạm hơi tàn.
Bọn họ phải nhanh chóng giết Dương Phàm, sau đó dựa theo kế hoạch cũ, diệt trừ gia tộc Võ Hấu.
Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyên Hầu nhìn nhau, lập tức tăng thêm sức, thế công cùng lực trói buộc lại tăng mạnh vài phẩn.
Bùm bùm ầm ầm
Thân hình Dương Phàm chim xuống từng chút một.
Khoảng khắc, hai chân hắn rá vào Tu Di HắcUyên Trạch củaKỳ Uyên Hầu.
Thoáng chốc, Dương Phàm cảm giác thân mình như bị dính chặt vào một không gian lạ, mỗi một động tác đều hao hết sức lực toàn thân.
Nghiêm trọng nhất, chính là bộ phận hai chân rơi vào Tu Di Hắc Uyên Trạch, gần như động đậy một chút cũng không làm được.
"Đây là thần thông gì, quả thật giết người vô hinh. Nếu như hoàn toàn rơi vào, sẽ không có cơ hội sống được nữa."
Dương Phàm cảm thấy một cỗ nguy cơ chưa từng có. ánh mắt ngược lại càng hưng phấn.
Hắn cực kỳ rõ ràng, hôm nay muốn rời khỏi đây. nhất thiết phải chém giết một Vương hầu. Mà chỉ có thi triển một kiếm siêu việt trói buộc sinh tử, mới có cơ hội.
Chỉ là muốn thi triển một kiếm kia. nhất thiết phải đặt minh trong tử cảnh không còn bất kỳ bước lùi nào.
Nhất thiết phải là từ cảnh, bằng không sẽ không cách nào phát huy áo nghĩa chân chính của một kiếm kia.
- Tu Di Hắc Uyên Trạch chính là bí Kỳ đặc biệt huyết mạch truyền thừa gia tộc Kỳ Uyên Hầu ta, hai chân của ngươi đă rơi vào, không còn bất kỳ hv vọng sống sót nào nữa.
Kỳ Uyên Hâu nhìn từ trên cao. ở trong mảnh không gian tối đen này, hắn là tồn tại của chúa tể hắc ám.
Dương Phàm phát hiện căn bản không cần Lục Vân Hầu công kích, thân thể cùa mình không ngừng chìm vào trong đâm lầy.
Tu Di Hắc Uyên Trạch, dùng lực lượng Huyết mạch cùng pháp tắc Thông Huyền đặc biệt, khiến cho không gian pháp tắc khu vực này sinh ra biến hóa Huyền diệu khó đoán.
Không bao lâu. đầu gối Dương Phàm cũng bị bao phủ, hai chân gần như không thể nhúc nhích, thân thể cũng bị lực lượng quy dị trói buộc.
Lục Vân Hầu mỉm cười:
- Kỳ Uyên Hầu nói rất đúng, cảnh giới nâng cao tạm thời, cũng thuộc về nguơi. Muốn chống lại Vương hầu chân chính, còn kém quá xa.
Vào lúc này, mấy chục vạn tu sĩ ở Võ Hầu cổ Bảo cũng kinh hãi vỡ mật.
Bọn người Hoàng Võ Dương âm thầm lo lắng.
Hiện giờ có Dương Phàm kiềm chế hai đại Vương hầu, bọn họ còn có thể bảo vệ cho đại trận phòng ngự. Mà một khi hai đại Vương hầu giết chết Dương Phàm, sau đó ra tay, chính là lúc bộ tộc diệt vong...
̉m
Uy năng tinh thần Lục Vân Hầu tràn ngập vạn dặm hư không, hình thành một cánh tay mây ánh sáng trăm trượng, hung hăng đánh xuống.
̀m!
Thán thể Dương Phàm lập tức chim xuống, gần như toàn bộ roi vào Tu Di Hắc Uyên Trạch, chi lộ ra phần đầu.
Kỳ Uyên Hầu cùng Lục Vân Hầu nhìn nhau cười, lúc này trong lòng có quỷ: sau khi giết Dương Phàm, phải phần chia Hoàng Long Quan thế nào đây?
- Ha ha, đây là lực lượng Vương hầu? Quá yếu ớt. vẫn không cách nào dồn ta vào chỗ chết. Vô Song, xem ra ngươi đánh giá cao bọn họ rồi, căn bản không cẩn sử dụng một chiêu kia.
Tiếng nói Dương Phàm hàm chứa ngữ khí khinh miệt rõ ràng truyền đến.
Cái gi?
Hai đại Vương hầu biến sắc.
- Cảnh giới nâng cao tạm thời sao?
Dương Phàm vẻ mặt nhưbỗng ngộ ra, lâm bâm nói:
- Lúc này không cân cảnh giới, thật đúng là quá đáng tiếc. Hôm nay thử dùng bí thuật chi Hoán Nha hậu kỳ mới sử dụng...
Ngay vào lúc Dương Phàm hiện thân ở Võ Hầu cồ Bảo. bằng phương thức không tướng cứu Vô Song.
Trong một ngôi đểnu ám.
Leng keng một tiếng, chí bảo Vu tộc Thiên Cơ Lục Lăng Kính rơi trên mặt đất. phát ra tiếng vang nặng nề.
Mặt kính xa xưa chiếu rọi một khuôn mặt già nua xấu xí tràn ngập hoảng sợ.
- Vu Tôn đại nhân.
Nữ tử tóc bạc đôi mắt màu nâu, cũng hoảng sợ bất an, nửa quy xuống.
Cả đời này, nàng chưa từng thấy Vu Tôn có biểu hiện thất thổ thậm chí sợ hãi như thế.
- Xong rồi, không ngờ tới Ngay lúc cuối cùng, người này lại một lẩn nữa xoay chuyển thiên cơ. Tồn tại của hắn, chính là một biến số không ai biết trước.
Vu Tôn sắc mặt âm trầm, bất lực té xuống đất. trong ánh mắt hiện ra vẻ sợ hãi thật sâu.
- Vu Tôn, vậy tiếp theo Thiên Cơ Các nên làm thế nào?
Nữ từ tóc bạc mắt nâu hòi.
- Chi còn lại một đường lui, trốn chạy ra Ngoại Hải Vực, hoặc là bên ngoài Đại Tần, bằng không sớm muộn gì ta cũng sẽ chết trong tay hắn.
Vu Tôn hô hấp gấp gáp. sắc mặt âm trầm không ngừng, cuối cùng thần sắc quyết đoán, hạ quyết tâm. Trước an nguy sinh mệnh mình, dường như cũng không cố kỵ Thiên Cơ Các gì nữa.
- Khặc khặc khặc, Vu Tôn lão bằng hữu, lão nhanh bỏ đi như vậy sao?
Một bóng ma u ám, băng phương thức quy dị khó lường hiện ra trong điện tối tăm.
- Kẻ nào?
Nữ tử tóc bạc vô cùng hoảng sợ. chắn trước mặt Vu Tôn.
- Là ngươi...
Sắc mặt Vu Tôn khẽ biến, cũng nhanh chóng khôi phục bình thường, vẻ mặt lạnh nhạt
nói:
- Ngươi tới đây có mục đích gì?
Vu Tôn toàn lực tính toán mấy người Dương Phàm, quên đi những tồn tại khác, do đó để tên ma đẩu này tới gần người.
- Không ngờ tới ngươi sống được lâu như vậy, vốn tường rằng ngươi đã bước vào mộ phần rồi.
Bóng ma u tối kia dẩn dẩn ngưng thật, bóng người ở giữa không trung dẩn dẩn chồng chéo hiện ra.
- Cành giới bản Vu Tôn so ngangvới Tán Tiên Ngoại Hải Vực, lại thêm huyết mạch Vu tộc, làm sao dễ chết được? Càng huống chi. thân thê đổi với ta đã mất đi ý nghĩa...
-Vậy sao? Lần đầu tới gần người lão bằng hữu như thế, chậc chậc...
Bóng ma tối đen kia cách không đánh tới một quyền, thân thể Vu Tôn ngã xuống đất. tắt thớ bỏ minh.
Trước tình huống đổi diện lực lượng, hắn không hể có chút sức phản kháng nào.
Chẳng qua, sau khoảng khắc, thi thể Vu Tôn biến thành một con rối hình người xấu xí vỡ nát. Một "Vu Tôn" mới nhạt như trong suốt, đứng lên từ con rối hình người, nhàn nhạt liếc nhinbóng ma kia:
- Nếu ta thật sự yếu đuối như vậy, không thể nào sống từ thượng cổ Tiên Tẩn đến giờ.
- Chậc chậc! Thật không tệ, chỉ là... Vu Tôn hùng mạnh như thế, làm sao dễ dàng chịu thua? Nên nhớ ở thời Thượng cổ, dưới tính toán của ngươi, Ngay cả Chân Tiên Chân Ma cũng ngã xuống.
Bóng ma đen tối kia che giấu khiếp sợ trong ánh mắt, lại binh thản như không hòi.
- Lần này khác, khi Dương Phàm cùng Vô Song chân chính tụ lại, không có lực lượng nào ở Đại Tân có thể chống lại, bản Vu Tôn cũng sẽ thùa nhận nguy hiêm sinh mệnh. Không chỉ là ta. Ngay cả ngươi cũng không thể chống lại Ngay mặt.
Vu Tôn nhặt lên Thiên Cơ Lục Lăng Kính, vẻ mặt lạnh nhạt nói.
- Lai lịch Vô Song, bản Ma Chủ rõ ràng hơn ngươi. Không nói tới nhân giới nho nhỏ, trong vòng Thất Giới cũng... Chăng qua chi cân hợp tác với bản Ma Chủ, thức tinh "chủ nhân", là có thể kết thúc tất cả... Khặc khặc khặc!
Bóng ma đen tối kia phát ra tiếng cười quái dị đắc ý.
- Thức tinh chủ nhân của nguơi?
Vu Tôn không khỏi rùng minh một cái.
- Tuy rẳng ngươi truyền thừa Huyết mạch Vu tộc, có được học thức cùng trí tuệ vô tận uyên bác, thế nhung so sánh với Luân Huyết Đại Đế trí tuệ nhất Ma giới, cân bản nhỏ bé không đáng nói. Ta kính nể ngài ấy, thậm chí vượt qua cả "chủ nhân" ma uy cái thể.
- Luân HuyếtĐạiĐế? Chính là tồn tại thiết đặt Tể Thiên Phệ Huyết Trận trên cả đại lục?
Vu Tôn khẽ động dung, khuôn mặt già nua khô quắt, không khỏi lộ ra kính ngưỡng cùng
một tia sùng bái chua bao giờ xuất hiện.
- Chậc chậc! So sánh với bổ cục thiên cổ đoạt thiên nghịch mệnh cùa Luân Huyết Đại Đế, chút thủ đoạn nhỏ rình mò thiên cơ của ngươi, chỉ là tiểu đạo mà thôi. Vu Tôn, lão bằng hữu của ta. bản Ma Chủ một lân nữa đê nghị hợp tác. Một khi kế hoạch của chúng ta thành
công, đám bảo ngươi quang vinh phi thăng thượng giới, thậm chí trở thành chúa tể một phương...
Bóng ma đen tối kia, giọng nói tràn ngập dù hoặc vô cùng.
Bầu trời tòa thành Võ Hầu.
Đầm lầv vực sâu đen kịt vô hạn kia, dường như trờ thành ác mộng trong đêm đen.
- Ha ha. đây là lực lượng Vương hầu? Quá vếu ớt rồi. vẫn không cách nào dồn ta vào chỗ chết. Vô Song, xem ra ngươi đánh giá bọn họ quá cao. căn bản không cần sừ dụng một chiêu kia.
Dương Phàm chi lộ ra nửa phẩn đẩu. há miệng ngông cuồng, làm cho hai đại Vương hầu kinh ngạc không thôi.
Trên tòa thành Võ Hầu, mấy chục vạn tu sĩ cũng kinh dị.
Cao tầng gia tộc Hoàng Võ Dương, cũng thấy được hv vọng: chẳng lẽ người trước mắt này, ở trong nghịch cảnh còn có khả năng trở minh hay sao?
- Lúc này không dùng cảnh giới, thật là quá đáng tiếc. Hôm nay sừ dụng thửbí thuật chỉ có đạt đến Hoán Nha hậu kỳ mới có thể sừ dụng...
Ánh mắt Dương Phàm bỗng nhiên sáng đỏ lên, thân thê đâu tiên tinh thê hóa màu vàng đất. Ngay cả màu đen xung quanh cũng có xu thế hóa đá.
Khoảng khắc sau, trên người Dương Phàm bốc lên ánh lừa tận trời, hình thành một hư ảnh rực lửa chói mắt.
Mảnh thiên địa do hắn nắm giữ. cũng hiện lên một mảnh lửa nóng, xua tan màn đém đen
kịt.
Đây là thần lực Hoán Nha bùng nổ mức cao sinh ra khí thế ngập trời.
- Chẳng qua là tiến hành cường hóa thân thể, tăng cường lục bùng nổ mà thôi.