Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 707 - 713 (2)
hoảnh khắc đó. từ Thái Hư nhìn xuống, hào quang chói mắt tại mặt đất mấy chục ức dặm của Thiên Vân Cháu lộ ra một điểm sáng.
Tu Tiên giới Đại Tần phàm là nhân vật đạt tới cánh giới Thần Hư đều bỗng nhiên sinh ra cảm ứng, nhìn về phía phương hướng kia.
- Chi đành dùng một chiêu này...
Thản thể Vô Song trờ nên ảm đạm không ánh sáng, trong tay lại xuất hiện một đoạn kiếm gãy.
Đoạn kiếm gãy này cùng thanh lúc trước Dương Phàm chém giết Tam u lão ma, giống nhau như đúc!
Ngàn vạn luồng hào quang như thác nước quét ngang ngàn dặm hư không, hào quang chói mắt bao phủ phạm vi vạn dặm.
Hoàng Võ Hầu cảnh giới Thần Hư gần như đem hết công lực một đòi thi triển một kích, phát động bí kỹ truyền thừa gia tộc Võ Hầu - Huyễn Diệt Thương Thiên.
Võ Hầu cổ bảo ở ngoài mấy trăm dặm, mấy chục vạn tu sĩ tại ánh hào quang chói mắt che phủ thế gian này đông thời nhắm mắt lại. dưới cỗ áp bách kinh thiên địa kia, linh hồn nin rẩy.
Cái oai của Võ Hầu Ngày trước lại lên nữa vinh quang trở về.
Trong lòng mọi người không kim nổi hò hét hoan hô. máu nóng dâng trào, nhung là dưới tinh thân uy lực rút ra lực lượng hư không vạn dặm, trong thiên địa một mảnh tình mịch, bọn họ Ngay cà năng lực hô hấp đêu không có.
Cánh giới Thần Hư không hổ làm cho người ta ngưỡng mộ. được xưng là cảnh giới vô thượng bước nửa bước vào Thông Thiên tam giai.
Thản thể ảm đạm của Vô Song bị đánh thành khắp người đầy lỗ thủng, trong tay xuất hiện một thanh đoạn kiếm chậm rãi đâm về phia trước.
Trong phút chốc, một tia chóp kinh hồng cắt qua Thái Hư. đem ngàn vạn luồng hào quang chói mắt kia mạnh mẽ xé rách 1'a một vùng chân không.
Khắp hư không chấn động rất khẽ. dường như sinh ra một loại sóng gọn thần bí. chôn vùi hết thảy xung quanh.
Hào quang chói mắt. Hoàng Võ Hầu giống nhu thần nhân, thân thể lắc lư một cái, phát hiện minh bị một thanh kiếm gãy đám trúng.
Thanh kiếm gãy kia kêu vang không ngừng, sinh ra hàng ức vạn đạo kiếm ý thuần túy. tràn ngập thản thể hắn đánh lên linh hồn.
Đồng thời, một đạo kiếm khi vô thượng bắt khuất không nghe vận mệnh xông lên chín tâng trời khiến thiên địa biến sắc, nhật nguyệt mất ánh sáng.
Mà dưới đả kích không ngừng nghi của Huyễn Diệt Thương Thiên, đạo kiếm khí bất khuất không ngã này như sao băng trên bầu trời đêm chợt lóe rồi mất. nớ rộ hào quang rực rỡ trong nháy mắt.
Võ Hầu cổ bảo. một đại điện ngẩm bí mật.
Ông-
B ạch quang huyễn lệ lóe lên. trên truyển tống trận cồ xua, một thán hình mơ hỗ không rõ dần dần hiện lên.
Dương Phàm phát giác bổn phía trống trái, có một chút bụi bặm.
Hắn vừa xuất hiện liền xúc động cấm chế nơi đây.
- Người nào?
Ba nam nhân mặc cổ trang, cẩm trường kiếm trong tay đột nhiên xông tới.
- Dương mỗ đến từ Tiên Đạo Tông...
Dương Phàm mói nói được một nửa, liền lập tức ngừng lại.
Đúng lúc này. ngàn vạn luồng hào quang chói mắt bao phủ phạm vi vạn dặm, ngay cà Dương Phàm cùng ba thị vệ thản ở trong đại điện ngâm đều theo bản năng nhắm mắt lại.
Một đạo kiếm khí xông lên trận trời, trong hào quang nhuộm dẩn hư không kia, một đạo tia chóp kinh hồng gần như hư vô phảng phất như xé rách hư không.
- Chẳng lẽ ta vẫn tới chậm?
Trong lòng Dương Phàm rất bất an.
Ông-
Trong không gian truyền đến một cỗ dao dộng làm người ta nin rẩy.
- Khó có thể tướng tượng, hai nguời này giao kích không ngờ sinh ra không gian sóng gợn móng manh.
Cảm quan thòng thiên triệt địa của Dương Phàm bắt giữ đến biến hóa trong không gian.
Không gian sóng gợn, đó là một loại gần như có thể xé nát hết thảy mọi thứ trên thế gian.
Có thể sinh ra không gian sóng gợn, cho dù là móng manh cũng đủ chứng minh lực công kích đạt tới mức độ có thẻ ảnh hường ôn định của không gian.
Đây là thủ đoạn chỉ có cường giả Thòng Thiên tam giai trong truyền thuyết mới có thể có được. Thê thấy hai người giao kích sinh ra uy lực đạt tới loại trinh độ nào.
Tại khoảnh khắc đó. Dương Phàm cảm ứng được trên hư không kia mơ hỗ hiện lẻn tia máu. bị kiếm ý chí cường xông lên tận trời đánh xơ xác. Đây cũng là bởi vì lực lượng trình tự này bùng nô, thòi gian cực kỳ ngắn ngủi, nếu không hậu quả thiết tường không chịu nôi.
Xuy... vút
Một kiếm chấn kinh chín tầng trời của Vô Song ở dưới hào quang vô cùng vô tận của Huyễn Diệt Thương Thiên, chỉ là chợt lóe mà qua.
Sau đó. thiên địa chấn động, khí tức kinh khủng không yên liên tục giây lát, uy lực mênh mông của Huyễn Diệt Thương Thiên chậm rãi ảm đạm.
Lúc này. mọi người thích ứng được hoàn cảnh, thấy được hai người tại tràng.
Vô Song cầm trong tay nửa đoạn kiếm gãy, đâm vào thân thể Hoàng Võ Hầu, còn hắn cũng nửa quỳ trên mặt.
Một kiếm vừa rồi trong khoảnh khắc khiến ảnh hướng của khoảng cách không gian đối với hắn suy giảm đến mức thấp nhất.
Hoàng Võ Hầu đầu bạc theo gió phiêu lãng, trên chòm râu dính vết máu, trên khuôn mặt già nua đẩu tiên là kinh ngạc trong nháy mắt. sau đó là lộ ra một tia ý cười vui vẻ:
- Có thể thi triên một kích Huyễn Diệt Thương Thiên này trước khi bước vào trong mộ, bản hầu chết mà không...
Nói còn chua dứt, sinh cơ hắn toàn bộ mất hết. cặp mắt nhắm lại.
Giống như một pho tượng, thi thể hắn đứng thẳng tại chỗ. không thể lay động.
Mà Vô Song rát đoạn kiếm găy, miễn cưỡng chống đỡ trên mặt đất. suy yếu tới cực điểm.
Hơn nữa, thản hình hắn có vẻ ảm đạm thậm chí hiện ra hư vô nửa trong suốt, trạn thái như muốn tiêu tan.
Sau khi dùng đoạn kiếm giết chết Hoàng Võ Hầu, Vô Song cũng không có trạng thái tinh khí thần toàn bộ tràn đầy như lẩn trước Dương Phàm sau khi giết chết Tam u lão ma mà có được. Có lẽ đây là đặc quyên mà chi Dương Phàm do nắm giữ sinh mệnh tự nhiên mói có thể độc hướng.
- Võ Hẩu đại nhân đã chết...
Trên Võ Hầu cổ bảo. vô số tu sĩlộ ra tâm tìnhbi thống sâu đậm.
- Sư tôn!
Hoàng Võ Dương quỳ trên mặt đất. thân là môn đồ kiêu ngạo nhắt của Võ Hầu, giờ phút này nàng lộ rõ vẻ vô lực.
-Võ Hầu đại nhân!
Nam tử huyển V quỳ trên mặt đất.
Phịch... Phịch... Phịch...
Trong Võ Hầu cổ báo. tất cà mọi người quỳ xuống, hướng về Võ Hầu đẩu bạc già nua đứng sững ở mặt đất, cùng cúng bái.
Lúc này, trên bầu trời roi xuống một trận mưa bao phủ phạm vi vạn dặm.
Mưa nhỏ đầy trời nhuộm ướt mấy chục vạn tu sĩ.
Trên thực tế, trận mưa này tới cũng không phái trùng hợp. Một kích Huyễn Diệt Thương Thiên đã đánh vỡ tầng mây trong phạm vi vạn dặm này.
Thản thể suy yếu của Vô Song miễn cưỡng từ mật đất đứng đậy. cúi người thật sâu hướng về Hoàng Võ Hầu. đê tò lòng tôn kính đối thủ này.
Sau đó... hắn thong thả gian nan bước đi, đi hướng con đường cô độc chi thuộc về mình.
Mà trên Võ Hầu cổ bảo. mấy chục vạn tu sĩ dõi mắt nhìn hắn rời đi, không ai động thủ.
- Hoàng cô nương. Giờ phút này là thời cơ tốt nhất báo thù cho Võ Hầu đại nhân. Người này hiện tại cực kỳ suy yếu. phái vài tên cường giả Thông Huyền là có nắm chắc giết chết hắn...
Một con cháu gia tộc Võ Hầu, hai mắt đầy máu như muốn nứt ra nói.
- Hoàng Nguyên, ngươi câm miệng cho ta. Đâỵ là quyết đấu công bình, nếu giết chết hắn vào lúc này sẽ chỉ làm danh dự gia tộc Võ Hầu mất hết. sư tôn lấy cái giá sinh mệnh đê bảo vệ tôn nghiêm cũng sẽ trôi theo dòng nước.
Hoàng Võ Dương trách mắng, vẻ mặt lạnh băng.
Con cháu khác của gia tộc Võ Hầu cũng đều trầm mặc. trơ mắt nhìn Vô Song ròi đi.
Khôngbiết vì sao, lúc Vô Song gian khó bước đi. trong lòng có một loại không yên.
Lẩn chấp hành nhiệm vụ này, tình báo có sai lẩm chỉ là một ngẫu nhiên?
-... Vô Song, thật khó có thể tin, không ngờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ này.
Một thanh âm khàn khàn truyển tới từ sau lung Vô Song.
Thản hình Vô Song ngừng lại, có lẽ Bởi vì quá vếu ớt vô lực. bị người tới sát phía sau cùng không phát giác.
- Đó là người phương nào...
Tu sĩ trên Võ Hầu cổ bảo phát hiện phía sau Vô Song xuất hiện một cái “Bóng”.
Đó là một cái bóng tối đen. gần như ẩn giấu trong màn đêm vừa mới hạ xuống.
Dùng mắt thường nhìn lại. đó dường như chỉ là một hư ảnh. vẻ ngoài hình dáng chỉ có cự ly gần mói có thể thấy rõ.
- Xem ra ngươi chính là sát thủ Thiên Ảnh xép thứ nhất Thiên Sát Các.
Thanh âm Vô Song có vẻ suy yếu, lại trào phúng nói:
- Tu vi ngươi đạt tới cảnh giới Thán Hư, có thể đễ dàng giết chết ta giờ này đã cực độ suy yếu, cần gì phải sử dụng thủ đoạn đánh lén.
- Ta là một sát thủ chân chính đủ tư cách...
Thanh âm Thiên Ảnh rất khàn khàn:
- Xác xuất thành công nhiệm vụ của ta là 100% không chi Bởi vì thực lực bản thân ta. càng quan trọng là... Cho tới bây giờ ta chi biêt dùng cái giá nhỏ nhất đê hoàn thành mục đích. Hơn nữa, không có tuyệt đối nắm chắc ta chua bao giờ ra tay.
Phốc... Xuy
Hàn quang chợt lóe. đoạn kiếm gãy trong tay Vô Song khẽ chuyển, đảm vào thản thể Thiên Ảnh.
Toàn bộ động tác cực kỳ tụ nhiên, không hể có bất kỳ dấu hiệu gì.
Thậm chí ngay cả Thiên Ảnh cũng không nghĩ tới đối phương còn có sức phản kích.
Thản thể Thiên Ảnh bị đảm thủng, nhung hắn lại không chút kinh hoảng:
- Đã quên nói cho ngươi, thán thể của ta không phải thực thể, bó qua tất cả công kích dưới cành giới Thần Hư.
Dứt lời, hàn quang chợt lóe, một đoản kiếm dạng lưỡi liềm cắt tới. nhanh như tia chóp.
Đinh!
Vô Song miễn cưỡng chắn ngang đoạn kiếm gãy, chặn lại một kích của Thiên Ảnh.
Nhưng là Vô Song tại lực lượng khủng bố kia cũng bị đánh bay mười mấy trượng, thân hình càng Ngày càng àm đạm, dường như có dấu hiệu tiêu tan.
- Chậc chậc, không nghĩ tới thân thể của ngươi cùng không phải thật thể chân chính... Tuy nhiên, một kích tiếp theo ngươi sẽ phải chết.
- Vô nghĩa cái gì. Ngươi chậm chạp không muốn giết tạ là muốn thông qua giết chết ta đẻ biêu lộ cám giác thành tựu của ngươi sao?
Vô Song nhắm mắt lại. hít sâu một hơi. trong lòng thẩm than: “Lại muốn đi vào vòng luân hỗi tiếp theo, khi nào mới có thể thoát khỏi số mệnh của ta?”
- Đúng vậy. Có thể nói ngươi là thiên tài kiếm đạo xuất sắc nhất Đại Tần, ngộ tính của ngươi khiến ta đó mắt ghen tị. nếu cho ngươi thêm mấy trăm năm, có lẽ có thể bễ nghễ một giới. Có thể đem người như ngươi, bóp chết trong trứng nước, là cảm giác thành tựu cỡ nào?
Thanh âm Thiên Ảnh hơi lộ vẻ run rẩy.
Dứt lời, hắn từ từ nâng đoản kiểm hình lưỡi liễm trong tay. lạnh nhạt nói:
- Thiên Ánh ta cũng phá lệ một lẩn, cho ngươi kiến thức Ám Dạ Thiên Hỗ ta chua bao giờ sử dụng.
Chính lúc hai người giằng co, trên bầu trời đêm Võ Hầu cổ bảo xuất hiện mấy trăm đạo quang ảnh theo bốn phương tám hướng lướt tới.
Vút... Vút... Vút...
Giống như ngàn vạn đạo kiếm quang huyễn lệ chiếu sáng bầu trời đêm.
Cùng lúc đó. trong hư không vạn dặm này xuất hiện hai cỗ tinh thần uy năng mênh mông khiến Võ Hầu cô bảo to lớn hỗn loạn kinh hoàng chìm trong một bâu không khí tĩnh mịch hít thớ không thông.
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ