You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 609(P2): Phải Giải Phóng Tư Tưởng, Bước Chân Phải Lớn Hơn Một Chút.
ưởng Tuệ Minh thật sự cảm thấy muốn hôn mê, hắn thầm nghĩ, bí thư Đổng nói thì dễ dàng linh hoạt, thế nhưng người nào không biết anh đang lật bài tẩy với thế lực của chủ tịch Vương? Lý Cẩm Hồ là người thuộc dòng chính của Vương Tử Quân, sắp xếp người này thế nào? Tôi chẳng phải đang làm việc theo ý của anh sao? Anh không nói rõ ý nghĩ của mình, không phải cố ý ép tôi phải suy đoán sao?
- Tôi nghe nói Lý Cẩm Hồ này làm chủ tịch huyện cũng không tệ có phải không?
Đổng Quốc Khánh buông thùng nước xuống rồi cười ha hả hỏi.
Tưởng Tuệ Minh sao không hiểu ý của Đổng Quốc Khánh? Thế nhưng hắn lại có thói quen hùa theo ý của bí thư Đổng:
- Đúng vậy, nghe nói là thành tích rất tốt.
- Một cán bộ đầy hứa hẹn như vậy có thể cho lên vị trí bí thư huyện ủy được không?
Đổng Quốc Khánh xoa xoa tay rồi dùng giọng dứt khoát nói.
"Đề bạt Lý Cẩm Hồ, mình không nghe lầm đấy chứ?"
Tưởng Tuệ Minh chợt sững sờ trong giây lát, nhưng ngay sau đó hắn chợt hiểu ra vấn đề. Bây giờ Đổng Quốc Khánh chủ yếu khai đao với đám người của Vương Tử Quân, nếu những người kia đều bị triệt hạ khỏi vị trí bí thư và chủ tịch huyện, chỉ có duy nhất Lý Cẩm Hồ được đề bạt, như vậy vấn đề bên trong là rất lớn. Thứ nhất là có thể dùng chiêu này để chặn họng người ta, nếu có người nói Đổng Quốc Khánh lợi dụng phương diện điều chỉnh nhân sự để đả kích người của Vương Tử Quân, như vậy Đổng Quốc Khánh hoàn toàn có thể dùng sự việc của Lý Cẩm Hồ để đánh ngược trở lại.
Lý Cẩm Hồ là người được Vương Tử Quân đưa đến thành phố Đông Bộ từ huyện Lô Bắc thành phố An Dịch, bây giờ Đổng Quốc Khánh đề bạt Lý Cẩm Hồ làm bí thư huyện ủy, như vậy sao anh lại nói tôi đả kích người của Vương Tử Quân?
Thứ hai là có thể châm ngòi mối bất hòa trong đám người có quan hệ tốt với Vương Tử Quân, bọn họ cũng là người đi theo Vương Tử Quân, bây giờ mình bị rời khỏi chức vụ, thế nhưng Lý Cẩm Hồ lại được đề bạt. Sự việc này bùng phát càng làm cho người ta nghĩ rằng mình bị chủ vứt bỏ, như vậy sẽ càng có nhiều thông tin không hay về Vương Tử Quân xuất hiện. Thứ ba chính là Vương Tử Quân không phải là tự mình ra tay, Lý Cẩm Hồ thăng quan, thế cho nên không khỏi làm cho Vương Tử Quân sinh ra ý nghĩ khác lạ.
- Bí thư Đổng, tôi hiểu rõ rồi, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dựa theo sắp xếp của ngài, sẽ đẩy đồng chí Lý Cẩm Hồ lên vị trí thích hợp, sẽ cho anh ấy đủ sân khấu để biểu hiện tài hoa.
Tưởng Tuệ Minh cảm khái kế sách một đá ném trúng ba chim của Đổng Quốc Khánh, thật sự phục sát đất với trò cao tay của lãnh đạo.
Đổng Quốc Khánh khẽ gật đầu, hắn không tiếp tục chủ đề này mà cười nói:
- Tối nay Tuệ Minh anh có bận rộn gì không? Nếu không thì đến dùng cơm với tôi.
Thật ra tối nay Tưởng Tuệ Minh cũng có sắp xếp của mình, thế nhưng hắn nghe lời kêu gọi của Đổng Quốc Khánh thì trực tiếp bỏ qua những sắp xếp trước đó. Dù sao thì quan hệ với bí thư Đổng mới chính là nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn.
- Hôm nay giám đốc Triệu của tập đoàn Trấn Phi đến thành phố Đông Bộ, tôi tổ chức tiệc đón gió tẩy trần ở khách sạn Đông Bộ. Trưởng phòng Tuệ Minh, tôi nghe nói sức chiến đấu của anh rất mạnh, hôm nay cũng không thể để cho người ta coi thường được.
Đổng Quốc Khánh dùng giọng bình tĩnh nói, thế nhưng Tưởng Tuệ Minh nhìn vẻ mặt của Đổng Quốc Khánh lại sinh ra ý nghĩ kích động.
Vương Tử Quân mới đi một tháng thế nhưng công tác kêu gọi đầu tư của thành phố Đông Bộ đã bị lãnh đạo tỉnh phê bình. Tuy Thạch Kiên Quân không chỉ mặt gọi tên thế nhưng ai cũng hiểu rõ ràng ý nghĩ của chủ tịch tỉnh. Đổng Quốc Khánh đối mặt với tình huống này và tỏ ra cực kỳ căm tức, thế nhưng hắn cũng không dám nói lời nào. Dù sao thì Thạch Kiên Quân cũng là chủ tịch tỉnh, hơn nữa Vương Tử Quân rời khỏi thành phố Đông Bộ một tháng, thành tích kêu gọi đầu tư của thành phố Đông Bộ đã nhanh chóng từ vị trí vượt mặt thành phố Sơn Viên rơi xuống thứ sáu trong tỉnh Sơn Nam. Tuy Đổng Quốc Khánh không nói nhưng Tưởng Tuệ Minh vẫn biết rõ bí thư Đổng đang cảm thấy rất uất nghẹn. Đổng Quốc Khánh muốn tạo ra thành tích, muốn chứng minh cho đám lãnh đạo tỉnh ủy biết Đổng Quốc Khánh cũng là một người có năng lực trong công tác đẩy mạnh phát triển kinh tế.
Tưởng Tuệ Minh cũng nghe và hiểu được vài chuyện liên quan đến tập đoàn Trấn Phi, hắn biết lần này tập đoàn Trấn Phi đầu tư rất lớn. Nếu như có thể thu vào trong tay thì công tác kêu gọi đầu tư của thành phố Đông Bộ trong năm nay sẽ dẫn đầu toàn tỉnh, tất cả những âm thanh nghi vấn với năng lực phát triển kinh tế của Đổng Quốc Khánh sẽ tan biến.
Nếu anh muốn trở thành tâm phúc của lãnh đạo, cũng không phải anh có bàn chân trơn trượt và miệng lưỡi tốt là được, ít nhất anh phải hầu hạ lãnh đạo còn hơn cả bố mình, phải làm cho lãnh đạo vui sướng mới được. Một tâm phúc thật sự phải nghĩ thay cho lãnh đạo, phải gấp cho lãnh đạo, phải giải nạn, dùng trăm phương ngàn kế để chứng thực ý chỉ của lãnh đạo. Tưởng Tuệ Minh hắn có dã tâm, hắn không phải chỉ nghĩ về vị trí của Chúc Vu Bình ngày một ngày hai, đáng lý ra vị tí đó phải thuộc về hắn mới đúng, thế nhưng Vương Tử Quân lại vung đao chặt đứt bàn tay của Tưởng Tuệ Minh, ném vị trí phó bí thư cho Chúc Vu Bình. Dù Tưởng Tuệ Minh thật sự rất căm ghét Vương Tử Quân, thế nhưng Vương Tử Quân lại như mặt trời giữa ban trưa, hắn không dám để lộ ý nghĩ căm hận của mình ra bên ngoài.
Lúc này Đổng Quốc Khánh được sự giúp đỡ của Hào Nhất Phong mà dần lấy lại đại cục ở thành phố Đông Bộ, việc cần làm của Tưởng Tuệ Minh vào lúc này chính là theo sát tiến độ của Đổng Quốc Khánh. Hắn tin chắc chính mình sẽ đạt được như ước nguyện, sẽ ngồi lên vị trí thứ ba trong thành phố Đông Bộ.
- Bí thư Đổng cứ yên tâm, lần này dù tôi có uống đến mức nằm sấp xuống cũng sẽ làm cho giám đốc Triệu được vui vẻ thoải mái nhất.
Tưởng Tuệ Minh nói làm cho Đổng Quốc Khánh cảm thấy rất vui vẻ, hắn lấy một gói thuốc rồi ném cho Tưởng Tuệ Minh một điếu, chính mình cũng đốt một điếu, ngay sau đó trong phòng đầy khói thuốc lá.
- Tuệ Minh, nghe nói con trai của chủ tịch Kinh có biểu hiện rất tốt trong phòng tổ chức thì phải.
Đổng Quốc Khánh giống như chợt nghĩ đến vấn đề gì đó, hắn chợt lên tiếng.
Tưởng Tuệ Minh là người nghe nhạc biết lời, hắn dùng sức gật đầu nói:
- Con trai của chủ tịch Kinh là một nhân tài, vừa tốt nghiệp được ba năm đã tiến vào công tác rất nhanh. Người nà rất nhiệt tình, có ý nghĩ tốt, là một mầm mống phù hợp, tôi đang nghĩ giao trọng trách cho cậu ấy, để cậu ấy có thể học hỏi kinh nghiệm.
Đổng Quốc Khánh khẽ cười, hắn rất thỏa mãn với tình huống Tưởng Tuệ Minh nhanh chóng hiểu được tâm tư của mình như vậy, rõ ràng là năng lực lĩnh ngộ ý chỉ của lãnh đạo là rất cao. Anh nghĩ mà xem, có vị lãnh đạo nào muốn nói thẳng ý nghĩ của mình? Đổng Quốc Khánh cũng là như vậy, hắn hy vọng mình chỉ cần nói một câu có ý nghĩa ẩn giấu thì cấp dưới có thể ngầm hiểu ra vấn đề, sau đó thực hiện thật sự mỹ mãn.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh