Số lần đọc/download: 2221 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 703: Tài Phán Giả
Thời kỳ rét đậm, tuyết bay bay phất phới khắp Cự Long sơn mạch. Mây đen rậm rạp trên bầu trời, gió lạnh từng cơn. Cách Thiên Trụ Sơn hai nghìn dặm, một đám mây đen đang cuồn cuộn kéo đến, tốc độ mặc dù rất nhanh, nhưng trời vốn âm u, nên người bình thường không thấy được sự khác thường trên bầu trời. Tuy nhiên, đám mây đen khác thường đó có thể giấu được người bình thường, chứ sao có thể gạt được thần thức của Dương Lăng chứ. Sau khi nuốt chửng Linh hồn Năng lượng của Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức, hấp thu thiên địa linh khí và Tín ngưỡng lực rồi tĩnh tu một năm, Dương Lăng cảm giác đã tu luyện đến một cảnh giới huyền ảo, đã có dấu hiệu đột phá đến Trung cấp Vu Thần. Thân thể tràn ngập lực lượng, thân thể rất mạnh mẽ hơn xa đám Vị Diện lưu lãng giả bình thường. Linh hồn Năng lượng và nắm giữ Linh hồn cũng mạnh hơn trước khi bế quan chục lần.
“Sắc Lôi Tư, truyền lệnh của ta, trận hình co cụm lại, bảo vệ Thiên Trụ Sơn, nhanh”
Cảm giác Năng lượng cuồng bạo phát ra từ đám mây đen. Dương Lăng không hề do dự, quyết đoán ra lệnh, bắt thủ ấn, nhanh chóng chuẩn bị nghênh chiến. Ba Đại Thần Hệ dốc toàn bộ lực lượng, Dương Lăng không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được đây là một trận khổ chiến. A Khuê Long thần hệ và Cổ Tư Đình Thần hệ tổn thất không ít tinh nhuệ còn đỡ, chứ thuộc hạ của Vu Yêu Vương vẫn đầy đủ, đừng nói là Thần giai cường giả bình thường, mà Thần chức cường giả cũng không biết có bao nhiêu. Huống hồ, còn có Trường Mi Lão Tổ được xưng là Cường giả tuyệt thế, sát thủ của Vị Diện lưu lãng giả.Trừ phi không còn lựa chọn nào khác, Dương Lăng tuyệt đối không muốn chống lại ba Đại Thần Hệ, không muốn trước khi huyết tẩy Vân Trung thành mà tổn thất rất nhiều tinh nhuệ. Đáng tiếc, Cự Long sơn mạch lại là căn cơ để Ma Thú thần hệ chinh chiến các Đại Vị Diện, là nguồn suối của Tín ngưỡng lực, không thể nào bỏ qua được. Thu Ma thú đại quân vào Không gian Vu tháp, có thể tránh bị thương vong nặng nề. Nhưng vì vậy sẽ mất đi Cự Long sơn mạch vất vả lắm mới chiếm được, mất đi căn cơ để chinh chiến các Đại Vị Diện. Lời thề huyết tẩy Vân Trung thành, có lẽ sẽ trở thành giấc mơ hão huyền.
Ngao......
Phi Long vương Sắc Lôi Tư hành động rất nhanh, dưới cố gắng của hắn, rất nhanh lệnh được truyền từ trên xuống, đám Ma thú đang tuần tra và cảnh giới bên ngoài nhanh chóng hội tụ ở Thiên Trụ Sơn, bắt đầu từ chân núi, bày ra vô số mai phục.
“Đại nhân, đã xảy ra chuyện gì?”
Thi vu vương tỉnh lại, vừa nói vừa bay đến bên cạnh Dương Lăng. Đám người Kim bằng và Mẫu Hoàng cũng tỉnh lại, Tổ Vu Hậu Thổ cũng không ngoại lệ. Ô Đỗ Ni Tư chỉ cảm thấy hoa mắt, phía sau Dương Lăng đã xuất hiện một Cường giả tuyệt thế thân người đầu rắn như một ngọn núi.
“Một đám muốn tìm cái chết mà thôi. Đến vừa lúc, năm người các ngươi có thể thử uy lực hợp kích”
Dương Lăng cười lạnh, đơn giản nói qua tình hình. Hắn không hề có biểu hiện gì lo lắng, nhưng đám người Thi vu vương cũng càng nghe càng kinh hãi. Mà ngay cả Tổ Vu Hậu Thổ vốn rất bình tĩnh cũng phải khẽ chau mày. Là một gã Tổ Vu sống lại ở thời không này. Hắn không biết A Khuê Long thần hệ và Cổ Tư Đình Thần hệ, cũng không nghe nói qua Vu Yêu Vương và Trường Mi Lão Tổ. Nhưng dựa vào thần thức cường đại, hắn bản năng cảm giác được một mối nguy hiểm, cảm giác được khí tức cường đại mà đám mây đen đó tản ra.
“Đại nhân nói một câu rất đúng. Cái gì đến sớm muộn sẽ đến. Tránh được một lần, không tránh được lần thứ hai”
Thi vu vương vừa nói vừa nắm chặt Tử Vong hào giác trong tay. “Hô” một tiếng, đột nhiên nuốt chửng Nguyện Lực mà mà Tử vong sinh vật tản mát ra. Hắc quang lưu động, bao phủ trong một đoàn hắc khí mờ tối.
Lần này bế quan, mặc dù chỉ có hơn một năm, nhưng hắn đã thuận lợi củng cố cảnh giới Chủ Thần, tiêu hóa được truyền thừa của Minh Vương thêm chút nữa, chính thức trở thành Minh Vương đời tiếp theo. Tam Đại Thần Hệ mặc dù mạnh mẽ, nhưng hắn không hề sợ hãi.
“Đáng tiếc thời gian không còn kịp. Nếu không, ta đã muốn tìm cơ hội hoàn toàn phá hủy hang ổ của tam Đại Thần Hệ, xem bọn chúng còn dám xông tới Cự Long sơn mạch của chúng ta tìm chết nữa hay không?”
Vẻ mặt Kim bằng lạnh như băng, muốn huyết tẩy A Khuê Long thần hệ và Cổ Tư Đình Thần hệ đã bị tổn thất nặng nề, giết cả Thần Hệ bọn chúng không còn một mảnh.
Đây là thực lực chính thức của Ma Thú thần hệ?
Nhìn Ma thú đại quân ngập trời, nhanh chóng kết trận mai phục, nhìn Ngũ hổ thượng tướng bên cạnh Dương Lăng và Tổ Vu Hậu Thổ, Ô Đỗ Ni Tư vô cùng kinh hãi. Mặc dù đã sớm nghe nói Ma Thú thần hệrất cường đại, nhưng dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng bên cạnh Dương Lăng có nhiều Cường giả đến như vậy.
Ngũ hổ thượng tướng như Thi vu vương và Kim bằng làm hắn cảm thấy mặc cảm, kém quá xa. Còn Dương Lăng và Tổ Vu Hậu Thổ trong mắt hắn càng thâm sâu không lường được.
Rống......
Sau khi một tiếng rống giận rung trời, đám mây đen khác thường tan đi, lộ ra Đại quân đông đảo. Có Võ sĩ đằng đằng sát khí, có Thần Giai Ma pháp sư cầm Ma pháp trượng trong tay, có Vu Yêu sắp hàng chỉnh tề… đông đảo nhìn không thấy cuối.
Hắc ám thiên mạc!
Trên đường đi, Vu Yêu Vương không tiếc hao tổn Thần Lực và Tinh thần lực thi triển Hắc ám thiên mạc, ngụy trang Đại quân thành đám mây đen dày đặc, chuẩn bị tập kích Thiên Trụ Sơn của Dương Lăng. Không ngờ rằng, đến cuối cùng lại bị Dương Lăng nhìn ra, thất bại trong gang tấc. Nhìn vô số Ma thú đã trải qua huấn luyện, như cơn gió rút về Thiên Trụ Sơn sẵn sàng đón địch. Vu Yêu Vương đang chuẩn bị huyết tẩy Ma Thú thần hệ phẫn nộ, hiểu được đã bại lộ. Nổi giận lôi đình, hắn quyết định triệt tiêu Hắc ám thiên mạc chuẩn bị mạnh mẽ tấn công Thiên Trụ Sơn phòng ngự nghiêm mật. Thực lực của Ma Thú thần hệ rất mạnh, nhưng hắn không tin tam Đại Thần Hệ cùng ra tay lại không phải đối thủ. Cái khác không nói, chỉ riêng Trường Mi Lão Tổ và Tài phán Giả Khắc Lý Tư mà hắn mời đến đã đủ để chôn vùi ý chí chiến đấu và dũng khí của Ma Thú thần hệ. Mặc dù biết giữa Trường Mi Lão Tổ và Tài phán Giả Khắc Lý Tư có quan hệ không nhỏ, nhưng dù như thế nào Vu Yêu Vương cũng không ngờ được rằng Trường Mi Lão Tổ đang phẫn nộ lại mời hắn cùng ra tay huyết tẩy Ma Thú thần hệ. Khiếp sợ trôi qua, hắn không hề suy nghĩ mà đáp ứng ngay yêu cầu xuất binh của Trường Mi Lão Tổ.
Một núi không thể chứa hai cọp, một nước há có thể có hai vua!
Ma Thú thần hệ mở rộng rất nhanh, đã sớm khiến hắn bất an và cảnh giác. Huống hồ, Ma Thú thần hệc òn cướp đi Nguyện Lực của đông đảo sinh vật tử vong. Không phá hủy Ma Thú thần hệ, không giết chết Dương Lăng – Ma thú Chủ Thần này, hắn dù cho nằm trên người thị nữ xinh đẹp cũng không an tâm, càng không phải nói đến chuyện tu luyện.
Ngao......
Dưới sự cầm đầu của Vu Yêu Vương, đám Vong linh lớn tiếng rít lên, tử khí ngập trời. Ma thú đóng trên Thiên Trụ Sơn cũng không hề thua kém, lớn tiếng gầm rú. Còn chưa khai chiến, khí thế đôi bên đã không thua kém gì nhau, tiếng rít gào rung trời nhanh chóng kinh động đám Cường giả đang tiềm tu. Có tên thi triển thần thức khổng lồ quan sát, có thể thông qua Truyền tống quyển trục Thuấn di đến đây, ở cách xa xa quan sát. Có tên thậm chí trực tiếp bay tới, không muốn bỏ qua trận đại chiến kinh hồn này.
Hô......
Tam Đại Thần Hệ mặc dù rất đông, nhưng tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã lao tới gần Thiên Trụ Sơn. Thần giai cường giả rất nhiều, khiến cho Ô Đỗ Ni Tư hít vào một hơi thật sâu, không ngờ rằng, trong thời gian ngắn mà tam Đại Thần Hệ lại tập trung nhiều người đến như vậy.
“Giao ra Thần Cách của A Khuê Long Chủ thần, nếu không tất cả các ngươi đều phải chết, tất cả mọi người của Cự Long sơn mạch đều phải chết” Trường Mi Lão Tổ vỗ đôi cánh gần như trong suốt của mình, không một tiếng động bước ra, lạnh lùng nhìn đám người Dương Lăng. Khi nhìn thấy Tổ Vu Hậu Thổ, lông mi dài hơn cả tóc khẽ run lên, bản năng cảm giác một mối nguy hiểm mãnh liệt.
“Rất xin lỗi, ngươi đã đến chậm” Dương Lăng cười lạnh, lạnh nhạt nói: “Thần Cách mà ngươi nói, ta đã nuốt mất rồi”
Bị nuốt mất?
Trường Mi Lão Tổ nghe thấy thế mặt mày trở nên xanh lét. khác với Thần Cách của Thần giai cường giả bình thường, Thần Cách của Chủ thần ẩn chứa không ít Linh hồn Năng lượng. Hắn vốn chuẩn bị sau khi đoạt lại được Thần Cách của A Khuê Long Chủ thần, thì sẽ đi đến Vô tận Hải dương tìm đến Ma Quân được xưng là Tài phán Giả Chung cực hoặc là Thiên Cô đang bảo vệ Thần Chi tù lao, cầu xin bọn họ cứu sống A Khuê Long Chủ thần. Không ngờ rằng, Dương Lăng lại trực tiếp nuốt Thần Cách của A Khuê Long Chủ thần vào bụng.
Một tia hy vọng cuối cùng đã hoàn toàn tan biến.
“Ha ha ha, tốt, Thần Cách của cháu ta đã không còn, vậy, giao ra Thần Cách của ngươi đi” Trường Mi Lão Tổ phẫn nộ cười, từ từ rút một thanh trường kiếm hàn quang lấp lóe bên hông ra. Thân kiếm chỉ rộng hai ngón tay, nhưng lại rất dài, mũi kiếm đỏ sậm, không biết từng cắt đứt yết hầu, đâm thủng trái tim và Thần Cách của bao nhiêu người.
“Tùy ý thôn tính các Thần Hệ khác, đã phá vỡ quy tắc của của Chúa Tể đặt ra. Là một Tài phán Giả, ta tuyên bố, Ma Thú thần hệ đã phạm trọng tội, đáng chết”
Vừa nói, một lão già mặc áo xanh cầm một thanh trường kiếm bay ra, đứng ở bên cạnh Trường Mi Lão Tổ. Dáng người thấp bé, mặt khô gầy, nhìn chẳng thu hút chút nào, cũng không có khí thế và uy áp bức người. Nhưng hắn lại làm cho Mi tâm của Dương Lăng nhảy lên, cảm giác một mối nguy hiểm trước đó chưa từng có.
Tài phán giả?
Nhìn Tài phán Giả Khắc Lý Tư, Dương Lăng nhíu mày, không ngờ rằng đối phương lại mời một gã Tài phán Giả đến trợ oai.
Sau khi tiến giai đến Vu Thần Sơ cấp, Chủ Thần và Vị Diện lưu lãng giả bình thường đã không phải đối thủ của hắn, đến bao nhiêu cũng không đủ chết, nhưng thực lực của Tài phán Giả thủ hạ Chúa Tể thì đám Vị Diện lưu lãng giả bình thường thua không biết bao nhiêu lần. Chỉ cần một tên, có lẽ đã khiến Ma Thú thần hệ trả giá rất đắt.
Làm sao bây giờ?
Dương Lăng vắt óc suy nghĩ đối sách, song không để hắn nghĩ nhiều, đối phương đã phát động công kích. Trường Mi Lão Tổ, Tài phán Giả Khắc Lý Tư và Vu Yêu Vương lao đến như tia chớp, Đại quân theo sát phía sau, đằng đằng sát khí xông tới.
“Thiên Địa Đại Vu”
Tốc độ của đối phương nhanh như tia chớp, trong nháy mắt suy nghĩ đã không kịp thu Ma thú đại quân vào Không gian Vu tháp được nữa. Khẽ cắn môi, Dương Lăng khởi động Cấm chế, rút Chiến Hồn Đao trên lưng ra, không hề do dự, lao thẳng về phía Tài phán Giả Khắc Lý Tư. Đồng thời thông qua Linh hồn Linh hồn truyền âm cho Tổ Vu Hậu Thổ công kích Vu Yêu Vương có thực lực yếu nhất trong ba người. Để cho Ngũ hổ thượng tướng cuốn lấy Trường Mi Lão Tổ.
Điền Kị đua ngựa (1)!
Vì tránh tổn thất nặng nề, Dương Lăng cắn răng đánh cuộc một phen, chỉ cần mình chống được đến lúc Tổ Vu Hậu Thổ giết chết Vu Yêu Vương có thực lực yếu nhất, thì thẳng lợi cuối cùng sẽ thuộc về bên mình.
(1)Điền Kị đua ngựa:Tề Uy Vương thời Chiến Quốc rất mê đua ngựa, quan đại tư mã Điền Kỵ cũng thường đem ngựa ra đua, nhưng thường là thua ngựa của Tề Vương.
Có một lần, Điền Kỵ đưa mưu sĩ Tôn Tẫn cùng đi xem đua ngựa, cũng y như những lần trước, lần này ngựa của Điền Kỵ lại thua tiếp 3 cuộc.
Theo quy củ vào thời đó, trước khi đua, người ta thường phân ngựa gồm 3 hạng: thượng, trung, hạ, rồi để ngựa cùng hạng đua với nhau. Tôn Tẫn thấy ngựa của Điền Kỵ và ngựa của Tề Uy Vương chẳng hơn kém nhau bao nhiêu, bèn nói với Điền Kỵ:
- Ngày mai xin ngài cứ tiếp tục cho ngựa đi đua, tôi bảo đảm là ngựa của ngài sẽ toàn thắng.
Điền Kỵ vốn biết Tôn Tẫn là người có sở tài thực học, liền thưa ngay với Tề Uy Vương xin ngày mai tiếp tục tỷ thí, mỗi lần đua xin đặt cược 1 ngàn lượng vàng. Tề Uy Vương tin là mình đã nắm chắc phần thắng nên vui vẻ nhận lời.
Ngày hôm sau trên trường đua ngựa, người xem đã tập trung kín mít tứ sáng sớm vì nhiều người đã biết chuyện Điền Kỵ đặt cược rất lớn cho cuộc đua, nên tò mò kéo nhau đến xem. Thấy tình cảnh này, Điền Kỵ có phần chột dạ, sợ rằng nếu thua thì thiên hạ sẽ cười chê.
Tôn Tẫn thấy vậy, cười mà nói:
- Xin Đại Tư Mã cứ yên tâm, ngựa của Tề Vương đều là giống tốt, thông thường thì ngựa của ngài khó thắng nổi. Nhưng chỉ cần một kế nhỏ thôi, ở lượt đua thứ nhất xin ngài hãy dùng con ngựa kém nhất đua với con ngựa giỏi nhất của Tề Vương, đương nhiên là ngựa của ngài sẽ thảm bại. Nhưng xin ngài đừng lo. Đến lượt đấu thứ hai, ngài hãy dùng con ngựa hay nhất để đấu với con ngựa trung bình của Tề Vương, tất nhiên là ngựa của ngài sẽ thắng. Đến lượt thứ ba, ngài hãy dùng con ngựa trung bình đấu với con ngựa kém nhất của Tề Vương hẳn là ngài sẽ thắng thêm một cuộc, như vậy chẳng phải ngài đã thắng chung cuộc rồi hay sao!
Điền Kỵ nghe xong vô cùng mừng rỡ, liền theo lời Tôn Tẫn, quả nhiên thua một cuộc đầu tiên nhưng thắng được 2 cuộc về sau, rốt cuộc giành được phần thắng.
Tề Uy Vương thấy Điền Kỵ thắng lợi cho là Điền Kỵ mua được ngựa hay.
Điền Kỵ cười nói:
- Chiến thắng của thần hôm nay, hoàn toàn chỉ dựa vào diệu kế của Tôn tiên sinh mà ra.
Rồi đem phương thức đua ngựa của Tôn Tẫn kể cho Tề Uy Vương nghe. Tề Uy Vương nghe xong vô cùng khâm phục mưu trí của Tôn Tẫn.