It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2582
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 697-2: Lãng Đào Sa (2)
rong lòng Tông Trạch Thành đương nhiên là có chút bất bình, không cần nghĩ cũng biết mình quả thật không thể so với Trương Dương rồi, người ta là hạc giữa bầy gà mà, có quan hệ rất thân thiết với bí thư thị uỷ, thường vụ phó thị trưởng, có người nói vị chủ nhiệm Trương này là do một tay bí thư thị uỷ Lý Trường Vũ dắt vào quan trường, Lý Trường Vũ là ân sư của hắn, về phần thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ, con gái của Cung Kỳ Vĩ, Cung Nhã Hinh, bị người ta bắt cóc, tính mạng của cô ta cũng là do Trương Dương cứu về, ông ta đã xem Trương Dương là ân nhân cứu mạng. Ừ, là nhờ những quan hệ này thôi! Trong lòng Tông Trạch Thành dần dần ổn định lại. Lần kinh mậu này thành phố cho Trương Dương nắm cờ đầu, rõ ràng là không tin tưởng vào năng lực của gã rồi, Tông Trạch Thành cũng rất rõ ràng cân lượng của mình rồi. Phỏng chừng rằng nếu lần kinh mậu này làm tốt, thành tích là của Trương Dương, nếu như làm không tốt, thì trách nhiệm khẳng định là không thiếu phần mình rồi, gã có chút đau đầu, vốn tưởng rằng có thể lừa dối qua cửa, nhưng xem ra không thể thực hiện được rồi.
Tông Trạch Thành cười nói: "Thị trưởng Cung, ngài yên tâm, tôi và chủ nhiệm Trương hợp tác tuyệt đối không có vấn đề, để cho chủ nhiệm Trương làm việc lớn, tôi cũng không phải là không ra sức, phòng chiêu thương chúng tôi từ trên xuống dưới tất cả đều sẽ cố gắng lớn nhất, làm cho lần kinh mậu lần này trở nên long trọng nhất trong lịch sử Nam Tích, thành tích chiêu thương một lần nữa đứng đầu"
Cung Kỳ Vĩ tỏ vẻ tương đối thoả mãn đối với những lời này của gã, gật đầu nói: "Lão Tông, nói một chút, cậu có suy nghĩ như thế nào về lần kinh mậu lần này?"
Tông Trạch Thành cười nói: "Cũng là câu nói kia của lãnh đạo, thể dục dựng đài kinh tế hát ca, chủ nhiệm Trương đã dựng xong sân khấu rồi, chúng tôi sẽ tận lực hát thật hay, phòng chiêu thương chúng tôi đã bắt đầu chỉnh lý một ít tư liệu của kỳ kinh mậu trước, tranh thủ sáu tháng cuối năm mời những thương gia nổi danh trong ngoài nước tới"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Suy nghĩ của cậu cũng là những cái này?"
Tông Trạch Thành gật đầu nói: "Hiện tại là những cái này, chủ yếu là chủ tôi còn chưa biết được hướng đi của đại hội tỉnh, dù sao lần kinh mậu này cũng thành lập dựa trên sân khấu của thể dục" Tông Trạch Thành thật ra nói không được cái suy nghĩ của mình, gã đem trách nhiệm chủ yếu đổi lên đầu của Trương Dương, dù sao thì làm náo động cũng là Trương Dương cậu mà.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Các người phải phối hợp với nhau, cũng phải cạnh tranh với nhau, lần kinh mậu này, tôi sẽ làm công tác thống kê cụ thể, nhìn xem ủy ban thể dục và phòng chiêu thương ai kéo được đầu tư nhiều hơn"
Nụ cười của Tông Trạch Thành liền có chút mất tự nhiên, thị trưởng Cung làm vậy là có ý gì? Căn bản là muốn ép gã mà, nếu như mà kết quả thống kê của phòng chiêu thương thấp hơn so với ủy ban thể dục, thì chủ nhiệm phòng chiêu thương như gã sao còn có mặt mũi tiếp tục làm được, trong lòng Tông Trạch Thành thầm kêu không ổn, Cung Kỳ Vĩ đây là đang lập bẫy với gã, xem ra tương lai của mình không ổn rồi.
Trương Dương nói: "Ý của thành phố là khi đại hội tỉnh gần kết thúc, sẽ bắt đầu kinh mậu, như vậy có thể lợi dụng đại hội tỉnh mang đến người và cơ hội, thật ra loại chuyện chiêu thương này tất cả đều là hò hét, mà chúng tôi cũng không thể nào hét quá to được, dù sao thì đại hội tỉnh cũng được mọi người chú ý, là việc trọng đại, nếu như chỉ lo hò hét cho kinh mậu, nói không cần sẽ có ảnh hưởng không tốt, trong tỉnh cũng chưa chắc đã vui vẻ nhìn chúng ta làm như thế"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Tôi đang muốn nhắc nhở các người chuyện này, kinh mậu cần phải làm tuyên truyền, nhưng mà nhất định phải chú ý đến thủ đoạn tuyên truyền, không thể lớn tiếng giành phần được, chỉ cần mời được thương gia nổi danh trong và ngoài nước đến Nam Tích, thì công tác tuyên truyền của các người đã thành công"
Tông Trạch Thành nói: "Địa điểm có phải là trung tâm hội triển quốc tế?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Trung tâm hội triển quốc tế và trung tâm thể dục mới cách nhau quá xa, thời gian và địa điểm cụ thể thì thành phố còn đang thảo luận, các người cứ việc suy nghĩ đi, nhìn xem có phương án hoàn mỹ nào không, để cho hai việc trọng đại cùng nhau khởi xướng, có tác dụng xúc tiến chứ không phải là quấy rầy lẫn nhau"
Trương Dương nói: "Cách nhau xa cũng tốt, những thương gia chân chính quan tâm đến thể dục cũng không có mấy người, đến xem đại hội tỉnh đều là dân chúng bình thường, bọn họ cũng không có hứng thú đối với loại chuyện lớn như kinh mậu, nếu như là cùng một chổ, nhân khí sẽ nổi dậy, tạo áp lực cho nhau, và duy trì trật tự cũng là một vấn đề lớn, tôi thấy không có tác dụng xúc tiến gì, mà chỉ có thể quấy rầy lẫn nhau mà thôi" Lời của Trương Dương chiếm được sự tán thành của mấy người trong phòng chieu thương.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Được, chuyện này tôi sẽ thảo luận trong cuộc họp thường uỷ một chút, tranh thủ định ra thời gian và địa điểm cho kinh mậu, các người cũng bắt đầu tốt công tác chuẩn bị đi" Ông ta một lần nữa nhấn mạnh: "Trương Dương, đại hội tỉnh và kinh mậu thành phố đều giao cho cậu, nếu như cậu làm không tốt, tôi tuyệt đối không tha cho cậu" Trước mặt các quan viên trong phòng chiêu thương, Cung Kỳ Vĩ nói như vậy, mất mặt nhất chính là Tông Trạch Thành, Cung Kỳ Vĩ căn bản là không lo lắng đến cảm thụ của gã, căn bản không coi gã ra gì cả. Tông Trạch Thành cũng rõ ràng, Cung Kỳ Vĩ gọi Trương Dương đến, là đặc biệt nhất mạnh địa vị lãnh đạo của mình, sau này phòng chiêu thương sẽ do ông ta quản.
Tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng trước mặt lãnh đạo vẫn phải miễn cưỡng vui cười, còn phải khúm núm nịnh bợ, ai kêu người ta làm quan lớn, Tông Trạch Thành nói: "Thị trưởng Cung, ngài xem đã là buổi trưa rồi, chúng ta cùng nhau đi ăn một chút nha?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Không được, buổi trưa tôi hẹn với bí thư Lý cùng nhau ăn rồi"
Tông Trạch Thành và đám quan viên của phòng chiêu thương cung kính tiễn Cung Kỳ Vĩ và Trương Dương ra đến bên ngoài, nhìn Cung Kỳ Vĩ leo lên xe, trên mặt Tông Trạch Thành hiện ra một nụ cười bất đắc dĩ, gã đã dự cảm thành tích của lần kinh mậu này sẽ không liên quan đến gã.
Trương Dương nhìn ra cửa sổ xe một chút, ô tô đi rất xa rồi, đám người Tông Trạch Thành vẫn đứng ở cửa lớn như cũ, Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, hôm nay ông đem tôi đến đây, chính là vì gây xích mích quần chúng đấu quần chúng?"
Cung Kỳ Vĩ nở nụ cười: "Không phải cho các người đấu với nhau, là xác định ai sẽ là người định đoạt, cũng là vì cho các người mau chóng nhập vai."
Trương Dương nói: "Chủ nhiệm ủy ban thể dục quản lý phòng chiêu thương, ông khơi dòng lịch sử của Bình Hải rồi đấy."
Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Có thể người ta không biết đấy thôi, cậu đi xem thành tích của phòng chiêu thương vài năm trước sẽ biết, phòng chiêu thương của chúng ta là thùng rỗng kêu to, tại Bình Hải nhiều năm như vậy mà vẫn đứng ở cuối chót, thành phố muốn cho tôi quản lý kinh tế, muốn cho kinh tế phát triển, chỉ kiến thiết là không được của, chúng ta cần phải đi ra, mời đến." Ông nhìn Trương Dương nói: "Cậu ở Giang thành, làm qua công tác chiêu thương, có kinh nghiệm, hơn nữa thành tích rất nổi bật, cho cậu đi làm chiêu thương không phải ý của cá nhân tôi, là quyết định của thường ủy sau khi thảo luận."
Trương Dương nói: "Các người coi tôi là cái đấu vạn kim à."
Cung Kỳ Vĩ nói: "Người có tư cách làm đấu vạn kim dù sao cũng không nhiều, cậu phải quý trọng cơ hội lần này, đại hội tỉnh, kinh mậu, nếu như cậu có thể phóng một phát nổ hai lần pháo, sau đó tương lai tất nhiên là đầy ánh sáng."
Trương Dương nói: "Ông không sợ tôi đem con bỏ chợ sao?"
Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Không sợ, chỉ cần trong lòng nghĩ kiên định làm vài việc cho dân chúng, cậu sẽ phát hiện chức quan không quan trọng!"
Trương Dương nói: "Tôi chỉ sợ không có được loại cảnh giới này như ông!"
Y Đạo Quan Đồ Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư