Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 562: Đều Là Cố Nhân (2)
hông… thành thật xin lỗi, Kiệt Tư, ta cho rằng ngươi sai lầm rồi” Khắc Ngoại lại đột nhiên phản bác, nói: “Bởi vì ta nghĩ nghĩ thấy lời nói của hắn đều rất thật”
“Ta cũng có cảm giác giống như vậy” Địa Tinh tộc trưởng Mạt Mạt Lạp cũng gật đầu nói.
“Vì cái gì?” Kiệt Tư khiếp sợ nói: “Chẳng lẻ các ngươi không tin tưởng ta sao?”
“Tin tưởng ngươi cùng với tin tưởng Giáo đình là hai chuyện hoàn toàn khác nhau” Khắc Ngoại trầm giọng nói: “Chúng ta những người này đều là thế lực kiệt xuất tinh anh nhất. Lúc trước ở thời điểm được các ngươi triệu tập, nói là muốn trợ giúp Địa Tinh bộ tộc, Giáo hoàng luôn mồm bảo đảm, nội trong ba tháng, quân đoàn Thiên sứ sẽ đến đây, nhưng trên thực tế, chúng ta đợi những ba năm, cuối cùng cũng tới nhưng là đắm chìm trong pháp thuật siêu cấp cấm chú của Ma tộc”
“Nhưng, có lẽ là bọn hắn chậm trễ cũng không nhất định a? Lại nói, không phải ta vẫn cùng ở cùng nhau với các ngươi sao? Ta thân là ứng cử viên sáng giá nhất thừa kế Giáo hoàng, hơn nữa tại trong Giáo đình là Kiếm Thánh tuổi nhỏ nhất, chẳng lẻ thân phận của ta còn chưa đủ tôn quý sao? Chẳng lẻ bọn họ vứt bỏ ta sao?” Kiệt Tư nói cái gì đi nữa cũng không tin.
Ngược lại bần đạo sẽ tin, Kiệt Tư là một hài tử đơn thuần như thế đó, khẳng định không có khả năng là lựa chọn tốt nhất của Giáo hoàng, hắn rất đơn thuần, rất dễ bị lừa gạt. Nếu hắn vẫn còn ở trong tay Giáo đình, khẳng định nói không chừng tiền đồ sẽ bị hủy hoại. Vì không muốn hắn hủy hoại Giáo đình, Giáo đình liền xuất thủ hắn trước, điều này là tự nhiên, chẳng qua, huống chi còn có rất nhiều thế lực tinh anh khác cùng chôn cùng với hắn, khẳng định Giáo hoàng hủy đi, dù sao con của hắn rất nhiều, thiếu mất một người cũng không sao mà.
Đạo lý này hiển nhiên được biết đến không ít, ngoại trừ Kiệt Tư đơn thuần đáng thương ra, cơ hồ mọi người ở trong này đều biết đến đạo lý này. Nhưng mà mọi người ai cũng không muốn nói ra thôi, sợ sẽ làm thương tổn đến Kiệt Tư. Điều này có thể thấy được Kiệt Tư đơn thuần tinh khiết và đáng yêu ở trong này vẫn chiếm được không ít tôn kính a. Cho nên trong nhất thời mọi người đều tĩnh lặng.
Im lặng kéo dài được một lúc, Chiến Phủ Đấu Sĩ Luân Hồi lại đột nhiên đánh vỡ vẻ trầm lắng nhìn ta nói: “Ta cũng muốn hỏi một câu, xin hỏi ngài biết một nơi có tên là Mạt La tiểu vương quốc không? Ở bên bờ sông Lưu Hòa, là láng giềng Tiên Hoa Thảo Nguyên không”
“Ha hả” Nhắc tới địa phương này, bần đạo như thế nào lại không biết được? Nơi đó hiện tại là địa bàn của ta mà. Cái được gọi là Mạt La tiểu vương quốc chính là tổ quốc của Phù Nghê Nhã. Vì thế bần đạo xấu hổ nói: “Vài chục năm trước, nó đã bị Tạp Đặc đế quốc tiêu diệt rồi!”
“Ân?” Luân Hồi trên người nhất thời bộc phát ra một cổ sát khí lạnh thấu xương đồng thời nhìn ta hỏi: “Thành viên Vương thất bọn họ còn sống không?”
“Chỉ còn lại một vị công chúa mất nước Phù Nghê Nhã là còn khỏe mạnh, những người khác … “Bần đạo bất đắc dĩ nhún vai.
“Nàng ở đâu?” Luân Hồi vội vàng truy vấn nói.
“Là thủ hạ ta, là phụ tá đắc lực nhất của ta” Bần đạo lập tức khen ngợi nói: “Năng lực của nàng tương đối xuất chúng, hiện tại thay ta chấp chưởng ấn tín Lĩnh chủ, sau khi ta đi ra, nàng là người ra lệnh tại lãnh địa của ta”
“Sặc, công chúa mất nước cũng là công chúa, có thể cam tâm làm phụ tá cho ngươi? Hơn nữa, cũng thật sự đủ xảo hợp a, Luân Hồi vừa hỏi, ngươi hãy mang phụ tá đó đến đây đi” Kiệt Tư khinh thường nói: “Ai biết được lời ngươi nói là thật hay giả?”
“Sự tình đích xác quá xảo hợp, cho nên Luân Hồi nghi hoặc nhìn ta, trong nhất thời cũng không biết có nên tin tưởng ta hay không. Nhưng, Khắc Ngoại lại xen mồn vào nói: “Xin hỏi ngài lấy cái gì để chứng minh thân phận phụ tá của ngài? Tỷ như nhẫn truyền thừa gia tộc hoặc là vòng cổ (hạnh liên) gì đó”
“Không có nhẫn cũng không có vòng cổ, nhưng thật ra có một đôi vòng tai đen thui” Bần đạo mỉm cười nói.
“A!” Luân Hồi kêu to lên một tiếng, vội vàng kích động truy vấn đến cùng: “Nó có cái hình dáng gì? Có văn tự gì không?”
“Dường như có mấy chữ, tên là ‘Phỉ Lâm Đạt*** Tây Lôi Mạn’” Bần đạo nhớ lại nói.
“Úc, trời ạ, đúng là nó rồi” Luân Hồi kinh động hôn mê, ngũ quan trên mặt bị kích động dồn đến cùng một chỗ, lời nói gian nan.
“Các hạ có phải là vị tay cầm Thần khí Chiến Phủ không?” Bần đạo cười nói: “Chuyện xưa của ngươi ta đã nghe Phù Nghê Nhã nói qua, Luân Hồi phải là tên vũ khí của ngươi”
“Không sai, bất quá, sau này tên của ta cũng là Luân Hồi. Vốn tên của ta là Phỉ Lâm Đạt đã chết rồi” Luân Hồi cười khổ nói. Lập tức sắc mặt hắn đột nhiên biến thành nghiêm trang hẳn lên, chính thức đối với mọi người nói: “Ta hiện tại tin tưởng rằng, lời hắn nói đều là sự thật, bởi vì cái vòng tai sẽ không giả”
Sau khi nghe lời hắn nói xong, sắc mặt mọi người cũng rất là khó nhìn. Bởi vì nếu lời của ta là giả, vậy đối với mọi người mà nói, còn có một đường hy vọng, còn nếu lời ta đều là sự thật. Như vậy bọn họ liền không thể không đối mặt với chính bản thân mình vì đó mà nguyện ý trung thành, là một tin dữ, vì đó là thế lực của cả đời bọn họ phấn đấu mà có lại bị Giáo đình tiêu diệt sạch sẽ. Cho nên bọn họ trong chốc lát lâm vào tĩnh mịch bi thương.
“Từ từ, từ từ” Hoàng Kim kỵ sĩ Kiệt Tư lại cố chấp đứng dậy, lớn tiếng nói: “Ta cho rằng, việc này có lẽ là do trùng hợp thôi, đừng quên, có được thanh danh như Thần khí Luân Hồi có bao nhiêu cự đại, khó tránh khỏi sẽ có người đối với nó tiến hành điều tra. Do đó, tìm được một chút chuyện quan hệ giữa Luân Hồi với người nhà của nó cũng không phải không có khả năng, chúng ta cũng không chỉ bằng vào một cái tên mà tin nhầm hắn, như vậy cũng quá khinh suất đi?”
Ta kháo, bần đạo buồn bực nghĩ thầm, tên gia hỏa này nhìn thì có vẻ như đơn thuần yểu mệnh, làm sao lại đột nhiên biến thành thông minh thế, chẳng lẻ một khi liên lụy đến Giáo đình, chỉ số thông minh của phần tử cuồng nhiệt này được đề tăng sao? Cái này cũng quá bất khả tư nghị đi.
Mà tiểu tử này sau khi phát ra mấy câu này, thật đúng là làm cho những người này đều ngẩng đầu lên, cùng nhau nhìn về phía ta.
“Các hạ, ngài còn có cái gì khác để chứng minh cho việc này không?” Khắc Ngoại ngượng ngừng nói: “Thực xin lỗi, không phải chúng ta hoài nghi ngài, nhưng đúng là chuyện tình quá lớn, một khi ngài nói chính là sự thật, chúng ta mấy người này là đồng bạn cùng chờ đợi đã mấy ngàn năm, đối mặt đả kích như thế, chỉ sợ cũng muốn mất đi động lực sống sót! Cho nên, thỉnh ngài cần phải xuất ra chứng cứ chứng minh rõ ràng hơn? Cứ xem chúng ta cầu xin ngài vậy”
Khắc Ngoại nói xong đối với ta cung kính, những người khác cũng đều như thế đối với ta xin lỗi, thậm chí Kiệt Tư cũng giống thế, hiển nhiên tên tiểu tử này chính là bị Giáo đình quán thâu tư tưởng làm cho đầu óc có điểm ngu ngốc, nhưng tâm địa lại không phá hư, nhìn thấy hắn, càng làm ta nghĩ đến một người đơn thuần khác – Mễ Nặc Á.
Bần đạo vội vàng nâng hắn dậy, khuyên giải an ủi nói: “Mau mau đứng lên đi, tâm tình các ngươi ta có thể hiểu được, được rồi, ta nghĩ ta có biện pháp chứng minh lời ta nói đều là sự thật”
“Úc, biện pháp gì?” Khắc Ngoại vội vàng truy vấn nói.
“Xin hỏi, nếu là người phát ngôn của Tự Nhiên Thần Nữ tại Nhân Gian giới, Thần Ngữ giả theo như lời các ngươi nói, vậy các ngươi có tin hay không?” Bần đạo cười hỏi.
“Tin, chúng ta tuyệt đối tin tưởng” Mọi người trăm miệng một lời.
“Chẳng lẻ Thần Ngữ giả cũng đến cùng ngươi sao? Ngươi không phải nói Tự Nhiên Thần Giáo bị diệt rồi mà?” Tật Phong là người kích động đầu tiên nhanh nhạy chất vấn ta. Nói xong hắn còn bắn qua dò xét Vong Ưu, những người khác cũng đều làm như thế.
“Đừng nhìn ta, ta không phải đâu nha” Vong Ưu nói thật, “Tự Nhiên Thần Giáo đúng là bị diệt, nhưng bọn hắn đã có chuẩn bị trước, cho nên có một số Đức Lỗ Y chạy sâu vào bên trong Tinh Lâm Chi Sâm ẩn trốn, tránh được kiếp nạn, vài năm trước bọn họ đã tìm được truyền nhân Thần Ngữ giả, hơn nữa dưới sự trợ giúp của phu quân ta tiến hành nghi thức kế nhiệm Thần Ngữ giả”
“Thật sự?” Tật Phong lập tức hưng phấn nói: “Nàng ở đâu? Chỉ cần ta nhìn thấy được nàng, hết thảy mọi việc đều muốn rõ ràng hơn”
“Nàng ở bên ngoài Tử Vong Thiên Mạc chờ tin tức của chúng ta” Bần đạo cười khổ nói: “Các ngươi cũng biết đó, nơi này tràn ngập hơi thở tử vong thật sự là nơi không thích hợp cho nàng tiến vào, một khi phát sinh chiến đấu, nàng ngay cả một nửa thực lực cũng không phát huy được”
“Không có chiến đấu, chúng ta thề sẽ không” Khắc Ngoại kích động nói: “Chúng ta có thể tự mình đi đón nhận nàng, để tỏ vẻ thành ý”
“Cũng được, chính là hơn ngàn dặm đường, chỉ sợ tốc độ các ngươi thôi…?” Bần đạo cười khổ nói: “Hay là ta thỉnh tiểu thư Lệ Nhược Nhã đi một chuyến xem sao, với tốc độ của nàng chỉ trong chốc lát là có thể trở về, thế nào?”
“Đây là không phải quá thất lễ sao?” Khắc Ngoại ngượng ngừng nói.
“Không sao cả, Lệ Nhược Nhã làm phiền ngươi đi một chuyến được không?” Bần đạo khách khí cười cười nhìn nàng nói.
Lệ Nhược Nhã trực tiếp xoay người chạy đi mang người, căn bản làm ta không kịp phản ứng. Bần đạo huých mũi một cái, xấu hổ sờ sờ cái mũi, không biết nói thế nào cho phải.
“Các hạ, ngươi có thể thuật lại tỉ mĩ thế cục hiện tại trên đại lục cho chúng ta nghe một lượt được không?” Khắc Ngoại nhìn thần tình xấu hổ của ta, vội vàng giải vây nói.
“Được” Bần đạo lập tức tiếp nhận đề tài này, bắt đầu cẩn thận giải thích tường tận. Cạc cạc, đây là cơ hội mượn sức của bọn họ a, ta phải tận dụng hết sức, chỉ bằng ta có thể đem cái chết người ta nói sống, đó khẳng định có thể lôi kéo một lượng người rất lớn. Ha ha, phát đạt rồi.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du