Số lần đọc/download: 2221 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 654: Sinh Hóa Quân Đoàn
D
ưới sự chỉ huy của ma thú đại thống lĩnh Thi Vu Vương, ma thú quân đoàn có vu tháp không gian làm hậu thuẫn, có được rất nhiều hỗ trợ, nhanh chóng chuẩn bị tốt cho việc xuất chiến. Cùng lúc đó, tại Cự Long toà thành ở cách ngàn dặm, đám nhân vật thượng tầng của Cự Long Lĩnh cũng đang tụ tập một chỗ, vẻ mặt tươi cười.
“ Xuy, địch nhân vừa phái phi hành ma thú rãi rất nhiều truyền đơn, nói cái là chủ thần của Ma Thú thần hệ sắp phủ xuống, để cho chúng ta nhanh chóng gia nhập vào Vu Thần giáo.” Một gã trung niên nhân bụng bự có bộ dáng quý tộc đang cầm một tờ giấy, khinh thường bắn ra một phát liên hoa chỉ, “ Trong hơn một tháng liền, ngay cả Cự Long Lĩnh của chúng ta cũng đánh không lại, thế mà dám tuyên bố chỉ cần ba ngày là có thể chiếm lấy toàn bộ Cự Long sơn mạch, quả thực chính là mấy tên điên bị thần kinh!”
Trong khoảng thời gian này, Thi Vu Vương ngoại trừ từng chút một chiếm lấy tư nguyên cùng lãnh thổ của Cự Long Lĩnh ra, còn thỉnh thoảng chỉ huy vài đầu song túc phi long từ trên cao rãi xuống rất nhiều truyền đơn, phát động thế công cường đại từ trong lòng, gây ra sự khủng hoảng trong cư dân bình thường.
Trong khi mới bắt đầu, đám tướng lĩnh của Cự Long Lĩnh cùng cư dân binh thường đều khẩn trương không thôi, tưởng rằng nơi Cự Long sơn mạch đã xuất hiện một cái thần hệ có thế lực khổng lồ. Nhưng theo thời gian trôi qua, dần dần phát hiện ra thực lực của địch nhân cũng không có cường đại như tưởng tượng, mặc dù từng bước chiếm được không ít lãnh địa, nhưng sau hơn 1 tháng cũng vô pháp đánh tới Cự Long Lĩnh, so với những địch thủ mạnh mẽ trong lịch sử thì còn kém hơn. Vì vậy, dần dần bình tĩnh trở lại.
“ Ba ngày thời gian, cho dù thực lực của đối phương có cường thịnh lên gấp mười lần cũng không có khả năng công hạ Cự Long tòa thành của chúng ta, càng không cần phải nói đến công hạ cả Cự Long sơn mạch bao gồm mấy trăm cái lãnh địa to nhỏ!” Một gã tướng quân to con vân vê râu mép, xuy một tiếng phát ra một ngọn lửa đốt thành tro truyền đơn trong tay, “ đại nhân, căn cứ theo hơn một tháng theo dõi, Ma Thú thần hệ chỉ là đối phương tự xưng mà thôi, không có chủ thần cũng không có thần chức cường giả, thậm chí ngay cả thượng vị thần đỉnh phong cũng không có mấy người. Cứ xuất chiến đi, đã đến lúc diệt sạch toàn quân bọn chúng rồi!”
Dưới sự chỉ huy của Thi Vu Vương, ma thú quân đoàn mặc dù chiếm được không ít lãnh thủ cùng tư nguyên, nhưng mỗi lần đều chỉ vận dụng một bộ phận nhỏ bộ đội. Nhiều lần là thắng nhưng vô cùng nguy hiểm, thậm chí còn cố ý làm bộ không địch lại, tạo thành một loại ảo giác cho Cự Long lĩnh luôn luôn cẩn thận. Nếu thực lực của địch nhân quả thật cường đại, đại hồ tử tuyệt đối tử thủ phòng ngự sâm nghiêm cự long tòa thành. Nhưng lại bị một đám gia hỏa thực lực yếu kém hoành hành, hắn thật sự không nhịn nổi nữa.
“ Đúng, đại nhân, xuất chiến đi!”
“ Đối phương không phải tự xưng là ma thú thần hệ sao, vậy bắt tất cả ma thú của bọn chúng, đào ra thần cách, lột sạch da thú!”
Trong hơn một tháng sau, các tướng lĩnh của Cự Long Lĩnh đều từng nhóm xin được xuất chiến, thề sẽ hoàn toàn tiêu diệt triệt để Ma Thú thần hệ bạo ngược, hận không được mang từng đầu ma thú kiêu ngạo ra mà đánh thành nhục tương.
“ Hừ, nếu thật sự có bản lĩnh, trước tiên hãy lẻn vào đại bản doanh nơi mặc tinh quáng của đối phương xem thử được không!” Nhìn đám tướng lĩnh đang lớn tiếng xin xuất chiến, Cự Long lĩnh chủ cao cao tại thượng hừ lạnh một tiếng, liếc mắt đảo qua mọi người một cái, chậm rãi nói: “ Ma Thú thần hệ này không đơn giản đâu, thực lực chính thức của bọn họ tuyệt đối không đơn giản giống như ở ngoài nhìn vào như vậy!”
Mắt thấy đối phương hơn một tháng vẫn chậm chạp không có cách nào đánh tới Cự Long tòa thành. Cũng như mấy lần đánh bại sự tiến công của đối phương, không ít tướng lĩnh đã sai lầm đánh giá thấp thực lực của ma thú quân đoàn. Nhưng Cự Long lĩnh chủ tính vốn cẩn thận lại nhạy cảm phát hiện mấy cái chi tiết. Theo bản năng cảm giác được chuyện không có đơn giản như vậy.
Trong hơn một tháng, ma thú quân đoàn không có đánh tới Cự Long tòa thành, nhưng các tinh duệ phái đi lẻn vào đại bản doanh của đối phương cũng như đá chìm biển rộng, không có một ai quay về. Điều này cho thấy, hoặc là thực lực của đối phương còn chưa biểu hiện toàn bộ, hoặc là có cường giả nhất lưu toạ trấn, thực lực không thể coi thường.
“ Đại nhân. Xuất binh đi, cho dù đối phương có cường giả cường đại áp trận, một người cũng không có khả năng là đối thủ của hơn mười vạn đại quân chúng ta!”
“ Đúng, đại nhân, trực tiếp xuất động long kỵ binh. Trừ phi đối phương có cao giai thần chức cường giả áp trận, nếu không, tuyệt đối không phải là đối thủ của long kỵ binh tinh nhuệ của chúng ta!”
Đám tướng lĩnh tiếp tục lớn tiếng xin chiến. Nhớ đến đám long kỵ binh toàn bộ do thượng vị thần cường giả cùng thượng vị cự long tạo thành, là niềm kiêu ngạo của Cự Long Lĩnh, trong lòng tràn ngập niềm tin tất thắng.
“ Không lẻn được vào đại bản doanh của đối phương. Không rõ ràng thực lực chính thức của đối phương, thì cứ tiếp tục kiên thủ Cự Long tòa thành, ai cũng không được tự tiện xuất chiến!” Cự long lĩnh chủ thân mặc chiến giáp màu đen cực kỳ cẩn thận, trầm giọng hạ lệnh, kiềm chế lại mấy tên tướng lĩnh nóng máu. Sau khi dặn dò vài câu liền mang theo vài tên thiếp thân thị vệ nhanh chóng rời đi.
Không cầu có công, chỉ cầu không sai lầm!
Dựa vào cự long tòa thành phòng bị sâm nghiêm, Cự Long lĩnh đã vượt qua chẳng biết bao nhiêu cửa ải khó khăn. Có vài lần, thậm chí còn đựơc một ít tiểu thần hệ khuynh lực tiến công, nhưng tất cả đều dựa vào long kỵ binh cường đại cùng sự phòng ngự chắc chắn của cự long tòa thành, làm cho địch nhân không thể không rút quân. Nói về lực công kích, Cự Long lĩnh trong đông đảo lãnh địa nơi Cự Long sơn mạch không tính là cực mạnh; nhưng nói đến lực phòng ngự, Cự Long tòa thành từ trên xuống dưới đều tràn ngập tin tưởng, Cự Long lĩnh chủ tính vốn cẩn thận cũng không ngoại lệ, vẫn chưa phát giác ra một hồi tai ương diệt vong càng ngày càng gần.
Cự long tòa thành cách xa chiến hỏa vẫn an tĩnh như mọi ngày, trong đêm tối, bầu trời trước lúc bình minh bóng đêm dày đặc, nơi chân trời không có tia sáng nào, tựa như bầu trời cũng ẩn mình sau những đám mây, ánh trăng mông lung, gió lạnh thổi từng trận. Người thường sau một ngày mệt mỏi sớm đã chìm vào giấc ngủ say, đám quý tộc quen sống về đêm cũng đã chìm vào giấc mộng, ngay cả binh lính tuần tra trên tường thành cũng chỉ còn một nửa so với bình thường.
“ Bối Khắc, mùi vị của mỹ nữ tối qua thế nào?” một gã binh lính rụt rụt cổ, ngửa đầu nốc vào một ngụm lớn phục đặc gia, nhớ đến vẻ dâm đãng của mỹ nữ tối qua, trên mặt nở nụ cười dâm.
“ Hắc hắc, tuyệt vời! Khắc Lý Tư, ta nói cho ngươi a, đừng nói là mất mười mai mặc tinh, cho dù là mất cả trăm mai cũng đáng!” Tên binh lính tên là Bối Khắc Tư cười cười, “ đáng tiếc a, mấy ngày kế tiếp đều phải trị thủ, có tiền cũng không có thời gian cùng tiểu mỹ nữ sảng khoái nữa rồi. Thiên khí đáng chết, ma thú thần hệ đáng chết, thật không biết ở đâu chạy ra một đám ma thú ghê tởm như vậy!”
“ Đám quý tộc thì tên nào cũng rảnh rỗi, lúc nào cũng nhàn nhã, trong khí đám tiểu binh chúng ta lại phải nửa đêm canh gác ở đây đón gió lạnh!” Khắc Lý Tư uống thêm một ngụm liệt tửu rồi mang bình rượu đưa cho Bối Khắc bên cạnh, “ Bất quá, nghe nói ma thú thần hệ có không ít thiên sứ mỹ nữ đẹp mê người, không biết là thật hay giả. Nếu sau trận chiến có thể bắt được vài mỹ nữ làm tù binh, vậy đúng là thu được cả vốn lẫn lãi!”
“ Hắc hắc, đúng, nếu..” Bối khắc uống vào một ngụm phục đặc gia, ảo tưởng đến việc có thể nằm trên một thiên sứ mỹ nữ mê người, trong lúc vô ý ngẩng đầu lên, đột nhiên lại thấy nơi ngọn cây cách đó không xa có một con hắc long to lớn đang giương nanh múa vuốt. Sau khi dụi dụi con mắt định thần nhìn kĩ thì lại không có gì, tựa hồ chỉ là ảo giác.
“ Khắc Lý Tư, ngươi có thấy hay không một con hắc long rất lớn?” Bối Khắc nghi hoặc dụi dụi con mắt.
“ Hắc Long thì không có, nhưng hắc trân châu thì có một!” Khắc Lý Tư cười cười, ánh mắt mông lung nói: “ tối hôm qua ta thấy trên kiều đồn vừa to lại vừa vểnh của nàng một hạt hắc trân châu, nàng mặc một cái áo lụa mỏng gần như trong suốt, nằm ở trên giường hướng phía hai người chúng ta mở ra hai chân vừa chắc lại vừa co dãn!”
“ Hắc hắc, cẩn thận bị kẹp chết bây giờ!” Bối Khắc cười cười, mở to cái miệng rộng lộ ra hàm răng vàng khè. Song, một ngụm rượu còn chưa kịp nuốt vào thì đột nhiên cả người chấn động, nơi hậu tâm đau nhức một trận, một cây chủy thủ sắc bén đâm sâu vào cơ thể, từ ngực mà vào. Kiệt lực quay đầu lại nhìn, phát hiện ở phía sau chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một hắc y nhân bao phủ bởi áo chòang. Vết thương vừa đau lại vừa ngứa, tựa hồ dính phải chất kịch độc đáng sợ, ma lực trong cơ thể nhanh chóng tiêu tán, ý thức càng ngày càng mơ hồ, chết không nhắm mắt ngã xuống đất, vẫn không nhúc nhích.
Thích khách?
Nhìn Bối Khắc trong nháy mắt bị hắc y nhân giết chết, Khắc Lý Tư cả người chấn động, theo bản năng đưa lên cái kèn hiệu nơi cổ. Song, không đợi hắn kịp cảnh báo, hắc y nhân đã như quỷ mị phóng tới trước vung chủy thủ lên nhẹ nhàng cắt đứt yết hầu của hắn. Trước khi thân thể ngã xuống đất, Khắc Lý Tư đã thấy được hắc long đang giương nanh múa vuốt, nhưng không phải một con mà phô thiên cái địa, rậm rạp một đoàn.
Địch tập kích, địch tập kích trên đại quy mô!
Mang theo một tia ý thức cuối cùng, Khắc Lý Tư ba một tiếng ngã ra đất, cùng Bối Khắc cách đó không xa chết không nhắm mắt.
“La Đức Lý Cách Tư đại nhân, toàn bộ mục tiêu đã thanh trừ, có thể lập tức hành động!” Ảnh vu Ôn Nhĩ Nhân Khắc thân mặc áo choàng mị ảnh một lời không nói, nhấp nhô vài cái đã biến mất nơi rừng cây rậm rạp, vô thanh vô tức quay lại bên cạnh Thi Vu Vương La Đức Lý Cách Tư. Đối mặt với mấy tên lính canh có thần giai thực lực, mấy ma thú cấp thấp như giác phong thú cùng hấp huyết biên bức không còn thích hợp đảm nhiệm vai trò đánh lén, nhưng đối với hắn mà nói thì không có khó khăn gì, nhanh chóng quét sạch mấy tên lính canh nấp trong bóng tối.
“ Tốt, báo ngay cho Giác Long vương Ba Đế, giữ nguyên kế hoạch hành động, lệnh cho oanh tạc quân sinh hóa chiến lược của hắn lập tức hành động!” Dương Lăng đang ngồi khoanh chân trên đất không có chỉ thị gì, Thi Vu Vương hiểu được phải làm thế nào, trầm giọng hạ lệnh, đưa ra lệnh công kích chính thức. Rất nhanh, ở cao trên không trung xuất hiện một bầy lớn giác long, dưới sự chỉ huy của Giác Long vương từ chân trời như tia chớp phóng tới.
Sau một tiếng ngao rít gào, Giác Long vương dẫn đầu ném xuống trước một quả độc khí đạn toàn thân màu đen, oanh một tiếng rơi trúng phía trên cửa thành, trực tiếp mang cửa thành nặng nề nổ thành mảnh nhỏ. Một cổ mùi vị cay nồng theo gió khuếch tán, nhanh chóng bao phủ phương viên mấy trăm bước chung quanh cổng thành, từ lỗ chân lông cao thấp trên người bọn lính Cự Long Lĩnh thẩm thấu đi vào.
Một quả, hai quả…
Dưới sự hộ tống của một đội song túc phi long, đám giác long không thèm cố kỵ điều gì bay thấp thấp trên không, tận tình công kích. Từng quả bom độc khí nặng gần ngàn cân từ trên cao giáng xuống, căn cứ theo bản đồ tác chiến, chuẩn xác ném vào các mục tiêu chiến lược như cửa thành, binh doanh cùng thành chủ phủ. Bên trong cự long tòa thành lâm vào một hồi hỗn loạn chưa từng có.