Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 558: Chiến Sĩ Kim Loại (2)
ếu như thêm ta nữa thì sao?" Theo thanh âm kia, một đại hán toàn thân là Hắc Kim (kim loại đen) xuất hiện,. Người này thân cao có hơn năm thước, vẻ mặt cương nghị, trên tay cầm một cái búa lớn, cán búa phải to bằng cánh tay người lớn, dài hơn hai thước. Về phần đầu búa … coi như to bằng mặt bàn ta hay ngồi ăn cơm đi!? Ở trên không có vẽ bất kỳ hoa văn, tạo hình khác biệt mang theo tính đằng đằng sát khí, nhìn vào thì hết sức uy mãnh.
"Còn chưa đủ..." Cao Sâm lạnh lùng nói như cũ. Từ khí thế của gã Hắc Kim Ma Ngẫu (binh rối làm từ kim loại đen), Cao Sâm liền kết luận hắn đồng cấp bậc với gã Hỏa Hồng Ma Ngẫu kia, cho nên mới nói chắc chắn ba người này cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn.
"Ha hả, đã như vậy thì tính thêm ta vào nữa vậy." Theo thanh âm này lan ra, một vị kỵ sĩ kim khí cưỡi chiến mã từ trong cửa thành từ từ đi ra. Người mới ra tới này là chói mắt nhất, toàn thân hắn lại là màu hoàng kim. Thoạt nhìn giống như hắn được chế tạo từ đống vàng vậy, thậm chí ngay cả Kim Mã (ngựa vàng) hắn cưỡi cũng một màu hoàng kim giống như vậy. Đây không phải là một loại đốt tiền điển hình sao trời?
Người này thân cao ước chừng bốn thước, nhưng mà khi hắn cưỡi hắn chiến mã thì cao tới sáu thước. Chiến mã hắn cưỡi cao tới ba bốn thước, tạo hình y như một chiến mã bình thường, không có bất kỳ chỗ khác biệt nào, nhưng mà ta chú ý kỹ lưỡng thì thấy nó ngạo khí vô cùng, tựa hồ nó không phải là một con ngựa, mà y như một con rồng vậy.
Người này làm cho người ta ấn tượng phi thường sâu sắc, bộ dạng và khí thế tỏa ra dường như hắn vĩnh viễn chỉ biết vui vẻ, sự tự tin của hắn có thể lây sang bất kỳ thuộc hạ nào ở bên cạnh. Trên tay hắn cầm kỵ thương tiêu chuẩn của kỵ sĩ, dài hơn năm thước, lớn bằng cánh tay. Ngoại trừ cây thương, tay kia của hắn còn cầm một tấm thuẫn nhỏ, một thân kỵ sĩ, kiếm thuẫn hai tay, chiến mã…, tất cả đều tỏa ra kim quang lấp lánh, một bộ dạng phú quý vô cùng, làm như hắn sợ người khác không biết nhà hắn có tiền vậy.
"Ừ, cộng thêm ngươi thì có thể tranh tài một trận rồi." Cao Sâm bắt đầu nghiêm túc, bốn tên này thực lực gần bằng nhau, ước chừng cùng cấp bậc Đại Hải Quái và Đại Văn Tử, bốn tên cộng lại hoàn toàn có năng lực so sánh với cấp bậc Thiên Sứ sáu cánh rồi, dù là Cao Sâm cứng rắn hung hãn cũng phải nghiêm chỉnh đối đãi mới được.
Cao Sâm là một loại người chiến đấu cuồng, nếu như có thể đụng tới đối thủ có thực lực ngang bằng, cơ hội trước mắt này hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Cho nên hắn nghiêm túc nhìn bốn người tự giới thiệu: "Ta là Cuồng Bạo Ải nhân vương - Cao Sâm."
"Ta là Liệt Hỏa Vũ Đấu
Gia, Mạt Khắc." Gã Hỏa Hồng Ma Ngẫu giao thủ đầu tiên nói.
"Chiến phủ Đấu Sĩ, Luân Hồi." Hắc Kim Ma Ngẫu do dự một chút rồimới nói. Xem tình hình, tựa hồ hắn còn chưa có nói thật.
"Ta là Hoàng Kim Kỵ Sĩ sáng rỡ như mặt trời, Kiệt Tư." Hoàng Kim Ma Ngẫu mở miệng giới thiệu.
Cao Sâm thấy bọn họ giới thiệu xong rồi, liền đưa ánh mắt nhìn sang tên Ma Ngẫu toàn thân trắng bạc, đối phương lạnh lùng phun ra hai chữ: "Tật Phong."
"Vậy còn chờ cái gì? Bắt đầu chiến đấu thôi. Rống ~!" Cao Sâm thấy bọn hắn đã giới thiệu xong xuôi, lập tức khẩn cấp gầm thét, ngay sau đó đâm đầu xông về Hoàng Kim Kỵ Sĩ - Kiệt Tư ở gần hắn nhất. Kỵ sĩ không có tốc độ chính là bao cát mà thôi, một khi để cho kỵ sĩ có cơ hội bắt đầu di động, bọn họ sẽ trở thành đạo công kích đáng sợ nhất.
Cao Sâm hiểu rõ ràng đạo lý này, cho nên đầu tiên phát khởi công kích chính là nhằm về phía gã kỵ sĩ vẫn còn ở trạng thái đứng yên, hắn muốn giải quyết tên này trong khoảng thời gian ngắn, tối thiểu cũng phải giết chết ngựa của hắn. Nhưng mà bốn gã kia cũng không có ngu, bọn hắn phối hợp nhiều năm như vậy đã có sự ăn ý mười phần, cho nên cơ hồ trong nháy mắt bọn hắn đã cho ra sách lược ứng đối.
Đầu tiên là Bạch Ngân Ma Ngẫu - Tật Phong bắn ra một tiễn mang theo thanh âm gào thét nhắm về phía Cao Sâm, ý đồ làm cho tốc độ Cao Sâm chậm lại, đáng tiếc lần này mũi tên của hắn không linh nữa rồi, lần trước hắn nhờ có đánh lén cho nên mới khiến cho Cao Sâm thua thiệt. Lần này Cao Sâm đã hấp thụ một lần giáo huấn, mọi thời khắc đều chú ý đến Tật Phong, nhìn thấy hắn bắn tên Cao Sâm không chút nghĩ ngợi trực tiếp tung ra một quyền, đánh bay mũi tên sang một bên, tốc độ chỉ hơi giảm đi một chút, lực lượngcủa nó vẫn hung mãnh như cũ.
Ba gã Ma Ngẫu thấy Cao Sâm lớn lối như thế, can đảm một mình cứng rắn đối chiến với ba người, rõ ràng là đang xem thường bọn họ, cả đám lập tức bộc phát ra lửa giận ngập trời, không hẹn mà cùng sử dụng công kích mạnh nhất tập trung lên trên người Cao Sâm, một gã tung quyền, một gã dùng búa chém xuống, gã cuối cùng đâm một thương, ba người tung ra ba loại công kích cơ hồ đồng thời phủ xuống người Cao Sâm. Đồng thời, Tật Phong cũng bắn ra một tiễn khác nhắm thẳng vào cổ họng Cao Sâm.
Cao Sâm gầm lên một tiếng, hai đấm toàn lực ra đòn, một nắm đấm chính diện chống lại quả đấm kia, một tay đón đỡ mũi thương, sau đó dùng đầu ngăn cản lưỡi búa chém tới, còn phần mũi tên của Tật Phong, quên đi, hắn không thèm quan tâm. Cao Sâm một khi thi triển ra toàn lực, toàn thân hắn được Minh Hỏa nồng nặc bao quanh, đấu khí mạnh mẽ tựa như thực chất vây quanh thân thể hắn, đấu khí hộ thể đó có thể chống đỡ hết thảy công kích.
Chỉ nghe nổ “ầm” một tiếng, Cao Sâm liều mạng va chạm chính diện cùng lúc với bốn người một lần, lần này lại tạo thành một trận nổ lớn vô cùng kinh khủng, cái hố to vừa hình thành to phải hơn 10m, tường thành cũng bị sóng xung kích chấn động bắt đầu lung lay nứt nẻ, người đứng trên tường thành bị chấn động làm cho ngã xuống một mảng lớn.
Cao Sâm lại chơi chiêu cũ, hắn sau khi va chạm thì y như trái banh lăn ra xa có mấy trăm mét, đầu óc chấn động giống như say xe vậy, khi đứng lên còn đang không ngừng lắc lư cái đầu, tương đối tức cười chính là trên đầu của hắn còn cắm một mũi tên. Mũi tên từ giữa trán Cao Sâm đâm xuyên ra sau ót, nó xuyên thấu qua đầu Cao Sâm, nhưng mà Cao Sâm lại bình tĩnh vô cùng, tiện tay đem nhổ mũi tên xuống bẽ gãy thành vài khúc, rồi dùng ánh mắt tức giận nhìn tới thân ảnh trắng bạc ở trên đầu thành.
Cái tên kia bắn tên quá điêu ngoa rồi, khi mà Cao Sâm toàn lực thi triển đấu khí phòng ngự, cho dù mũi tên của hắn là do mặt hàng Mật Ngân cao cấp chế tạo cũng không thể công phá đạo phòng ngự của Cao Sâm. Nhưng mà mũi tên kia cứ đợi đến khi Cao Sâm và ba người khác liều mạng xong mới bay tới, thừa dịp đấu khí phòng ngự của Cao Sâm bị ba người kia liên thủ đập phá yếu nhược đi, mũi tên thành công bắn trúng mục tiêu, chính ngay mi tâm Cao Sâm, nếu không phải Cao Sâm có thể chất đặc thù, chỉ nhiêu đó đã đủ khiến cho hắn tiêu mất vài thành lực chiến đấu.
Sau khi Cao Sâm tỉnh táo lại, ba tên kia cũng riêng từ trong bức tường thành chui ra. Bọn họ bị Cao Sâm dùng đấu khí cường đại cứng rắn oanh bay vào cắm vào trong tường thành, sau khi bọn hắn đi ra ngoài còn lưu lại trên tường thành ba cái lỗ rộng hơn hai thước. Tường thành này đã được trải qua xử lý đặc thù, cương thiết bình thường cũng không cứng bằng nó, hiện tại dưới lực lượng của Cao Sâm thì y như đậu hũ, nói hư thì hư, nói phá là phá.
Không chỉ như thế, vũ khí của ba người bọn hắn do kim khí chế tạo là quả đấm, lưỡi búa và mũi thương cũng bị hao tổn nhất định, khi mà bọn hắn chú ý thấy Cao Sâm đưa tay nhổ mũi tên ra, cử động kinh người này làm cho trong lòng ba gã không khỏi hoảng sợ đến thất thần, “cái tên lùn này còn…, tiên sư ông bà nó, còn là người sao?”
"Tên nặt trắng nhỏ. Đáng ghét!" Cao Sâm gầm lên giận dữ, sau đó thân hình hắn giống như đạn pháo, bắn thẳng về phía Bạch Ngân Ma Ngẫu - Tật Phong đứng trên tường thành. Hiển nhiên hắn thay đổi chủ ý muốn trước tiên giết chết gã cung tiến thủ viễn trình công kích đáng ghét này, mặc dù mũi tên kia gây thương tổn cho Cao Sâm không lớn, nhưng vấn đề là ở chỗ mặt mũi, hơn nữa ở trên mũi tên lại mang theo lực lượng tự nhiên tinh khiết rất mạnh mẽ, mũi tên lại có Mật Ngân gia trì khiến cho hắn không thoải mái cho lắm.
Mặc dù Cao Sâm nghĩ vỡ đầu cũng không thể hiểu được tại sao ở trong Vong Linh thành bảo lại có lực lượng Tự Nhiên và khí tức sinh mệnh tồn tại, nhưng mà hắn rõ ràng loại lực lượng này có thể tạo thành thương tổn cực kỳ mãnh liệt đối với thân thể bị trớ chú của hắn, tác dụng gần giống với Quang Minh thánh lực rồi. May mà ma lực Tự Nhiên ở trên mũi tên so với năng lượng trong cơ thể Cao Sâm thua kém rất nhiều, cộng thêm thân thể trớ chú có sự khôi phục siêu cường, vì thế Cao Sâm không có bị tổn thương quá lớn.
Thế nhưng, có câu cát chảy đầy tháp, nước đẩy đá lăn, nếu để cho hắn không hề kiêng sợ gì cả, đứng trên tường thành không ngừng xạ tiễn, Cao Sâm có thể chịu đựng không nổi. Đối với Cao Sâm một mũi tên kia tạo thành thương tổn cho hắn còn mạnh hơn đòn tấn công của ba gã người kim khí kia hợp lại, cho nên Cao Sâm mới quyết định thay đổi mục tiêu chủ công.
"Hừ." Đối mặt Cao Sâm cường lực tập kích, Bạch Ngân Ma Ngẫu – Tật Phong không có quan tâm chút nào, đồng bọn của hắn ở dưới đất cũng mang vẻ mặt thoải mái vô cùng đứng đó nhìn lên, chỉ thấy Tật Phong hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Bắn một lượt." Nói xong, nhóm người bên cạnh hắn là Ma Ngẫu pháp sư cùng lúc huy vũ ma trượng, bắt đầu bao phủ Cao Sâm ở trong một mảng lớn Minh hỏa đạn. Chính hắn lại nhàn nhã đứng ở một bên nhìn xuống.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du