Books are the glass of council to dress ourselves by.

Bulstrode Whitlock

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Bát mỳ tôm có giá trị hơn chồng
hiều lúc mình thấy chồng không bằng bát mỳ. Ít ra mỳ cũng cho mình cảm giác no bụng, ngon miệng và thỏa mãn. Còn chồng, cả thể xác lẫn tâm hồn, mình đều không thể với tới lúc này. Mình cũng dần cảm thấy chán cái thể xác và tâm hồn ấy, khi nó không thực sự cần thiết cho cuộc sống của mình.
Vẫn biết rằng ăn nhiều mỳ tôm là có hại cho sức khỏe, thậm chí có thể bị ung thư, nhưng đó lại là món khoái khẩu nhất của mình lúc này. Mình thèm cái cảm giác được mút từng sợi mỳ dai trong nước dùng chua, nóng. Đã nhiều đêm mình cố nén cái cảm giác thèm ấy để đỡ hại sức khỏe nhưng rồi bước chân lại đưa mình xuống bếp.
Cái cảm giác thèm thuồng, mong muốn được sở hữu một cái gì đó tựa như bát mỳ thật giống cái cảm giác của những người đang yêu và còn nồng nàn trong hạnh phúc. Họ lúc nào cũng muốn khám phá, tìm hiểu nhau và không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của nhau.
Sau 4 năm chung sống, giờ đây nhiều lúc mình thấy chồng không bằng một bát mỳ. Vì ít ra mỳ cũng cho mình cảm giác no bụng, ngon miệng và thỏa mãn. Còn chồng mình, cả thể xác lẫn tâm hồn, mình đều không thể với tới lúc này. Mình cũng dần dần cảm thấy chán cái thể xác và tâm hồn ấy, khi nó không thực sự cần thiết cho cuộc sống của mình.
Nhiều lúc đưa con ra quảng trường chơi, thấy bố con nhà anh hàng xóm thả diều mà mình chạnh lòng, hai lần đi tắm biển ké ở nhà ấy cũng chỉ có 2 mẹ con mình. Đưa con đi bộ bên trường cũng chỉ có bà, ông, hoặc mình với con. Thực sự chồng không có tác phong của một ông bố hoặc cũng không thiết tha cho lắm với việc làm bố. Chưa một lần gọi điện về hỏi xem con thế nào, chưa một lần ở nhà nổi một ngày để cho con ăn, cho con ngủ, đưa con đi chơi, chưa một lần thức trắng đêm để trông con.
Chồng nghĩ rằng những công việc ấy đã có mình, ông, bà làm rồi, chỉ cần mang tiền về nhà là được. Về nhà, quý con thì quý thật, nhưng quý theo kiểu coi con là búp bê, ngắm một tí, trêu một tí, chơi một tí rồi bỏ đấy và đi tiếp. Nếu như chồng biết phải trông con một ngày vất vả ra sao, phải cho nó ăn một bữa khổ sở thế nào, phải ngọt nhạt với con bao nhiêu câu để nó nghe lời thì chắc đã không đẻ ra cái phương châm dạy con bằng đòn roi.
Chồng cố gắng học ông anh trai ở quê, chỉ cần ho một cái là con phải sợ, nhưng đâu biết rằng, bác ấy biết con lạnh lúc nào để mặc thêm áo. Khi không có vợ, bác ấy xử trí với con còn khéo hơn cả một người mẹ. Tất cả những điều này chồng mình đều không có, không biết và cũng chẳng chịu biết.
Khi biết tin mình mang thai con gái đầu lòng, chồng thực hiện chiến dịch “cấm vận” vợ luôn vì sợ ảnh hưởng tới con. Mình hiểu nỗi lo lắng ấy và cũng chấp nhận kìm nén quan hệ vợ chồng trong suốt thời gian mang thai và sinh con. Nhưng nhiều lúc, nghĩ mà uất ức, mình không hiểu sao chồng lại lạnh lùng và thiếu tinh tế đến thế. Mình là con gái, không thể sấn sổ tới đòi hỏi chồng về chuyện ấy nên đành chịu đựng. Nhưng cho tới tận bây giờ, khi con đã hơn 3 tuổi, mình vẫn không sao quên được quãng thời gian địa ngục ấy.
Mình đã bị stress nặng và thậm chí 10 ngày sau sinh, mình thức trắng đêm không ngủ vì căm hận, bức bối. Mình định bụng sẽ trả thù chồng chuyện này bằng cách cho anh ta nhịn luôn 9 tháng 10 ngày sau khi sinh. Nhưng rồi, nhịn được 1,2 tháng, mình lại sợ nếu không cho chồng gần gũi, anh ta sẽ đi tìm của lạ ở bên ngoài và lại chấp nhận. Xưa nay, mọi sự chủ động đều đến từ phía chồng.
Bây giờ mình đã mang bầu đứa thứ 2, mình ngỡ rằng sau 3 năm dạn dày kinh nghiệm trong cuộc sống vợ chồng, chồng sẽ tiến bộ hơn trong cách nghĩ về quan hệ vợ chồng trong thời kỳ mang thai. Nhưng không, câu chuyện cấm vận lại lặp lại. Lần này, mình thề nhất định sẽ thực hiện bằng được ý định đã nghĩ như trên.
Với mình, chồng giờ đây như một người xa lạ. Nhiều khi nghĩ nếu như ngày nào chồng mình cũng lướt về nhà 1, 2 lần rồi đi, thậm chí đi đâu cũng không ai biết, sợi dây duy nhất kết nối với gia đình là bữa cơm tối thì có đến một nửa tháng là vắng mặt, đời sống tình dục thì gần như đóng băng, vậy chồng có ảnh hưởng gì tới cuộc sống của mình và con nhỉ?
Chồng chỉ đơn giản là cha của con mình chứ không còn sức hút với mình như trước kia. Và chắc với chồng, giá trị của mình cũng chỉ ngang với những cốc bia ngoài quán, trái bóng đá trên sân hoặc thậm chí còn không bằng như vậy. Hôn nhân là như thế đấy, nếu bạn không biết hâm nóng chúng từng ngày mà chỉ biết những nhu cầu của bản thân thì cả hai sẽ dần xa lạ với nhau trong chính ngôi nhà của mình.
Không biết tương lai ra sao, nhưng trước mắt với mình, bát mỳ tôm còn có giá trị hơn là chồng.
Lam Giang
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)