Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 643 - 664 (6)
H
ồ Phi vẻ mặt khó tin, hai tay nắm chặt, run rầy không thôi.
Bổ Thiên Quân Vương nhìn tháy phẫn nộ cùng bất mãn trong mắt hắn. lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức kinh khủng hít thở không thông.
- Hồ Phi này làm sao biến thảnh yêu hầu rồi...
Bổ Thiên Quân Vương kinh hãi run người.
Hồ Phi giờ phút này. giơ tay nhấc chân có thể chém giết bậc cao Nguyên Anh bình thường như hắn.
- Đáng giận, lão đại làm sao có thể ném ta một mình chạv. Chẳng lẽ chê ta thực lực yếu, làm vướng bận hắn?
Hồ Phi hai tav đấm ngực, trong mắt lửa giận phun trào.
̀mẦm—
Hắn nhấc nắm tay đập xuống mặt đất. một cái khe sâu không thấy đáy lan tràn mấy trăm trượng.
- Mau nói cho ta biết, làm sao đi Bắc Tần?
Hồ Phi mất lý trụ mặt lộ vẻ hung ác dữ tợn. thò tay chộp nhấc bảng Bồ Thiên Quân Vương lên.
Bổ Thiên Quân Vương vẻ mặt bất đắc dĩ. cười khổ nói:
- Đại Tần ở trung bộ Đông Thắng Đại Lục. nơi này là Bắc Tần. theo lý luận mà nói. ngươi một đường bay về phía nam, cuối cùng có thể tới Đại Tần.
- Bay về hướng nam sao? Đơn giản như vậy. ai lại không đi?
Hồ Phi hừ một tiếng, ném Bổ Thiên Quân Vương ra ngoài mấy dặm, thân hình nhoáng lên một cái. hóa thành một dải cầu vồng màu tím chợt lóe phía chân tròi.
Thiên Vân Châu. Đại Tần Vương Triều.
Một nơi non xanh nước biếc, bầu trời xanh thẳm như bảo thạch, tầm nhìn rộng lớn vô cùng.
Nơi đâv tất nhiên là linh khí tỏa bốn phía, tiếng chim hót hương hoa hơn xa Bắc Tần, Nội Hải.
Đại Tần Vương Triều tổng cộng mười tám. châu. Thiên Vân Châu là một trong số đó, phạm vi lãnh thô thuộc loại trung bình thấp.
Ngay cả là như thế. phạm vi lĩnh vực cùa Thiên Vân Châu này cũng không chi gấp mười lần mười ba nước Bắc Tần. so với Thiên cầm Nội Hải thì nhỏ hơn một chút. Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là một trong mười tám châu cùa Đại Tần.
ở Thiên Vân Châu, một hà vực chảy chồm như rồng đài. sóng vỗ mãnh liệt, khí thế to lớn. từ xãy núi xuyên bắc xuvên qua chảv tới.
Con sông này rộng chừng trăm dặm, lượng nước chảy ít nhất là gấp trăm lần Thanh Giang Hà
Sông này chín hlà hà vực từ xưa chảy suốt một nửa Đại Tần - Hoàng Thiên Hà.
Hoàng Thiên Hà. nghe nói là nơi bắt nguồn văn mitih của đại lục.
Từ khi có sinh mệnh tới nay. thậm chí là trước văn minh thượng cồ. Hoàng Thiên Hà đã tồn tại.
Ngay cả Bắc Tần, chi nhánh hà vực như Thanh Giang Hà cũng đều đổ vào Hoàng Thiên Hà. có thể tính là một chi của Hoàng Thiên Hà vực.
Ngày hôm nay. Hoàng Thiên Hà nguyên bản an bình đột nhiên dâng lên sóng to cao mấy chục trượng, khiến cho phần đông con thuvền trong hà vực lắc lư không ngừng, cũng có một số con thuyền loại nhỏ bị nước sông bao phù.
Hoàn hảo. thuyền có gan chạy trên Hoàng Thiên Hà đa phần đều do người tu tiên điều khiển, nhưng việc này cũng gây nên một hồi khủng hoảng.
ở một nơi nào đó sâu trong Hoàng Thiên Hà mêtih mông không chừng, một cây cờ màu lam cao chọc trời, lay động không ngừng ờ sâu trong hà vực nhưng lại khiến toàn bộ Hoàng Thiên Hà mênh mông rung chu vẻn.
Cột của cây cờ màu lam này cắm xuống đáy dòng sông, chiều sâu không thể đo lường, chỉ riêng phần lộ ra đã cao ngàn trượng.
Cây cờ màu lam phất lên kia. thủy lam gần như trong suốt, lưu chuyển thùy quang cuồng bạo, mơ hô có tiếng rít gào càng vang vọng thiên địa.
Càng kỳ lạ chính là. cây cờ màu lam rộng trăm trượng này. bên trên mơ hồ có thể thấy được lam long trông rất sống động, một cỗ long khí huy ền bí trấn thù ở đòng sông dài cả xưa này. cố thù mảnh đất cổ xưa thần kỳ này.
Bốn phía long kỳ màu thủy lam. huyễn quang màu lam rít gào gầm rống, uy lực khủng bố càng làm cho hạng Nguyên Anh, Hóa Thần không đám tói gần.
Lam long bên trẽn mặt Thủy Long Kỳ này có một loại cảm giác chân thật mà sống động, ngẫu nhiên vài lần rồng ngâm kinh sợ tâm hồn. khiến vạn vật thần phục.
Giờ khắc này. Thủy Long Kỳ không hiểu rung động hưng phấn, đẫn tới toàn bộ Hoàng Thiên Hà bất an dị thường, sóng lớn ngập trời.
Tu sĩ bình thường tự nhiên không thể lý giải được sự xao động không rõ của Hoàng Thiên Hà.
Nhưng giờ khắc này. một số đại năng của Đại Tẩn Vương Triều cho dù đang bế quan cũng đông thòi từng người bùng tinh, mở mắt, thoáng hiện một vệt tinh quang.
Tuy nhiên, dị động hưng phấn cùa Thủy Long Kỳ chỉ kiên trì một lát liền bỗng nhiên vững vàng ổn định, làm cho người ta không thể dự đoán.
Ngav khi Hoàng Thiên Hà dâng lên sóng lớn ngập tròi, Thủy Long Kv dị thường hưng phấn.
Một nam nhân nho nhã mặc cẩm bào thanh ngọc hiện thân ở phụ cận tòa thành đổ nát thê lương nào đó tại Thiên Vân Châu Đại Tần.
Có thể nhìn thấy dưới chân hắn là tinh văn một trận đồ phức tạp tối nghĩa, trong khi tinh quang nhộn nhạo, ảm đạm biến mất.
Nam nhân này đùng ánh mắt ngạc nhiên đánh giá vùng thiên địa trước mắt.
Trong tầm nhìn, thiên địa rất là trống trải, linh khí nồng đậm sung túc. bầu trời xanh thẳm như ngọc.
- Thiên địa nơi này cùng Bắc Tần đều có khác biệt, linh khí đẩv đù càng gấp bốn, năm lần Bắc Tần.
Dương Phàm hít sâu một hoi. đối với vùng đất thần kỳ này sinh ra hứng thú nồng đậm.
Mật độ linh khí gấp Bắc Tần bốn năm lần. có thể kết luận số lượng cường giả nơi đây nhất định không phải những nơi Bắc Tần, Nội Hải có thể bằng.
Khoảnh khắc hiện thân nơi mảnh đất này. khí vận lực trên thân Dương Phàm lại cả ứng được năm cỗ khí tức kỳ dị.
Năm cỗ khí tức này. đóng giữ ờ mảnh đất này. khí tức cực kỳ tương tự Chí Bảo Long Khí.
Nhưng là lúc Dương Phàm không tế Chí Bảo Long Khi. khí tức của nó bị Tiên Hồng Không Gian che chắn, không có khả năng rõ ràng cảm ứng được sự tồn tại cùa Cừu Ngũ Chí Bảo Long Khí.
Cùng lúc cảm ngộ điểm kỳ lạ của mảnh, thiên địa này, Dương Phàm chậm rãi thu liễm khí tức.
Khí tức trên Nguyên Atih hậu kỳ dần dần thu liễm đến Nguyên Anh sơ kỳ sau đó ổn định
lại.
Phỗng đoán từ mật độ linh khí. bậc cao Nguyên Anh ở đây khẳng định không tính là cường giả cao nhất, nhưng ít ra có thể xệp ở tầng trung cao.
Dương Phàm sau khi thu liễm khí tức cũng không hề động, hắn nhắm mắt lại lẳng lặng thể ngộ mảnh thiên địa này.
Hồn Căn cũng bất giác đung nhập đại địa, tiến vào cảnh giới Bán Thiên Nhân.
Hắn phát giác khí tức cùa mảnh thiên địa này, ngay cả khí tức của đất đai đều có khác biệt với Bắc Tần.
Trên thực tế. những nơi Nội Hải. Bắc Tần, Cực Bắc này. khí tức thiên địa đều có khác biệt.
- Có lẽ ở trong môi trường mới. có trợ giúp cho ta lĩnh ngộ thiên địa tự nhiên, từ đó đột phát một hai bước cuối cùng thôi diễn Hoán Nha Kỳ.
Trong mắt Dương Phàm hiện lên chờ mong, ngạc nhiên vui mừng.
Chỉ vẻn vẹn là môi tnrờng linh khí đầy đủ nơi này cũng có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện. Giờ phút này Dương Phàm thôi diên Hoán Nha Kỳ còn không đạt tới trinh đột viên mãn nhưý. tu vi hắn cách Diễn Căn hậu kỳ đinh cũng chi kém một bước. Nếu ờ Bắc Tần ít nhát cẩn tu luyện hai mươi năm, mà ờ Đại Tần, có lẽ mấy năm là có thể đạt tới.
Đang lúc Dương Phàm suy tư sách lược sinh tồn tại Đại Tần, linh khí phưcmg xa rung động, hai đạo độn quang lóe ra bay đến.
Dương Phàm ở trong trạng thái Bán Thiên Nhân, bỗng dưng cảm ứng được một cỗ khí tức không hài hòa, khẽ cau mày.
Nơi hắn hiện tại là một tòa cổ thảnh bò đi, đổ nát thê lương, lộ ra năm tháng tang thương.
Vút Vút!
Hai đạo độn quang kia một lam một đỏ. trong chợp mắt bay đến trên không tòa thành tàn phá.
Chợt hai cỗ thần thức cường đại đảo qua, không ngờ đều là cấp bậc Nguyên Anh Kv.
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, đã bị hai người trong độn quang phát hiện.
- Không tốt!
Một đại hán mặt đen trên đạo độn quang màu đò vừa thấy nam từ mặc cẩm bào thanh ngọc khoanh tav đứng ngạo nghễ trên đống đổ nát thê lương, sắc mặt khẽ biến.
Trên độn quang màu lam bên cạnh hắn, một nữ tu xinh đẹp mặc váy áo màu lam. khí chất nhu tĩnh cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
- Làm sao có thể? Nơi chúng ta ẩn nấp không ngờ bị bọn họ phát hiện rồi?
Đại hán mặt đen vẻ mặt kinh hoảng truyền âm nữ tu váy lam.
Hai người nhìn nhau trong mắt đột nhiên lộ sát khí hai mắt nhìn chẳm chằm trên người Dương Phàm.
- Hoàn hảo. người tới chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ. Đánh nhanh thắng nhanh.
Đại hán mặt đen biến sắc. sát khí lộ ra trong tay một ngọc bội màu đỏ lửa bay tới đinh đầu Dương Phàm.
Trên ngọc bội màu đó lừa kia mơ hồ có thể thấy được một con chim lừa. một tiếng phượng hót. một đoàn ánh lừa mơ hồ không rõ xẹt qua một đường cong nơi chân trời, mang theo khí tức khùngbố cực nóng, cuồng bạo vô cùngđátih tới.
Dương Phàm từ trong ánh lừa mơ hồ kia cảm ứng được một cỗ lực lượng cường đại, mặt lộ vẻ cô quái. Hai người này là sao vậv chứ. vùa thấy mặt liền động võ?
Nhưng mà giờ phút này lại không kịp giải thích, cùng lúc đại hán mặt đen công kích, nữ tu váy lam cũng phát động công kích. Một đạo tia sáng màu lam sáng chói hóa thành từng băng trùy lạnh thấu xương từ phía sau đánh tới Dương Phàm.
Tìtih cảnh nhưthế lập tức khiến DươngPhàm có chút nổi giận.
Thần sắc hắn lạnh lùng, một tay nhẹ nhàng vung trong hư không, hai con giao long lóe lên hào quang vàng lục rống to một tiếng, giương nanh múa vuốt phân biệt đánh về phía đại hán mặt đen cùng nữ tu váy lam.
- Đây là phép thuật gì.
Đại hán mặt đen chẩn động, bởi vì giao long đo linh khí hóa hình này thật sự rất giống như thật, chợt nhìn còn cho rằng đó là hai con giao long có thê so với Hóa Hình Kỳ.
Phốc!Ầm
Giao long cùng ánh đò mơ hồ lao ra từ ngọc bội màu đỏ lửa chạm vào nhau. Giao long khí thế hung dữ. nhuệ khí không giảm. Hào quang ánh lừa đò lại lập tức ảm đạm.
Đại hán mặt đen lộ vẻ kinh hãi, khó có thể tưởng tượng, một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ lại có được thực lực như thế.
Hắn cắn răng một cái, hào quang trong ngọc bội đò như lừa kia mãnh, liệt, khiến cho ánh đỗ mơ hồ càng thêm lóng lánh như thực chất, mơ hồ có thể thấy được hình thức ban đầu của một con chim lừa.
về phần nữ tu váy lam. nàng phát động một vùng băng trùy. trực tiệp bị giao long vàng lục tiêu diệt, lại rống thêm một tiếng, há cái miệng rộng hướng về phía nàng cắn xé.
- Linh khí hóa hình làm sao có thể có uy lực như thế?
Nữ tư váy lam khó có thể tin, tay ngọc giao nhau trước ngực, một tầng quang tráo màu lam bảo vệ nàng ờ trong. Đây lại đến từ váy áo màu thủy lam trên thân nàng, là một kiện cổ bảo phòng ngự.
Bị giao long vàng lục đánh tới. nữ tu váy lam mượn lực lượng của cổ bảo phòng ngự, tav ngọc bẩm phép quyết, một con rắn dài màu thủy lam từ trong lòng bản tay phụt ra, rồi tăng vọt mười mấy trượng, thể tích còn lớn hơn giao long vàng lục do Dương Phàm biến hóa ra.
Dương Phàm lộ vẻ trào phúng, giao long vàng lục vung trảo, “ba” một tiếng xé nát một đoạn cùa con rắn đài màu thùy lam kia.
Phanh...Ầm
Lập tức hai con linh vật linh khí hóa hình va chạm cùng một chỗ. nữ tu váy lam kêu lên một tiếng đau đớn, rắn dài màu thủy lam lập tức chia thành mấy mảnh, hóa thành những đốm sáng màu lam.
Đồng dạng là linh khí hóa hình, uy lực của hai bên không ngờ chênh lệch lớn như vậy?
Trong mắt nữ tu váy lam đầy vẻ mất mát thật sâu.
Nguyên bản trong tông pháị nàng có trình độ về mặt linh khí hóa hình người thường khó có thể với tới. Được nhiều người cùng thế hệ ngưỡng mộ. trường bối quan tâm.
Nàng cũng bởi vậy mà bộc lộ tài năng trong đồng môn.
Mà giờ phút này. một tu sĩNguvên Anh sơ kỳ tu vi tương đương nàng, giơ tav nhấc chân thi triển thù đoạn linh khí hóa hình đátih tan linh vật hóa hình của nàng.
Điều này đả kích nàng thật lớn.
Càng làm người ta khiệp sợ chính là. nam từ kia đồng thời khống chế hai linh khí hóa hình áp chế nàng cùng đại hán mặt đen.
Đại hán mặt đen là cường giả Nguyên Anh trung kỳ. tu vi thậm chí tới gần hậu kỳ. ngọc bội màu đò lừa trong tay càng là cực phẩm trong cổ bảo. uy lực hỏa hệ đáng sợ. mơ hồ có thể chống đỡ cùng Nguyên Anh đại tu sĩ.
Mà Dương Phàm hai tay sau lưng, hai con giao long linh khí hóa hình, đồng thời áp chế hai người.
- Người này tu vi thật đáng sợ. khó trách lại một mình lại đâv chặn chúng ta. Không thể đánh tiếp nữa, nếu để người cùa Thiên Sát Các đuổi tới. chúng ta sẽ không có hy vọng chạv trốn.
Đại hán mặt đen rốt cục V thức được không ổn, thần thức truyền âm với nữ tu váy lam.
Nam nhân trước mắt này thực lực hoàn toàn không thể dùng tu vi để đánh giá.
Loại tình huống này ờ Đại Tần Vương Triều chưa nói là không tiền khoáng hậu. nhưng coi như là không phải tầm thường.
- Muốn chạy?
Dương Phàm trào phúng cười, ý niệm khẽ động.
̀m!
Một cỗ trọng lực cường đại trống rỗng buông xuống khiến hai người đồng loạt rơi xuống mặt đất, miệng phun máu tươi, lập tức bị thương.
Sỡ đĩ hắn không lập tức hạ sát thủ là muốn thừ sức chiến đấu của tu sĩ Đại Tần Vương Triều.
Chi một lần thửnày, trong lòng thất kinh.
Dưới tình huống cùng cấp. Pháp bảo công pháp của tu sĩ Đại Tần đều mạnh hon tu sĩ Bắc Tần một hai bậc.
Giờ phút này lưu lại hai người tự nhiên là có chuyện muốn hỏi.
Đại hán mặt đen cùng nữ tu váy lam đồng loạt rơi xuống đất, miệng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Một cỗ trọng lực không thể chống lại gắt gao áp chế bọn họ trên mặt đất.
- Còn chống cự?
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe lãnh quang, trọng lực đến từ hư không không ngờ lại tăng mạnh vài lần, nữ tu váy lam “Phịch” một tiếng, nửa quỳ trên mặt đất, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, mặt đẹp tái nhợt.
Đại hán mặt đen miễn cưỡng dùng tay chống mặt đất. nghiến răng nghiến lợi nói:
- Muốn giết cứ giết, cần gì phải nhục nhã hai ta như thế?
Giờ này khắc này, làm sao hắn còn không nhìn ra đối phương hoàn toàn là giả heo ăn cọp. xuất kỳ bất ý đem hai người đồng loạt chế trụ.
Duy nhất không nghĩ ra chính là đối phương vì sao không lập tức động thủ, chém giết hai người minh, đổi lấy giải thưởng?
Cũng không phải Dương Phàm cố ý giả heo ăn cọp. mỗi khi hắn đến một khu vực hoàn toàn mới không biết gì. trước khi chưa thăm dò chi tiết đều sẽ tận lực điệu thấp, che giấu thực lực tránh cho người khác chú ý.
Đây là một loại phương thức cần thận xử thế cùng pháp tắc sinh tồn.
Huống chi hắn hiện tại bước vào chính là Đại Tần Vương Triều Thanh địa tu tiên đại lục. cường giả như mây.
- Hừ. Dương mỗ còn không chất ván hai người các ngươi vì sao vừa thấy mặt liền hạ độc thù với ta? Nếu là dĩ vãng, Dương mỗ sẽ không chút do dự lập tức chém giết hai người các ngươi.