Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 643 - 664 (4)
Đ
ặng Thi Dao đứng yên lặng bên cạnh hắn. đột nhiên cảm thấy một cảm giác ấm áp. Cảm thấy biến hóa như thế. trong đôi mắt đẹp liên tục lóe sáng kỳ dị, dường như lộ vài tia say mê.
Dương Phàm giờ phút này mang đến cho người một loại cảm giác bước váo hư không, mưa phùn làm dịu xuống thiên địa vạn vật.
Thân hình hắn càng lộ vẻ mờ mịt nhu hòa, quanh quẩn ờ trong màn sáng mờ như mưa bụi. khoảnh khắc đó càng lộ vẻ tráng lệ kinh tâm động phách, làm người rung động.
- Một cảnh giới này thật là huyền điệu, càng thêm cao minh hơn cảnh giới Hóa Thần.
Đặng Thi Dao thật lâu sau mới tỉnh ngộ lại. tâm linh rung động thật sâu.
Khó trách trong quá trình thôi diễn Dương Phàm lại cực khổ như thể. lại càng trờ ngại thật mạnh.
Nghĩ đến với huvền ảo của cảnh giới này, có thể nói là ngạo thị thiên cổ.
Đây chỉ vẻn vẹn là dưới tình huống Dương Phàm còn không hoàn toàn hiểu thấu, nếu là chân chính thôi diễn thảnh công, sẽ là đồ sộ động lòng người cỡ náo?
- Như vậy cảnh giới này rốt cục tên là gì?
Trong đôi mắt sáng nhu tinh như nước của Đặng Thi Dao cũng lộ ra một tia chờ mong.
Theo hiểu biết lúc trước, nàng chi mơ hồ đoán được cảnh giới tiệp theo hẳn là cùng “Nha” (mầm) có liên quan.
-Ha ha.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười, quanh thân quanh quẩn một tầng hồng thần bí. nở rộ ra ánh sáng rực rỡ. khiến cho hắn phiêu dật như tiên. Cuối cùng hắn dùng giọng điệu kỳ lạ nói:
- Cùng mặt tròi tòa sáng, cùng hư không dung hơp, tản khắp vòm trời vô hạn, đổi vô hạn thần lực. Cảnh giới tiếp theo cùa Diễn Căn Kỳ là... Hoán Nha Kỳ.
Hoán Nha Kỳ.
Trong mắt Đặng Thi Dao lộ ra sáng rọi kỳ lạ. dường như nhìn đến một nhân vật sừng sững trong vòm tròi, tòa ánh hào quang sáng rọi vô hạn, giống như thần linh.
- Hoán Nha Kỳ. ta cơ bản lĩnh ngộ. Thôi diễn công phép đã hoàn thành 7,8 phần 10.
Vùng màu hồng quanh thân Dương Phàm dần dần thu liễm. toàn thân hồi phục khí tức ôn hòa mà không mất đi ổn trọng.
- Uẩn Chủng Kỳ mang đến cho ta vô hạn sinh cơ cùng khả năng. Diễn Căn Kỳ cho ta đung nhập khắp đại địa, lực phòng ngự hem xa cùng cấp vài lần. Mà Hoán Nha Kỳ sắp sửa thôi diễn thành công sẽ vì ta mang đến lực công kích cường đại.
Dương Phàm vẻ mặt tự tin, toàn thân đường như chìm trong cảnh giới si mê điên cuồng, trong mắt lóe thần quang lộ ra hưng phẩn chờ mong.
- Chúc đại ca sớm ngày tấn chức Hoán Nha Kỳ.
Đặng Thi Dao vui mừng rạo rực nói.
Dương Phàm giờ phút này ỡ trình tự Nguyên Anh Kv đã có năng lực khiêu chiến Hóa Thần Kỳ. Nếu lại bước vào Hoán Nha Kỳ, thực lực sẽ đạt tới mức nào?
Là thê từ danh phó kỳ thật của Dương Phàm, Đặng Thi Dao thật sâu chờ mong ngày đó.
- Thi Dao. ta có vài món đồ muốn tặng cho nàng.
Dương Phàm khôi phục bình tữứụ trong tav xuát hiện một viên tinh châu như băng ngọc.
Đây chính là Băng Ngọc Nham thượng phẩm, sản vật trải qua thần thức Dương Phàm hai mươi năm rèn luyện, giờ phút này nở rộ ánh hào quang mông lung mê ly.
Đặng Thi Dao lần đầu tiên nhìn tháy vật ấy liền bị sự xitih đẹp của nó hấp dẫn.
- Hạt châu này chẳng những được thần thức ta rèn luvện, càng ẩn chứa cảnh giới huyền ảo cùa Hoán Nha Kỳ. giá trị khó thể đánh giá. Hiện tại, ta tặng nó cho nàng.
Dương Phàm đem tinh châu Băng Ngọc Nham đưa cho Đặng Thi Dao.
Đặng Thi Dao vui sướng roi lệ. tay ngọc run rầy tiếp nhận viên tinh châu băng ngọc này.
- Còn có Ngũ Hành cầm (đàn) này.
Dương Phàm đem Thông linh Pháp bảo lấy được trong Thiên Lan Điện cũng tặng Đặng Thi Dao.
về mặt nhạc lý, Dương Phàm dốt đặc cán mai. chỉ sợ khó thể khống chế linh bảo này.
- Ngũ Hành cầm. nhạc khí linh bảo trong truyền thuyết.
Đặng Thi Dao đón lấy cầm này. nhẹ nhàng gảv. phát ra thanh âm nhẹ nhàng dễ nghe, chấn động lòng người.
Dương Phàm lộ vẻ kinh ngạc:
- Vì sao đản này ỡ trong tay Thi Dao lại có thể phát ra thanh âm như tiếng cùa tròi thế?
Lúc trước hắn cũng lấy tay gảy qua. chỉ cảm thấy thanh âm khó mà lọt tai.
Đặng Thi Dao hé miệng cười:
- Chơi đàn này tự nhiên cần kỹ xảo. dùng thể xác và tinh thần gảy dây đàn. rót vào linh khí kết nối ngũ hành lực trong thiên địa.
- Thì ra là dùng âm nhập đạo.
Dương Phàm không khòi giật minh hiểu ra.
Hắn tự biết Đặng Thi Dao cầm kỳ thi họa không gì không biết, thậm chí về mặt trận phép còn có trình độ kinh người.
Đặng Thi Dao thu lấy hai vật này cất đi, ngạc nhiên vui mừng, rồi đột nhiên thần sắc cứng đờ. run giọng nói:
- Dương đại ca vì sao đột nhiên đưa tặng bảo vật trân quý như thế?
Nàng dường như đoán trước được điều gì.
Dương Phàm chăm chú nhìn nàng một lát. vẻ mặt trịnh trọng:
- Một ngày không tìm thấy Thiên Nhất Hồn Thủy, ta liền khó thê bình vên.
- Đại ca muốn rời khỗi Bắc Tần?
Đặng Thi Dao theo bản năng nắm chặt tav hắn.
Dương Phàm gật đầu:
- Đúng vậy. Binh cảnh tại phương điện thôi diễn công phập sẽ không đễ đáng đột phá. Có lẽ đồi một môi trường, du lịch các nơi có thể có tiến triên. Còn nữa, thuận tiện có thể hòi thăm tung tích của Thiên Nhất Hồn Thủy.
Đặng Thi Dao cắn chặt môi:
- Đại ca muốn đi nơi nào?
- Đại Tần.
Ánh mắt Dương Phàm bỗng nhiên nhìn về hướng trung bộ Đông Thắng Đại Lục. chậm rãi phun ra hai chữ.
ở nơi đó. từng là đất khởi nguồn cùa văn minh tu tiên Tiên Tẩn rực rỡ. cũng là Thánh địa tu tiên toàn bộ đại lục hiện giờ, có Đại Tần Vương Triều được xưng là quốc gia cùa vạn quốc.
Đã biết Vô Song đi nơi đó. Tông sư Thiên Thu Vô Ngân cũng sẽ bước vào vùng Thánh địa tĩàn ngập truyền kỳ đó.
Cho dù không phải vì Thiên Nhất Hồn Thùv, trên con đường theo đuổi đinh cùa Dương Phàm cuối cùng cũng sẽ tiến vào Đại Tần VươngTriều
Khí vận huyền bí của Chí Bảo Long Khí không có khả năng hoàn toàn cho hắn xem nhẹ lông giam trói buộc trong thiên địa, sau khi đạt tới cảnh giới nhất định khãng định không thê tiếp tục ở lại Bắc Tần.
-Đại Tần?
Trong mắt Đặng Thi Dao lóe tia sáng kỳ dị, cũng có vài phần hướng tới.
- Nếu ta đi Đại Tần. Thi Dao có thể giúp ta tọa trán Bắc Tần hay không?
Dương Phàm ánh mắt ôn hòa nhìn thẳng nàng.
Đặng Thi Dao làm sao không rõ ý tứ của hắn. tọa trấn Bắc Tần cần gì cường giả Hóa Thẩn kỳ?
Dương Phàm rõ ràng là muốn đem thân đi trước Đại Tần Vương Triều, có lẽ sẽ có nguy hiểm vạn phần, một người càng thuận tiện, không muốn có bất kỳ liên lụy.
- Được, ta đáp ứng huvnh.
Khóe mắt Đặng Thi Dao rơi xuống một giọt lệ nóng:
- Thi Dao sẽ giúp đại ca trông nom thân nhân, bằng hữu. thầy trò của đại ca đều sẽ binh yên vô sự.
Dương Phàm lau giọt lệ trên mặt ngọc, khẽ thờ dài:
- Tu tiên không năm tháng, chúng ta không có khả năng vĩnh viễn ở cùng một chỗ. cũng không nên để V nhất thời. Thi Dao phái bảo tọng.
- Đại ca càng phải bảo trọng. Đại Tần cường giả như mây trên tròỊ không phải Bắc Tần. Nội Hải có thể so sánh.
Đặng Thi Dao dặn dò.
Dương Phàm ôm nàng vào lòng, trong mắt đày vui mừng, không nghĩ tới dễ dàng như vậy đã khiến cho Thi Dao đồng V. Hắn cũng không thấy được đau xót cùng không muốn chợt lóe mà qua trong mắt Đặng Thi Dao.
ở Bắc Tần chuẩn bị một đoạn thời gian. Dương Phàm rốt cục chuẩn bị xuất phát.
Trong lúc này. Dương Phàm cũng luyện hóa thần bí cổ kính - Thông linh Pháp bảo lấy được từ trong Thiên Lan Điện.
Luyện hóa cổ kítih này Dương Phàm cảm thấy vô cùng cố sức. lực cản cực lớn.
Thẩn bí cổ kính này sau khi thúc giục có thể bắn ra chùm sáng thần bí. tốc độ nhanh đến cực điểm. Một khi bị tập trung cơ bản không thể trốn tránh, uy lực cũng lớn vô cùng.
Nhưng Dương Phàm vẫn không thể thăm, đò công hiệu chân chính của cổ kính này, trong lòng lại càng khẳng định, vật này trong số Thông linh Pháp bảo hẳn là có thể xếp vào hàng “Trân phẩm”, giá trị gấp mấy lần Thông linh Pháp bảo bình thường.
về phần chất lỗng màu lam lấy trong giếng cổ thần bí trong Thiên Lan Điện. Dương Phàm tra tìm một số sách cô. cũng tìm Độc Vương tham khảo nghiên cứu. cuối cùng xác định nó chính là Hóa Yêu Thủy trong truyền thuyết.
- Hóa YêuThùv?
Lúc ấy Dương Phàm cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Theo sách cồ ghi lại. vật ấy chính là kỳ vật chuyên khắc chế vêu tộc trong truvền thuvết. yêu tu dính vào sẽ hóa thành khói nhẹ. hồn phi phách tán, đối với sinh linh khác lại không có bất kỳ thương tổn gì.
Ngav cả yêu tu cấp bậc khá cao cũng vô cùng kiêng kị Hóa Yêu Thủy.
Trong hai mươi năm ngưng luyện thần thức, trong Thiên Lan Điện từng bùng nổ một lần Đại Hải Nan. linh thú cấp Kim Đan có thể tiến vào Thiên Lan ngoại điện, Nguyên Anh Kỳ tiến vào sẽ bị lực lượng phép tắc trong Thiên Lan Điện đánh chết.
Chỉ có Đại Hải Nan trăm năm, yêu tu Hóa Hình Kỳ mới có thể tiến vào ngoại điện. Một khi đạt tới Hóa Thần Kỳ thì hoàn toàn không thê tránh né.
Đại Hải Nan hai mươi năm, Dương Phàm cho đại quân độc hạt vơ vét trong Thiên Lan Điện, thu hoạch mặc dù không bằng Đại Hải Nan trăm năm nhưng là hết sức khả quan.
Rốt cục đến một ngày. Dương Phàm động thân cáo biệt.
Đặng Thi Dao. Dương Lỗi, Điệp Liên. Độc Vương. Dược Vương, Trịnh Tiểu Mạn, Thương Vân... Từng gương mặt quen thuộc nhìn theo hắn rời đi.
Trước khi đi, Đặng Thi Dao lưu luyến không rời, đột nhiên lấy ra một cái binh ngọc giao cho Dương Phàm, thấp giọng nói:
- Vật này có lẽ tác đụng với đại ca không lớn, nhưng giao cho đại ca bảo quàn càng tốt.
- Đây là?
Thân thức Dương Phàm đảo qua, hoi chút động dung.
Thứ trong bình ngọc này không ngờ là Tẩn Thần Đan.
Nguvên lai Tẩn Thần Đan mà Đặng Thi Dao lấy được trong Thiên Lan Điện không chi một viên, nàng đã dùng một viên, bên trong còn dư lại hai viên.
Thần Hư Đan mà Dương Phàm có được cũng là như thế. bên trong có ba viên.
- Vật này ta một viên, có lẽ có tác dụng, có lẽ không phải dùng đến. Còn có một viên do nàng cất giữ. nếu trong sư trưởng đệ từ. thân nhân bằng hữu cùa ta có người tu luyện đến Nguvên Anh hậu kỳ trỡ lên. không ngại lại sáng lập một vị cường giả Hóa Thần. Còn nữa, nếu Thi Dao có cơ hội thăng cấp. không thể ngăn cản trói buộc thiên địa, có thể đi Nội Hải. Ước thúc nơi đó khá nhỏ. trước Hóa Thần HậuKỳ là không có việc gi...
Trước khi chia tay. Dương Phàm cùng Đặng Thi Dao dặn dò nhau thật lâu. lại cùng đám người đệ đệ Dương Lỗi, Điệp Liên... nóilời từ biệt.
Thẳng đến lúc hoàng hôn. Dương Phàm mới hóa thảnh một luồng hào quang lục bạc lóe sáng nơi chân trời.
Đại khái phi hành khoảng một năm Dương Phàm đi tới Cực Bắc.
Lúc bay đến ngoại vực. hắn cố ý đi bí động gẩn Tuyết Sơn phái, nơi đây sớm đã người đi động trống rỗng, Huyền Minh Băng Thiềm kia sớm không biết tung tích. Hắn không khỏi bật cười:
- Trốn thật là nhanh.
Sau đó hắn chạy tới Cực Bắc Tiên Vực. nơi đầu tiên đi tới là Băng Phách Tông.
Là Đại trưởng lão Băng Phách Tông, địa vị hắn vô cùng cao thượng. Gặp Lâm Thành, phát hiện hắn đã tu luyện đến Kim Đan hậu kỳ. tiến độ không tệ.
ở lại Băng Phách Tông mấy ngày, Dương Phàm suy nghĩ có muốn đi Tinh Thẩn Tháp hay không.
Vốn ý của hắn là muốn đi cổ tộc. bởi vì nghe Đông Phương được sư nói cổ tộc cũng có truyền tống trận tới Đại Tần.
Sau khi trầm ngâm hồi lâu, hắn vẫn quyá định đi Tinh Thẩn Tháp một chuyến.
Lại không nghĩ tới vừa mói đến Tinh Thần Tháp. Nguyệt tế sư cười tủm tỉm đón hắn vào.
Đi vào Tinh Thần Tháp 49 tầng, lại nhìn thấy Tinh Tôn Vũ Văn Hâm. Khí tức nàng này càng có vẻ thần bí thánh khiết, mờ mịt không thể nắm lấy.
- Dương đại ca. huynh tới đúng nơi rồi. Tinh Thần Tháp có truvền tống trận đi thông Đại
Tần.
Vũ Văn Hâm ngồi ngay ngắn trên chòm sao. hé miệng cười khẽ...
Cực Bắc Chiêm Tinh Tháp. 49 tầng đỉnh, mãi mãi tinh. không, chiếu xuống tinh quang thần bí.
Trong tinh điện.
- Truyền tống trận đi thông Đại Tẩn?
Dương Phàm hơi sững người, nhìn Vũ Văn Hâm tuyệt mỹ khuynh thành trên chòm sao. kitih ngạc nói:
- Như vậy, Hâm nhi dự đoán được ta đang chuẩn bị đi Đại Tần?
Sau khi lời vừa khỏi miệng. Dương Phàm liền giật mình bật cười, câu hỏi này không hề ý nghĩa.
Nữ từ ngồi xếp bằng trên Tinh Nguyệt Đồ. chân ngọc trắng muốt để trần, mặc tinh bào thần bí cao quý, khuôn mặt tinh. xảo mỹ lệ, thánh khiá mà đoan trang, đôi mắt đẹp như sao sáng phát ra ánh sáng cơ trí xa xăm.
Càng kỳ lạ chính là trên trán nàng có một vầng trăng cong như hoa văn trang sức tự nhiên khiến toàn thân thánh khiá như nữ thần, làm cho người ta thấy một loại khí chất thần thánh không thể xâm phạm.
Nàng không chỉ là Vũ Văn Hâm, càng là Tinh Tôn chí cao vô thượng của Chiêm Tinh Tháp.