Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 813
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1976 / 55
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 642: Thị Sát (2)
úng lúc này máy điện thoại Vương Quốc Hoa lại vang lên. Hắn cầm nghe không ngờ là Lục Vĩnh Hạo gọi.
- Quốc Hoa, trưa tôi mời khách, cùng đến nhé.
Vương Quốc Hoa nhìn thoáng qua Hà Minh Vân rồi cười nói:
- Bí thư Lục, xin lỗi, giám đốc Hà Sở công an vừa hẹn tôi, tôi đã nhận lời.
Lục Vĩnh Hạo không ngờ Vương Quốc Hoa nghĩ như vậy, y ngẩn ra một chút rồi nói:
- Vậy để lần sau.
- bí thư Lục? Bí thư Lục – thành phố Tân Thành?
Hà Minh Vân rất nhanh có câu trả lời, thực ra không khó tìm được câu trả lời. Có thể làm Vương Quốc Hoa nghe điện với thái độ này chắc chỉ có thường vụ tỉnh ủy Lục Vĩnh Hạo.
- Đúng thế, đều ở tại khách sạn Đông Hải, lúc ăn cơm vừa vặn gặp và bị bí thư Lục kéo đi đánh bài kiều.
Vương Quốc Hoa không ngại giải thích một lần. Lai lịch của Hà Minh Vân, Vương Quốc Hoa cũng không biết gì. Bất cứ hiểu lầm nào cũng không ổn, Vương Quốc Hoa bây giờ đặt cẩn thận lên hàng đầu.
- Ha ha, bí thư Lục có sở thích này. Y có nhắc đến lịch sử huy hoàng đã đánh bài với lãnh đạo trung ương không?
Giọng điệu nói chuyện của Hà Minh Vân làm Vương Quốc Hoa có chút kinh ngạc, hình như không quá thích Lục Vĩnh Hạo.
- Ha ha, bí thư Lục không nói chuyện này với tôi. Đi thôi, đi ăn cơm.
Vương Quốc Hoa rất kịp thời nói một câu rồi đi ra. Ra ngoài hắn gọi điện cho Từ Diệu Quốc, xe đã chờ ở bên ngoài.
Xe Hà Minh Vân đi trước dẫn đường, xe Vương Quốc Hoa theo sau. Trên đường đi, Vương Quốc Hoa đột nhiên hỏi Từ Diệu Quốc.
- Giám đốc Hà Minh Vân có phải có ân oán gì với bí thư thị ủy Tân Thành – Lục Vĩnh Hạo không?
Từ Diệu Quốc suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi không nghe nói qua, chẳng qua có việc tôi biết là bí thư Lục một tay che trời ở Tân Thành, Sở công an có quyền bổ nhiệm cục trưởng Cục công an các nơi nhưng Tân Thành lại là ngoại lệ. Cục trưởng ở Thần Châu cũng là do Sở công an bổ nhiệm.
Hà Minh Vân mời khách, Dư Mậu Hoa cũng xuất hiện. Lần này coi như là Hà Minh Vân ra mặt giúp Dư Mậu Hoa. Bởi vậy có thể thấy được Hà Minh Vân và chủ tịch Quan có mối quan hệ như thế nào. Ăn xong bữa này, chuyện của Dư Mậu Hoa coi như đã được xác định. Trước đó Hà Minh Vân còn có chút lo lắng Vương Quốc Hoa còn trẻ kiêu ngạo, không tiếp nhận tục lệ của tỉnh Đông Hải, làm ra chuyện giống như Tân Thành.
Trong bữa ăn Hà Minh Vân còn thử dò xét một câu:
- Bí thư Quốc Hoa, cậu trước kia có quen với bí thư Lục?
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Không biết, hôm đó chỉ là trùng hợp gặp ở phòng ăn khách sạn. bí thư Lục chủ động bắt chuyện, thiếu người đánh bài nên gọi tôi tới đánh cùng.
Hà Minh Vân thản nhiên nói:
- Thường vụ tỉnh ủy muốn tìm người đánh bài sợ là người xếp hàng đến tận ngoại ô.
Vương Quốc Hoa cười cười không tiếp lời. Tỉnh Đông Hải dù sao cũng là nơi xa lạ đối với hắn, hắn vẫn luôn có cảm giác bất an. Hà Minh Vân không tiếp tục, chỉ tỏ vẻ ăn xong sẽ có tiết mục. Vương Quốc Hoa đành phải nói:
- Thị xã còn có chút chuyện nên tôi phải về gấp.
Hà Minh Vân không khó giải thích Vương Quốc Hoa đây là không muốn xen vào việc trên tỉnh, đó cũng là thái độ rất bình thường. Hơn nữa Vương Quốc Hoa điều từ nơi khác tới, làm việc không cần xem mặt ai, điểm này cũng là ưu thế không nhỏ.
Ăn trưa xong Vương Quốc Hoa lập tức rời đi. Khương Nghĩa Quân gọi điện tới tỏ vẻ muốn gặp, Vương Quốc Hoa suy nghĩ một chút nói:
- Muốn gặp thì trực tiếp tới thị xã Thiết Châu đi, tỉnh thành tôi ở không tiện.
Khương Nghĩa Quân nghe vậy liền nói:
- Vậy cũng được, tôi đến Thiết Châu mở chi nhánh.
Vương Quốc Hoa cười ha hả nói:
- Tùy ông, chỉ cần kinh doanh hợp pháp là tôi không có ý kiến.
Vương Quốc Hoa vừa về đến Thiết Châu thì Vu Á Lệ đã đến viếng thăm.
Vương Quốc Hoa nghe thấy thư ký vào nói Vu Á Lệ tới liền nhìn Từ Diệu Quốc. Từ Diệu Quốc nói:
- Cái này chắc là vẫn đang đợi ngài, Vu Á Lệ làm việc rất có kiên nhẫn. Lúc còn trẻ lao động ở tuyến đầu thì không có nam đồng chí nào hơn được cô ta.
- Ồ.
Vương Quốc Hoa gật đầu tỏ vẻ chấp nhận lời giải thích của Từ Diệu Quốc.
- Chủ tịch Vu đợi lâu chưa?
Thấy Vu Á Lệ, Vương Quốc Hoa nói một câu, Vu Á Lệ rất thành thật nói.
- Không quá lâu, chỉ hơn tiếng mà thôi. Tôi tính thời gian không ngờ lại đến sớm.
Vương Quốc Hoa nghe vậy mỉm cười thầm nghĩ người phụ nữ này đúng là.
- Chị đợi hơn tiếng có phải có chuyện quan trọng gì không?
Vu Á Lệ nói:
- Đối với các đồng chí ở quận mà nói thì chuyện quan trọng nhất là mời ngài xuống thị sát một chuyến.
Câu này nếu do một đồng chí lớn tuổi hơn sợ là có cảm giác như bay lên trời. Vương Quốc Hoa cũng thấy rất thoải mái, nhất là một bí thư thị ủy mới tới như hắn.
- Được, mai đi, trưởng ban thư ký bố trí, không nên bị thương lòng nhiệt tình của các đồng chí bên dưới.
Vương Quốc Hoa quay đầu lại phân phó, Từ Diệu Quốc lập tức nói:
- Ngài có chỉ thị gì không?
Vương Quốc Hoa thoáng trầm ngâm một chút rồi nói:
- Đơn giản một chút, không nên làm quá phức tạp, ba bốn người, một xe là đủ. Chúng ta đi xuống để xem một chút chứ không phải là quan gia đi tuần.
Vu Á Lệ ở đối diện nghe xong không khỏi bạo gan nói:
- Bí thư, nhiệm vụ tiếp đón ngài có chỉ thị gì không?
Vương Quốc Hoa nhìn Vu Á Lệ bằng ánh mắt khá thú vị, hắn cười nói:
- Tôi quen đơn giản, không nên nghênh đón quá phức tạp.
Vu Á Lệ cười nói:
- Tôi biết rồi, tôi cũng nên về chuẩn bị, cảm ơn bí thư đã ủng hộ công việc của quận.
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên nói:
- Nên mà.
Vu Á Lệ hài lòng rời đi. Trạm đầu tiên của tân bí thư thị ủy là quận Đông Hợp đã nói rõ nhiều vấn đề. Không nên tỏ vẻ quan hệ mật thiết trước mặt bí thư, đó là hành vi của kẻ ngu. Quan hệ giữa cấp dưới và lãnh đạo tốt nhất là duy trì khoảng cách nhất định.
Từ Diệu Quốc chờ Vu Á Lệ đi mới nói:
- Bí thư, Vu Á Lệ này có thể dùng nhưng dã tâm không nhỏ.
Câu này rất có ý tứ, Vương Quốc Hoa ngẩng đầu nhìn thoáng qua Từ Diệu Quốc. Từ Diệu Quốc không hề né tránh ánh mắt. Vương Quốc Hoa dừng lại vài giây mới nói:
- Người do anh đề cử, tôi không sợ cô ta có dã tâm, chỉ cần có năng lực là đủ.
Trong mắt Từ Diệu Quốc hiện ra một tia vui mừng, y nói:
- Không còn sớm nữa, ngài nghỉ ngơi.
Vương Quốc Hoa gật đầu, Từ Diệu Quốc vững chắc tiến ra. Trong nháy mắt vừa rồi Từ Diệu Quốc biết mình hoàn toàn nhận được sự tín nhiệm của Vương Quốc Hoa.
Từ nội thành thị xã Thiết Châu đến quận Đông Hợp là khoảng 60km, tổng thể mà nói Hác Long Quang ngồi trên vị trí không phải là không làm gì. Xây dựng cơ sở vật chất làm khá tốt, đường từ thị xã đến quận Đông Hợp đều là đường quốc lộ cấp hai.
Trong số nhân viên đi theo Vương Quốc Hoa có trưởng ban Tổ chức cán bộ Việt Phong, trưởng ban thư ký Từ Diệu Quốc, phó trưởng ban thư ký thị ủy Lăng Hà. Việt Phong tối qua nhận được thông báo của Từ Diệu Quốc, y có chút bất ngờ. Lẽ ra đi theo với bí thư thị ủy trạm đầu tiên phải là phó bí thư Mẫn Tự Hùng mới đúng, sao lại gọi mình?
Chẳng qua Việt Phong không có lý do từ chối bởi Vương Quốc Hoa làm bí thư cần tìm hiểu năng lực cán bộ bên dưới, hắn tìm trưởng ban tổ chức cán bộ thị ủy là quá thích hợp. Mọi người ngồi trên một xe 12 chỗ khá đơn giản.
Trước đây Việt Phong không phải chưa từng cùng bí thư thị ủy đi xuống, tác phong của Vương Quốc Hoa vừa nhìn biết ngay là muốn làm việc thật. Việt Phong không có đánh giá với cái này. Bí thư thị ủy Vương Quốc Hoa và y đến bây giờ chỉ có quan hệ rất bình thường.
Xe đến địa phận quận Đông Hợp, từ xa đã thấy được bộ máy lãnh đạo quận đến nghênh đón. Vương Quốc Hoa lộ vẻ hờn giận nhìn Từ Diệu Quốc. Trưởng ban thư ký lập tức trả lời.
- Cái này tôi không rõ.
Vương Quốc Hoa ừ một tiếng rồi nói với đối phương:
- Lát nữa tôi không xuống, anh mời Hướng Cảnh Hoa và Vu Á Lệ lên, các đồng chí khác thì mời bọn họ lên xe của mình.
Từ Diệu Quốc mặt không chút thay đổi gật đầu nói:
- Được, tôi nhớ kỹ.
Cách nghênh đón bí thư thị ủy lần này, bộ máy lãnh đạo quận Đông Hợp có tranh chấp nho nhỏ. Bí thư quận ủy Hướng Cảnh Hoa chủ trương giống trống khua chiêng nghênh đón, Vu Á Lệ lại nhấn mạnh một điểm trưởng ban thư ký đã nói không nên làm lớn. Hướng Cảnh Hoa không tiếp nhận đề nghị này, quyết định toàn thể thường vụ quận ủy có mặt đông đủ, nước Pháp bên Đại hội đại biểu nhân dân và Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân quận cũng phải đi theo.
Hướng Cảnh Hoa đã quyết định, Vu Á Lệ không có năng lực phản kháng. Ở quận Đông Hợp, Vu Á Lệ là bên phía yếu thế. Hướng Cảnh Hoa cả về lý lịch, chức vụ đều hơn xa Vu Á Lệ.
Đương nhiên danh tiếng của Hướng Cảnh Hoa cũng khá tốt, không phải người quá bá đạo, không quá can thiệp vào công việc bên ủy ban quận. Nếu là một chủ tịch quận bình thường thì coi như hòa hợp, nhưng Vu Á Lệ lại khá bất mãn. Đúng vì như vậy Từ Diệu Quốc mới nói một câu là Vu Á Lệ có dã tâm không nhỏ.
Từ Diệu Quốc đi xuống nói chuyện, lát sau hai vị lãnh đạo quận có chút lo lắng lên xe. Hướng Cảnh Hoa đi trước ân cần chào hỏi Vương Quốc Hoa rồi đứng đó buông thõng tay. Vương Quốc Hoa lạnh nhạt nói:
- Ngồi đi, lái xe trực tiếp tới trụ sở quận ủy.
Vu Á Lệ vẫn không lên tiếng, yên tĩnh đi theo, Vương Quốc Hoa cũng không thèm để ý tới cô ta.
Lúc xe khởi động Vương Quốc Hoa mới nói:
- Chủ tịch quận Vu, ý của tôi chị có về báo cáo với đồng chí Cảnh Hoa không?
Vu Á Lệ lập tức nói:
- Tôi đã báo cáo ý của trưởng ban thư ký với bí thư Hướng.
Vương Quốc Hoa nhếch miệng cười lạnh nhìn Vu Á Lệ.
- Đồng chí Hướng Cảnh Hoa, sau này tôi xuống không cần làm như vậy. Nhớ, không có lần sau, lần sau tôi sẽ không nói ở trên xe mà nói trong hội nghị cán bộ lãnh đạo toàn quận.
Mặt Hướng Cảnh Hoa vốn trắng lập tức hơi hồng lên, y gật đầu nói:
- Tôi xin ghi nhớ.
Xe đi xa, đám người còn lại mới đuổi theo.
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu