Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Sa Mạc
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: A Vít
Upload bìa: Mê thị Chuyên
Số chương: 1145
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4081 / 112
Cập nhật: 2014-12-23 15:20:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 633: Thánh Tướng
àn Mạc tin tưởng bản thân mình không nhìn lầm, hắn cũng tin tưởng đây cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy vị Thánh tướng Thượng Kinh trong truyền thuyết này.
Trên đường tới Phong Quốc, trong một nhà trọ rất bình thường, đó là lần gặp gỡ đầu tiên, thậm chí Hàn Mạc nhớ rõ, màn đêm buông xuống vị lão tướng quân này còn mời mình uống rượu mạnh.
Trong thung lũng hoang vắng ở Phong Quốc, vị lão tướng quân này lại hiện thân một lần nữa, thể hiện võ công mạnh mẽ, Hắc Mộc Địch cùng bộ hạ của hắn thậm chí không qua được ba hiệp dưới tay vị lão tướng quân này.
Lúc ấy Hàn Mạc thậm chí cảm thấy ông lão này giống một yêu quái.
Đây cũng là điều hắn vạn lần không ngờ, ông lão bị mình coi là yêu quái, không ngờ chính là Thống soái cao nhất của quân đội nước Khánh, không ngờ là Thương Chung Ly một trong thập phương danh tướng!
Lúc trước cũng không phải hắn chưa từng đoán thân phận của Thương Chung Ly, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới Thánh tướng, dù sao hắn cũng khó tin tưởng, thân là Thống soái quân đội nước Khánh, lúc biên quan căng thẳng, không ngờ quần áo đơn giản bước vào Phong Quốc.
Ông lão này đi Phong Quốc, có mục đích gì?
Hàn Mạc suy nghĩ trong lòng, Thương Chung Ly lúc này cũng đã đi đến trước mặt Tào Ân, bước chân hắn rất có lực, lộ ra tác phong cường tráng của quân nhân, chắp tay cười nói:
- Hầu gia, vốn muốn tới Biệt viện hoàng gia bái kiến, chỉ có điều đã nhiều ngày nay lão phu quá nhiều quân vụ, trong nhất thời không có thời gian, còn xin Hầu gia chớ trách!
Đối mặt với Thương Chung Ly một trong thập phương danh tướng, trên mặt Tào Ân cũng lộ ra vẻ khâm phục, quả thật thi lễ thật sâu:
- Thánh tướng lòng lo quân vụ, Tào Ân sao dám trách tội. Lão tướng qân bảo trọng thân thể nhiều hơn mới đúng!
Thương Chung Ly cười ha ha nói:
- Công chúa quý quốc sắp thành hôn với thái tử nước ta, hai nước chúng ta cũng là liên minh huynh đệ, nếu sau này Hầu gia trở về Yến Kinh, còn xin truyền đạt tấm lòng nguyện cùng chung vinh nhục của nước Khánh ta tới Hoàng đế và con dân nước Yến!
Tào Ân chắp tay nói:
- Nhất định nhất định. Sứ đoàn nước Yến ta tiến tới Thượng kinh, vốn chính là vì vinh nhục của hai nước, lão tướng quân tận tâm hết mình vì tình hình hai nước. Đại Yến ta trên dưới đều rõ ràng, cũng đều khâm phục lão tướng quân nhìn xa trông rộng!
Thương Cung Ly lại cười ha ha nói:
- Lão phu đưa Hầu gia rời cung!
Lập tức Thương Chung Ly tự mình đưa đoàn người Tào Ân rời Thừa Thiên điện, vừa đi dọc theo bậc thang cẩm thạch vừa nói:
- Có lẽ Hầu gia đã biết, người Ngụy đã liên tục mấy lần phát động công kích Nam Dương quan, hai bên địch ta đều tổn hao không nhỏ. Lão phu mạnh mẽ lưu lại kinh, chính là lo lắng hôn sự có biến, nếu có người phá hỏng hôn sự của thái tử và công chúa từ giữa, Thương Chung Ly ta tuyệt đối không đáp ứng!
Thương Chung Ly quả nhiên không hổ là quân nhân, nói chuyện với Tào Ân cũng vô cùng thoải mái.
Tào Ân thấy chung quanh cũng không còn quan viên khác của nước Khánh, mới mỉm cười nói:
- Hôm nay còn phải cảm tạ lão tướng quân nói thẳng trên điện. Tào Ân cả gan nói một câu, nếu quý quốc kiên trì hai tháng sau mới thành hôn, chuyện này quả thật không dễ làm!
Thương Chung Ly gật đầu nói:
- Hầu gia yên tâm, lão phu cũng sẽ lập tức đi gặp mặt Thánh thượng, hôm nay sẽ đưa ý chỉ hôn kỳ tới tay Hầu gia, lại chiếu khắp thiên hạ, để người trong thiên hạ đều biết rằng, thái tử nước Khánh và công chúa nước Yến, sẽ đại hôn mười ngày sau!
- Hết thảy làm phiền lão tướng quân!
Thương Chung Ly rốt cục quăng ánh mắt lên người Hàn Mạc, đánh giá một phen, thở dài:
- Anh hùng xuất thiếu niên, Hàn tướng quân, lão phu cũng từng nghe qua thanh danh của ngài, chỉ có điều không ngờ lại là nam nhi tuấn tú như thế!
Hàn Mạc thấy Thương Chung Ly không nhắc tới chuyện xưa, bản thân tự nhiên cũng sẽ không nhắc tới, khom người thi lễ:
- Lão tướng quân quá khen, nếu có cơ hội, còn muốn lão tướng quân dạy bảo nhiều hơn!
Dùng lòng mà nói, Hàn Mạc vẫn phát ra khâm phục từ trong lòng đối với ông lão trước mắt này.
Thương Chung Ly lại cất tiếng cười, lập tức thở dài:
- Những thiếu niên anh kiệt các ngươi, cuối cùng sẽ có nơi dùng võ. Làm người lòng muông dạ thú, chính là loại không biết thân biết phận nhất thiên hạ, những lão già chúng ta nếu không thể diệt Ngụy, sẽ chờ các ngươi thi triển thân thủ rồi.
Hắn lập tức cười nói với Tào Ân:
- Hầu gia, quý quốc cũng có Đại tướng phương đông, có vô số tướng sĩ dũng mãnh gan dạ, nếu có thể liên binh phạt ngụy với nước Khánh ta, hai nước chúng ta có thể khuếch trương lãnh thổ, phúc ấm vạn dân!
Tào Ân khẽ mỉm cười, hắn biết Thương Chung Ly muốn mượn cơ hội này khuyên bảo nước Yến và nước Khánh kết thành đông minh quân sự chân chính, cùng đối phó nước Ngụy.
Chẳng qua hoàng tộc nước Yến hao tổn tâm tư tư, bỏ Ngụy liên Khánh, chính là không muốn cuốn vào trận chiến này, do đó làm cục diện chính trị trong nước Yến không xong, phá hỏng trạng thái chính trị trước mắt của nước Yến.
Hoàng tộc nước Yến đương nhiên ngụy ý xem ba phái thế gia nước Yến giằng co đối lập hiện giờ, từ giữa mưu lợi cho mình, để nước Yến cuốn vào chiến tranh, phá hỏng cục diện có lợi với hoàng tộc, nước Yến đương nhiên không muốn.
Nếu không người nước Yến muốn chiến, tất nhiên sẽ liên kết với người Ngụy có quân lực hùng mạnh tấn công Khánh, ít nhất trong lòng người Yến, người Khánh có thể dễ đối phó hơn người Ngụy nhiều lắm, hơn nữa lãnh thổ người Khánh cũng hấp dẫn người Yến hơn.
- Lão tướng quân, Yến chủ ta thương cảm lê dân, thật không muốn ổ ra chuyện binh đao.
Tào Ân cười nói:
- Nước Yến ta chỉ hy vọng lão tướng quân có thể dẫn quân Khánh ngăn cản người Ngụy tấn công, để người Ngụy trở ra chật vật, duy trì thiên hạ hòa bình mới là hợp lý!
Thương Chung Lý cười ha ha nói:
- Hầu gia nói có đạo lý, lão phu nói lỡ!
Đưa tới dưới bậc thang, Tào Ân liền khuyên Thương Chung Ly không cần tiễn nữa, dù sao Thương Chung Ly cũng nhiều quân vụ, liền sai hai gã thái giám đưa sứ thần nước Yến rời cung, tới Đắc Thiên điện hội hợp Ngự lâm quân chờ ở đó, mọi người nước Yến liền rời cung.
Trải qua cánh cửa tối mờ, Tào Ân ghé lại gần Hàn Mạc, thấp giọng nói:
- Thương Chung Ly vừa chết, nước Khánh tất vong!
Hoàng hôn hôm đó, Quốc cữu Lỗ Thượng Đức lại tự mình tới Biệt viện hoàng gia, lại mang ý chỉ Hoàng đế tới, xác định ngày đại hôn. Dựa theo tính toán của Yến lịch, định vào ngày hai mươi lăm tháng tám năm Bình Quang thứ chín, mặc dù không phải ngày tốt nhất trong lễ chế hoàng thất nước Khánh, nhưng cũng là ngày may mắn.
Tuyên xong ý chỉ, sau khi ngồi xuống, Quốc cữu mới lại cười nói:
- Hầu gia, trên triều hôm nay, ngài có biết vì sao ta phải cố gắng để Thánh thượng tổ chức hôn sự hai tháng sau không?
Tào Ân thầm nghĩ trong lòng:
- Đơn giản là muốn dùng điều này chọc giận thần dân nước Yến ta, phá hỏng hòa thân mà thôi, còn có tâm tư gì?
Nhưng trên mặt hắn lại nở ra nụ cười:
- Chắc Quốc cữu có thâm ý?
Quốc cữu thở dài:
- Thái tử và Công chúa, đều là hậu duệ hoàng tộc, hôn sự của họ cũng là chuyện lớn của đất nước, không thể không thận trọng, càng không thể thành hôn qua loa. Lựa chọn ngày may mắn lập gia đình, đó là vì hạnh phúc của Thái tử và Công chúa, cũng là vì sự hưng thịnh của hai nước ta. Ta nắm giữ Lễ bộ, coi trọng việc xem ngày tốt này… !
Tào Ân cười nói:
- Quốc cữu có lòng.
- Tuy nhiên nếu Thánh thượng hạ chỉ, nhanh chóng thành hôn, ta tự nhiên là phụng chỉ làm việc.
Quốc cữu mỉm cười nói:
- Thời gian tuy vội vàng, sẽ không chút chậm trễ!
Lập tức lại nói vài chuyện phiếm, dường như Quốc cữu cũng không có dấu hiệu muốn rời khỏi.
Tào Ân và Hàn Mạc bên cạnh thản nhiên liếc nhau, biết hôm nay Quốc cữu đến, chưa chắc chỉ đơn giản tuyên chỉ như vậy, nếu không tùy tiện phái một quan viện thậm chí là một Thông sự xá nhân tuyên chỉ là được.
Quả nhiên, quanh co lòng vòng một hồi, Quốc cữu rốt cuộc nói:
- Đúng rồi, không biết Hầu gia thẩm vấn ra khẩu cung gì trên người Tần Tư không? Kẻ gian tặc lớn như vậy, nhất định phải bắt được đồng lõa của hắn!
Trong mắt Hàn Mạc xẹt qua ý cười, đúng như mình dự đoán, tuy rằng An Quân Sứ Tần Tư chỉ là một phế nhân, nhưng quả thật vẫn còn người nhớ hắn.
Tào Ân bình tĩnh cười nói:
- Việc này bản hầu quả thật không quá rõ ràng, chuyện thẩm vấn, đều do Hàn tướng quân phụ trách.
Quốc cữu đưa mắt chuyên tới Hàn Mạc, mỉm cười nói:
- Hàn tướng quân có thu hoạch gì không? Có chỗ nào cần ta hỗ trợ không?
Hàn Mạc chưa trả lời, dường như Tào Ân nhớ tới cái gì, nói:
- Ai nha, Quốc cữu, thật không phải, bản Hầu còn có một chuyện cần xử lý, ngài trước tiên trao đổi với Hàn tướng quân, bản Hầu đi một chút sẽ trở lại!
Khóe mắt Quốc cữu nhảy nhảy, nhưng vẫn cười nói:
- Hầu gia có việc đi trước!
Đợi cho Tào Ân rời khỏi, Hàn Mạc mới ra vẻ phẫn nộ nói:
- Tần Tư ý đồ ám sát Công chúa, đại nghịch bất đạo, kẻ lòng muông dạ thú như thế, dù lột da hắn cũng phải hỏi ra kẻ đứng sau lưng hắn. Hàn Mạc phụ trách bảo vệ Công chúa, nếu không thể tra ra người sau màn, thật sự không thể giải thích với Thánh thượng và Công chúa!
Quốc cữu xấu hổ cười nói:
- Hàn tướng quân nói rất đúng.
Hắn dừng một chút, ghé sát lại thấp giọng hỏi:
- Hàn tướng quân, không biết… hai ngày này Vân đại nhân có đề cập tới Tần Tư hay không?
Hàn Mạc cố ý sửng sốt, lập tức cũng thấp giọng nói:
- Sao Quốc cữu biết Vân đại nhân cũng nóng lòng việc này?
Sắc mặt Quốc cữu thay đổi:
- Hàn tướng quân, ý của ngài là, Vân Thương Lan thật sự… cũng nhúng tay vào chuyện thẩm vấn Tần Tư?
Hàn Mạc trầm mặc một hồi, dường như nghĩ tới cái gì, sau một lúc lâu mới thấp giọng nói:
- Quốc cữu, sứ đoàn nước Yến ta vào kinh, Quốc cữu chiếu cố khắp nơi, Hàn Mạc cảm kích trong lòng. Nếu là người khác, Hàn Mạc tất không nhiều lời, nhưng nếu Quốc cữu hỏi… !
Khuôn mặt Quốc cữu lập tức lộ ra nụ cười, chắp tay cười nói:
- Không dối gạt Hàn tướng quân, mới gặp tướng quân, tư thế oai hùng, ta cực kỳ yêu thích, chỉ cảm thấy dường như hai chúng ta rất có duyên, giống như người một nhà vậy. Đối với sứ đoàn nước Yến cũng chưa nói tới chiếu cố cái gì, nhưng ta quả thật phân phó Lưu San, nếu Hàn tướng quân ở Biệt viện hoàng gia này cần cái gì, phải toàn lực cung cấp, nếu có một chút sai lầm, ta sẽ hỏi tội hắn!
- Quốc cữu thịnh tình, Hàn Mạc vô cùng cảm kích!
Hàn Mạc làm ra vẻ cảm kích.
Quốc cữu thấy Hàn Mạc làm bộ làm tịch, trong lòng rốt cục hiểu được, người thanh niên trước mắt quả thật không phải kẻ tuổi trẻ nóng vội, xem nụ cười trên mặt, người thanh niên này quả thật có vài phần bộ dáng tiểu hồ ly.
Hàn Mạc nhìn chung quanh, mới thấp giọng nói:
- Quốc cữu, không gạt ngài, Vân đại nhân chẳng những tham dự thẩm vấn, lại vài lần đề xuất muốn mang Tần Tư đi, công bố Cảnh Bị doanh bọn họ có phương pháp thẩm vấn chuyên môn, chỉ cần ta giao Tần Tư cho bọn họ, bọn họ nhất định có thể tra ra hung thủ sau màn.
Hắn dừng một chút, khẽ mỉm cười nói:
- Ý Vân đại nhân, đó là phía sau Tần Tư tất có chủ mưu, Cảnh Bị doanh bọn họ có thể nương theo vụ án Tần Tư, bắt ra một đám người!
Trong mắt Quốc cữu lóe ra vẻ khẩn trương, vội vàng nói:
- Hàn tướng quân, Tần Tư kia… hiện giờ còn ở trong tay tướng quân?
Tròng mắt Hàn Mạc chuyển vòng vo, lập tức thấp giọng nói:
- Quốc cữu, Vân đại nhân là Tổng chế sử Cảnh Bị doanh Thượng Kinh, ba phen mấy bận yêu cầu giao người cho hắn… Sứ đoàn chúng ta chậm chạp không thẩm tra ra kết quả, áp lực rất nặng, ý của Hầu gia, nếu Vân Thương Lan nhắc lại muốn người, chúng ta sẽ giao Tần Tư cho Cảnh bị doanh. Giao người cho bọn họ, cuối cùng bọn họ sẽ cho chúng ta một lời giải thích… !
Quốc cữu thất thanh nói:
- Tuyệt đối không thể!
Quyền Thần Quyền Thần - Sa Mạc Quyền Thần