Khi phải chống chọi với những thử thách của cuộc sống, bạn đừng vội nản lòng. Bởi đó là cơ hội tốt để những khả năng tiềm ẩn trong bạn có dịp được phát huy.

S. Young

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 579: Đường Gia Đại Thiếu. (hạ)
ho tới bây giờ Đường Phong mới nhìn rõ bộ dáng của người tới, người này tuổi chừng ba mươi, tướng mạo đường đường, công chính. Hơn nữa, người này có một cổ khí thế kỳ quái, cổ khí thế này không xấu, nhìn qua hắn có cảm giác như nhìn thấy một thanh trường kiếm thà gãy không cong.
Có ít người, trời sinh đã có một cổ khí tràng, có thể ảnh hưởng đến người bên cạnh hắn, giống như người trước mặt này.
Đây nhất định là người cương nghị! Trong nội tâm Đường Phong phán đoán. Nhưng hắn không biết người trước mắt này là ai, đêm hôm đó trò chuyện với Đường Đỉnh Thiên không nhiều, Đường Đỉnh Thiên cũng không đề cập đến người trong nhà. Nhưng người này có thực lực Thiên giai thượng phẩm, chắc hẳn địa vị trong Đường gia không thấp.
Trong cảm giác của Đường Phong, người này đã bước một chân vào Linh giai, kém một chút là có thể đột phá, nếu cho hắn cơ hôi, lâu thì mấy năm, nhanh thì nửa năm, là có thể tấn chức Linh giai.
Không hổ là Linh Mạch Chi Địa! Đường Phong cảm khái một tiếng, thực lực cỡ này đặt tại thế tục, đủ để khai tông lập phái.
- Đại thiếu!
Đám người đại hán mặt chữ quốc bò dậy, đứng sau lưng bạch y nhân, sắc mặt đỏ bừng, bản thân bị người ta đánh ngã trước cửa gia môn, đây không phải là chuyện tốt đẹp gì.
- Vất vả các ngươi rồi.
Bạch y nhân mỉm cười với đại hắn mặt chữ quốc, bọn người đại hán mặt chữ quốc cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng nói:
- Không khổ cực, không khổ cực!
Đại thiếu? Trong lòng Đường Phong khẽ động, nghĩ thầmchẳng lẽ người này là Đường gia đại thiếu gia? Nếu là như vậy, chẳng lẽ là đường huynh của mình? Lấy niên kỷ của mình, có thể xếp thứ mấy trong đám hậu bối Đường gia đây?
Nhưng Đường gia đại thiếu này rất biết làm người, chỉ mỉm cười, nói một câu đơn giản, đã làm cho lòng người sinh cảm kích, rất biết lôi kéo nhân tâm.
- Vị huynh đài này họ gì?
Đại thiếu mỉm cười nhìn Đường Phong, dùng vẻ tươi cười nói chuyện.
- Ta họ Đường.
Đường Phong đáp.
Đại thiếu cười nói:
- Thật trùng hợp, trong Đường Gia Bảo có tám phần là người họ Đường, người trong cả Linh Mạch Chi Địa, phàm là họ Đường cơ bản là người của Đường Gia Bảo, bất quá thứ cho ta mắt kém vụng về, ta chưa bao giờ nhìn thấy huynh đài bao giờ?
- Ta lần đầu tiên tới đây, đại thiếu chưa gặp qua là phải.
- Xin hỏi huynh đài đến Đường Gia Bảo ta là muốn làm gì, vì sao lại ra tay công kích đệ tử Đường gia ta?
Ngữ khí Đại thiếu lạnh dần, mặc kệ Đường Phong là ai, mặc kệ hắn có làm bọn người đại hán mặt chứ quốc bị thương hay không, chỉ cần dám ra tay công kích đệ tử Đường gia, chính là tát vào mặt Đường gia, thân là Đường gia đại thiếu, hắn phải lấy lại công đạo.
Đường Phong còn chưa trả lời, đại hán mặt chữ quốc đã mở miệng trước:
- Đại thiếu, người là kẻ dối trá, hắn nói mình là đệ tử Đường gia, tới đây tìm Đường Ngũ gia đã mất tích hai mươi năm trước, rõ ràng là mật thám của gia tộc khác, muốn trà trộn vào Đường Gia Bảo chúng ta làm xằng làm bậy, đại thiếu đừng nên bị hắn lừa dối.
Ánh mắt đại thiếu thay đổi, biến hóa tuy nhẹ, nhưng bị Đường Phong nhìn thấy.
Người này hắn đã biết rõ Đường Đỉnh Thiên đã trở lại, trong lòng Đường Phong vui vẻ, nếu thật là như vậy, việc này dễ xử lý hơn rồi.
- Ah, nguyên lai ngươi là... Người đó ah...
Đường gia đại thiếu đột nhiên tươi cười rạng rỡ, biến hóa này làm cho đại hán mặt chữ quốc và Đường Phong sửng sôt.
Vừa nói, đại thiếu tiến lên, khoác vai Đường Phong, dẫn hắn vào bên trong Đường Gia Bảo:
- Tại sao không nói trước một tiếng lại chạy tới đây, ai, thực không dám dấu diếm, từ lúc Ngũ thúc mất tích hai mươi năm trước, đi theo ta, vi huynh mang ngươi trở về gia tộc, trước tiên gặp tộc trưởng rồi nói sau.
Đường Phong không hiểu ra sao, không biết trong hồ lô vị đường huynh này bán thuốc gì, về phần bọn người đại hán mặt chữ quốc, vẫn đang ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ.
- Được.
Đường gia đại thiếu xoay người nhìn bọn người đại hán mặt chữ quốc mở miệng nói:
- Vị huynh đệ này là bà con xa của Đường gia, ta cũng vừa gặp mặt lần đầu, nhất thời không nhận ra, các ngươi làm không tệ, sau khi trở về trong tộc đi lãnh mấy miếng Hồi Nguyên Đan, còn nữa, việc lần này không được nói ra ngoài.
Bọn người đại hán mặt chữ quốc gật đầu. Đợi đến lúc Đường gia đại thiếu dẫn Đường Phong đi rồi, bọn người đại hán mặt chữ quốc mới gãi gãi đầu, một người bên cạnh hắn hỏi:
- Lão đại, Đường gia chúng ta có bà con xa sao? Tại sao ta chưa từng nghe qua?
Đại hán mặt chữ quốc trừng trừng mắt:
- Đừng hỏi ta, ta cũng mới nghe lần đầu, nhưng đại thiếu đã nói có, chắc chắn là có.
- Không quản chuyện này nữa, hôm nay trở về phải đi lĩnh Hồi Nguyên Đan.
Nghe được ba chữ Hồi Nguyên Đan, sắc mặt đám người lập tức đại hỉ.
Đường Phong cùng Đường gia đại thiếu sóng vai đi, trên mặt đại thiếu tràn đầy nhiệt tình và bộ dáng tươi cười, thân mật kéo tay Đường Phong, cảm giác này, giống như huynh đệ thất lạc nhiều năm mới gặp lại. Đường Phong cũng rất phối hợp, vẻ mặt tươi cười, ngoại nhân nhìn vào, cảm thấy hai huynh đệ này cảm tình thân thiết.
Kì thực, mượn quần áo làm vật che chắn, Đường Phong chế trụ mệnh môn trên tay đại thiếu, đại thiếu chế trụ mệnh môn trên cổ tay Đường Phong, kình khí hai người phun ra nuốt vào không ngớt, ẩn mà không phát.
Dưới sự dẫn dắt của đại thiếu, hai người tiến vào trong một gian phòng, sau khi đóng kỹ cửa phòng, hai người nhìn nhau, dáng tươi cười trên mặt dần thu liễm.
- Phản ứng không tệ.
Đại thiếu tán thưởng nói, vừa rồi hắn xuất kỳ bất ý chế trụ mệnh môn của Đường Phong, không nghĩ tới Đường Phong cũng làm thế với hắn, vì vậy mà hắn không giãy dụa được.
- Ngươi cũng vậy.
Đường Phong cười mà không như không cười nói.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Đại thiếu trầm giọng hỏi.
- Vì sao ngươi biết Ngũ thúc của ta đã trở về gia tộc?
- Ta nói ta là đệ tử Đường gia, ngươi lại không tin, còn muốn ta giải thích cái gì?
Đường Phong rất bất đắc dĩ.
- Trong hàng đệ tử Đường gia chúng ta không có ngươi, mà mỗi đệ tử đại tới Thiên giai ta đều nhớ rõ.
- Ta từ thế tục đến, ta là nhi tử của Đường Đỉnh Thiên!
Thần sắc Đường gia đại thiếu khẽ giật mình, thất thanh nói:
- Ngươi nói ngươi là nhi tử của Ngũ thúc? Tín vật đâu?
- Tín vật chó má!
Đường Phong bị phiền chết, tên đại thiếu này lải nhải, giống hệt đàn bà, cũng quá mức cẩn thận.
- Không tín vật muốn ta tin ngươi thế nào được?
Ánh mắt đại thiếu ngưng tụ.
- Đúng.
Đường Phong mở miệng nói:
- Đi theo phụ thân ta hồi tộc còn có mẫu thân của ta Diệp Dĩ Khô, hai người bọn họ một người cầm Khấp Huyết Thương, một người cầm Thủy Hàn Kiếm.
Đại thiếu chau mày, nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nhìn một lúc lâu mới yếu ớt hỏi:
- Ngươi thật sự là nhi tử Ngũ thúc?
- Lừa ngươi làm gì?
Mắt Đường Phong trợn trắng.
- Đúng là rồng đến nhà tôm, người một nhà mà lại không biết người một nhà.
Đại thiếu cười ha ha một tiếng, buông mệnh môn Đường Phong ra. Về chuyện Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, cả gia tộc không có bao nhiêu người biết rõ, Đường Phong có thể biết rõ ràng như vậy, chắc chắn không sai.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường