Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nhock Tomy
Số chương: 677
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2697 / 69
Cập nhật: 2016-11-22 01:32:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 636: Chia Phần, Tổn Thất Thảm Trọng. (2)
ừa nãy bản thiên vu đã kiểm tra kỹ, không hề có loại hôi sắc khoáng thạch đặc thù đó, không hiểu Diệp Phong các hạ có thu hoạch gì không?” Lặc Lôi tỏ vẻ khó xử, thua hoạch lần này gã có công lớn, không có gã thì Lặc Lôi phá được phòng ngự trận hay không rất khó nói trước.
Nhưng loại hôi sắc khoáng thạch gã cần không thì tìm được nửa khối, thật khiến y khó xử.
Gã cười khổ lắc đầu than: “Mỗ không phát hiện gì…”
Hồn tâm khoáng là nguồn tài nguyên Thánh điện coi trọng nhất, gấp trăm lần hồn thạch, nên không đặt cùng phổ thông hồn thạch cũng không có gì lạ. Số Hồn tâm khoáng gã nắm trong tay chỉ đủ đưa bốn hư thánh về Võ Nguyên đại lục, nhưng cộng thêm gã và Tiểu Hôi thì ít nhất phải cần phần cho sáu người. Câu đố lớn nhất với gã bây giờ là làm cách nào đưa tất cả an toàn quay về Võ Nguyên đại lục.
“Bỏ qua những thứ đó, chúng ta chần chừ lâu qua rồi, chắc bọn Kiếm Vô Phong đã biết tin, đang toàn lực quay về.” Lặc Lôi gật đầu nói: “Nếu nhân mã chủ lực của Thánh điện quay về, bản tộc chắc không chống nổi, mục đích đã đạt được, chúng ta nên rút lui.”
“Không hiểu các hạ tính thế nào? Nếu Thánh điện không dung, Vu võ nhất tộc luôn mở rộng cửa hoan nghênh các hạ.” Thực lực của gã để lại ấn tượng rất sâu với Lặc Lôi nên mới cực lực lôi kéo, ít nhất cũng để lại dấu ấn tốt về nhau. Dù Diệp Phong cự tuyệt cũng không sao, gã không thành địch nhân của Vu võ nhất tộc là y đã đạt được mục đích.
“Tại hạ còn chút việc phải xử lý, e rằng không thể Lặc Lôi đại nhân về Vu võ nhất tộc.” Diệp Phong lễ mạo đáp. Hiện tại đang vội, phải đưa chúng nữ về Võ Nguyên đại lục, Vu võ nhất tộc có lẽ bảo vệ họ được một thời gian nhưng sư phụ ở đại lục không thể đợi lâu thêm nữa.
“Vậy thì các hạ nên cẩn thận, mỗ dẫn tộc nhân rút lui, chúng ta chia tay. Say này nếu các hạ đến ngã Vu võ nhất tộc, Lặc Lôi tất long trọng cung nghênh, quyết không sai lời.” Lặc Lôi vòng tay trịnh trọng.
Diệp Phong cũng trịnh trọng đáp lễ, hai người cùng rời khỏi phòng ngự trận, chia ra hai hướng lướt đi.
o O o
Ở lối vào Thánh điện, kịch chiến vẫn đang tiếp tục.
Lưỡng vị thiên thánh vốn trông coi mê trận giờ cũng gia nhập vòng chiến, mỗi người liên thủ với một thiên thánh giao đấu với một thiên vu. Thiên giai chiến trận của Thánh điện áp chế chặt chẽ ba thiên vu kia.
Ở cấp thiên giai, Thánh điện hơi chiếm ưu thế nhưng chút ưu thế này không đủ chuyển hóa thành thắng lợi, Vu võ lại chủ ý cầm chân, không chính diện nghênh tiếp mà xảo diệu lợi dụng các loại ảo nghĩa Thần thông thuật khiến đối phương bị khống chế chặt chẽ, không còn thừa tinh lực lo cho cả đại cuộc.
Ở chiến trường địa giai, Vu võ nhất tộc chiếm ưu thế tuyệt đối, tuy số lượng địa giai của Thánh điện nhiều hơn nhưng thực lực của Vu võ cao siêu, nếu Thánh điện không có ngũ hành chiến trận e đã bị đánh tan tác lâu rồi.
Về phần hư giai, Thánh điện kém thế rõ ràng, lại bị Lặc Lôi uy hiếp nên các hư giai võ giả đều không dám động đậy. Vu võ nhất tộc đưa đến mấy nghìn hư giai vu thánh, khí thế uy năng phát ra hùng hồn lại chăm chú quan sát nhân mã Thánh điện khiến họ run như ve sầu mùa lạnh, lấy đâu ra chiến ý?
Lặc Lôi đi đã mấy canh giờ, Thánh điện thiên thánh đều lòng như lửa đốt. Họ không biết Lặc Lôi có ý đồ gì, tuy suy đoán liên tục nhưng không dám chắc chắn, cộng thêm trong Thánh điện không có động tĩnh gì nên họ cứ do dự mãi, giao đấu cứ thế dằng dai.
“Ha ha ha! Trong lúc lão tử đi xem phong quang của Thánh điện, các vị phân thắng bại chưa.” Một dải cầu vồng từ ngoài xa lao vút tới, cùng tiếng nói hồn hậu của Lặc Lôi. Y lắc mình mấy cái đã đến gầ, phách không vung tay, cánh tay lập tức vươn dài, quyền đầu to lớn cực độ đập mạnh vào thiên giai chiến trận.
"Ầm!" Năm thiên thánh run người, công kích đột ngột khiến họ không kịp trở tay, tách khỏi vòng chiến với ba thiên vu.
“Lặc Lôi, ngươi lén vào Thánh điện, thật ra để làm gì.” Một thiên thánh nộ khí xung xung quát to.
“Ha ha, lão tử đi một vòng thuận tay lấy mấy thứ, hà tất phải kinh ngạc.” Lặc Lôi cười tùy ý, đằng nào cũng đạt được mục đích, không còn lòng dạ nào dây dưa với Thánh điện nữa.
“Các vị chiến đấu lâu như vậy vẫn chưa phân thắng bại, coi như hòa đi. Nhưng trận đầu Thánh điện thắng lợi, vậy thì lần quyết đấu này coi như Thánh điện thắng.” Giọng Lặc Lôi như chuông đồng vang khắp chiến trường. Phe Vu võ biết đó là ám hiệu, cùng rút khỏi vòng chiến.
“Vu võ nhất tộc xưa nay quang minh lỗi lạc, định ra ước định là giữ lời, lần này không khó dễ Thánh điện nữa, tất cả rút mau.” Lặc Lôi dứt lời, chúng Vu võ cùng phát ra Chân không pháo, gọn ghẽ rút đi, mấy nghìn thân ảnh vút đi cực nhanh trên không, như vạn kiếm tề phi, thanh thế thập phần rình rang. Thoáng sau đã mất hút.
“Khốn kiếp! Mau về kiếm tra các nơi xem có gì sơ sót không.” Thánh điện chúng nhân bị Vu võ khiến cho kinh ngạc, ai nấy ngẩn ra hồi lâu, mấy thiên thánh định thần lại trước.
Họ không dám truy kích Lặc Lôi, sợ sa vào bẫy, chỉ tức giận mắng với theo. Mọi Thánh điện võ giả khác lúc đó mới tỉnh lại, túa đi các nơi kiểm tra.
Thoáng sau kết quả đưa về chỗ các thiên thánh. Mọi chỗ đều không bị phá hoại hay tổn thất gì, chi có kho hồn thạch số một bị cướp sạch, không còn một khối nào.
Phụt. Hai thiên thánh đang kích động nghe tin xong thì phun máu ra, sắc mặt các thiên thánh khác cũng âm trầm đáng sợ. Nên biết kho hồn thạch số một là kho lớn nhất của Thánh điện, chiếm đến tám phần mười tổng lượng, những kho khác vì để thuận tiện nên Thánh điện thiết lập ở các góc, chỉ chứa lượng không đáng kể.
Giờ hồn thạch ở kho số một bị Vu võ nhất tộc cướp sạch, kết quả tích lúy hơn vạn năm mất trắng thì họ tiếp nhận thế nào được.
“Quanh kho số một có Thiết quái càn khôn trận do chính tay thần tôn bố trí. Tu vi của Lặc Lôi có coa nữa cũng không thể so với thần tôn, sao lại không tạo thành động tĩnh gì mà phá được Thiết quái càn khôn trận?” Một thiên thánh tức giận hỏi: “Còn nữa, người trông nom kho đâu? Kho bị tập kích mà chúng không phát ra cảnh báo, đúng là bọn phế vật vô năng.”
Hư giai báo tin quỳ dưới đất nhăn nhó: “Thiết quái càn khôn trận của thân tôn bày ra không bị phá nhưng được mở bằng chìa khóa. Người coi kho đều chết quanh đó, không ai thoát được.”
“Lặc Lôi sao lại biết địa điểm kho hồn thạch? Sao lại tìm được chìa khóa?” Một vị thiên thánh trừng mắt tức giận.
“Việc này... tiểu nhân không biết. Bất quá trong kho số một còn phát hiện nửa thi thể Vu ma lạ mặt, mời các vị thiên thánh đại nhân xem xét.” Hư giai này thân phận thấp kém, tất nhiên không biết đến nhân vật quan trọng như Qua Bưu.
Y mang thi thể Qua Bưu ra, mấy thiên thánh cùng hít khí lạnh. Qua Bưu sao lại chết trong kho hồn thạch số một?
“Thật ra là việc gì? Thật ra là việc gì?” Một thiên thánh tính khí nóng nảy giậm chân gầm lên. Đúng là họa vô đơn chí, Thánh điện không chỉ tổn thất hồn thạch tích lũy trong cả vạn năm mà phản đồ Vu ma suy nhất cũng bị Vu võ nhất tộc diệt khẩu. Sau này họ muốn đối phó Vu võ sẽ cực kỳ khó khăn.
“Qua Bưu không phải vẫn ở trong mê trận, do Diệp Phong bảo vệ sao? Hà cớ xuất hiện tại kho hồn thạch số một.” Hai thiên thánh từ mê trận ra đâu, cực kỳ kinh ngạc.
“Đúng rồi! Diệp Phong đâu? Hiện trường không có thi thể y.”
“Tại hạ tìm kiếm rất kỹ, hiện trường không còn thi thể ai nữa, chỉ có Vu ma này và người trông coi.” Người báo tin vội đáp, y có biết Diệp Phong nên nhanh chóng phản ứng lại.
“Diệp Phong hiện giờ ở đâu?” Mấy thiên thánh đều đầy kinh nghiệm, nhanh chóng nhận ra mùi âm mưu.
“Vào trong mê trận xem sao.” Một thiên thánh lao lên trời, lướt vào mê trận.
“Nhị vị, lập tức đến chỗ Diệp Phong, nếu thấy y hoặc nữ nhân của y thì lập tức đưa đến đây.” Một thiên thánh kinh nghiệm phong phú vội nói: “Nhưng trước khi mọi việc rõ ràng thì đừng thưởng tổn đến họ.”
"Thiên thánh đại nhân..." Giọng nói khẽ khàng cất lên. Chúng nhân nhận ra là hư giai võ thánh đến báo tin giới bị.
“Việc gì?”
“Tại hạ từng đến thông tri cho Diệp Phong đại nhân tăng cường giới bị, phát hiện trong phòng chỉ còn lại mình đại nhân, còn mấy vị nữ đồng bạn lúc đó không có mặt.” Việc này quan trọng, y vội đáp.
“Cái gì, có việc đó hả?” Diệp Phong để nữ quyến đi, bình thường thì không có gì đặc biệt, nhưng giờ Thánh điện gặp biến cố, tổn thất thảm trọng, gã là nhân vật quan trọng bảo vệ Qua Bưu, gã thất tung còn gia quyến lại lặng lẽ đi mất, cộng thêm những hành động lúc trước của gã, nếu các thiên thánh cường giả còn không biết gã giở trò gì thì đúng là sống uổng.
“Diệp Phong, ngươi không thoát được đâu.” Tầng không Thánh điện vang vọng tiếng cách thiên thánh cuồng nộ gầm gừ, ong ong trong tai các võ giả.
Hỗn Nguyên Võ Tôn Hỗn Nguyên Võ Tôn - Mạo Tự Hữu Tài Hỗn Nguyên Võ Tôn