Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1435
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 622: Thần.
hư thế xem ra, không chỉ có lời của Linh Nhi nói là sự thật, mà năng lượng ở trong thiên địa này, với Linh Nhi mà nói, chỉ sợ mới chính thức được cho là được trời ưu ái.
Như vậy so sánh với nó, Thiên Đao cho dù có thể khôi phục đến trạng thái lúc đầu trong Chúng Thần Chi Mộ, thì người thu được lợi ích lớn nhất e rằng cũng không phải Thiên Đao, mà là Linh Nhi!
Hồn Nguyên Chi Bảo thời kỳ đỉnh cao tất nhiên có khả năng đoạt lấy tạo hóa của thiên địa. Nhưng tương lai của Linh Nhi sẽ bởi vì một lần cơ may này mà thời gian nó có khả năng phát huy ra được thực lực đáng sợ sẽ ngắn lại rất nhiều!
Thần Dạ cũng không biết, phải ở lại trong Chúng Thần Chi Mộ bao lâu.Nhưng nghe Phong Kình bọn họ nói qua, ít nhất, thời gian phải là hai đến ba tháng.
Thế này cũng không ngắn!
Thời gian hai tháng, ba tháng, chỉ sợ sẽ làm Linh Nhi tiến bộ giống như thần tốc!
Tiếp theo Thần Dạ cũng không lâu lắm, Tử Huyên liền cũng tỉnh táo lại.
Theo sau đó, các vị Yêu Tộc rồi đến đám người Phong Tường vào cuối cùng cũng tỉnh lại. Từ đó cũng có thể nhìn ra mức tu vi chênh lệch lẫn nhau có liên quan với lực lượng của thân thể.
Đương nhiên, Thần Dạ không thể gộp vào trong đó!
Hiện nay hắn đã hoàn toàn dung nhập hòa tan long khí, mức độ dũng mãnh của thân thể khiến cho cao thủ Yêu Tộc đến mức như Hổ Thiên cũng đều phải hơi bị ganh tị hâm mộ. Mặc dù hắn còn chưa đạt tới cấp bậc đến mức như Hổ Thiên, nhưng đó cũng vì thời gian tu luyện của Thần Dạ quá ngắn.
Cha con Hổ Thiên tin tưởng, một ngày nào đó trong tương lai, không đề cập tới tu vi Huyền Khí, chỉ riêng là tu vi thân thể thì cái tên Thần Dạ đều có thể vang vọng trong khắp các thế gian của Yêu Tộc.
- Chào Thần công tử!
Các cao thủ Yêu Tộc sau khi tỉnh lại, đã không còn bị áp lực thiên nhiên toàn thân chung quanh người nên bắt đầu khởi động. Bọn họ dĩ nhiên tất cả đều biến thân, hóa làm hình người.
Người chào Thần Dạ, đúng là hai cao thủ tộc Hổ Sa!
Cảnh giới Lực Huyền của bọn họ, vốn vô phương biến hóa thành hình người, càng là không có khả năng mở miệng nói tiếng người.
Nhưng ở chỗ này, không ngờ đều là có khả năng ấy. Sự thần kỳ của Chúng Thần Chi Mộ, xem ra, đã vượt thật xa so với suy nghĩ của Thần Dạ.
- Ha hả, chào các ngươi!
Thần Dạ lập tức cười đáp lại. Tộc Hổ Sa đối với hắn, thật sự là có ân tình không phải tầm thường. Không đề cập tới Hổ Lực ngày đó đã mang cao thủ trong tộc đến trợ giúp hắn, mà trên lưng Định Hải Thần Thú, những lời kia của Hổ Thiên đối với hắn cũng đồng dạng có ích không nhỏ.
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, một vị cao thủ tộc Hổ Sa hỏi:
- Thần công tử, kế tiếp chúng ta bắt đầu như thế nào? Tộc trưởng và thiếu tộc trường đều thông báo, tất cả nghe theo sự căn dặn của ngài.
Do dự chỉ chốc lát, Thần Dạ hỏi ngược lại:
- Các ngươi cảm giác, bắt đầu như thế nào mới là tốt nhất?
Hiểu biết đối với Chúng Thần Chi Mộ được thấu đáo nhất, không nghi ngờ là đám Yêu Tộc trong biển!
Bọn họ chính là mỗi một lần đều nhất định có được hai suất. So với các cao thủ nhân loại, mặc dù là bốn thế lực lớn như Chung gia thì đều phải được đảm bảo hơn rất nhiều.
- Chúng Thần Chi Mộ có diện tích phi thường lớn. Cho đến hiện nay, đều còn chưa có ai có khả năng biết rõ, đến tột cùng chỗ nào mới là giới hạn. Mà khắp nơi có nguy cơ, cũng lại là khắp nơi có cơ may. Nếu như có khả năng làm thông suốt được điều đó thì mới có thể khuếch trương cơ may lần này đây đến mức độ lớn nhất!
- Vậy chúng ta đây liền tách ra để bắt đầu tiến hành!
Thần Dạ nói ngay không chút do dự. Nếu mà là đến đây để rèn luyện, thì phải thu được những gì đặc sắc nhất vào trong ta. Còn như cứ lo lắng này, e ngại kia thì tốt hơn hết là cứ ru rú ở nhà.
Một vị cao thủ tộc Hổ Sa cao thủ:
- Thần công tử và cô nương mặc dù phi phàm, thế nhưng hai gia hỏa Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc này, không có thiện ý đối với công tử ngài. Nếu như mà bọn họ...
- Không có gì đáng ngại!
Thần Dạ xua xua tay, lạnh lùng cười một tiếng:
- Nếu như bọn họ thật sự muốn chết, vậy ta liền trực tiếp lấy đi tánh mạng của bọn họ.
Chỉ là hai cao thủ cảnh giới Lực Huyền, còn chưa đủ để một mình Tử Huyên đánh, có cái gì phải sợ.
- Nếu công tử ngài đã có tự tin như thế, thì chúng ta đây cũng không có gì để nói thêm. Mọi sự, xin công tử cẩn thận một chút.
Đại danh của Thần Dạ đã sớm truyền khắp cả tộc Hổ Sa. Tất nhiên không phải tất cả tộc nhân đều biết bản lĩnh của Thần Dạ. Thế nhưng đều được nghe nói, ngay cả Lão Tổ tông đối với hắn cũng là khen không dứt miệng.
Thiết nghĩ, một người tuổi còn trẻ như vậy, nếu như ngay cả hai cao thủ Lực Huyền mà cũng không thể đối phó, thì đó cũng chỉ là hư danh.
Sau khi nói xong cùng hai vị cao thủ tộc Hổ Sa, Thần Dạ nhìn về phía bốn người Phong Tường mà cười nói:
- Những lời vừa rồi các ngươi đều nghe thấy được. Như vậy, các ngươi quyết định làm gì?
Phong Tường lập tức nói:
- Bốn người chúng ta cũng muốn một mình xông xáo, đi chứng kiến thức đích thực một phen sự thần kỳ của Chúng Thần Chi Mộ.
Tận trong xương tủy của Phong Tường xem ra từ lúc sinh ra đã có được một tinh thần ganh đua. Đến hiện nay vắng mặt đại nhân trong nhà nên mới có thể tự mình làm chủ, hắn liền thỏa sức phát huy loại tinh thần này.
Thần Dạ không hề suy nghĩ nhiều, một lát sau nói:
- Các ngươi muốn độc lập xông xáo, chúng ta không phản đối. Nhưng điều kiện tiên quyết là, chúng ta là cùng nhau vào, liền nhất định phải cùng nhau rời khỏi đây. Tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào lưu lại ở chỗ này.
- Công tử yên tâm, bốn người chúng ta cùng tiến lui, cho dù gặp nguy cơ trí mạng cũng sẽ không bỏ rơi đồng bạn.
Phong Tường nghiêm nghị nói.
- Như vậy là tốt rồi, ta cũng không muốn sau này vô phương đối mặt nhìn thấy trưởng bối của các ngươi!
Thần Dạ cúi đầu suy nghĩ một chút, lập tức nhìn Tử Huyên mà gật đầu. Nàng hiểu rõ ý tứ của hắn, liền đi tới trước mặt bốn người Phong Tường. Tay ngọc điểm nhẹ, có bốn tia sáng tím biếc liền bay vào trong mi tâm của bốn người.
Tử Huyên nói:
- Những năng lượng này, là dùng để bảo vệ tính mạng cho các ngươi. Nhưng chỉ dùng được một lần, cho nên không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì đừng hành động mù quáng. Đương nhiên, ta cũng không thể hoàn toàn cam đoan. Bởi nếu như gặp phải nguy hiểm vượt thật xa trên năng lực của ta, như vậy, cũng không giữ được các ngươi.
- Đa tạ Tử Huyên cô nương, chúng ta sẽ sử dụng thật tốt. Thần công tử, chúng ta đi trước một bước, cáo từ!
Bốn người ôm quyền, sau đó tùy ý tìm một phương hướng rồi nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
- Đều đã rời khỏi đây, có lẽ bọn họ đi rồi, tựa hồ thật sự sẽ phát sinh chuyện gì đó a!
Liếc mắt nhìn Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc của tộc Bát Trảo Chương Ngư, Thần Dạ hài hước cất tiếng cười rồi nói:
Đế Quân Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư