Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: Cách Ngư
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 714
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1564 / 25
Cập nhật: 2015-11-11 01:27:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 647-648: Công Văn Đặc Biệt: Bí Thư Thành Uỷ Tự Giới Hạn Quyền Lực Bản Thân
uối tháng 3, thành phố lại điều chính cán bộ, ủy viên thường vụ thành phố Quy Ninh, Trưởng Ban Thư ký Đồng Hồng Cương điều nhiệm Phó Trưởng Ban thư ký Thành ủy kiêm Chánh văn phòng Thành ủy, Phó Trưởng Ban Thư ký UBND thành phố Bành Quân điều nhiệm ủy viên thường vụ, Trưởng Ban Thư ký Thành ủy Quy Ninh.
Chuyện thứ nhất sau khi Đồng Hồng Cương nhậm chức, chính là quy phạm Thành ủy nghị sự chương trình hoàn chỉnh chế độ công tác tương quan, đồi thời nắm công tác phục vụ lãnh đạo Thành ủy. Tuy rằng Văn phòng Thành ủy chính là cơ cấu phục vụ lãnh đạo cấp Thành ủy, nhưng nhân viên công tác của Văn phòng Thành ủy lại hiển nhiên không có nhiều ý thức phục vụ, tinh lực chủ yếu đặt lên người một số người. Mà trước mắt An Tại Đào làm ở bên UBND thành phố, Thành ủy bên này không có văn phòng, cho nên gần đây người của Văn phòng Thành ủy rất buông thả.
Sau khi Đồng Hồng Cương đi nhậm chức, thấy có một số phòng làm việc của lãnh đạo ủy vien thường vụ Thành ủy đồ dùng cũ kỹ, phương tiện biến chất, sau khi trở về lập tức mở cuộc họp toàn thể Văn phòng Thành ủy, tổ chức các bộ phận liên quan lập tức bắt tay vào đổi mới đồ dùng cho tất cả lãnh đạo ủy viên thường vụ Thành ủy.
Biểu hiện của Đồng Hồng Cương tự nhiên trải qua chỉ thị của An Tại Đào. Đống lửa đầu tiên của gã chợt khiến lãnh đạo Thành ủy chú ý và khen ngợi, trước mặc kệ năng lực của gã thế nào, riêng thái độ và ý thức phục vụ của gã, đã đủ cho những ủy viên thường vụ Thành ủy này cảm giác được coi trọng và tâm tình thư thái. Tâm tình lãnh đạo vui vẻ, đối với công tác của Đồng Hồng Cương, tự nhiên là ủng hộ mạnh mẽ.
Đồng Hồng Cương còn có một đặc điểm, chính là mỗi ngày đều phải định kỳ gọi điện thoại hoặc gặp mặt xin chỉ thị của vài lãnh đạo ủy viên thường vụ Thành ủy, hòi bọn họ cần cái gì, sau đó an bài thỏa đáng. Điểm này, lãnh đạo Thành ủy âm thầm tán thưởng không thôi.
Đồng Hồng Cương là người của An Tại Đào, điểm này ai cũng rõ ràng. Nhưng người của An Tại Đào có năng lực, nếu Đồng Hồng Cương không thể thật sự được các ủy viên thường vụ Thành ủy ủng hộ, công tác của gã cũng rất khó làm. Ít nhất, làm không tốt. Làm tâm phúc của An Tại Đào, loại thái độ này của gã trên ý nghĩa nào mà nói, cũng đại biểu cho thái độ của An Tại Đào. Đồng Hồng Cương tôn trọng đối với các lãnh đạo Thành ủy khác, cũng thể hiện ra Bí thư Thành ủy An Tại Đào tôn trọng các lãnh đạo Thành ủy khác.
Mà điều này, đúng là nhân tố mấu chốt Đồng Hồng Cương vì An Tại Đào liền ưng thuận tăng cường công tác phục vụ đối với lãnh đạo Thành ủy. Đây là một nghệ thuật cực kỳ tinh tế, nói cũng không rõ ràng. Đường nhiên, cũng không cần phải nói rõ ràng, hiểu trong lòng không nói ra mà thôi.
Sau khi Chánh văn phòng Thành ủy Đồng Hồng Cương đến nhận chức, lựa chọn vị trí hai Phó Chánh văn phòng UBND thành phố cũng xếp vào nhật trình nghị sự của Ban Tổ chức cán bộ. Không ít người mộng tưởng hoạt động chung quanh, ý đồ đạt được sự ủng hộ của một vị lãnh đạo, mà phần lớn người lại yên lặng chờ xem tình huống. Đề bạt trong quan trường luôn là trò chơi của một số người, đối với phần lớn người mà nói, ở rất nhiều thời điểm đều là người xem, xem một đám người dã tâm bừng bừng nhảy lên nhảy xuống trên sân khấu.
Không ít cán bộ cấp Phòng thích hợp điều kiện, Tiết Bình chính là người nổi bật trong đó. Nhưng Tiết Bình không có bất luận bối cảnh gì, điều kiện kinh tế khó khăn, bởi vậy người xem trọng cô cũng không nhiều, thậm chí có thể nói là gần như không có. Đề bạt cán bộ cấp Phòng có lẽ còn có thẻ nhìn năng lực, nhưng tới cánh cửa cấp Phó huyện này rồi, thì không chỉ đơn giản là năng lực nữa.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng Ban Thư ký Lưu Đức Khuê và Phó Trưởng Ban Thư ký Thành ủy, Chánh Văn phòng Thành ủy Đồng Hồng Cương cùng nhau chủ trì cuộc họp cán bộ cấp Phòng trở lên của cơ quan Thành ủy, đề tài thảo luận của cuộc họp đúng là ‘Làm thế nào để tiến thêm một bước tăng mạnh ý thức phục vụ, tạo ra cơ quan có tính phục vụ trong tình thế mới’.
Mọi người đang họp, nghe Lưu Đức Khuê đọc báo cáo trống rỗng, đột nhiên thấy Bí thư Thành ủy An Tại Đào đi nhanh mà vào, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, Cục trưởng Cục Giám sát Chu Sổ gắt gao đi theo phía sau.
Đồng hông Cương nhẹ nhàng vỗ vỗ Lưu Đức Khuê, hai người cùng dừng cuộc họp, đứng dậy đi xuống cười đón:
- Bí thư An, sao ngài lại tới đây? Chúng tôi mở cuộc họp nhỏ, bố trí công tác phục vụ cơ quan một chút.
An Tại Đào khẽ mỉm cười:
- Nghe nói các đồng chí đang họp, vừa lúc tôi có một chuyện, liền thuận tiện tới nghe một chút.
- Bí thư An, mời ngài ngồi.
Lưu Đức Khuê để An Tại Đào ngồi lên đài chủ tịch.
Đồng Hồng Cương vội vàng nhấc micro lên cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta nhiệt liệt vỗ tay, hoan nghênh Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố đồng chí An Tại Đào đến cuộc họp của chúng ta, đưa ra chỉ thị quan trọng!
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, An Tại Đào hơi đứng dậy hạ thấp người xuống dưới đài.
- Tốt lắm, cảm ơn mọi người vỗ tay, tôi đột nhiên tới đây, chen ngang cuộc họp của các đồng chí, rất có lỗi, ha ha.
An Tại Đào mỉm cười, dưới đài lại phát ra một trận cười, tiếp theo là một hồi vỗ tay mãnh liệt, chấn động toàn trường.
- Hôm nay tôi đến đây, chủ yếu có một chuyện, nhiều nhất chậm trễ thời gian nửa giờ của mọi người.
An Tại Đào nói xong nhìn lướt xuống dưới đài, Chu Sổ thấy thế vội vàng đứng dậy đi đến, chờ An Tại Đào triệu tập bất cứ lúc nào.
- Hai ngày trước, có đồng chí Văn phòng Thành ủy tới văn phòng của tôi, tặng cho tôi một bao đồ, tự đề cử mình, muốn có chức vị.
An Tại Đào nói tới đây, ánh mắt sáng ngời nhìn dưới đài. Đám cán bộ cấp Phòng cơ quan Thành ủy dưới đài căng thẳng trong lòng, hô hấp trở nên dồn dập: có người tặng lễ Bí thư An bị đá ra ngoài? Chưa nghe nói qua chuyện này? Mà Tiết Bình ngồi phía dưới bỗng nhiên chấn động, tuyệt vọng mà nhìn Bí thư Thành ủy An Tại Đào trên đài cao, vừa thẹn vừa giận gần như muốn ngất.
- Người này chính là Tiết Bình Phòng Nghiên cứu Văn phòng Thành ủy.
An Tại Đào thản nhiên nói. Oanh! Dưới đài bùng nổ.
Nháy mắt, hơm trăm ánh mắt kinh ngạc hoặc trào phúng hoặc vui sướng khi người gặp họa đều đặt lên người Tiết Bình, khuôn mặt bình thản không có gì lạ của Tiết Bình đỏ lên, môi co giật, đầu óc trống rỗng.
An Tại Đào gật đầu với Chu Sổ, Chu Sổ vội vàng lên đài đưa cho An Tại Đào một bao đồ vật. An Tại Đào lại cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, đây là thứ Tiết Bình tặng tôi, ngay từ đầu tôi đế đồng chí Ủy ban Kỷ luật qua lấy, chẳng qua sau đó lại phát hiện, đây là một thứ rất có ý tứ, hiện giờ tôi cho mọi người xem tại hiện trường.
Nói xong, dưới sự giúp đỡ của Chu Sổ, An Tại Đào mở túi giấy dai ra, bày ra từng thứ Tiết Bình đưa cho hắn.
- Bản thảo này, chứng minh đồng chí Tiết Binh công tác chăm chỉ mệt nhọc, giấy chứng nhận này chứng minh năng lực và thành tích công tác của cô, mà biên lai và giấy tờ sao chép này, thì nói rõ từ góc độ một người, gánh nặng gia đình của đồng chí Tiết Bình rất lớn...
An Tại Đào ôn hòa nói, mà người dưới đài cũng tỉnh hồn lại, cảm tình Bí thư Thành ủy này không phải đang thu thập Tiết Bình mà tự mình thiếp vàng lên mặt cô?!
- Tôi xem kỹ mấy thứ này, sau đó lại nhìn tài liệu khác, tôi mới phát hiện, đồng chí Tiết Bình này đúng là không có tiếng tăm gì mà làm rất nhiều công tác. Ví dụ như Chủ biên Văn phòng Thành ủy của những tạp chí tin tức ‘Thông tin Phòng Sơn’, ‘Công tác Phòng Sơn’ này là công tác cụ thể do đồng chí Tiết Bình phụ trách, lại ví dụ như một số tài liệu quan trọng của Thành ủy chúng ta, đều do đồng chí Tiết Bình soạn thảo... Bởi vậy tôi nghĩ rằng, nếu không phải đồng chí Tiết Bình tự đề cử mình, một đồng chí kiên định có năng lực có thành tích như vậy, có thể vì thời gian lâu dài mà mai một đi không?
An Tại Đào đột nhiên phất tay:
- Tôi thấy rất có khả năng!
- Điều này nói rõ cơ chế chọn lựa cán bộ của chúng ta vẫn tồn tại thiếu hụt nhất định. Trước kia, vì bù lại thiết hụt trong cơ chế dùng người này, chúng ta thử thi hành thí điểm chọn lựa cán bộ công bằng, làm thí điểm rất thành công, đã trở thành một bộ phận chế độ, bước tiếp theo chúng ta tiếp tục tăng mạnh công tác tuyển chọn cán bộ. Nhưng đồng thời, tôi nhận thấy chúng ta hẳn là nên thăm dò nhiều hình thức cơ chế chọn lựa cán bộ hơn, tận khả năng mà đề bạt cán bộ thích hợp nhất, toàn diện nhất, đắc lực nhất...
- Loại tự đề cử mình này của đồng chí Tiết Bình, tôi cảm thấy cũng có thể thử một chút. Hễ là cán bộ phù hợp điều kiện đề bạt, nếu cảm thấy mình nên được đề bạt đúng quy cách, hoàn toàn có thể tự đề cử mình. Tôi suy nghĩ một chút, có thể áp dụng hai hình thức như vậy: thứ nhất, do Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, Văn phòng Thành ủy, Cục Giám sát ba bộ phận liên hợp xây dựng một ‘Văn phòng công tác cán bộ tự tiến cử’, sau đó do Văn phòng tập hợp rồi báo cáo với lãnh đạo Thành ủy phân công quản lý, lãnh đạo phân công quản lý lại báo cáo với lãnh đạo củ chốt, sau đó nghiên cứu trên hội nghị thường vụ, đây là thứ nhất.
- Thứ hai, cũng có thể tiến hành tự tiến cử với lãnh đạo Thành ủy. Nói cách khác, lãnh đạo Thành ủy có thể đề cử cán bộ, nhưng năng lực cán bộ đề cử như thế nào, nhân phẩm như thế nào, công trạng thế nào, xứng chức hay không, cần thời gian kiểm nghiệm, cần mọi người giám sát, nếu trong khảo hạch sau đó cán bộ không phù hợp yêu cầu đề bạt, thậm chí xuất hiện vấn đề tham ô nghiêm trọng, chúng ta cần truy cứu trách nhiệm của lãnh đạo đề cử. Đây là thành lập cơ chế hỏi trách nhiệm ‘truy trách nhiệm bên trên một bậc’.
- Mọi người đều biết, cán bộ cá biệt tham ô bị đưa ra ngoài ánh sáng, thường có một thời kỳ quá độ từ gây án tới án phát, quá trình khá dài. Mà đợi đến khi vấn đề bại lộ, bởi vì thời gian qua đi cảnh vật đổi dời, bình thường cơ quan tư pháp kiểm tra kỷ luật sẽ không truy cứu trách nhiệm của lãnh đạo thượng cấp trước kia, khiến cho cơ chế hỏi trách nhiệm của bộ máy chính trị trong sạch hóa chỉ còn hình thức. Nhưng nếu có trủy hỏi trách nhiệm trên một bậc sẽ không giống, đều này sẽ khiến cán bộ lãnh đạo đề cử bất kể thực hiện trách trách hay đề bạt cán bộ, đều sẽ phải phụ trách. Một khi làm không tốt, bị đặt dấu chấm hỏi, vậy thật sự không dễ khai báo.
- Lúc này đây, cá nhân tôi dẫn đầu. Tôi công khai đề cử đồng chí Tiết Bình đảm nhiệm Phó Chánh Văn phòng Thành ủy. Xin đồng chí Văn phòng Thành ủy, đồng chí cơ quan Thành ủy, còn có toàn bộ thị dân tiến hành giám sát. Xin mọi người yên tâm, lần giám sát này chúng ta nhất định sẽ giám sát thực chất, bước tiếp theo Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy và Văn phòng Thành ủy sẽ nghiên cứu biện pháp cụ thể... Nếu đồng chí Tiết Bình không xứng chức, không hợp cách, lãnh đạo đề cử là tôi, người đầu tiên nhận mọi người hỏi nhiệm.
An Tại Đào đột nhiên dùng sức phất tay, mọi người dưới đài vỗ tay nhiệt liệt, mà Tiết Bình thì đứng dậy nhìn An Tại Đào trên đài, nước mắt đầy mặt.
Mà Lưu Đức Khuê thì giật mình mà nhìn An Tại Đào thật lâu, đây rõ ràng chính là mang lồng sắc cho mình. Đề bạt cán bộ vốn chính là lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy ‘tập trung quyền lực’, hắn làm như vậy lập tức sẽ làm ra hai phương thức đề bạt ‘cán bộ tự tiến cử’ và ‘lãnh đạo tiến cử’, đây không phải hạn chế quyền lực của mình sao. Si ngốc hay điên rồi...
Đề bạt cán bộ có thể lựa chọn hai hình thức: tự ứng cử và lãnh đạo đề cử, trong hệ thống tuyển chọn và phân công cán bộ của Thành uỷ và Uỷ ban nhân dân thành phố Phòng Sơn, không thể thiếu một trong hai hình thức này.
An Tại Đào lại tung ra một quả “bom tấn” được giới truyền thông Phòng Sơn nhộn nhịp đưa tin, tuy hai hình thức lựa chọn cán bộ này vẫn còn trong giai đoạn chuẩn bị đưa ra làm thí điểm, nhưng vẫn khiến cho dư luận trong nước hết sức chú ý.
Dư luận có khen có chê, nhưng người khen vẫn chiếm đa số. Rất nhiều người cho rằng, đây là biểu hiện của một Bí thư Thành uỷ có dũng khí thực hiện tự giới hạn quyền lực của mình, bởi vì bất kể công khai tuyển chọn, tự ứng cử hay lãnh đạo đề cử đều liên quan mật thiết với chế độ và cơ chế.
Cũng có người nghi ngờ nói, hành động của An Tại Đào chỉ là vẽ vời, bất kể là công khai tuyển chọn cán bộ hay ứng cử, đề cử này nọ đều là thủ đoạn lấy lòng mọi người, căn bản là không thể trở thành quy chế thực tế và không phù hợp với tình hình chính trị trong nước. Cũng có người chỉ trích kich liệt: “Trong xã hội văn minh dân chủ hôm nay, không ngờ có cán bộ lãnh đạo muốn sử dụng cách quản lý dưới thời phong kiến, thật hoang đường!”
Nhưng đa số nồng nhiệt ủng hộ An Tại Đào, mấy ngày liền, phần đông giới truyền thông đều “phong” cho An Tại Đào danh hiệu đầy hào quang, nào là “Bí thư cải cách”, nào là “Bí thưThành uỷ cấp tiến nhất trong lịch sử” vân vân…
Trong một thời gianngắn, một Bí thư Thành uỷ liên tục xuất hiện trên bài viết của các cơ quan truyền thông lớn, tạo ra sự tranh luận mạnh mẽ về vấn đề cải cách thể chế tuyển chọn cán bộ, điều này là vô cùng hiếm thấy. Hiển nhiên, An Tại Đào lại được các lãnh đạo cao cấp của Trung ương chú ý.
Ngày 2 tháng 4, trong hội nghị nghiên cứu và thảo luận về công tác tổ chức cán bộ, Uỷ viên Trung ương Bộ chính trị, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Mạnh Kế Khôn phát biểu với đề tài “Cơ chế tăng cường và hoàn thiện việc tuyển chọn, phân công cán bộ trong thời kỳ mới”. Mạnh Kế Khôn đã nhắc đến vấn đề “Cải cách cơ chế tuyển chọn cán bộ” của thành phố Phòng Sơn, có sự khẳng định nhất định đối với sự thí điểm cải cách của thành phố Phòng Sơn.
Nagỳ 3 tháng 4, An Tại Đào nhận được lời mời phỏng vấn của đài truyền hình CCTV. Đương nhiên An Tại Đào không từ chối. Tuyên truyền rộng rãi trong dư luận càng củng cố thành quả cải cách của hắn, rốt cuộc càng đẩy mạnh cái cách, từ trước đến nay, hắn luôn coi trọng công tác tuyên truyền.
Ngày 7 tháng 4, chương trình “Tiêu điểm” của CCTV phát tiết mục đặc biệt: “Bí thư tự hạn chế quyền lực”. Tuy An Tại Đào không bảo văn phòng Thành uỷ thông báo để cán bộ thành phố xem tiết mục này, nhưng đa số cán bộ cơ quan đều biết đêm đó đài truyền hình có phóng sự về An Tại Đào, cho nên, sau khi ăn cơm chiều, rất nhiều cán bộ thành phố đều bật ti vi sang kênh truyền hình CCTV.
7 giờ 40 phút tối, trên màn hình ti vi xuất hiện cảnh đường phố thành phố Phòng Sơn, đồng thời lời thuyết minh của người dẫn chương trình vang lên:
- Đây là một thành phố đặc thù phương Bắc, gần đây đã trở nên rất nổi tiếng vì thành phố này có một Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư Thành uỷ sắc sảo và có tư tưởng cách tân, tên của vị lãnh đạo này là An Tại Đào.
Hiện giờ, An Tại Đào là nhân vật nổi bật trong ngoài tỉnh Đông Sơn. Ở trong mắt người hiểu rõ ngọn ngành, vị Bí thư này có tính cách phức tạp, là một người có tinh thần không ngừng cải cách nhưng lại là người thận trọng đắn đo; vốn xuất thân là phóng viên, ngòi bút của ông rất rõ ràng rành mạch, trình độ lý luận rất cao, lại không thích được gọi là học giả; tính tình ông ôn hoà, nhưng không dễ dàng tha thứ sai lầm của cấp dưới, từng mắng người như tát nước vào mặt; ông có chủ kiến, làm việc dứt khoát, nhanh gọn, quyết đoán, không thích lời thừa thãi, chán ghét xã giao, thậm chí hơi cô độc, rất ít khi xuất hiện công khai. Nói một cách đơn giản, ông là người có năng lực cải cách, một Bí thư Thành uỷ luôn không ngừng làm biến đổi quan trường của một thành phố phương bắc.
Ống kính máy quay chuyển cảnh, An Tại Đào xuất hiện, ngồi trên ghế sô-pha, đồng thời lời thuyết minh tiếp tục:
- Nhưng, ông tuyên bố mình không phải là người thuộc phái cấp tiến, những gì ông làm đều phù hợp với quy định, chính sách và yêu cầu của chế độ, đều trải qua những luận cứ đầy đủ và thăm dò thận trọng.
Tuy An Tại Đào không tự cho mình thuộc phái cách tân, nhưng trên thực tế, ông đang mưu cầu thay đổi thành phố này, thậm chí đất nước này, đặc biệt là về quan trường.
Ông đẩy mạnh việc công khai tuyển chọn cán bộ, đẩy mạnh việc ứng cử và đề cử, tăng cường sự giám sát của cộng đồng, thúc đẩy quản lý nhà nước công khai, thực hiện cải cách việc sử dụng xe công…Ông đề xướng đa dạng hoá cán bộ, đa nguyên hoá, cố gắng đề bạt cán bộ thích hợp với công tác… Từ nay về sau, ít nhất về mặt hình thức, muốn trở thành cán bộ ở thành phố này, ngoại trừ phải được Ban tổ chức cán bộ và lãnh đạo Thành uỷ tán thành, còn phải được đồng nghiệp và người dân bình thường bỏ phiếu.
Những việc làm này khơi lên những ý kiến tranh luận sôi nổi. Có người cảm thấy đây là sự khiêu khích đối với quy tắc ngầm trong quan trường, cũng có người nói, hàng loạt cải cách này, thực chất là Bí thư Thành uỷ tự giới hạn quyền lực của mình; có người lại cho rằng như thế mới là dân chủ.
Chương trình “Tiêu Điểm” này, ngoài phỏng vấn An Tại Đào, đài truyền hình còn phỏng vấn một số người dân và cán bộ Phòng Sơn, tóm lại là tuyên truyền chính diện, biểu dương mạnh mẽ cách làm của thành phố. Nhưmg dư luận luôn có tính hai mặt, có một số cơ quan truyền thông nắm lấy cơ hội, tìm cách đầu cơ cho sự nổi tiếng của mình.
Ngày hôm sau, báo chiều Bắc Kinh đưa ra lời bình luận với quan điểm trái ngược “Bí thư Thành uỷ tự giới hạn quyền lực, đáng tin sao?”
“Nỗi lo đầu tiên của người viết là, hàng loạt cải cách của An Tại Đào sẽ chết yểu. Điều này có hai nguyên nhân, một là quy chế do ông đưa ra có thích ứng được với cơ chế, thứ hai, quan trọng hơn, đó là quán tính của quy tắc ngầm rất lớn, nếu người kế nhiệm không ủng hộ quy chế của ông, hoặc là một số người, vì tư lợi, rất dễ dàng phế bỏ quy chế do ông đặt ra, khiến cho quy tắc ngầm lại được hồi sinh mạnh mẽ.
Quy chế mà Bí thư An Tại Đào thực hiện tại Phòng Sơn, rõ ràng là có tinh thần cải cách. Nhưng điều mỉa mai là, quy chế này được tiến hành thông qua địa vị Bí thư Thành uỷ cứng rắn, mạnh mẽ của ông. Nói cách khác, việc đặt ra và thúc đẩy thực hiện quy chế mới vẫn mang sắc thái mệnh lệnh của người cai trị. Cải tạo thể chế quan trường, mà dựa vào đạo đức và sự tự giác cá biệt của lãnh đạo là không đáng tin cậy. Tất nhiên, cán bộ và nhân dân Phòng Sơn may mắn gặp được An Tại Đào, nhưng nếu An Tại Đào không phải là Bí thư tự hạn chế quyền mà ngược lại, là lạm quyền, thì tình hình sẽ thế nào?
Đương nhiên, dù sao cải cách vẫn cần có người đi tiên phong, theo ý nghĩa này mà nói, sự hăng hái cải cách quy chế dùng người đồng thời chủ động tự hạn chế quyền lực của An Tại Đào là dũng cảm đáng khen. Nhưng dù sao điều mọi người muốn nhìn thấy nhất là, đem quyền lực nhốt vào lồng, chứ không phải quyền lực tự nhốt mình vào lồng!”
Khi An Tại Đào thấy bài bình luận này, đã là hai ngày sau. Nếu không phải do thư ký Lý Bình nhắc nhở, thậm chí hắn không chú ý rằng lại có cơ quan truyền thông đăng bài phản bác nhằm vào mình.
Đúng là cưỡng từ đoạt lý, tráo đổi khái niệm! trong hoàn cảnh trước mắt, điều chỉnh, phân phối lại lợi ích thiết thân của nhiều cá nhân, không dựa vào sự mạnh mẽ, cứng rắn của quyền lực thì làm thế nào tiến lên phía trước được? Nếu không thể đẩy mạnh cải cách, chế độ sẽ mãi lạc hậu, dần dà, sẽ càng hình thành cái vòng lẩn quẩn không sao phá bỏ.
An Tại Đào trầm ngâm một lát, thoáng suy nghĩ và sắp xếp ý tưởng, rồi mở máy tính ra, viết một bài bào phản bác, nhan đề “Dựa vào cái gì để nhốt quyền lực vào lồng?”
Trong bài viết này, An Tại Đào hỏi ngược lại: “Dựa vào cái gì để nhốt vào lồng? Đơn giản là dựa vào chế độ. Nhưng quy định và sự thực thi chế độ lại dựa vào con người. Nói một cách đầy đủ, thông qua nỗ lực của con người, đẩy mạnh các loạ cải cách, dần dần hoàn thiện chế độ, mới có thể từng bước hình thành một hệ thống các quy chế vững chắc và có sức mạnh, khiến các quy chế đó được vận hành dưới sự giám sát. Cho nên,quá trình “Đem quyền lực nhốt vào lồng” chính là thúc đẩy tự hạn chế quyền lực và để quyền lực được giám sát bởi cộng đồng, đó là một quá trình hạn chế và giữ cân bằng, tách khỏi quá trình này, “Đem quyền lực nhốt vào lồng” chỉ là câu nói suông! Nói suông hại nước, làm thật thì quốc gia mới giàu mạnh.
Cuối bài viết, lời lẽ An Tại Đào càng sắc bén: “Làm thật sự tốt hơn nhiều so với vạn lời hoa mỹ, chỉ mong tất cả các quan chức, vì dân vì nước, đều làm việc thật sự chứ không nói suông”
Cách hành văn của hắn rất lưu loát, chưa đến một giờ đã viết xong ngàn chữ. Viết xong, An Tại Đào gửi bản thảo qua Internet cho Lưu Ngạn ở Bắc Kinh, dặn cô dùng quan hệ của mình để gửi đăng ở một tờ báo lớn ở Bắc Kinh và đề tên thật.
Sau nhiều năm, An Tại Đào mới viết văn trở lại. Khi Lưu Ngạn đọc bài viết sắc sảo thể hiện tài văn chương hơn người của hắn, không khỏi mỉm cười, quay nhìn Hạ Hiểu Tuyết mang thai đang đi tới đi lui ở phòng khách, kêu lên:
- Hiểu Tuyết, cô mau đến xem, có người viết một bài báo, nhờ tôi đăng lên cho hắn đây này!
Với sự vận động ráo riết của Lưu Ngạn, ngay ngày hôm sau, tờ “Kinh tế nhật báo” đã đăng tải bài viết của An Tại Đào, dưới tên thật của hắn. Ngoài dự liệu của An Tại Đào, tờ “Yên Kinh vãn báo” dường như muốn “đốp chát” với hắn, bài báo của An Tại Đào vừa đăng, báo này lập tức đáp lại bằng bài báo thứ hai, chính diện tranh luận với hắn.
“Cải cách bằng cách ‘tự nhốt quyền lực vào lồng’, khó tránh khỏi sự nghi ngờ về việc có thể phát triển tốt và duy trì được lâu dài. Trong cơ chế vận hành quyền lực một cách lý tưởng, quyền lực của cán bộ lãnh đạo không phải là đất sét mà có thể mặc sức nắn to, vuốt nhỏ, khuếch trương quyền lực cũng tốt, giới hạn quyền lực cũng tốt, đều không nên để chủ thể quyền lực tự can dự vào, mà nên tuân theo trình tự và quy luật tất yếu của cuộc sống…”
An Tại Đào và bình luận viên của “Yên Kinh vãn báo” tranh luận qua lại mấy bài báo liên tiếp, hai người “đánh cờ” bằng cách đối thoại và trao đổi quan điểm khiến cho truyền thông trong ngoài nước hết sức chú ý. Dù sao, chuyện một Bí thư Thành uỷ và một bình luận viên đối thoại bình đẳng, trình bày quan điểm trái ngược thông qua báo chí, ở trong nước vẫn còn hết sức hiếm thấy. Chưa xét đến lập trường và quan điểm, chỉ riêng tâm thái ôn hoà và tài văn chương xuất chúng của An Tại Đào đã khiến đa số độc giả khen ngợi không dứt.
Quan Thanh Quan Thanh - Cách Ngư Quan Thanh