They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Xà Thôn Kình
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 1473
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2979 / 50
Cập nhật: 2015-11-08 03:04:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 618-621: Tin Tức Phiền Toái. (1-4)
ặc dù bản thể Tiểu Báo Tử không có luyện cương, bất quá ngoại đan Bích du kiếm của hắn đã luyện thành Thanh ngọc càn nguyên cương, cho nên đối với luyện cương vẫn có vài phần kinh nghiệm, hơn nữa hiện tại có một tên quái vật chỉ điểm cho hắn, cho nên rất dễ dàng, liền dung hợp nội khí chính mình vào một chỗ với Kỳ lân sát, bắt đầu luyện chế tầng mỏng kia, nhưng lại là cương khí vô cùng diệu dụng.
Cùng lúc dó, dưới sự chỉ điểm của Thanh Linh, trong quá trình luyện chế, hắn dần ngộ được đủ loại diệu dụng của Kỳ lân sát, Kỳ lân sát nồng đậm tuôn ra bên ngoài, giao hòa với nội khí Tiểu Báo Tử, bốc lên, huyễn hóa ra đủ loại dị tượng, giằng co một mực hơn mười ngày.
Hơn mười ngày sau, hai mắt Tiểu Báo Tử vốn khép chặt, nay mãnh liệt mở ra, rốt cục Kỳ lân sát và nội khí đã dung hòa thành một thể, Kỳ lân cương xích kim sắt mới thành, chạy trong thân Tiểu Báo Tử, bỗng nhiên tầm đó, năm ngón tay Tiểu Báo Tử mãnh liệt trương ra, mãnh liệt đưa tay về phía trước.
Một tiếng quái dị nhẹ vang lên, một chỗ dung nham tính cả không gian chung quanh bị một đoàn xích kim sắc chói mắt hạ xuống, liền biến mất vô tung, tức thì lóe lên trong hư không vô tận trước mặt Tiểu Báo Tử.
Đại Tiêu Dung thuật!
Cương khí xích kim sắc xung quanh Tiểu Báo Tử xoáy lên một hồi gió lốc, thời gian trôi qua, dần tan biến lại thành vô hình.
- Hiện tại, chỉ còn lại Kim hi cách diễm kính!
- Vương Xà, ngươi là một tên hỗn đản, chạy đến Hỏa mạch của ta, ta đã không tính rồi, nhưng lại đến tìm ta gây phiền phức, ngươi cái tên này, một điểm đạo nghĩa cũng không giảng sao?
Thanh kiếm sơn, Xích diễm môn!
Xích Diễm môn to như vậy đã bị lực lượng cường đại phá hủy một nửa, phần lớn kiến trúc trở thành phế tích, chỉ có vài tòa kiến trúc chủ vẫn tồn tại.
Liệt Hỏa lão tổ cũng chật vật vô cùng, hỏa hồng sắc trường bào đã bị hư hao một đám, trên mặt còn có dấu vết cháy đen, đầu tóc màu hồng đỏ thẫm dựng đứng lên, phảng phất như bị điện đốt cháy qua.
Trên thực tế, cũng là bị điện đốt cháy.
- Hừ, Địa Tâm hỏa mạch này trời sinh thiên dưỡng, đừng nói lão quái ngươi, ngay cả hoàng đế lão nhân cũng không có quyền nói, từ lúc nào là đã thành tài sản riêng của ngươi rồi, ngươi kiến tạo Xích diễm môn ở nơi này, biến thành tài sản riêng, ngày mai ta kiến tạo một cái ở nơi này, Thanh Kiếm sơn này có phải thuộc về ta hay không? Vương Xà cười lạnh.
- Ta cho ngươi biết Liệt Hỏa lão quái, ngươi nếu không có một lời giải thích rõ ràng với ta, ta sẽ hủy đi Xích Diễm môn, hủy Địa tâm hỏa mạch này.
- Ta đã nói nhiều lần với ngươi rồi, hoặc là tiểu tử kia bỏ chạy, hoặc là bị hãm bên trong Địa tâm hỏa mạch này, ngươi nháo sự ở chỗ này không phải chuyện nhỏ a, ngươi xuống dưới tìm là được, không thể nói trước là đã tìm được rồi!
- Hừ, ngươi chiếm đoạt Địa tâm hỏa mạch này đã nhiều năm như vậy, khẳng định quen thuộc bên trong hơn so với ta, ngươi theo ta xuống dưới chả phải là làm chơi ăn thật sao, nếu trong lòng ngươi không có quỷ, vì cái gì mà không dám đi xuống!
- Ngươi..! Liệt Hỏa lão tổ cố gắng áp chế lửa giận, lông mi màu hồng đỏ thẫm dựng đứng lên.
Đối thoại như vậy đã hơn mười ngày, Liệt Hỏa lão tổ cũng không ngờ sẽ có chuyện như vây.
Nguyên lai hắn còn tưởng rằng chỉ một mình Tiểu Báo Tử trộm nhập hỏa mạch, không thể tưởng được vậy mà không chỉ mình hắn, hơn nữa nhìn tình huống, Chu Báo không phải là chủ mưu chuyện này.
Vương Xà và Tiểu Minh Vương đồng thời xuất hiện trước mặt hắn, hướng hắn đòi người, đây cũng không phải là một sự tình tốt lành gì.
Cho dù hắn vẫn cho rằng đạo lý đứng về phía hắn, bất quá, rất hiển nhiên, cả hai không phải là người hay giảng đạo lý.
Tiểu Minh Vương cũng may, dù sao cũng là người trong giáo, không tốt quá mức, chỉ là đứng ngoài cổ vũ, nhưng Vương Xà này ra tay không chút lưu tình, chẳng những đánh tan tác Xích Diễm Môn do mình tạo dựng lên, ngay cả mười mấy đệ tử đều bị đánh trọng thương, nếu như không phải hắn cố kỵ trong lòng, không thể nói trước đã ra tay giết người.
- Tiểu Minh Vương, ngươi là người trong giáo, vậy mà lại liên hợp với ngoại nhân công kích người trong giáo, ngươi không sợ giáo quy xử phạt sao?
- Ta không có công kích, chỉ là dạo qua một vòng Xích Diễm môn mà thôi! Tiểu Minh Vương nhún nhún vai, đáp.
- Lão Liệt Hỏa, tốt nhất hãy nghe hắn nói, giao tiểu tử kia ra, bằng không hắn sẽ không cam lòng đâu, tuy rằng tiểu tử kia tự cho là thông minh làm nháo lên một hồi, nhưng căn bản cũng không có gì quá đáng cả, mà ta vẫn còn nợ hắn một món nhân tình đấy!
- Ngươi đi mà tím hắn, ta không có giết hắn a! Liệt Hỏa lão tổ ủy khuất, muốn khóc lên rồi.
- Ngươi muốn dùng Địa Tâm Hỏa mạch của ta thì nói một tiếng là được, cần gì phải lén lút như thế!
- Ta cũng không có thời gian nghe các ngươi lải nhải chỗ này! Trên người Vương Xà dâng lên một tầng điện quang màu xanh.
- Liệt hỏa lão quán, hoặc là hiện tại ngươi giao người ra, hoặc là theo chúng ta xuống dưới tìm, ta không muốn mất thời gian ở chỗ này!
- Hừ, Vương Xà, ngươi xem Xích Diễm môn này là hậu viện nhà ngươi sao, muốn làm gì là làm à? Liệt Hỏa lão tổ tức giận quát lên, xích quang chớp động toàn thân.
- Ngươi đã muốn như thế, ta đây cũng không còn cách nào! Đôi mắt Vương Xà nhíu lại, ánh mắt sâm lãnh như độc xà, nhìn chằm chằm gắt gao trên người Liệt Hỏa lão tổ.
Lúc hai bên đang giương cung bạt kiếm, tức thì dị biến phát sinh.
Một đạo quang mang màu vàng sau Thanh Kiếm sơn bỗng nhiên sáng lên, nguyên khí thiên địa chung quanh mãnh liệt khởi động.
Quan trọng nhất là, tuy hiện tại mặt trời vẫn đang tỏa nắng, nhưng nhiệt lượng ánh nắng mặt trời đang nhanh chóng giảm đi, trong khoảnh khắc đó, trong phạm vi mười dặm, phảng phất như ánh nắng mặt trời đã mất đi tất cả nhiệt lượng, biến thành ánh sáng lạnh buốt, cho dù sự tình chỉ xảy ra trong nháy mắt nhưng linh giác ba gã cường giả cửu phẩm lại vô cùng nhạy cảm, thân hình cơ hồ đồng thời lóe lên, thoáng xuất hiện tại chỗ kim sắc quang mang.
Tiểu Báo Tử thoạt nhìn có chút chật vật, toàn thân đều là bụi đất, dưới chân là một động tròn sâu, một mực theo Địa tâm hỏa mạch mà ra, hành hỏa nguyên khí đậm đặc dũng mãnh phun ra, không thể vãn hồi.
Hắn thấy Liệt hỏa lão tổ đầu tiên, Tiểu Báo Tử vô ý thức bày ra tư thế đề phòng, nhưng sau đó hắn thấy Vương Xà và Tiểu Minh Vương, liền buông lỏng nội tâm.
- Ơ, hai vị, đã luyện thành thần công?
Vương Xà ngược lại không có gì, chỉ Tiểu Minh Vương bị lời nói mập mờ của hắn làm đỏ mặt lên.
- Cái tên này, mạng ngươi lớn thật, vậy mà còn chưa chết!
- Ha ha, chỉ là chút địa hỏa mà thôi, còn chưa làm gì được ta! Tiểu Báo Tử cười hắc hắc, nói.
- Hừ, tiểu tử, coi như mạng ngươi lớn! Nhìn thấy Tiểu Báo Tử bình yên vô sự đi ra từ Địa Tâm hỏa mạch, vô luận là Vương Xà hay Liệt Hỏa lão tổ đều thở phào một hơi sâu sắc.
- Tốt rồi, hiện tại người đã ra, các ngươi cũng nên đi đi a!
Hơn mười ngày qua, Liệt Hỏa lão tổ đã bị Vương Xà làm cho tâm lực tiều tụy, cuối cùng cũng đã khá lên, chỉ muốn mấy tên ôn thần này nhanh chóng ly khai là đã tạ ơn trời đất rồi, đâu còn tâm tư dây dưa cùng bọn hắn.
Vương Xà còn muốn náo động một phen, bất quá ánh mắt của Tiểu Minh Vương như muốn nói thôi đi.
Ba người liền cùng nhau ly khai.
- Ta nói này, các ngươi đã quen biết với Liệt hỏa lão tổ, sao còn lén lút vào, gây phiền toái lớn như vậy? Tiểu Báo Tử khó hiểu, hỏi.
- Ta không muốn thiếu hắn một cái nhân tình, hơn nữa, có trời mới biết ngươi có thể phế đi cái Địa Tâm hỏa mạch này hay không, nếu sớm chào hỏi với hắn, vạn nhất ngươi không biết nặng nhẹ phế đi Địa tâm hỏa mạch, không phải là kết oán sao?
- Bây giờ còn không phải vậy sao, hắn đã biết rồi!
- Đúng vậy a, sớm biết như vậy thì không làm nhiều chuyện rồi!
- Kỳ thật ý nghĩ các ngươi cũng không sai lầm, nếu làm việc không đầu đuôi, các ngươi lúc ấy xử lý sạch Xích Lôi, không cho hắn báo tin ra ngoài, không thể nói trước cũng sẽ không có sự tình ngày nay!
- Tuổi ngươi còn nhỏ, ngược lại thủ lạt hung ác vô cùng a, vô luận thế nào, Xích Lôi cũng là tôn giả trong giáo ta, ta xử lý hắn như thế nào, giết hắn?
- Ta không nói giết hắn, chế trụ hắn lại, phóng vào trong Địa tâm hỏa mạch, chờ lúc chúng ta ra sẽ thả hắn ra ở tiểu bắc, không nên mặc kệ hắn trong đó, nếu ta là người xử lý, cũng sẽ không làm như vậy!
- Ngươi tên tiểu tử này, lúc này ngươi nợ chúng ta một nhân tình, không thể làm vẻ mặt ấy với ta a! Tiểu Minh Vương rất bất mãn với thái độ của Tiểu Báo Tử.
- Nhóc con, ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi còn nói như vậy, ta sẽ ném ngươi vào trong hỏa mạch!
- Hắc hắc! Tiểu Báo Tử cười hì hì, sờ sờ đầu, không nói thêm gì nữa.
- Tiểu tử, xem ra lúc này ngươi đã nhận không ít chỗ tốt a! Đúng lúc này, Vương Xà đổi chủ đề.
- Chỗ tốt đích thật không ít, các ngươi cũng đồng dạng như vậy, chỗ tốt cũng không ít a!
- Ha ha! Vương Xà cười khan hai tiếng.
- Biết không, đại hội anh hùng thiên hạ gì đó đã kết thúc, Thuần Dương pháp khí đã có chủ rồi!
- A, vậy sao? Nói đến Thuần Dương Pháp khí, Tiểu Báo Tử liền có hứng thú, lúc ra khỏi Địa tâm hỏa mạch, hắn liền dùng Kim hi cách diễm kính của mình hấp thu đầy đủ bảo diễm lưu cách của mặt trời, diễn biến thuần dương, hiện tại Thuần Dương pháp khí của hắn đã thành.
- Vận khí tốt a, Thuần Dương pháp khí này, không phải của tiểu tử Lý gia kia a? Tiểu Báo Tử nhận ra Lý Tú, quan hệ cũng không tệ lắm nên mới hỏi.
- Không phải hắn, là thế tử Yên Phi Tây Trữ vương! Vương Xà nói ra.
- Cơ Dạ Nguyệt thắng Lý Tú, bất quá, nàng ta lại buông tha ở thời điểm quyết định, không xuất hiện trên chiến trường, cho nên Yên Phi không công mà được kiện Thuần dương pháp khí kia!
- Thuần dương pháp khí a, vậy mà Cơ Dạ Nguyệt lại cam lòng buông tha đơn giản như vậy! Tiểu Báo Tử thở dài.
- Kiện Thuần dương pháp khí kia là Bát Cực Linh Lung tháp, công phòng nhất thể, uy lực vô cùng lớn, chắc chắn không bao lâu sau, Tiểu thế tử Tây trữ vương khẳng định danh chấn thiên hạ!
- Việc tốt a, Đại Tấn sẽ xuất hiện một cường giả thiếu niên!
- Có lẽ, hắn sẽ tạo thành một chút phiền toái đối với ngươi!
- Ta? Không thể nào, hắn là thế tử Tây Trữ vương, có quan hệ gì với ta?
- Mấy chuyện ngươi làm gần đây thật sự quá kiêu ngạo, tuy rằng thanh danh của ngươi như mặt trời giữa trưa, nhưng cũng làm nhiều người bất mãn, hơn nữa lúc này còn liên hệ tới phương diện lợi ích, cho nên có người muốn đối phó với ngươi!
- Đối phó như thế nào?
- Ngươi nói, nếu như thế tử Tây Trữ Vương kia khiêu chiến ngươi, ngươi sẽ làm sao?
- Khiêu chiến ta? Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, khiêu chiến như thế quả là một sự tình ngoài ý muốn, nếu thế tử Tây Trữ Vương thật sự khiêu chiến hắn, thì lảng tránh không phải là chuyện tốt, quy củ giang hồ, sau khi công thành danh toại, ngươi có thể hưởng thụ hết thảy những thành quả của mình, nhưng cũng đồng dạng sẽ gặp phải khiêu chiến, nếu như không ứng chiến thì như là e sợ, tương đương với nhận thua, thanh danh tất nhiên sẽ bị hao tổn, đây cũng là lý do mà Tiểu Báo Tử khiêu chiến với Vương Nguyệt Bạch, Vương Nguyệt Bạch liền đáp ứng không chút nghĩ ngợi, thứ nhất là vì hắn có lòng tin với chính mình, thứ hai là nếu sợ hãi mà không ứng chiến thì sẽ tổn hại đến thanh danh.
Tiểu Báo Tử ngược lại không để ý tới thanh danh của mình, nghĩ nghĩ, cười nói.
- Ta nghĩ hắn sẽ không ngu vậy a, tu vi hắn bất quá chỉ là thất phẩm, chỉ là có một kiện Thuần Dương pháp khí liền một bước lên trời sao?
- Trong mắt người giang hồ, ngươi một bước lên trời trong một trận chiến, cũng là dựa vào một kiện pháp khí, hơn nữa không phải là Thuần dương pháp khí mà chỉ là Thông linh pháp khí bình thường mà thôi! Vương Xà cười nói.
- Ngươi sáng tạo ra một thần thoại, bất quá hiện tại, có người muốn đánh vỡ thần thoại này!
- Tại sao? Hắn là thế tử Tây Trữ vương, ta chỉ là một người trong giang hồ, tám gậy tre cũng không đến bên cạnh, tại sao lại tìm ta gây phiền phức? Tiểu Báo Tử bán tin bán nghi hỏi.
- Bất cứ chuyện gì phát sinh cũng đều có nguyên nhân, như chuyện này, cũng không phải hắn muốn tìm ngươi gây sự, mà là chiều hướng phát triển, hắn không muốn cũng không có cách nào, ngươi cho rằng hắn sẽ cầm tốt Bát Cực Linh Lung tháp sao? Vương Xà nhìn hắn một cái, cười lạnh.
- Tiểu bằng hữu, ta biết rõ bây giờ ngươi suy nghĩ gì, bất quá, đây là giang hồ, ngươi đã hãm sâu vào đó rồi, muốn thoát ra cũng không được, rất nhiều chuyện không phải do ngươi làm chủ!
- Điều này ta minh bạch, tin tức của ngươi có chuẩn xác không?
- Ít nhất là chuẩn xác với ngươi! Vương Xà đáp.
- Đúng rồi, Minh Phi, ngươi cũng nhận được tin tức này chứ?
- Đúng vậy! Tiểu Minh Vương gật gật đầu, liếc nhìn Tiểu Báo Tử, nói:
- Báo Tử, Vương Xà nói không sai, danh tiếng ngươi quá nổi, hiển nhiên sẽ có người muốn gõ ngươi!
- Gõ ta?
Khóe miệng Tiểu Báo Tử hơi nhếch lên.
- Ta thật sự có chút không rõ, sao lại có người cho rằng mình cao cao tại thượng, động một chút liền muốn gõ người khác, gõ cái con mẹ chúng nó a! Trong mắt Tiểu Báo Tử lộ hung quang, hung hăng nói:
- Cứ để bọn chúng tới gõ, xem bọn chúng gõ ta hay ta gõ bọn chúng!
Tiểu Minh Vương và Vương Xà nhìn nhau, cùng cười cười.
Ba người đồng hành được một đoạn đường, lấy được đồ vật mình muốn từ Tiểu Minh Vương, Tiểu Báo Tử liền tách ra khỏi hai người.
Lần du hành đến địa mạch này tuy nguy hiểm, nhưng lại có thu hoạch lớn, cũng là ngoài ý định, không chỉ luyện cương thành công mà còn luyện thành một kiện Thuần Dương pháp khí, mà đã có Thuần Dương pháp khí, coi như đối mặt với cường giả cửu phẩm, Tiểu Báo Tử vẫn có một phần lực lượng.
Ít nhất sẽ không giống với lúc đụng phải Liệt hỏa lão tổ kia, chỉ biết chạy trối sống trối chết.
- Đại nhân, ngài đã trở về rồi, nếu ngài không trở lại, thật sự chúng ta không biết phải làm sao a!
- Không biết làm cái gì? Tiểu Báo Tử nhìn mấy người này như lửa đốt trong lòng, khẽ động trong nội tâm, thầm nghĩ:
- Chết tiệt, không phải Yên Phi nọ đưa chiến thư tới chứ?
- Thuộc hạ bái kiến đại nhân! Sau lưng Giang Hiểu hiện ra một thân ảnh, thấy Tiểu Báo Tử liền quỳ xuống bái kiến.
- Uông Đại Đồng, là ngươi a, đã lâu không gặp, không phải ngươi ở Giang Thành sao, như thế nào lại tới đây?
Người đến đúng là nguyên đội trưởng đội phụ trách hậu cần thủy quân Giang Thành Uông Đại Đồng, bây giờ là cổ đông an xa đường kiêm chưởng quầy.
- Thuộc hạ nghe đại nhân ở chỗ này, đặc biệt đến bái kiến, ngoài ra còn muốn báo cáo một sự tình!
- Sự tình gì?
- Là như thế này, đại nhân, ta đã chuẩn bị xong tất cả hàng hóa, muốn lên đường ngay hôm đó, chỉ là núi cao đường xa, vừa vặn đại nhân ở chỗ này nên muốn hướng đại nhân chỉ điểm!
- A, đều chuẩn bị xong chưa?
Nhóm hàng hóa này chuyên môn cung cấp cho lãnh địa Tiểu Báo Tử, bởi vì lãnh địa của hắn quá kém, đã thiếu người lại không có gì sản xuất, nếu như không chuẩn bị sẵn thì đến mùa đông thì cũng chết mất một nửa số người, đây cũng không phải là sự tình hắn muốn nhìn thấy, cho nên hắn liền phân phó Uông Đại Đồng giúp hắn nhập một lượng lớn hàng hóa, lục tục hướng tới lãnh địa, đây là lượng hàng cuối cùng, hắn đã chiếm được một số lớn tiền tài từ Thanh Phong lâu, tuy hiện tại không xưng là phú khả địch quốc, nhưng tình hình kinh tế, tài phú hiện tại đủ để hắn nuôi sống vài trăm người trên lãnh địa rất nhiều năm.
Bất quá chuyện này cũng không riêng gì đặt mua hàng hóa, ở trong đó còn liên lụy tới vận chuyển, rất nhiều sự tình rườm rà, Tiểu Báo Tử tự nhiên không muốn quản, cho nên giao lại cho Uông Đại Đồng, dù sao hắn vốn cũng quản tài vụ tại thủy quân Giang Thành, hơn nữa lại làm ngay ngắn rõ ràng, có rất nhiều kinh nghiệm.
- Đại nhân, hết thảy đều đã chuẩn bị xong! Uông Đại Đồng gật đầu nói.
- Chuẩn bị xong thì bắt đầu vận chuyển a, ngươi cũng đã nói núi cao đường xa, nếu như không nhanh chóng vận chuyển, nói không chừng mùa đông tới a!
- Thuộc hạ chính là muốn nói sự tình này! Uông Đại Đồng nói.
- Đoạn đường này, không có nửa năm không qua được, coi như một khắc cũng không thể trì hoãn, vội vã chạy đi cũng không có khả năng đến, nhưng nhờ đại nhân suy nghĩ chu toàn, đã cho một nhóm lớn hàng hóa đi qua, bây giờ có thể đã đến!
- Vậy ý của ngươi là? Ánh mắt Tiểu Báo Tử chớp lên, có chút khó hiểu.
- Là như thế này, đại nhân, bởi vì núi cao đường xa, thời tiết càng lúc càng lạnh hơn, gió tuyết phương bắc lại lớn, ta nghĩ có thể đợi đến đầu sau rồi vận chuyển nhóm hàng hóa này sau, nói cách khác, vạn nhất trên đường vận chuyển gặp gió tuyết, không chỉ có thể mất đi hàng hóa mà đoàn người vận chuyển cũng gặp phiền toái!
- Như vậy a! Tiểu Báo Tử nhẹ gật đầu.
- Có lý, mùa đông cũng đã sắp đến, vận chuyển nhiều hàng hóa như vậy, quả thực có chút phiền phức, vậy thì cứ làm như lời ngươi nói, đợi đến đầu xuân lại vận chuyển, còn nữa, về sau, loại chuyện này chính ngươi tự quyết định là được rồi, chỉ cần không chậm trễ việc lớn, đều không có vấn đề gì!
- Đa tạ đại nhân, đại nhân, còn có một việc!
- Việc gì?
- Nhờ phúc đại nhân, uy danh An Xa Đường chúng ta đại chấn, sinh ý rất thuận, đều bù vào được tổn thất trước kia, bọn tặc phỉ từng cướp hàng hóa của chúng ta, không chỉ đem trả lại mà còn đền bù cho chúng ta một số lớn, hiện tại việc buôn bán của chúng ta đã thêm vài tuyến, ngày mai ta chuẩn bị có thể đả thông vài tuyến đường phía nam vào đầu xuân hay không, chỉ là thế lực Bái Hỏa huyền giáo phía nam rất lớn, hơn nữa bọn hắn còn giấu thực lực khổng lồ trong dân gian, các cửa hàng nổi danh phía nam ngàn vạn lần đều có liên hệ với Bái hỏa huyền giáo, không chỉ tuân thủ quy củ triều đình mà còn phải tuân thủ quy củ Bái hỏa huyền giáo bọn chúng, ta lo bọn chúng ma cũ bắt nạt ma mới!
- Vậy ngươi muốn mở rộng sinh ý xuống phía nam?
- Phía nam nhiều núi nhiều sông, kênh rạch giao nhau chằng chịt, là nơi đất lành, buôn bán phát đạt, ba phần tư tài phú Đại Tấn đều tại nơi này, cho nên dù Bái hỏa huyền giáo đại náo, triều đình cũng không dám đập nát phương nam này, nếu như chúng ta có thể đả thông thương đạo phía nam, như vậy sinh ý An Viễn Đường tất nhiên sẽ nâng cao lên một bước, hơn nữa, những đầu thương lộ liên tiếp này kết nối người trong lãnh địa, quán thông Trung Nguyên, tốc hành phía nam, khai phá ra, đối với lãnh địa đại nhân mà nói thì có chỗ tốt rất lớn, cho nên ta đã sai người bên kia tìm quan hệ, đại khái qua một thời gian ngắn sẽ thu được tin tức xác thực! Uông Đại Đồng nói.
- Đối với sự tình sinh ý, ta nghe không hiểu lắm, bất quá lời ngươi nói rất có ý tứ, nếu như ngươi thật sự muốn khai phách thương đạo phương nam, không cần chờ đến đầu xuân năm sau, cũng không cần đi tìm quan hệ, Đại tôn giả tân tấn Tào Tuyết Đường bên ngoài ba đường Bái hỏa huyền giáo là bằng hữu của ta, ngươi trực tiếp tìm hắn là được rồi! Tiểu Báo Tử nói.
- Đại tôn giả tân tấn Tào Tuyết Đường ba đường bên nooài? Uông Đại Đồng run rẩy mãnh liệt một cái, hắn đã nghe nói về Tào Tuyết Đường, vốn chỉ là một Tôn giả bình thường trong giáo, thế lực cũng không bao nhiêu, mặc dù có chút địa vị trong giáo nhưng đã thất thế lâu rồi, nhưng nửa tháng trước lại tấn vị bát phẩm, trở thành Đại tôn giả trong giáo, còn giành được một ít ủng hộ của người trong giáo, một lần đánh bại đối thủ, khống chế ba đường bên ngoài, hiện tại có thể nói là một nhân vật nóng bỏng nhất Bái hỏa huyền giáo, hắn không nghĩ đến một tên gia hỏa như vậy lại quen biết với lão bản của mình.
- Đại nhân, ngài thật sự quen biết Tào Tuyết Đường?
Tiểu Báo Tử cười cười, nói:
- Sinh ý phía nam, ngươi làm việc mà gặp khó khăn, cứ tìm Tào Tuyết Đường, hắn sẽ giúp ngươi!
- Vâng, đại nhân, ta biết rồi! Uông Đại Đồng kích động nói, hắn là người thông minh, tinh thông buôn bán, tự nhiên biết rõ buôn bán như thế nào ở phương nam, nếu như có thể quan hệ với đại nhân vật Bái hỏa huyền giáo, thì quả thực là sự tình mỹ diệu.
- Không nên cao hứng quá sớm, quan hệ thì không có vấn đề, nhưng làm thế nào để phát triển sinh ý thì ta không giúp được ngươi rồi!
- Đại nhân yên tâm, nếu như ta không phát triển được sinh ý, ngài cứ lấy đầu của ta đi!
- Ta lấy đầu của ngươi làm gì a! Tiểu Báo Tử cười nói:
- Cứ yên tâm làm việc, ta sẽ không bạc đãi các ngươi, các ngươi đều có cổ phần tại An Viễn Đường, càng kiếm được nhiều tiền, hoa hồng chia cho các ngươi càng nhiều, có phải hay không?
- Đúng vậy a, đúng vậy a, đại nhân thương yêu cấp dưới, bọn thuộc hạ vô cùng cảm kích! Giang Hiểu, Vương Thành, Chu Sẹo, Uông Đại Đồng bốn người cùng nói một lời.
- Tốt rồi, đừng nói nhiều như vậy, ta nhận được tin tức rằng tên thế tử Tây Trữ Vương gì đó có thể sẽ tìm ta gây phiền phức, các ngươi xem ta nên ứng phó chuyện này như thế nào?
- Thế tử Yên Phi Tây Trữ Vương? Đại nhân nói người thắng đại hội anh hùng thiên hạ, chiếm được Thuần Dương pháp khí? Bốn người đều cả kinh, tuy thực lực bọn hắn bây giờ, đến tột cùng vẫn không minh bạch lực lượng cường giả thất phẩm là cấp độ gì, bất quá bọn hắn cũng đã nghe nói qua về truyền thuyết Thuần dương pháp khí, ngay cả đại nhân bọn hắn năm đó dựa vào một kiện Thanh Linh pháp khí mà thành danh đấy, mà Yên Phi kia lại chiếm được một kiện Thuần Dương pháp khí, so với Thông Linh pháp khí thì cao hơn hai cấp bậc, đó chính là vật mà anh hùng thiên hạ đua nhau chiếm đoạt, tuy rằng tu vi Chu Báo cao thâm, thực lực rất mạnh, nhưng nếu quả thật đối đầu với Thuần dương pháp khí thì phần thắng cũng không lớn.
- Đại nhân, chúng ta đều chứng kiến đại hội anh hùng thiên hạ, thực lực Yên Phi kia chúng ta không nhìn ra, bất quá chúng ta lại chứng kiến được kiện Thuần Dương pháp khí kia đấy, cầm một lúc bảo quang chớp động, sắc thái chiếu người, chúng ta cảm thấy như bị một cỗ lực lượng cường đại ép đến nỗi không thể động đậy, không chỉ chúng ta mà hơn một nghìn người đều bị kiện Thuần dương pháp khí kia chấn trụ, ngoại trừ những cường giả thất phẩm nổi danh khác, những người khác căn bản không thể động đậy, sau khi thể tử Tây Trữ Vương thu lại, áp lực này mới biến mất, đại nhân, không phải ta lắm mồm, nhưng uy thế kiện Thuần Dương pháp khí kia, so với khí thế ngày ấy ngài chống lại Vương Nguyệt Bạch thì mạnh hơn rất nhiều!
- Ta biết rõ, nếu không lợi hại thì làm sao gọi nó là Thuần Dương pháp khí.
Tiểu Báo Tử nói ra.
- Nhưng mà, một kiện Thuần Dương pháp khí ta không sợ, nhưng ta cũng không muốn bị người ta nắm mũi dắt đi. Yên Phi kia ta đã gặp qua, Giang Hiểu, ngươi thấy Yên Phi thế nào?
- Đại nhân, chuyện này quá khó nói, nhưng với đại nhân, ta thấy hắn chơi mấy lần, cảm nhận được khí thế của hắn rất mạnh, hơn nữa bởi vì thực lực cao cường. Cho nên mới có bộ dáng không coi ai ra gì, mắt cũng nằm trên đỉnh đầu, nhưng khi lên đài thì ra tay không chút lưu tình, không cho đối thủ một chút mặt mũi nào, ta xem, hắn là một nhân dễ đối phó.
- Rất dễ đối phó?
Tiểu Báo Tử cười, nói:
- Đúng vậy, nếu như hắn dễ đối phó, ta giao hắn cho ngươi.
- À?
Giang Hiểu há to mồm, vẻ mặt khổ sở, nói:
- Đại nhân a, chuyện này ta làm không được, dù dễ đối phó, nhưng cũng là cường giả như ngài mới đối phó được, tu vi của ta chỉ đạt tới Tam phẩm, chỉ cần hắn dùng một ngón tay cũng có thể giết ta, ta không thể đối phó với hắn a!
- Chẳng phải ngươi mới vừa nói hắn dễ đối phó sao?
- Không phải đại nhân hỏi ta sao? Đối với ngài mà nói, hắn đúng là dễ đối phó, nhưng mà, tiểu hài tử thì bỏ đi, nhưng đối với những người như chúng ta, cho dù hắn là một kẻ đần, có tu vi Thất phẩm, cho dù lạc đà gầy cũng lớn hơn ngựa mà.
- Hừ, như vậy đi, các ngươi tranh thủ thời gian thả tin tức cho ta, nói là thời điểm quyết chiến Vương Nguyệt Bạch, hơi có điều ngộ ra, ngộ ra một ít đạo lý võ công, đang bế quan tu luyện, không tiếp bất cứ khách lạ nào!
- Vâng, đại nhân, không biết lúc này, ngài muốn bế quan trong bao lâu?
- Một năm, lão tử bế quan một năm.
Tiểu Báo Tử nói rất hung ác.
- Một năm, thời gian này có quá dài hay không?
Uông Đại Đồng ở một bên kêu lên, nói:
- Còn thương lộ phía nam...
- Thương lộ phái nam không cần ta ra mặt, ngươi trực tiếp đi tìm Tào Tuyết Đường là được, hiện tại khắp thiên hạ ai cũng biết An Viễn Đường là sản nghiệp của Chu Báo ta, cho dù ngươi không đi tìm hắn, hắn cũng sẽ tìm ngươi.
Tiểu Báo Tử lộ ra thần sắc không kiên nhẫn, khoát khoat tay, nói:
- Tốt rồi, ta phải đi bế quan, đều trở về đi, Giang Hiểu lưu lại một chút!
- Đại nhân, ngài có gì phân phó?
Ba người đều đi, chỉ còn lại một mình, Giang Hiểu có chút kỳ quái nhìn Tiểu Báo Tử.
- Ngươi đi làm giúp ta một việc.
- Việc gì ạ?
Tiểu Báo Tử vẫy tay bảo hắn lại gần, sau đó ôm đầu hắn, Tiểu Báo Tử nói nhỏ vào tai của hắn, lúc này thần sắc của Giang Hiểu rất đặc sắc.
- Chuyện này, không phải đâu, đại nhân, chuyện, chủ ý này quá thất đức.
- Thất đức sao? Ta không biết, ta chỉ phòng ngừa khi có rắc rối xuất hiện, mà nếu chúng đến gây phiền toái cho ta. Như vậy, trước tiên ta phải gây phiền toái cho bọn chúng.
Bàn giao xong, bảo Giang Hiểu rời đi, Tiểu Báo Tử xếp bằng ở trong phòng, ý niệm trong đầu rất hỗn loạn, đem chỗ tốt kiếm được trong hỏa mạch dưới lòng đất ra kiểm kê một lần, dùng để rèn luyện khí huyệt, nội khí vận chuyện cuồn cuộn nhanh chóng, Chân Long Cửu Hình cũng bị hắn luyện ra thì cũng bỏ đi, từ từ quen thuộc, về phần cương khí, Cửu Long Thần Hỏa Cương, không, phải nói là Cửu Long Thần Hỏa Kỳ Lân Cương, vô cùng thần diệu, mà cương khí xích kim sắc này, thi triển ra, giống như một đoàn hỏa diễm sống lại, nhìn thì không có gì dị thường, nhưng lực sát thương rất mạnh, càng làm cho hắn cảm thấy thống khoái là, bởi vì hắn đã mở ra được một Chân Long khiếu huyệt. Nội khí tăng nhiều, cương khí vừa thành, cho nên, sau khi luyện thành Cửu Long Thần Hỏa Cương, nội khí của hắn đã ngưng tụ ra chín đầu Hỏa Long, dung nhập vào trong cương khí, một khi thi triển ra Cửu Long Thần Hỏa Cương, chín đầu Hỏa Long xoay quanh thân, tràng diện vô cùng uy phong, sau khi xuất chín đầu Hỏa Long ra ngoài, chín đầu Hỏa Long này sẽ hội tụ cùng một chỗ, hỏa diễm cuồn cuộn. Liệt hỏa sinh ra, hỏa diễm lạnh thấu xương hình thành phù văn, huyễn hóa thành một cái chụp cực lớn, bắn ra liệt hỏa, Tiểu Báo Tử đã thử qua, cái chụp do chín đầu Hỏa Long ngưng tụ ra, dung kim luyện thạch, uy lực vô cùng.
Thông Thiên Đại Thánh Thông Thiên Đại Thánh - Xà Thôn Kình Thông Thiên Đại Thánh