Số lần đọc/download: 3760 / 64
Cập nhật: 2015-11-10 02:52:06 +0700
Chương 603: Bộ Phận Hiểm Yếu
K
hông gian ở đây không lớn, rất họp cho Tia Chớp phun khói độc.
Khói độc màu đen tán dần ra không trung. Có Vô Ảnh là vũ khí giải độc tốt nhất ở đó nên Trương Dương không hề lo ngại. Truy Phong nhìn thấy làn khói độc màu đen quen thuộc, vẫn hơi chút sợ hãi.
Trước đó nó đã từng chịu thiệt thòi vì chính khói độc này.
Rắc...
Chiếc càng lớn của con cua vung lên không trung, những chiếc càng còn lại cũng bắt đầu động đậy. bò ngang ra.
Tuy nó to xác, nhiều càng nhưng bò không hề chậm. Tuy nhiên lúc bò vẫn không tránh khỏi việc tiếp xúc với khói độc Tia Chớp vừa phun ra.
Không gian này chi rộng bằng một nửa sân bóng rổ. Tia Chóp lại phun khí độc quanh con cua nên nó muốn tránh được thì chi còn cách bò xuống nước.
Xùy...
Miệng con cua bắn ra những bọt nước màu trắng. Mắt nó đỏ rực, vỏ ngoài cứng rắn không chặn được làn khói độc màu đen mà ngay khi tiếp xúc nó nhặn ra sự nguy hiểm của khói độc này.
Khi phát hiện ra thì mọi sự đều đã muộn. Nó đã bị trúng độc.
Chi chi chi...
Phực.
Lại một âm thanh nữa vang lên. Truy Phong nhanh chóng rời khỏi đó. Nó vừa kịp rời khỏi thì chiếc càng cua lớn bồ từ trên xuống.
Cũng may tốc độ của Truy Phong là nhanh nhắt nên trước khi chiếc càng kịp bồ xuống mình, nó đã rời khỏi đó. Tuy vậy bọn Trương Dương vẫn giật nảy mình.
Chiếc càng này nếu đánh trúng thì Truy Phong không chết cũng sẽ thành tàn phế.
Uỵch...
Lại một âm thanh vang lên. Con cua lớn ngã bồ nhào ra mặt đắt. Chỗ mềm nhất trên bụng nó lại dán xuống mặt đắt khiến bọn Trương Dương mắt cơ hội tắn công.
Chiếc càng của nó vẫn tiếp tục động đậy. Đôi mắt đỏ rực của nó nhìn chằm chằm vào bọn Trương Dương. Miệng nó không ngừng phun ra những bọt nước màu máu đỏ. Lằn này. bọt nước không hề có màu trắng, toàn bộ là một màu máu đỏ.
Thấy con cua vẫn còn sống, Trương Dương khá ngạc nhiên.
Những đòn tắn công liên tiếp như thế đến cả bọn họ cũng không chịu nổi vậy mà một con linh thú tứ cắp lại vẫn chưa hề chết.
Cũng cần nhớ rằng lằn tắn công liên tiếp này đều tập trung vào phần yếu nhất của nó. Như thế có nghĩa là tồn thương sẽ rất lớn. Cũng giống như một người đàn ông, nếu liên tiếp bị tắn công vào chỗ hiểm thì kết quà thế nào, ai cũng biết.
Trương Dương vốn nghĩ bụng, lần này nếu con cua không chết thì chí ít nó cũng không còn khả năng tắn công. Ẩy vậy mà nhìn bộ dạng của nó thì rõ ràng nó còn có thể tiếp tục chiến đấu.
Điều này khiến Trương Dương không khỏi lắc đầu. Một linh thú tứ cấp rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều so với những gì hắn tưởng tượng.
Rắc...
Phạch...
Con cua lớn bồng nhiên kẹp chặt cái càng của nó. Một luồng năng lượng lớn khiến cái càng đó đứt ra, rơi trên mặt đất.
Có thể khiến cho chiếc càng của mình đứt ra, điều đó cho thấy sức mạnh của con cua lớn biết chừng nào. Cơn phẫn nộ của nó cũng có thể tường tượng ra được. Sau khi làm xong tất cả, nó cúi đầu xuống, hai càng lại giương ra, cả thân nó bồng lao về phía trước.
Nó chạy về phía trước nhưng không phải chạy ngang. Con cua này có thể chạy thẳng. Trương Dương giật mình thảng thốt, vội vàng kéo Tia Chớp và Vô Ảnh về bên cạnh.
Con cua này có sức bẻ cả chiếc càng của chính mình, hắn không hề dám khinh suất.
Tia Chớp lại kêu lên. Nó nhảy lên liên hồi.
Thế nhưng con cua này cũng không hề đơn giàn. Phát hiện ra mình đã bị trúng độc, nó liền dùng ngay một luồng nội kình cực mạnh đê ép độc. Bọt trắng mà miệng nó phun ra chính là một phần độc tố.
Nhưng dù sao Tia Chớp cũng là một trong số thập đại độc thú nổi tiếng, lại đã ăn gan độc cùa Kim Quan Mãng nên độc tố nó phun ra có sức thâm nhập rất lớn. Con cua chi ép ra được một phần nhỏ độc tố còn phần lớn vẫn nằm trong cơ thể.
Tia Chớp đang nhắc nhờ Trương Dương đối thủ đã nhiễm độc nên phải cẩn thận một chút.
Rắc...
Một âm thanh lớn lại vang lên. Đó là tiếng nổ lớn nhắt từ trước tới giờ. Con cua nhảy mạnh lên. nhằm thẳng vào phía Tia Chớp mà lao tới.
Linh thú vốn rất thông minh. Nó phát hiện ra mình đã sơ suất, đồng thời cũng nhặn ra cơ thể đã nhiệm độc do Tia Chóp phun ra, muốn giải độc trước tiên phải tóm được đối thù.
- Quay về mau!
Trương Dương đã sớm tập trung đề phòng. Con cua lớn vừa nhảy lên, hai tay hắn đã huy động những luồng nội kình lớn, hai tay đẩy ra phía trước, phía sau hai luồng nội kình đó là một lực mạnh khác của Vô Ảnh.
Ba luồng nội kình đều tập trung đánh vào thân con cua. Cái càng lớn của nó chặn được hai luồng, còn một luồng vẫn đánh vào thân nó.
Con cua bị nội kình đánh trúng bồng nghiêng sang một bên.
Truy Phong nhân cơ hội đó, lặp tức nhảy lên. dùng móng sau đạp thật mạnh. Lằn này nó đã đá trúng vào thân con cua khiến nó bị văng đi theo hướng ngược lại.
Uỳnh...
Một cao thủ và hai linh thú kết họp tắn công khiến con cua bị thương nặng sau lần đánh lén này. Nó bay vào vách tường, va vào một khối đá. Mình nó còn có chỗ vỏ bị tróc ra do Truy Phong đá trúng.
Con cua bị trúng độc, rồi lại bị thương nặng.
Vết thương hiện tại của nó không hề nhẹ hơn vết thương do giao đấu với Bạch ngọc xà trước đó. Điều khác biệt ở đây là ban nãy nó có thể công kích được Bạch Ngọc Xà còn bây giờ đối thủ gồm một cao thù và ba linh thú trước mặt nó, nó chưa thể động tới.
Mình bị thương lại thêm việc đối đầu khiến con cua ngày càng hung hãng hơn.
Cạc cạc...
Một chuồi âm thanh chói tai vang lên. Hai chiếc càng thép của con cua không ngừng cào xuống. Miệng nó lại phun ra những bọt nắng có pha cả máu đỏ.
Một chiếc càng của con cua bỗng vươn về phía trước. Một sợi tơ mịn được nhả ra xù giừa càng. Sợi tơ này bay thẳng đến chồ Trương Dương.
Con cua này hiểu rằng, trong những đối thù này, kẻ mạnh nhắt chính là chàng trai trẻ tuổi Trương Dương kia còn ba con linh thú còn lại đều chưa đạt đến tứ cấp. Đánh bại được chàng trai này, nó mới có cơ hội thắng lợi.
Lúc này nó không còn nghĩ đến Bạch Ngọc Xà đang ở dưới nước nữa. Nếu không đánh bại những đối thủ trước mặt thì tính mạng nó sẽ gặp nguy hiểm. Không còn thời gian để nghĩ ngợi nhiều nữa.
Sợi tơ nhỏ này tới một cách rất bí mật, nếu không chú ý sẽ rất khó phát hiện. Cũng may Trương Dương luôn rất cảnh giác. Hắn cảm thấy có gì đó khác lạ liền vội vàng né người. Hắn thấy sợi tơ nhỏ tắn công thẳng vào khu đắt ở phía sau. khiến đá ở đó đều nát nhỏ ra.
Ý thức được vị trí mà sợi tơ nhỏ bay tới, Trương Dương toát cả mồ hồi.
Sợi tơ này rõ ràng là nhằm vào cơ thể hắn mà lao tới. Nếu ban nãy hắn không né người thì nó đã trực tiếp lao vào người hắn rồi.
Nhìn thấy hậu quả sau lằn tắn công của nó, Trương Dương hoàn toàn tin rằng. dù có mạnh hơn nữa hắn cũng không thể chịu được đòn tấn công này.
Uỳnh...
Một âm thanh trong trẻo như xé không trung lại vang lên. Trương Dương không kịp nghĩ ngợi nhiều. Hắn lùi lại phía sau một bước. Hắn không ngờ rằng con cua lớn này còn có hậu chiêu. Điều này cho thấy nó có khả năng công kích từ xa.
Hí hí....
Truy Phong đột nhiên nhảy chồm trên mặt đất, kêu lên một cách đau đớn. Trương Dương kịp tránh sợi tơ nhỏ nhưng Truy Phong thì không. Sợi tơ con cua nhả ra đã cắt vào da nó. Cũng may có tốc độ nhanh lại chạy kịp thời nếu không Truy Phong đã bị thương nặng rồi.
Tuy vậy, chân trước của nó vẫn bị rách một vết, máu tươi chảy ra.
Tra tra tra...
Chi chi chi...
Thấy Truy Phong bị thương. Tia Chóp và Vô Ảnh đều kêu lên. Vô Ảnh nhanh chóng chạy đến cạnh Trương Dương, nhẹ nhàng liếm vết thương của nó.
Vết thương được Vô Ảnh liếm không còn nhỏ máu nữa. Trương Dương cũng đến bên cạnh Truy Phong, lấy từ trong người ra một chiếc lọ, cho Truy Phong uống dược hoàn trong đó.
Rắc...
Lúc bọn họ dồn lại một chố, con cua cũng chớp lấy thời cơ. Chiếc càng của nó vươn ra, sợi tơ bên trong cũng được nhả ra ngay tức khắc.
Lần này Trương Dương chú ý thấy. Sợi tơ này lớn chừng bằng sợi tóc, màu trắng, đầu trước có một viên tròn nhỏ, được nhả ra từ hai càng của con cua.
Không chi Trương Dương phát hiện ra mà Tia Chớp cũng phát hiện ra sợi tơ nhỏ đó.
Vụt...
Sợi tơ nhỏ lao vào giữa mấy người bọn họ. rồi lại tắn công vào tàng đá phía sau. Lúc né sang một bên. người Trương Dương bay nhanh về phía trước, lao thẳng đến phía con cua lớn.
Tia Chóp cũng nhảy lên, miệng phun ra làn khói độc màu đen.
Vô Ảnh cũng phát ra một luồng nội kình lớn. Lằn này luồng nội kình không tấn công trực tiếp con cua mà nhằm thẳng vào sợi tơ nhỏ. Dù không làm đứt được nó thì cũng khiến cho con cua không kịp thu nó về, có thể giúp Trương Dương tranh thù được thời cơ.
Không gian ở đó vốn không lớn. Trương Dương nhảy lên là đã đến bên cạnh con cua. Tay trái của hắn mang một luồng nội kình cực lớn, trực tiếp tắn công lên mình con cua.
Con cua không có cách nào thu kịp sợi tơ đã bị Vô Ảnh đánh bay. Chiếc càng nó lập tức giương lên. Nắm đấm Trương Dương nện thẳng vào cái càng lớn của nó.
Chiếc càng này rất lớn khiến nắm tay của Trương Dương bị đau mà không hề đập nát được.
Trong lúc quyển trái nện xuống thi quyển phải của hắn cũng đã tập trung đủ sức mạnh. Quyền trái hướng từ trên xuống dưới còn quyền phải thì chậm hơn một chút, trực tiếp thúc từ dưới càng lên.
Con cua này rất lớn. Quyền của Trương Dương không chạm được đến da bụng nó nhưng đánh trúng đến võ bên dưới.
Uỵch...
Chiếc càng lớn của nó bị Trương Dương chặn lại. Con cua không ngờ rằng Trương Dương còn có tay sau. Lần này bị đánh trúng trực tiếp, nó ngã ngửa ra phía sau.
Tất cả sức mạnh của một cao thủ tứ cấp dồn lại cho một quyền tấn công, dù con cua có cứng hơn nữa cũng không tránh khỏi bị đánh bay.
Vì lần này hướng lực không aiống nhau, Trương Dương đánh từ dưới lên trên theo hướng nshiêng khiến cả minh con cua bị hất tung, lưng nó đụng vào vách đá, lộ ra da bụng trắng nõn.
Cơ hội đã đến!
Trương Dương hành động như vậy chính là để tạo ra một cơ hội. Quanh minh con cua đều rất cứng. Phần mềm nhất trên cơ thể nó chính là bụng. Nếu không để lộ phần bụng này mà cứ đánh vào phần cứng thì sẽ thiệt.
- Tia Chớp, Vô Ảnh!
Trương Dương hét lớn lên. Lúc hắn hét lên, Tia Chớp đã bay tới. Họ rất ăn ý với nhau, khi Trương Dương ra tay, chúng đã hiểu được ý của hắn.
Vô Ảnh lại nghẹn bụng. Hai tay Trương Dương tập trung hai luồng nội kình cực lớn.
Chi chi...
Tia Chớp nhảy nhanh lên bụngcon cua, cắn một miếng rồi rời ngay. khôns hề dừng lại.
Rầm rầm..
Ngay khi nó vừa đi khói thì ba luồng nội kình cực lớn dồn dập đánh vào phần yếu nhất của con cua, chính là bụng khiến cả minh nó dựns đứns trên vách tướng, lắc lư liên tục.
Truy Phong ngẩn mặt lên tròi, hét to một tiếng rồi lại vọt đến bên cạnh con cua. Chân sau của nó lại văng ra. hung hãn đạp lên phần bụng trắng hếu của con cua.
Truy Phong cũng hiểu rõ, đây là phần yếu nhất trên mình con cua.