Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Chương 559: Đoạt Thiên Tái Sinh Quả. (hạ)
B
ạch Tiểu Lại an ủi nàng nói:
- Hơn nữa, không phải trong nội tâm A Phong không phải không có ngươi, chỉ là hắn không dám đối mặt, không muốn thừa nhận.
Vừa nói, Bạch Tiểu Lại lấy ra một cái hộp ngọc, chậm rãi đặt trước mặt Mạc Lưu Tô, nói:
- Thứ này, là lần này A Phong đi ra ngoài vô tình hái được, hắn không dám giao cho ngươi, cho nên nhờ ta chuyển lại dùm.
Bàn tay Mạc Lưu Tô run rẩy, nhẹ nhàng cầm hộp ngọc trong tay, bàn tay bắt đầu lạnh buốt, nhưng trong lòng cảm thấy rất ấm áp, thấp giọng nói:
- Đa tạ tỷ tỷ.
- Mở ra nhìn xem là cái gì.
Bạch Tiểu Lại đương nhiên biết rõ bên trong có gì, tối hôm qua khi Đường Phong giao cái hộp này đã nói qua. Đồ vật trong chỉ có thể cho Mạc Lưu Tô phục dụng, hiệu quả mới có thể phát huy đến mức lớn nhất, những người khác không được. Hơn nữa Đường Phong cũng dặn dò, thứ này không được lưu lại, tốt nhất khi giao phải cho nàng ăn luôn, hắn còn sợ vị sư tỷ của mình không nỡ ăn, một mực giữ lại, nếu làm vậy thì quá lãng phí.
Mở hộp ngọc, bên trong xuất hiện quả nhỏ giống như trứng chim cút, toàn thân trong suốt như ngọc, trắng như tuyết, trái cây xinh đẹp đến cực điểm, đưa mắt nhìn, thậm chí có thể nhìn thấy chất lỏng dưới da trái cây đang lưu chuyển, hương thơm ngọt ngào.
- Đây là... Đoạt Thiên Tái Sinh Quả?
Mạc Lưu Tô khinh hô thành tiếng, khuôn mặt xinh đẹp biến sắc.
- Muội muội ngươi có thể nhận ra thứ này, kiến thức thật uyên bác.
Trong mắt Bạch Tiểu Lại hiện ra một tia dị sắc, không khỏi tán thưởng một tiếng, bởi vì ngay cả nàng, thân là thiếu thành chủ Bạch Đế thành kiến thức rộng rãi, nhưng nếu không phải Đường Phong nói cho nàng nghe, nàng cũng không biết quả trái cây này là thứ gì.
- Ân, Lưu Tô không thích tu luyện, chỉ có hứng thú với luyện dược, cho nên đọc không ít sách vở về dược liệu, từng nhìn thấy nó trong một quyển sách, bất quá trong sách nói, Đoạt Thiên Tái Sinh Quả sinh trưởng tại địa phương có linh khí cực kỳ nồng đậm, sớm đã tuyệt tích tại hậu thế, không ngờ sư đệ lại tìm được một quả...
Nói xong nói xong sắc mặt lộ ra một tia lo lắng, nói:
- Chỉ sợ hắn đã gặp phải nguy hiểm a? Phàm là chung quanh thiên tài địa bảo, nhất định sẽ có linh thú hung mãnh thủ hộ.
Bạch Tiểu Lại nhẹ nhàng cười nói:
- A Phong nói thứ này là tiện tay hái xuống, không gặp chút nguy hiểm gì.
Đương nhiên Mạc Lưu Tô sẽ không tin tưởng, tuy thực tế chính là như vậy, nhưng trong nội tâm Mạc Lưu Tô, nhất định Đường Phong sợ mình lo lắng, cho nên mới nói như vậy. Nói không chừng... Vì hái trái cây này, Phong sư đệ đã đại chiến với linh thú bảo vệ một trận, không chừng còn bị thương.
Nghĩ tới đây, Mạc Lưu Tô yêu thương không dứt, vội vàng đem Đoạt Thiên Tái Sinh Quả cất vào trong hộp, đưa trở về, nói:
- Tỷ tỷ, trái cây này quá quý trọng, Lưu Tô không thể nhận. Ngươi mang về cho Phong sư đệ đi, nghe đồn Đoạt Thiên Tái Sinh Quả có công dụng xương trắng sinh thịt, người chết sống lại, hắn bôn ba khắp nơi, có thể sẽ gặp nguy hiểm, nếu có trái cây này phòng thân, cho dù bị thương cũng sẽ hồi phục rất nhanh.
Bạch Tiểu Lại lắc đầu nói:
- A Phong quả nhiên quá hiểu ngươi, hắn biết ngươi sẽ cự tuyệt.
Sắc mặt Mạc Lưu Tô đỏ lên, trong lòng mừng rỡ không thôi.
- Bất quá A Phong cũng nói, tuy thứ này quý trọng, nhưng phải cho ngươi phục dụng. Đoạt Thiên Tái Sinh Quả xác thực có công dụng chữa thương, còn có thể gia tăng tuổi thọ, nhưng dùng nó để chữa thương, chính là đại tài tiểu dụng. Người đã nhận biết Đoạt Thiên Tái Sinh Quả, khẳng định biết rõ nó ẩn chứa sinh cơ khổng lồ, có thể rèn luyện cương tâm Thực Vật hệ, có thể đề thăng cương tâm của ngươi. Ngày sau ngươi luyện dược, bất kể là xác suất thành công hai công hiệu của đan dược, sẽ tăng lên một cấp độ. A Phong cho ngươi thứ này, là trông cậy vào tài luyện dược của ngươi ngày sau sẽ giúp đỡ hắn.
Mạc Lưu Tô cắn môi nói:
- Nếu sư đệ nguyện ý, tùy thời đều có thể đến tìm Lưu Tô luyện dược.
- Cho nên, nhận lấy đi, nếu ngươi không thu, A Phong sẽ trách ta làm việc thất trách a.
Mạc Lưu Tô do dự một lát, lúc này mới cầm lấy hộp ngọc, nắm chặt vào trong tay.
Đây là đồ vật đầu tiên mà hắn tặng cho mình!
- Ngươi ngàn vạn lần đừng giữ lại, A Phong phải bắt ngươi phục dụng ngay tại chỗ, bởi vì mấy ngày nữa hắn sẽ tìm ngươi để luyện dược, lần này hắn mang trở về dược liệu trân quý vô cùng a.
Bạch Tiểu Lại đem lời tối qua của Đường Phong thuật lại.
- Ân.
Mạc Lưu Tô gật đầu nói:
- Sau khi trở về, Lưu Tô sẽ bẩm báo sư phó, khi đó sẽ bế quan phục dụng.
- Như vậy là tốt nhất.
Chính sự đã nói xong, Bạch Tiểu Lại cùng Mạc Lưu Tô tiếp tục trò chuyện. Tính cách nhị nữ ôn nhu, lại nói chuyện về chủ đề là Đường Phong, cho nên khi trò chuyện tiếng cười không dứt, Mạc Lưu Tô hỏi thăm rất nhiều về chuyến đi ra ngoài lần này cua Đường Phong, Bạch Tiểu Lại cũng nói lại rất chi tiết.
Khi hai người trò chuyện về thời điểm trên Nguyệt Hiên Thai hai năm trước, ai cũng cảm thấy xấu hổ, bởi vì lúc ấy Mạc Lưu Tô công bố mình là lão bà của Đường Phong, mà Bạch Tiểu Lại lại nói mình là vợ cả của Đường Phong.
Tại lúc ấy, đây là lí do giải vây mà thôi, nhưng không nghĩ tới, hai năm sau việc này sắp thành sự thật.
Nói chuyện một lúc lâu, Mạc Lưu Tô liền cáo từ, Đoạt Thiên Tái Sinh Quả là đồ mà Đường Phong tặng nàng, hơn nữa linh quả này khó có được, trân quý phi thường, tuy bản thân nàng không nỡ phục dụng, nhưng nàng biết nàng phải mau chóng phục dụng, hóa giải dược hiệu, lợi dụng sinh cơ khổng lồ trong linh quả rèn luyện cương tâm, làm cho cương tâm của bản thân tăng trưởng, lúc này mới có thể đạt được hiệu quả và lợi ích lớn nhất.
Sư đệ muốn nàng luyện dược cho hắn, nàng có thể tiếp tục trì hoãn sao?
Mạc Lưu Tô đi rồi, Bạch Tiểu Lại cũng lộ ra chút mệt nhọc, nàng không phải là người thích suy đoán tâm tư, phỏng đoán tâm cơ người khác, hiện tại ở cùng Đường Phong, hơn nữa nam nhân của mình sẽ không chỉ có một nữ nhân, nàng phải cân đối quan hệ giữa chúng nữ với nhau, chuyện này không thể nghi ngờ là khảo nghiệm năng lực của nàng.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đang nghỉ ngơi, duy chỉ có cung chủ đại nhân có chuyện trong lòng, trằn trọc, trắng đêm khó ngủ, nghĩ đến chuyện ngượng ngùng, nằm trên giường nhăn nhó bất an, toàn thân nóng bừng.
Ngày thứ hai, Đường Phong dậy sớm, dùng thân phận thái thượng trưởng lão Thiên Tú tông, triệu tập tông chủ cùng với tứ đại trưởng lão đến nghị sự đường.
Lần trước sau sự kiện Cự Kiếm Môn, Thiên Tú tông vì cảm tạ Đường Phong cùng Thang Phi Tiếu hỗ trợ, cố ý chế tạo khối lệnh bài màu vàng giao cho hắn, cũng cho hai người này có thân phận thái thượng trưởng lão, hai người không cần làm chuyện gì Thiên Tú, nhưng quyền lực lại tương đương với các trưởng lão khác, thậm chí cao hơn các trưởng lão khác một bậc, chỉ dưới mỗi tông chủ, đây là vinh dự mà Thiên Tú ban cho Đường Phong cùng Thang Phi Tiếu. Chỉ có điều Đường Phong hay Thang Phi Tiếu, vẫn chưa bao giờ dùng qua lệnh bài thái thượng trưởng lão này lần nào.