Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Anh từng là hơi thở của em
A
nh từng là hơi thở của em, là mục tiêu của cuộc đời em, là tất cả đối với em và giờ này, tình cảm của em dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn đó, nhưng nó đang được em chôn sâu trong lòng. (Nguyen Ngoc Son)
From: nguyen ngoc son
Sent: Sunday, September 27, 2009 1:17 AM
Anh à, thế là đã 2 tháng rồi kể từ ngày anh quyết định rời xa em rồi đấy, nhanh anh nhỉ. Thời gian xa em anh vẫn sống tốt chứ ạ? Xa em, không ai nhắc nhở, chắc anh vẫn lại như ngày trước, thức khuya, uống rượu và còn cả hút thuốc khi làm việc phải không anh? Anh từng là hơi thở của em, là mục tiêu của cuộc đời em, là tất cả đối với em và giờ này, tình cảm của em dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn đó, nhưng nó đang được em chôn sâu trong lòng.
Em không biết có phải mình đang ngộ nhận hay đó lại là những điều em né tránh không thể chấp nhận. Mỗi lần muốn buông tay thì quá khứ lại khơi lại những tình cảm, những hạnh phúc một thời ta đã có, những gì ta đang sống là hiện tại nhưng liệu có giữ được quá khứ không, “tình yêu không vĩnh cửu chỉ có những khoảng khắc vĩnh cửu của tình yêu".
Hiện tại anh muốn buông em khỏi vòng tay anh thì làm sao em có thể tạo lại cho anh những khoảng khắc đáng nhớ như ngày xưa anh mong muốn được. Em là một người sống thực tại, em chỉ có thể dành cho người mình yêu bằng tất cả chân tình của mối tình đầu trong em, trong khi anh lại là người lãng mạn, đa tình và từng trải, tình yêu trong anh lúc nào cũng luôn trừu tượng và hướng đến một tình yêu vĩ đại mà em không bao giờ hiểu nổi.
Anh, em thấy nhiều lúc rất hiểu anh nhưng nhiều lúc em lại thấy mình không hiểu gì về anh cả. Lạ thật anh nhỉ? Ngày xưa mình còn hứa với nhau những gì anh nhớ không, chắc là anh đã quên rồi. Em mơ mộng bao nhiêu về mối tình của mình thì cũng là bấy nhiêu lần em thất vọng vì những quyết định của anh. Tại sao anh lại cứ ra đi như vậy? Tại sao sau bao khó khăn và thử thách, anh cũng chẳng thể đến bên em, chẳng cho em có được một cuộc sống như anh đã hứa? Chẳng cho em có được niềm hạnh phúc trọn vẹn như ngày nào hai đứa đã từng mơ ước!
Anh còn nhớ, có một lần, trong vòng tay của anh, em đã hỏi: "Anh sẽ lấy em làm vợ chứ?". Anh nhìn sâu vào mắt em, hiền từ trả lời: "Anh nghĩ đây là một quyết định đúng đắn của mình, anh sẽ cố gắng để em không bao giờ phải buồn hay khóc vì anh nữa!". Anh đâu biết giây phút ấy em hạnh phúc và sung sướng như thế nào? Anh đâu hiểu nỗi niềm của người con gái trong em khi muốn tìm cho mình một bến đỗ bình yên? Và, anh cũng đâu biết, em luôn ấp ủ và mơ mộng đến một ngày nào đó, được sánh vai hạnh phúc bên anh trong ngày lễ trọng đại của hai đứa mình. Ngày ấy, anh sẽ cưới em làm vợ...!
Anh có biết không, với em hạnh phúc là những dòng tin nhắn bất chợt từ số máy của anh khi em đang trong giờ học hay là khi anh đang làm việc. Em biết trong trái tim một người đã có chỗ dành riêng cho mình. Với em hạnh phúc là những lúc anh vui buồn anh đều nhắn tin hay gọi điện thoại chia sẻ với em. Em hạnh phúc vì biết mình cũng có một vị trí quan trọng trong lòng một người con trai mà mình có tình cảm. Với em hạnh phúc là khi em bị ốm anh lại gọi điện và nhắn tin nhắc nhở em ăn rồi uống thuốc cho nhanh khỏi. Em cảm nhận được tình yêu và sự ấm áp ở nơi xa đó của anh.
Trong mắt anh có nhiều lúc chắc em là con bé ngốc và khờ lắm nhỉ. Có chuyện gì em cũng bô bô kể cho anh nghe, nhiều lúc nghĩ lại thấy mình đúng là “ngốc” thật. Nhưng mà em lại thấy rất vui khi được anh gọi là ngốc đấy anh ạ. Đến bây giờ em vẫn giữ 2 tiếng “Ngốc yêu” anh ạ, nhưng chỉ cho riêng em thôi vì bây giờ em đâu còn là ngốc yêu của anh nữa. Đã bao lần thao thức giữa đêm khuya em luôn tự hỏi em yêu anh bằng hiện tại hay quá khứ? Một câu hỏi luôn nằm trong suy nghĩ nhưng không bao giờ em có thể trả lời được: “Vì sao em lại yêu anh nhiều đến thế?”.
Cuộc sống bon chen tính toán hằng ngày đã lấy đi tất cả những suy nghĩ, những tình cảm, những ngọt ngào hạnh phúc mà trước đây anh đã dành cho em. Không còn những dòng tin nhắn, những lời quan tâm chia sẻ và cả những cuộc điện thoại hằng tiếng đồng hồ anh gọi cho em... Tất cả điều đó cũng đủ để chứng minh đã có lúc trong lòng anh có em. Sẽ mãi là hạnh phúc cho tới một ngày em bỗng dưng trở thành một con người xa lạ với em rất nhiều, đôi khi nhìn lại em tưởng hai chúng mình đã đi trên hai con đường song song ở nơi đó đã không còn hình bóng nhau nữa.
Em khóc. Em là đứa con gái đa sầu, đa cảm, trẻ con, mít ướt và không hay chắc chắn với mình. Còn anh lại là người đàn ông từng trải, chúng mình dường như thuộc về 2 thế giới khác nhau. Nhưng em sẽ không nản đâu, không bỏ cuộc đâu. Anh biết không, anh đã mang tới cho em những điều thật tuyệt vời trong cuộc sống, làm cho cuộc sống của em trở nên có ý nghĩa hơn. Em muốn được ở bên anh cho đến khi nào có thể, dù em biết, chính những điều này sẽ làm cho cuộc sống của em trở nên nhiều nước mắt hơn.
Em sẽ chỉ ở bên cạnh cuộc đời anh như một cái bóng mờ, sẽ không bao giờ chen vào con đường của anh cả, sẽ đi thật gần để khi nào anh cần..., sẽ luôn biết có thể tìm thấy em ở đâu. Em không muốn lấy đi của anh bất cứ điều gì cả, thực sự em không muốn. Anh là người mà em mong muốn có được. Nhưng nếu anh không thuộc về em thì em sẽ không cố giành lấy cho riêng mình vì điều đó không có ý nghĩa gì đâu.
Em biết rằng, bên cạnh em, anh còn có một khoảng trời riêng với người con gái khác (đó là người yêu cũ của anh). Đã bao lần em ghen tuông với quá khứ của anh, đã bao lần em dằn vặt bản thân vì sự ích kỷ, nhỏ nhen của chính bản thân mình, đã bao lần em tin rằng, trái tim anh đã thuộc về em, mãi mãi là của riêng em...! Nhưng, cuộc đời, có ai hiểu được chữ ngờ, phải không anh? Huống gì, tình yêu của chúng mình cũng mong manh như chiếc lá thu cuối mùa, lặng lẽ, mỏng manh và yếu ớt đến vô cùng...!
Ngày chia tay, em nghẹn ngào trong nước mắt khi biết rằng anh mãi mãi không phải là của em, trái tim anh cũng không bao giờ thuộc về em, ánh mắt, nụ cười, sự yêu thương, trìu mến... tất cả đều từ giã em. Em đã suy nghĩ rất nhiều, rồi bây giờ em đã tự trả lời cho bản thân mình rằng anh không yêu em hoặc tình yêu đó không đủ lớn để anh can đảm nắm tay em qua thử thách, qua phép thử này.
Em biết được rằng, anh không can đảm và bản lĩnh giống như em, mặc dù em chỉ là đứa con gái. Em không trách anh đâu vì không có ai sai và ai đúng trong tình yêu. Và, em biết rằng, chia tay anh, em lại đi con đường của em, con đường dẫn đến nhiều lợi thế cho cuộc sống và tương lai của em, mặc dù em đã rẽ ngang nó, nhưng anh lại đẩy em quay về. Thế là em đã hiểu, tình yêu, hạnh phúc cũng giống như những quân bài trong trò chơi sấp ngửa, mong manh lắm! Và, em cũng không bao giờ là người may mắn để có được niềm hạnh phúc trọn vẹn đó...!
Anh luôn xin lỗi em vì đã khiến em buồn thật nhiều, có gì mà phải xin lỗi hả anh. Em không sợ buồn, không sợ khổ, chỉ sợ sau này... em sẽ không còn biết buồn, biết khổ vì anh nữa. Điều đó mới thực sự đáng sợ anh ạ. Với em, chỉ cần anh luôn mạnh khỏe, luôn may mắn và thành công. Em sẽ chịu đựng được tất cả. Em muốn được trông thấy người em yêu sống thật hạnh phúc, luôn nở nụ cười trên môi.
Anh hãy luôn làm thế anh nhé bởi vì trong tâm trí em anh luôn hiện lên với hình ảnh ấy. "Hạnh phúc là khi có một việc gì đó để làm. Là khi có ai đó để yêu. Là khi có điều gì đó để mong đợi”. Giờ đây khi không có anh bên cạnh em vẫn phải bắt đầu đoạn đường mà mình đã chọn, em không thể dừng lại vì cuộc sống em đang có không phải chỉ sống cho em, xung quanh em còn bạn bè và những người thương yêu em nữa.
Chỉ là không còn đó một người bạn bên cạnh mỗi khi em buồn, sẽ không còn những giây phút êm đềm được đến những nơi em và anh từng đến. Tất cả chỉ là những kỷ niệm được em cất giữ vào một góc bí mật trong trái tim để rồi luôn nhớ về anh từng ngày. Em vẫn cố vun vén gìn giữ hạnh phúc của hiện tại bởi vì em biết vĩnh viễn không bao giờ có lại anh cùng những gì êm đềm mình từng có những ngày trước.
Dẫu hạnh phúc bây giờ có vỡ tan thì em vẫn sẽ không có anh trở lại, em không muốn khi đó cuộc đời chính mình rơi vào bi kịch và khổ đau mất mát lần nữa… Khi ta hiểu ra giá trị một điều gì mình trân trọng thì đã mất nó suốt đời! Nếu bây giờ được lựa chọn một lần nữa thì chắc có lẽ vẫn yêu anh như ngày xưa, nếu bây giờ được chọn lựa điều em ước mơ thì em tin em vẫn mơ như em từng mơ, vẫn mơ rằng trọn đời này anh trao đến ai tình yêu trong em sẽ mãi không bao giờ phai...”.
Em tin rằng, khi người ta yêu nhau, người ta sẽ luôn biết tìm về với nhau. Em sẽ về khi anh thấy nhớ em. Chỉ mong sao tình yêu của em đủ lớn cho tới lúc gặp được anh, trong vô vàn những người thương anh em luôn tự hỏi liệu anh có còn đủ vững để dành cho em một ngăn nhỏ trong trái tim của mình không?
Chúc anh có được mọi điều như anh mong đợi!