Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Xà Thôn Kình
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 1473
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2979 / 50
Cập nhật: 2015-11-08 03:04:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 594-597: Đi Đến Hỏa Mạch. (1-4)
au đó, một lần hắn chính thức danh chấn thiên hạ chính là dùng tu vị Tứ phẩm cưỡng ép đuổi giết thất phẩm cường giả của Mạnh gia, khiến người khác cảm thấy líu lưỡi, nhưng nếu so với mấy chiến tích sau này của hắn thì việc đuổi giết Long Đường Tật dần cảm thấy không đủ dùng nữa rồi, qua mấy trận chiến, hắn trở thành thiếu niên cường giả đệ nhất trong võ lâm, thậm chí được phong làm đệ nhất cường giả trong một đời tuổi trẻ trong võ lâm, mà xét theo tác phong làm việc của hắn từ lúc hắn xuất đạo đến nay, tất cả mọi người đều nhận được một kết luận hết sức rõ ràng, đây chính là một tên thất phu, một thứ đầu nhi, nhưng tên thất phu này lại có được tiềm lực tuyệt vời, còn có bối cảnh khiến người khác kiêng kị nữa, đối với người bình thường trong võ lâm mà nói, sau lưng tên này chính là Thiên Long Đạo cửu phẩm tòa Vương Xà, nhưng đối với Thiên Long Đạo mà nói, sau lưng Chu Báo lại là một cổ thế lực thần bí mà cường đại khác.
Một cổ lực lượng cường đại mà người bình thường trong võ lâm căn bản không có tư cách biết đến.
Chính vì nguyên nhân như vậy cho nên Tiểu Báo Tử mới hung hăng cho Vương gia một cái tát, dùng hành động thực tế để chứng minh hắn là một tên mãng phu. Hắn phát hiện ra, cuộc sống của mình, tựa hồ, tựa hồ đã bắt đầu thú vị hơn hơn.
- Môn phái võ lâm cũng tốt, ngàn năm môn phiệt cũng thế, kỳ thật đều không khác gì côn đồ đầu đường xó chợ cả, bất cứ chuyện gì tới cuối cùng kì thật đều là ai chém ai ác hơn thôi!
Một năm này, cũng giống như những năm qua, giang hồ hỗn loạn, so với một hồi chiến sự chấn động thiên hạ vào Tĩnh Nguyên nguyên niên kia, năm thứ hai này lại vì chiến sự ở Bắc Nguyên kết thúc mà xuất hiện một vài sự kiện lớn.
Nổi danh nhất đương nhiên là thiên hạ anh hùng đại hội rồi, trong đại hội này, kế sau Vân Châu Chu Báo, lại có ba gã thiếu niên cường giả ngang trời xuất thế. Bình Châu Lý Tú, Cơ Dạ Nguyệt, Yên Phi trong thiên hạ anh hùng đại hội đều thể hiện ra thực lực đã ngoài thất phẩm. Bình Châu Lý Tú là trưởng tử của Bình Châu Lý thị, thiếu niên thiên tài, Cơ Dạ Nguyệt xuất thân thần bí, nghe nói gia nhập vào một môn phái thần bí, môn phái này người bình thường trong võ lâm không biết đến, bất quá lại rất quen thuộc với ba đại môn phái lớn nhất thiên hạ hiện nay là Thiên Long Đạo, Minh Nghĩa Kinh Viện và Bái Hỏa Huyền Giáo, lại có liên hệ với một ít thế gia ngàn năm. Nói như vậy, là vì đệ tử những môn phái thế gia này trước khi tới tham gia thiên hạ anh hùng đại hội đều nhận được chỉ thị, không nên dễ dàng trêu chọc Cơ Dạ Nguyệt, cho nên, Cơ Dạ Nguyệt này tuy rằng lai lịch thần bí, nhưng dựa vào một thân tu vi tuyệt cao, ở thiên hạ anh hùng đại hội đại sát tứ phương, cũng không gặp phải phiền toái gì cả, về phần Yên Phi thì lại càng khiến người khác giật mình hơn, mãi cho đến ba ngày cuối cùng của thiên hạ anh hùng đại hội hắn mới bộc lộ ra thực lực và chiến lực cường giả thất phẩm, quét ngang tất cả đối thủ, mà sau khi mọi người biết được thân phận thật sự của hắn thì lại càng nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.
Tây Trữ Vương thế tử tiểu hoàng thúc!
Yên Phi này tuy còn trẻ tuổi, chẳng qua chỉ mới mười tám thôi, nhưng bối phận của hắn lại cực cao, chính là hoàng thúc của đương kim thiên tử Yến Vân Thiên, nhi tử của Tây Trữ Vương Yến Tử Đan.
Trên đời này người nhiều lão bà nhất chính là hoàng đế, mà hoàng đế trên thế giới này vừa lớn lên đã tu luyện võ nghệ, thân thể vô cùng khỏe mạnh, từ mười lăm tuổi bắt đầu sinh dưỡng, có thể một mực sinh dưỡng đến bảy mươi lăm tuổi, cho nên, niên kỉ bối tử tôn của bọn hắn cách nhau rất lớn, con lớn nhất đều đã có cháu trai, thậm chí được bồng tôn tử rồi. Tình huống tiểu nhi tử vừa ra đời cũng không hiếm, cho nên, hoàng tộc có rất nhiều người, bối phận cũng tương đối loạn, thế nên, Yên Phi tuy rằng mười tám tuổi, nhưng bối phận đã là hoàng thúc cũng không có gì hiếm thấy cả.
Kỳ lạ chính là thực lực vốn có của hắn!
Thất phẩm cường giả, thất phẩm cường giả mười tám tuổi, trong thiên hạ anh hùng đại hội đại sát tứ phương, tiến nhập bán kết, dùng của cải và thực lực của hoàng tộc bồi dưỡng được một thiếu niên cường giả cũng không phải là chuyện gì kì lạ cả, nhưng thiếu niên cường giả này lại không xuất hiện trong cung, mà là xuất hiện ở Phiên Vương biệt phủ, đó mới là chuyện khiến bọn hắn bất ngờ.
Thiên hạ hôm nay, hoàng đế có không ít nhi tử nhưng cho dù tu vị cao nhất chẳng qua chỉ mới là tứ phẩm thôi, không so được với thúc gia gia Tây Trữ Vương thế tử này của bọn hắn.
Như vậy, thúc gia gia này tương lai sẽ trở thành một đối thủ lớn trong việc tranh quyền đoạt vị, đây là một chuyện tương đối nhạy cảm.
Đương nhiên, đây đều là chuyện sau này, cũng là chuyện mà các đại nhân vật kia phải đau đầu, đối với tiểu nhân vật trong chốn võ lâm như bọn họ mà nói, hiện giờ đáng quan tâm nhất vẫn là kết quả của thiên hạ anh hùng đại hội, ba gã thiếu niên cường giả đều tiến nhập bán kết, một người khác trong bán kết cũng là nhân vật cấp trưởng lão trong ngàn năm thế gia, bất quá, trước mặt biểu hiện cường thế của ba gã thiếu niên cường giả này, cũng không có ai cho rằng hắn là người thắng cuối cùng cả.
Thiên hạ anh hùng đại hội náo nhiệt nhất thời, bất quá giờ người khác thảo luận nhiều nhất chính là hai chuyện, đều có quan hệ với Phụng châu Vương thị, chuyện thứ nhất chính là Vân Châu Chu Báo đánh trọng thương Đại trưởng lão Vương Nguyệt Bạch của Vương gia, đánh bay thần binh trấn tộc Phi La Tử Văn Đao của Vương thị. Có lời đồn là Vương gia cũng không tìm được Phi La Tử Văn Đao, đương nhiên, đây chỉ là đồn đãi thôi. Việc thứ hai chính là gia chủ Lạc Hải Vân của Lạc thị gia tộc bị diệt tộc thần bí tái xuất giang hồ, bí mật Lạc gia bị diệt tộc cũng đã được gở bỏ, chính là do Vương thị động tay, cho nên. Lạc Hải Sơn đối với Phụng châu Vương triển khai trả thù điên cuồng, khiến Vương thị đau đầu không dứt.
Lạc Hải Vân chính là thất phẩm cường giả, đã mất đi hết thảy, cũng dứt bỏ rồi hết thảy, sau khi tái xuất giang hồ, tất cả những việc hắn làm đều là tận lực lượng gây đả kích lớn nhất cho Vương thị, cho nên ra tay âm tàn vô cùng, độc ác vô cùng, cũng không có ngạnh chiến với cường giả của Vương gia, mà là ra tay từ tổ chức bên ngoài của Vương gia. Cái gì tứ hải thương hội ah, Du Long tiêu cục ah, giết đều là nhưng nhân tài tinh anh của những tổ chức bên ngoài này, những người này có lẽ trong phương diện khác có được thiên phú hơn người, nhưng thân thủ đều không cao minh. Nói ví dụ như chưởng quầy của Tứ hải thương hội Vương Đại Thông, đây chính là một thương nhân vô cùng khôn khéo, vài chục năm nay, đã vì Vương gia mang về tài phú cực lớn, là đối tượng bảo hộ trọng điểm của Vương gia, người như vậy, liền bị Lạc Hải Vân một đao giết.
Ví dụ tương tự vẫn còn rất nhiều.
Lúc bình thường thì các loại nhân tài này đều được Vương gia bảo vệ cực kì nghiêm mật, thường nhân đừng nói là giết bọn hắn, cho dù là tới gần bọn hắn cũng rất khó. Nhưng tiếc thay, Lạc Hải Vân lại là thất phẩm cường giả, mà bảo tiêu bảo hộ những người này, mạnh nhất cũng chỉ là Ngũ phẩm mà thôi. Vương gia tuy rằng gia đại nghiệp đại, nhưng cũng không đến mức điều cường giả đi bảo hộ, mà trên thực tế, cho dù bọn hắn có thực lực như vậy, lấy tôn nghiêm của thất phẩm cường giả, cũng không cho phép bọn hắn đi làm bảo tiêu cho người bình thường được.
Cho nên, lúc đối mặt với sự trả thù của Lạc Hải Vân, những hộ vệ này căn bản không thể nào bảo hộ được đối tượng mình cần bảo vệ, hơn nữa Lạc Hải Vân đã mất đi hết thảy, lại thù không chết không ngớt với Vương gia, căn bản không sợ Vương gia trả thù, mà Vương gia bên ngoài người có thực lực hoàn toàn áp chế thậm chí bắt giết hắn là Vương Nguyệt Bạch lại trong một trận chiến với Tiểu Báo Tử bản thân bị trọng thương, không chỉ không có lực lượng để đuổi theo hắn, mà còn phải phân ra một lực lượng rất lớn đến bảo hộ hắn, bởi như vậy, lực lượng mà Vương gia dùng để đối phó với Lạc Hải Vân ngày càng ít.
Cho nên, rơi vào đường cùng, Vương gia áp dụng trạng thái co rút lại phòng thủ, hơn nữa lại thả ra trọng thưởng trên giang hồ, dùng một thanh thần binh làm đại giá, treo giải thưởng cho cái đầu của Lạc Hải Vân.
Bất quá, hiệu quả rải rác, tài nguyên cường giả trong chốn võ lâm đại đa số đều đã bị các đại thế gia môn phái lũng đoạn. Giữa tất cả đại thế gia môn phái tuy có tồn tại hợp tác, nhưng còn có cả cạnh tranh, tuyệt sẽ không có người nào vì một thanh thần binh mà đắc tội với tên điên Lạc Hải Vân đã mất đi tất cả ngày cả, mà thông qua trả thù với Vương gia cũng khiến người trong võ lâm thanh tỉnh nhận thức ra một chuyện, một cường giả bị dồn đến tuyệt lộ không còn đường quay đầu đáng sợ đến cỡ nào!
Sự trả thù điên cuồng của một cường giả đã mất đi hết thảy, uy lực tuyệt đối mạnh hơn một thanh thần binh nhiều, tất cả mọi người đều đang chờ xem trò cười của Vương gia, chờ xem Vương gia bị buộc bất đắc dĩ phải vận dụng lực lượng ngầm cường đại của minh.
Mà đối với mỗi một người bình thường trong võ lâm mà nói, giang hồ gần đây cũng thật quá náo nhiệt, cũng xem thật quá đã, tuồng kịch trên giang hồ cái này tiếp cái kia, khiến người khác nhìn cũng không kịp, được mãn nhãn một phen, cho dù là một trong những người tạo nên chuyện này như Chu Báo, hiện giờ cũng đã triệt để lâm vào trong quần chúng, trở thành một thành viên trong đại quân vây xem.
- Lúc này đây, Vương gia thật sự đã phiền toái lớn, bất quá, ngươi phải cẩn thận, bọn hắn sở dĩ ăn thiệt thòi lớn như vậy, có nguyên nhân rất lớn cũng vì ngươi làm Vương Nguyệt Bạch bị thương, Vương gia tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi đâu!
Trong một quán rượu bình thường, Tiểu Báo Tử và Vương Xà cứ như vậy ngồi ở vị trí chính giữa trong đại sảnh, không chút cố kị đến mấy chục ảnh mắt khó hiểu xung quanh, vừa ăn, một bên vừa trò chuyện.
- Nghe nói cái Phi La Tử Văn Đao kia đã thật sự bị mất?!
Đối với lời khuyên của Vương Xà, Tiểu Báo Tử chỉ nhẹ cười, nốc một ngụm rượu, hỏi.
Thanh âm của hắn không lớn, bất quá trong tửu lâu này lại không thiếu người trong võ lâm tai mắt linh thông, nguyên một đám đều dựng lỗ tai lên nghe, nguyên một đám đều có ý đồ từ trong miệng gã thiếu niên cường giả này và Tọa của Thiên Long Đạo lúc nói chuyện với nhau, biết rõ giữa hai người đến cùng là có quan hệ thế nào.
- Đúng vậy a, mất rồi, hắc hắc, những ngày tốt lành của Vương gia đã quá lâu, trở nên quá mức vô lễ rồi, cho rằng lấy uy danh của Vương gia, chỉ phái ra một thất phẩm cường giả cũng đủ để trấn áp tràng diện rồi, bọn hắn lại thật không ngờ tới trên đời này thế nhưng có rất người không bán cho Vương gia mặt mũi, là mấy trưởng lão của Cửu Âm hải trong Ma Môn, bọn hắn đã chiếm Phi La Tử Văn Đao!
Ma Môn Cửu Âm Hải?!
Nhắc đến Ma Môn, Tiểu Báo Tử liền nghĩ đến Huyết Vô Nhai, trong nội tâm không khỏi nổi lên một cổ cảm giác cổ quái.
- Sao hả, có hứng thú với Ma Môn?!
Vương Xà thấy thần thái của hắn không đúng, không khỏi nở nụ cười.
- Trong mấy ngàn năm nay, Ma Môn thế chìm! Lánh đời không ra, mang đến cho người ta một loại cảm giác rất thần bí, bất quá kỳ thật cũng không tệ lắm, đặc biệt là Cửu Âm Hải, bên trong lại có không ít mỹ nữ, có muốn ta giới thiệu một hai người cho ngươi không?!
- Thôi đi, ngươi cứ để danh cho mình dần hưởng dụng đi!
Tiểu Báo Tử cười mắng một tiếng
- Chỉ cần nương nương khang kia không ngại là được!
- Tiểu tử, ngươi cũng chớ nói lung tung, ta và nàng không có quan hệ gì lớn cả!
Thần sắc của Vương Xà hiếm có trở nên trì trệ, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tiểu Báo Tử.
- Đúng đúng đúng, không có quan hệ gì lớn cả, bất quá ta lại có chút quan hệ với nàng!
Tiểu Báo Tử cười đổi chủ đều, chuyện lần trước ta đáp ứng với nàng, vẫn nên sớm giải quyết a, nàng lúc nào đến?!
- Trong hai ngày này thôi!
Vương Xà nói
- Đợi ngươi xem hết thiên hạ anh hùng đại hội này thì cũng không sai biệt lắm!
- Được rồi, ta đối với mấy chuyện chém giết này không có hứng thú, dù sao kiện Thuần Dương pháp khí kia cuối cùng cuối cùng cũng sẽ không vào tay ta!
- Ngươi không có hứng thú với chuyện chém giết?!
Vương Xà thiếu chút nữa đã phun rượu lên người hắn.
- Ngươi nếu không có hứng thú với chuyện chém giết, thì trên đời này không có ai cảm thấy hứng thú cả!
- Ta nói là sự thật, ta là một người theo chủ nghĩa hòa bình, là Vương gia chọc ta trước, ta mới cho bọn hắn chút giáo huấn, nếu Vương Tọa ngươi đến chọc ta, ta nhất định sẽ chạy trối chết a!
Tiểu Báo Tử cười nói.
- Cẩn thận mồm miệng chút, suốt ngày cứ nói nương nương khang, coi chừng đụng phải nàng, bị nàng một tát chụp chết đấy!
- Ha ha, cũng đúng!
Hai ngươi cứ như vậy không coi ai ra gì trò chuyện trong quán rượu, thoạt nhìn đều là nói chút việc nhà, nhưng không lâu sau, nội dung nói chuyện của hai người liền tụ thành một tin tức, thông qua con đường khác nhau, lọt vào tai người khác nhau, cung cấp bọn hắn tư liệu để tham khảo tự định giá, ứng đối.
- Xem ra đồn đãi quả nhiên là thật, Chu Báo này không đơn giản ah, quan hệ giữa hắn và Vương Xà tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu!
Tây Kinh thành, hoàng cung.
Nhìn phần tình báo trong tay, Tấn đế Yến Vân Thiên nhẹ nhíu mày
- Ngươi nói, nương nương khang trong lời bọn họ, sẽ là người thế nào?!
- Ít nhất cũng là một cường giả, một cường giả khiến Vương Xà và Chu Báo đều không dễ dàng đắc tội.
- Minh Nguyệt Thắng mỉm cười, chỉ là trong vẻ mỉm cười vẫn mang theo một tia lo lắng.
- Bệ hạ, Chu Báo này che dấu hiển nhiên sâu hơn chúng ta tưởng nhiền, thần binh trong tay hắn chúng ta cũng chưa từng nghe qua, cái này chỉ có hai loại khả năng, một là từ thời kỳ thượng cổ đến giờ chưa từng xuất thế, vận khí của hắn tốt, bị hắn phát hiện ra, loại khác chính là vừa được rèn ra. Nếu như là loại thứ hai thì.., bệ hạ, sự thật đã hoàn toàn ngoài phạm vi khống chế của chúng ta rồi!
- Đúng vậy a, nếu quả thật là vừa được rèn ra, như vậy, sau lưng Chu Báo khẳng định có một cổ lực lượng cường đại, chính vì cổ lực lượng cường đại này, cho nên hắn mới hung man bá đạo như thế, cũng không phải vì đầu óc của hắn không tốt, mà là hắn đủ tin tưởng, căn bản là không sợ ngàn năm thế gia Vương gia này!
- Theo tác phong làm việc trước sau như một của hắn thì khả năng rất lớn!
Minh Nguyệt Thắng khẽ thở dài.
- Bối cảnh có thực lực hùng hậu cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là, hắn vậy mà đi ra hô phong hoán vũ, đến tột cùng là do ý của mình, hay là kẻ nào khác bày mưu tính kế, đây mới là mấu chốt a, bệ hạ, xem ra, chúng ta cần phải chú ý tới Chu Báo nhiều hơn rồi!
- Ân, tuổi của hắn không lớn, ngươi xem, ta nếu như chọn hắn làm phò mã, có thỏa đáng không?
- Đương nhiên không ổn!
Minh Nguyệt Thắng vội vàng lắc đầu nói.
- Tiểu tử này chính là một thất phu điển hình, nếu đồng ý thì còn may, như nếu phạm vào điểm cố kị của hắn, không đồng ý, vậy thì đây tuyệt đối không phải chuyện tốt, gây chuyện không tốt, còn có thể ảnh hưởng đến mặt mũi hoàng gia nữa. Hơn nữa, hắn vừa mới làm Vương gia mất thể diện, bệ hạ liền muốn chiêu hắn làm phò mã, đây không phải là đánh vào mặt Vương gia sao?
- Có lý!
Yến Vân Thiên gật đầu cười nói
- Tuy rằng Vương gia lúc này mất hết mặt mũi nhưng dù sao cũng là một trong các ngàn năm môn phiệt của đại Tấn, cũng có sĩ diện!
- Bệ hạ, có phải ngài muốn gả Trường Tuệ công chúa cho Chu Báo không?!
Yến Vân Thiên sắc mặt vốn là trì trệ, sau đó cười khổ nói.
- Đúng vậy a, Yên nhi cũng trưởng thành rồi, đứa nhỏ này tử nhỏ đã thông minh hơn người, phảng phất vừa sinh ra đã hiểu chuyện, hơn nữa mắt cao hơn đầu, chưa bao giờ đặt thường nhân vào mắt, trên đời này người có thể khiến nàng để vào mắt tuyệt không nhiều, Chu Báo này, có lẽ có thể mang đến cho nàng niêm vui ngoài ý muốn cũng nên!
- Trường Tuệ công chúa thiên tư hơn người, chỉ tiếc lại quá mức thông minh, bệ hạ, thứ cho ta nói thẳng, công chúa này, đối với hoàng thất, có lẽ cũng không phải là chuyện tốt!
- Đúng vậy a, ta hiểu rõ mà, aizz, ngươi xem tiểu hoàng thúc kia, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng của Yên nhi, ta đều lo lắng ah!
Nói ra lời này, trong mắt Minh Nguyệt Thắng hiện lên nụ cười khổ, không nói câu gì nữa, loại chuyện bí văn liên quan đến hoàng gia này, hắn vẫn nên ít xen vào thì tốt hơn.
- Bệ hạ, thiên hạ anh hùng đại hội muốn quyết ra thắng bại rồi, người xem, Tây Trữ Vương thế tử, có thể thắng được không?!
- Hắn sẽ thắng, không vì cái gì khác, chỉ vì một nụ cười của con gái, hắn cũng sẽ thắng!
Yến Vân Thiên nói.
- Cơ Dạ Nguyệt xuất thân Dao Trì, tham gia đại hội này cũng chỉ với tư cách là một cơ hội lịch lãm rèn luyện thôi, cũng không thật sự chém giết đoạt, về phần Bình Châu Lý Tú, lúc này danh tiếng của hắn đã rất lớn rồi, ta đã thông qua Lý Nguyên bắt chuyện với Lý gia rồi, dù sao đối thủ vòng tiếp theo của hắn sẽ là Sóc châu Nghiêm Văn Quang, luận bối phận, Nghiêm Văn Quang này cũng là biểu cửu của hắn, hắn sẽ biết khó mà lui, về phần người thứ hai, hắn đối với bệ hạ đã tính toán không bỏ xót, xem ra, hết thảy đều đã sắp xếp xong xuôi, ta có lo lắng cũng vô ích!
- Thế cũng không phải, lúc này đây, xem ra ta là có chút tính sai, thực lực của những thế gia đại phái kia vẫn còn trên dự tính của chúng ta, tuy rằng dùng một kiện Thuần Dương pháp khí làm như mồi nhử, nhưng cuối cùng vẫn chưa dò xét được thực lực của bọn hắn!
- Hết thảy đều là xứng đáng chi ý mà thôi, Thuần Dương pháp khí tuy rằng trân quý, nhưng còn không đến mức khiến họ tranh đoạt vỡ đâu, nếu là một kiện Thái Hạo tiên khí thì...
- Dừng lại, dừng lại, nếu là có một kiện Thái Hạo tiên khí, ngươi cho rằng ta còn quan tâm đến thực lực của bọn hắn sao?!
- Có lý, có lý!
Minh Nguyệt Thắng liên tục gật đầu nói
- Hơn nữa, lúc này bệ hạ cũng không phải là không có thu hoạch!
- Đúng vậy a, chuyện này qua đi, thiên hạ có lẽ sẽ an ổn một thời gian, ta phóng ra những lời đồn đãi kia, bởi như vậy, những thế gia đại phiệt kia muốn quấy rối, chỉ sợ cũng phải tự cân nhắc một phen rồi!
- Bệ hạ anh minh, hiện tại, hiện giờ chúng ta quả thật cần an ổn, hoàn toàn tiêu hóa những thành tựu đạt được, đặc biệt là ba châu phương bắc, lại tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch, bởi như vậy, căn cơ của chúng ta liền triệt để an ổn rồi.
- Đúng vậy a, người làm đại sự phải làm gì chắc cái đó, gấp không được ah!
Yến Vân Thiên gật đầu than thở.
- Mã Thiên Trường tuy rằng là một vương bát đản, bất quá làm việc so với ta lại ổn trọng hơn nhiều!
- Bệ hạ, Mã Thiên Trường đã đã tiếp nhận đất phong của mình, bất quá, xem tình huống thì hắn cũng không muốn giờ rời đi!
- Bất kể hắn, cứ để tên vương bát đản này muốn làm gì thì làm cái đó đi, dù sao hiện giờ chúng ta thiếu hắn một thiên đại nhân tình, lấy tính cách của hắn, không khiến chúng ta nhớ nhân tình này thì không thể an tâm được!
- Vâng!
- Ngươi đã tới, nếu như ngài không đến thì ta phải đi rồi!
Nhìn Tiểu Minh Vương mặt lạnh như nước, Tiểu Báo Tử trong nội tâm không khỏi máy động, dưới thân thể ý thức một cái, nói ra.
- Ngươi bây giờ cũng là người nổi tiếng thiên hạ rồi, muốn đi thì có thể đi đâu chứ?!
Tiểu Minh Vương cười lạnh, nhìn thoáng qua Vương Xà đứng cạnh Tiểu Báo Tử, trong mắt băng hàn lóe lên tình cảm ấm áp rồi chợt biến mất.
- Sao ngươi lại tới đây, cũng có hứng thú với Địa Hỏa nguyên tủy sao?!
- Cũng không phải, ta là sợ sau khi các ngươi gặp mặt, một lời không hợp liền muốn động thủ, tổn thương hòa khí!
- Ngươi sợ ta và hắn tổn thương hòa khí?!
Tiểu Minh Vương mi quan khẽ nhíu
- Tại sao phải nghĩ như vậy?!
- Cũng không phải cái gì đặc biệt cả, chỉ là để phòng vạn nhất thôi!
Vương Xà nhẹ nhàng nhún vai.
- Hơn nữa, ta cũng muốn mượn cơ hội này củng cố tu vị của mình, Địa Hỏa nguyên tủy là đồ tốt ah!
- Đã như vậy thì đi thôi, chúng ta đã chậm trễ rất lâu rồi!
Thần sắc của Tiểu Minh Vương lại lần nữa khôi phục lại bộ dáng trong trẻo nhưng lạnh lùng.
- Hỏa mạch dưới lòng đất ở Trung Hòa quận thành đã ngưng trệ, ta nhìn qua, là vì Địa Hỏa nguyên tủy bị rút đi quá nhiều!
Nói đến đây, nàng liếc Tiểu Báo Tử thật sâu.
- Hiện giờ Địa Tâm Hỏa mạch ta mang các ngươi tới là của Bái Hỏa Huyền Giáo ta. Ta không hi vọng sẽ xuất hiện loại tình huống như ở Trung Hòa quận thành!
- Ngươi không thể vừa muốn con ngựa chạy nhanh, vừa muốn con ngựa không ăn cỏ đúng không?!
Lời còn chưa dứt, liền nghe Tiểu Báo Tử bất mãn kêu lên.
- Quyền ý của ta đích thật có thể câu dẫn Địa Hỏa nguyên tủy ra, tuy nhiên lại không cách nào khống chế số lượng câu dẫn, ta làm sao có thể cam đoan là không có việc gì được?
- Vậy sao?!
Tiểu Minh Vương ánh mắt lóe lên, ngươi chỉ cần đến lúc đó thu hồi quyền ý của ngươi không được sao!
- Quyền pháp của ta không tệ, nhưng còn chưa đạt tới mức thu phát tùy tâm!
Tiểu Báo Tử một bước cũng không nhường.
- Hơn nữa, Địa Hỏa nguyên tủy cùng quyền ý của ta vốn là bổ sung cho nhau, nếu như ta vào thời điểm mấu chốt dừng lại, nói không chừng đối với bản thân cũng có thương hại, chuyện vì người quên mình thế nào, ta cũng không muốn làm đâu!
- Vậy ý của ngươi là ta phải phế đi Địa Tâm Hỏa mạch của Bái Hỏa Huyền Giáo sao?!
- Đương nhiên cũng không phải, ta sẽ tận lực khống chế, nhưng lại không thể nào cam đoan, cho nên ở chỗ này nhắc nhở ngươi trước một tiếng, miễn đến lúc đó trách ta không làm hết sức!
Cảm giác được giữa hai người nồng nặc mùi thuốc súng, Vương Xà vội vàng đi ra hoà giải.
- Tất cả mọi người đều chung một thuyền, không cần phải vì chút chuyện nhỏ như vậy mà gây gỗ, Tiểu Báo Tử, đến lúc đó ngươi chú ý thoáng một chút là được rồi, không nên rút ra quá nhiều, Minh Phi, đến lúc đó ngươi cũng nhìn một chút, chú ý nhắc nhở thoáng một phát là được!
- Được rồi!
Nghe thấy Vương Xà mở miệng, Tiểu Minh Vương gật gật đầu, thần sắc cũng hòa hoãn lại.
- Ta nói, hai người kia khẳng định có gian tình, nói cách khác, Tiểu Minh Vương này sao lại nghe lời như thế được!
Nhìn thấy Tiểu Minh Vương chuyển biến nhanh như vậy, khóe miệng Tiểu Báo Tử nhẹ nhàng co lại, trong lòng bát quái chi ý đại thịnh, bất quá nhìn nhìn lại con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tiểu Minh Vươngi, hắn liền vội vàng áp chế bát quái chi hỏa vô tận lại.
- Đi thôi, nhanh xử lý chuyện này, ta còn chuyện khác phải làm nữa!
- Này, ngày mai đã là quyết đấu bán kết rồi, không ở lại xem sao?!
Tiểu Báo Tử hỏi.
- Có cái gì đẹp mắt sao? Ngươi không muốn mấy thứ kia sao?
- Được được, chúng ta đi luôn thôi!
Tiểu Báo Tử nghe xong, trên mặt liền hiện lên nụ cười bất đắc dĩ, Tiểu Minh Vương này nhìn như mảnh mai, nhưng lại là một người tính tình nóng nảy, hơn nữa trong tay còn có thứ mình bức thiết phải cần, hắn thật sự không thể đắc tội được.
- Ách, đồ vật kia lúc nào có thể cho ta?!
- Thứ đó ở trong Địa Tâm Hỏa mạch chờ đến Địa tâm hoả mạch ta liền cho ngươi!
- Bái Hỏa Huyền Giáo nắm giữ bảy cái Địa Tâm Hỏa mạch, Minh Phi không chỉ là một trong các Đại tôn giả của Bái Hỏa Huyền Giáo, lại đã tiến vào cửu phẩm, cho nên nàng có tư cách riêng mình có được một tòa Địa Tâm Hỏa mạch, hiện giờ chúng ta là đi chiếm tiện nghi của nàng đấy, cho nên Tiểu Báo Tử, ngươi kiềm chế một chút, đừng thực sự phế đi Địa Tâm Hỏa mạch của nàng!
- Bảy cái Địa Tâm Hỏa mạch?!
Tiểu Báo Tử trong nội tâm khẽ động, âm thầm sợ hãi thán phục Bái Hỏa Huyền Giáo thật là gia đại nghiệp đại, phải biết rằng, thế gia tinh luyện kim loại ngàn năm như Ô gia, muốn một tòa Địa Tâm Hỏa mạch mà không được, Bái Hỏa Huyền Giáo này thậm chí có bảy cái, thật sự là người so với người tức chết người mà!
- Ai nói đi Địa Tâm Hỏa mạch của ta!
Tiểu Minh Vương bỗng nhiên tiếp lời nói, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tiểu Báo Tử.
- Tên này vừa rồi đã nói vậy rồi, ta sao còn để hắn đi gây họa cho hỏa mạch của ta chứ!
- Vậy ý của ngươi là!
- Địa Tâm Hỏa mạch của Liệt Hỏa lão tổ cũng ở gần đây, ta lại vừa biết lão gia hỏa này ra ngoài làm việc, không có mười ngày nửa tháng không trở về được, chúng ta cứ đi vào đó đi, đến lúc đó, tùy ngươi như giày vò thế nào cũng được!
Trong Đại Tấn, Tùy Châu là một châu thập phần hoang vắng, địa bàn tuy rằng rất lớn, nhưng thổ địa lại rất khắc nghiệt, trên một mẫu đất thì dù là năm tốt nhất thu hoạch cũng chỉ bằng một phần ba nơi khác thôi, hơn nữa nơi quỷ quái này đều là lấy đồi núi làm chủ, con đường không nhanh, lại không phải là đương giao thông chủ yếu, ít có thương nhân vãng lai, thời gian lâu dần cũng trở thành một châu nghèo nhất Trung Nguyên.
Chính vì nghèo cho nên Tùy Châu cho đến giờ cũng không có người nào chú ý qua, mấy ngàn năm nay, ngay cả một thế gia cũng không có, ngẫu nhiên có một ít thế hệ kinh tài tuyệt diễm, sau khi có thành tựu thì đều đi đến nơi khác, không về lại đây nữa, chỉ vì nơi quỷ quái này không gì gì đáng để quay lại cả.
Đương nhiên, cũng không phải nói Tùy Châu không có bóng người nào, nhân khẩu của Tùy Châu không nhiều lắm, nhưng dù sao ở Trung Nguyên cũng có hai ba con tiểu miêu tiểu cẩu, hơn nữa địa bàn lại lớn, đồi núi nhiều, dễ ẩn nấp, cho nên đây là thiên đường của đạo phỉ qua lại thường xuyên. Thanh Kiếm sơn ở Tùy Châu tuy rằng không quá lớn, từ ngoài thoạt nhìn cũng không có gì đặc thù, bất quá, mỗi người đều biết, Thanh kiếm sơn có một môn phái tên là Xích Diễm môn, môn phái tuy rằng không lớn, hơn nữa cũng không thu đồ đệ bên ngoài, nhưng bên trong lại có không ít cao thủ, như một môn phái bình thường, có một hai cao thủ tu vị tứ ngũ phẩm tọa trấn đã coi như không tệ rồi, mà Xích Diễm môn này hiển nhiên không chỉ có một hai cao thủ, từ sáu mươi năm trước, sau khi Xích Diễm môn khai tông lập phái ở Thanh kiếm sơn, tất cả môn phái trong phương viên trăm dặm đều bị nó san bằng trong một tháng, còn những môn phái có thực lực hùng hậu khác ở Tùy Châu thì sao?
Thấy Xích Diễm môn này hung hãn như thế, liền tự mềm nhũn ra, không ai dám đi tìm Xích Diễm môn gây phiền toái, ngược lại hoảng sợ không chịu nổi, sợ Xích Diễm môn này đánh đến tận cửa.
Bất quá, Xích Diễm môn hiển nhiên cũng không có tâm tư xưng vương xưng bá, sau khi chiếm xong phương viên trăm dăm, liền không có động tĩnh gì khác nữa, việc này khiến những môn phái khác cũng thả lỏng được tâm tình, hôm nay, 60 năm qua đi, Xích Diễm môn đã trở thành môn phái thần bí nhất nhưng cũng có vai trò thấp nhất ở Tùy Châu rồi.
Thông Thiên Đại Thánh Thông Thiên Đại Thánh - Xà Thôn Kình Thông Thiên Đại Thánh