Where the sacred laws of honour are once invaded, love makes the easier conquest.

Addison

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 556: Nhị Nữ Tranh Đấu. (hạ)
ũng may Yên Liễu Các phòng trống không ít, nhiều người hơn nữa cũng đủ chỗ.
Bảo Nhi, Mộng Nhi đã sớm nhận được tin tức Đường Phong đã trở về, giờ phút này hai người đứng hai bên trái phải, chính giữa là Manh Manh đang chờ mong hắn, sau khi nhìn thấy Đường Phong về, hai nha đầu này rất vui mừng.
Tiến lên hắn bóp má của hai nha đầu, vỗ vỗ đầu các nàng, rồi lại ôm tiểu Manh Manh, rất náo nhiệt tiến vào Yên Liễu Các.
Trong đại viện, Tần Tứ Nương đang ngồi ngay ngắn trên ghế, đầy đủ giáp mã kim đao, tư thế hiên ngang, Viêm Nhật Kiếm nằm bên cạnh này, mắt phượng không nộ tự uy nhìn chằm chằm lối vào.
Thang thúc xem xét điệu bộ, đầu co rụt cổ lại, trên miệng cười nói:
- Nương tử, ngươi đang làm gì vậy? Phong thiếu trở về sao không ra đây hoan nghênh một chút.
- Hoan nghênh cái gì?
Tần Tứ Nương trợn mắt.
- Cũng không phải người ngoài khách khí làm gì?
- Ha ha.
Đường Phong ôm tiểu Manh Manh cười một tiếng:
- Nói hay lắm, đều là người một nhà, không cần khách khí.
- Tiểu Lại cô nương đã trở lại.
Tần Tứ Nương nhìn Bạch Tiểu Lại gật gật đầu, dù sao hai năm không gặp, cũng nên chào hỏi, không giống Đường Phong có thể tùy tiện như vậy.
- Ân, Tứ Nương đã lâu không gặp.
Bạch Tiểu Lại cũng rất vui vẻ, dù sao đây cũng là nơi có nhiều kỷ niệm, tâm tình cũng rất kích động.
- Chờ một lát ta sẽ đến ôn chuyện với ngươi.
Tần Tứ Nương mỉm cười gật đầu, lập tức quăng ánh mắt nhìn về phia Thang Phi Tiếu, ánh mắt âm lãnh xuống:
- Lão Thang.
- Dạ, có!
Thang Phi Tiếu gấp gáp đáp.
- Nghe nói hôm nay ngươi xé quần áo của một hoàng hoa khuê nữ?
Tần Tứ Nương đặt câu hỏi.
- Oan uổng ah, đó là chuyện tốt của lão Đoạn mà, một chiêu vô hình đao khí của hắn làm ra cả, ta ngăn cản không kịp.
Thang Phi Tiếu kêu oan.
- Thật sao, vậy là ta nghe sai rồi, thật sự trách oan ngươi.
Vẻ âm trầm trên mặt Tần Tứ Nương thu lại, cười cười.
- Tứ Nương ah, lão Thang ta hơn ngươi mười tuổi, ngươi cũng nên tín nhiệm ta một chút mới được, nói như thế nào ta cũng là nhất gia chi chủ a, ngươi không cho ta chút mặt mũi nào trước mặt tiểu Manh Manh được sao?
Vẻ mặt Thang Phi Tiếu sầu khổ.
- Ân, là Tứ Nương sai.
Tần Tứ Nương chân thành tiến lên, ôn nhu đến cực điểm.
- Là ta không phải, thỉnh phu quân đừng trách.
- Haha, ha ha!
Thang Phi Tiếu chuẩn bị lên mặt, nhìn Đường Phong khiêu khích, bộ dáng phóng đãng đến cực điểm.
Lại nghe Tứ Nương nhẹ giọng mở miệng hỏi:
- Nội y của cô nương kia màu gì?
- Màu bạch sắc...
Thang Phi Tiếu đang đắc ý, thuận miệng đáp, lời vừa ra khỏi miệng đã biết mình sai rồi, gương mặt đang vui vẻ nhanh chóng thu liễm lại, quay đầu nhìn thấy Tứ Nương đang cười lạnh liên tục.
Tứ Nương chậm rãi rút Viêm Nhật Kiếm ra, trầm giọng nói:
- Viêm Nhật Kiếm đã lâu chưa uống qua máu tươi rồi, hôm nay phải bắt ngươi tế kiếm mới được!
Thang Phi Tiếu quát to một tiếng, thân hình mạnh mẽ cất cao, lao vào trong không trung, chẳng để ý hình tượng, chớp mắt liền biến mất, toàn thân Tứ Nương hỏa diễm hừng hực, liền đuổi theo, xa xa còn nghe tiếng nàng hô:
- Lão sắc quỷ, ngươi đứng lại đó cho ta, nếu hôm nay lão nương không bầm thây ngươi thành vạn đoạn ta sẽ mang họ của ngươi!
- Phu thê đều là cao thủ a.
Đường Phong không khỏi cảm khái một tiếng.
- Cấp dưới vô dụng a.
Phi Tiểu Nhã buồn bực đến cực điểm, quay đầu nhìn Đoạn Thất Xích, đã thấy Địa Thí đang cầm Thiên binh Thái Đao, ngồi xổm trước cửa nhà bếp gọt khoai tây, chuẩn bị nấu cơm, động tác Đoạn Thất Xích rất nhanh, đao ảnh nhoáng một cái, vỏ của một củ khoai tây rơi xuống, thủ pháp sắc bén không phải người thường có thể so sánh, cung chủ đại nhân nhìn một hồi, dùng tay xoa xoa trán đang đau một hồi.
- Bình thường đều như vậy sao?
Bạch Tiểu Lại cười hỏi.
Bảo Nhi Mộng Nhi cùng gật đầu:
- Thói quen rất tốt.
- Bạo lực gia đình a!
Trước khi ăn cơm trưa, Thang Phi Tiếu mặt mũi bầm dập trở về, bộ dáng rất thê thảm.
Ăn cơm đối với Đường Phong mà nói quả thực là dày vò hắn, Bạch Tiểu Lại ngồi bên trái, bên phải là Phi Tiểu Nhã, hai nữ hài gắp cho hắn một chén đầy rau, Lại tỷ còn dễ nói, luôn luôn mỉm cười, động tác ôn nhu, về phần cung chủ đại nhân, khuôn mặt lạnh như băng, Bạch Tiểu Lại gắp cái gì, nàng sẽ gắp theo, làm bát cơm của Đường Phong chồng chất lên cao.
Điều này làm cho Đường Phong bất đắc dĩ, Mạc Lưu Tô sư tỷ cũng tới. Sư tỷ biết rõ Đường Phong đau lòng, thấy hắn sắc mặt gian nan, liền ăn một nửa giúp hắn.
Không khí lúc ăn cơm rất quỷ dị, vẻ mặt Tiếu thúc âm trầm, trong đầu buồn bực bới ra cơm, Đường Phong như đứng trong đống lửa, như ngồi đống than, nào có tâm tư ăn cơm. Những người khác thấy không khí không đúng, ngay cả tiếng nói chuyện cũng không nói, chỉ có Manh Manh nhanh mồm nhanh miệng, tiếng cười không dứt.
Đối với tiểu Manh Manh mà nói, ở cùng một chỗ với Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại là chuyện mà nàng cao hứng nhất, Linh Khiếp Nhan chiếm cứ trên lưng Khiếu Nguyệt Thiên Lang, ngồi cùng một chỗ với nàng, được Tần Tứ Nương chiếu cố tỉ mỉ, hai tiểu nha đầu cười nói một hồi, cười khanh khách không ngừng.
Ăn xong một bữa cơm, toàn thân Đường Phong đổ đầy mồ hôi. Mạc Lưu Tô làm chút dược trà, lần lượt đưa cho từng người, điều này làm cho mọi người cảm thấy ấm áp.
Đường Phong cùng Tiếu thúc ngồi trong đại viện, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vừa uống trà vừa cảm khái vạn phần, đồng thanh nói:
- Nam nhân thật sự là mệnh khổ ah!
Vài ngày tiếp theo, tương đối bình tĩnh, Bạch Tiểu Lại cùng Phi Tiểu Nhã đang tiến hành tranh đấu gay gắt, bất quá vô luận là ai, đều khắc chế hành vi của mình, cũng không quá mức bất hòa, nhất là trước mặt Đường Phong, nhị nữ sẽ ngưng binh bãi chiến, chung sống hoà bình.
Đường Phong thật sự có chút không rõ ràng, phản ứng của Lại tỷ không quá gay gắt như cung chủ đại nhân, nhưng tại sao lại như vậy? Giống như phải phân ra thắng bại mới được.
Mấy ngày nay Đường Phong tận lực tránh mặt các nàng, ngược lại mấy ngày nay rất an ổn. Thời gian trước rất bận rộn, bận cái này bận cái kia, bận rộn thể xác và tinh thần, khó có được vài ngày thảnh thơi như khi trở lại Thiên Tú thế này, Đường Phong muốn nghỉ ngơi thật tốt. Sau lần này, Đường Phong còn có chuyện khác quan trọng hơn, sắp tới sợ rằng sẽ không có thời gian thanh nhàn.
Sau khi trở về Thiên Tú năm ngày, cung chủ đại nhân cùng Bạch Tiểu Lại đã chiến đấu đến hồi gay cấn.
Thời điểm buổi chiều, Đường Phong đang ngồi trong phòng, lại nghe bên ngoài truyền đến một tiếng đụng nhau, hai cổ cương khí chấn động cường đại dây dưa với nhau, nghi hoặc đẩy cửa phòng đi ra, thấy trong sân có một đám người, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên trời.
Nhìn theo ánh mắt của mọi người, Đường Phong thiếu chút nữa cắn mất đầu lưỡi của mình, trên trời không phải ai xa lạ, chính là Phi Tiểu Nhã cùng Bạch Tiểu Lại, hai đại cao thủ Thiên giai thượng phẩm thực lực sàn sàn nhau, tuy Phi Tiểu Nhã tấn chức sớm hơn Bạch Tiểu Lại một chút, nhưng Tiểu Lại đã phục dụng Xích Tâm Linh Quả, thực lực tăng lên, hơi nhỉnh hơn Phi Tiểu Nhã một chút.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường