Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Chương 554: Tiểu Nhã Muội Muội. (thượng)
H
oàng Thiên Đạo không còn bộ dáng vân đạm phong khinh như vừa rồi, nếu lần này không tìm được tiếng xấu cho Đường Phong, vô cớ xuất binh, lấy tôn chỉ Hoàng Đạo Môn, làm sao có thể tiếp tục ra tay với Thiên Tú? Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, tại đây tụ tập gần vạn người, nếu không làm ra hành động, Hoàng Thiên Đạo cùng danh tiếng của Hoàng Đạo Môn sẽ rớt xuống đáy vực, người khác sẽ nói bọn họ chỉ biết sấm to mưa nhỏ, tụ tập nhiều người như vậy đến Thiên Tú, lại không làm được gì, lúc đó mặt mũi sẽ mất hết.
Cũng may Hoàng Thiên Đạo cũng đã sớm có chuẩn bị, lập tức nháy mắt ra dấu cho mấy tông môn bên cạnh.
Lập tức, có nữ tử khóc lóc sướt mướt từ trong thế lực đó lao ra, tư sắc tàm tạm, bụng rất lớn, xông lên đài cao quỳ gối trước mặt Hoàng Thiên Đạo, nức nở nói:
- Kính xin Hoàng môn chủ làm chủ cho ta.
Hoàng Thiên Đạo sắc mặt hiền lành, đưa tay nâng nữ tử kia lên, ôn nhu nói:
- Có chuyện gì từ từ nói.
Lập tức, cô gái này đem tao ngộ bi thảm của mình nói ra. Nghe nói nàng kể có một ngày vào rừng tu luyện, nhưng không ngờ có nam nhân từ trên trời lao xuống, kéo nàng vào trong rừng làm chuyện không an phận, xong việc còn hung hăng càn quấy nói mình là Huyết Ma Đường Phong, nếu dám đem chuyện này nói ra ngoài sẽ giết cả nhà của nàng...
Cô gái này nhát gan, tự nhiên không dám nói cho bất luận kẻ nào, chỉ có thể hàng đêm thút thít nỉ non, nhưng không ngờ hai tháng sau, nàng đã mang bầu.
- Không giết tên ác nhân kia, hôm nay ta sẽ chết ở đây.
Nữ tử lại là gào khóc, nghe tiếng lệ rơi, người nhìn thấy rất thương tâm.
- Vô sỉ!
Phi Tiểu Nhã hận đến mức nghiến răng nghiến lợi
- Hèn hạ!
Thang Phi Tiếu nói.
- Thấp hèn!
Đoạn Thất Xích phát ra âm thanh từ lỗ mũi.
Phi Tiểu Nhã thực sự bị làm tức chết, nàng thân là cung chủ Đại Tuyết Cung, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, xem như là nàng, dù cho Đường Phong, tiểu tặc kia cũng không cam tâm tình nguyện tiếp nhận mình, lấy tính tình của tiểu tặc kia, có thể làm ra chuyện này sao? Lại nói, trong Thiên Tú có nhiều nữ tử xinh đẹp như vậy, trong lòng sùng bái hắn, nếu thật sự hắn muốn, tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay sẽ có đầy trên giường, cần gì phải ra ngoài tìm nữ nhân chứ?
Bởi vì cái này gọi là gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do, đến bây giờ, bọn người Phi Tiểu Nhã đã nhìn ra manh mối, lần này Hoàng Đạo Môn muốn mượn chuyện trừ khử Đường Phong, lớn mạnh danh vọng của mình, tăng thêm địa vị, cho nên, Đường Phong có làm ác hay không không trọng yếu, dội nước bẩn là chuyện mà ai cũng có thể làm được.
Có cô gái này dẫn đầu, ngay sau đó, không ngừng có người đứng ra kể về việc ác mà Đường Phong đã làm, chỉ cần đi ra xác nhận là Đường Phong có phạm tội, đem toàn thân Đường Phong bôi đen.
Đốt giết đánh cướp, gian dâm nữ tử, chỉ cần là tội, thì có thể viết thành sách.
Đường Phong ở phía dưới nghe được trợn tròn mắt, những chuyện này là hắn lần đầu tiên nghe thấy, cái gọi là người trong cuộc đứng ra xác nhận kia, hắn chưa từng gặp mặt. Đúng là cánh rừng lớn, chim gì cũng có.
Bạch Tiểu Lại đứng bên cạnh hắn mỉm cười nhìn hắn, nói khẽ:
- A Phong, sau khi chuyện lần này, chỉ sợ không ai có danh tiếng lớn hơn ngươi.
Đường Phong buồn rầu nói:
- Lại tỷ cũng giễu cợt ta.
Chỉ ra và xác nhận Đường Phong có làm việc ác cũng phải mất nửa canh giờ, mắt thấy không sai biệt lắm, Hoàng Thiên Đạo lúc này mới mở miệng nói:
- Bạch tông chủ, chuyện đã tới nước này, ngươi còn muốn bao che tên tặc tử kia sao? Đem người giao ra đây, ta cam đoan không phạm đến một cành cây cọng cỏ của Thiên Tú, nếu không...
Trên mặt lộ ra một tia âm tàn, Hoàng Thiên Đạo nói:
- Những hào kiệt nơi này xông lên, tổ Thiên Tú của ngươi bị phá cũng không có trứng lành đâu.
Sắc mặt Bạch Tố Y lạnh lẽo:
- Dù Thiên Tú ta đều là nữ tử, nhưng cũng không phải quả hồng mềm mà ai cũng có thể bóp! Phong nhi có đại ân với Thiên Tú ta, chớ nói hắn có làm những chuyện này hay không, dù hắn làm, Thiên Tú ta dù phải chiến, cũng để các ngươi đụng vào một sợi tóc của hắn, Hoàng môn chủ nếu đã muốn đành thì đánh, tìm cớ nhiều như vậy làm gì!
Đường Phong nghe được trong lòng ấm áp, lời Bạch Tố Y nói chém đinh chặt sắt, không có chỗ thương lượng, hiển nhiên đã xem Đường Phong như người nhà để đối đãi.
- Tốt!
Hoàng Thiên Đạo trầm giọng quát:
- Bạch tông chủ đã không biết tốt xấu, cực lực che chở Huyết Ma, Hoàng mỗ đành phải làm trái lương tâm ra tay với Thiên Tú.
Vừa nói, Hoàng Thiên Đạo vung tay lên, cất cao giọng nói:
- Các vị bằng hữu, mời theo Hoàng mỗ, cùng xông vào Thiên Tú bắt trói Huyết Ma Đường Phong về qui án, nếu có người phản kháng, xem như đồng lõa của Đường Phong... Giết chết bất luận tội!
Ra lệnh một tiếng, trên vạn người chuẩn bị xông vào Thiên Tú.
- Muốn chết cứ tiến lên.
Một tiếng gầm truyền đến, lập tức có một cự chưởng hư ảo hóa hành băng lam từ trên trời đánh xuống, bàn tay này bao trùm phương viên mười trượng, những người ở xung quanh không đứng vững, toàn bộ đều quỳ rạp xuống đất, mồ hôi chảy như tắm, ngay sau đó, bàn tay kia thu lại, nắm lấy một người con gái, sau đó có một tiếng con gái thét lên, trực tiếp bị bắt về phía Thiên Tú, mọi người nhìn theo, thấy người bị bắt chính là người con gái đầu tiên đứng ra xác nhận hành vi phạm tội của Đường Phong, nàng nâng cái bụng to lớn ngã ngồi trên mặt đất, trong đôi mắt hoảng sợ nhìn một thân ảnh cao tám thước eo gấu lưng hổ, dâm quang trong mắt không ngừng nhìn qua ngực và mông của nàng.
- Cách Không Thủ!
Sắc mặt Hoàng Thiên Đạo đại biến. Cự chưởng hư ảo hình băng lam kia, chính là tuyệt kỹ thành danh mười mấy năm trước của Thang Phi Tiếu, Hoàng Thiên Đạo thân là môn chủ Hoàng Đạo Môn, cho nên không phải người có kiến thức thiển cận, chỉ cần liếc một cái đã nhận ra.
Nghe Hoàng Thiên Đạo nói, tất cả Thiên giai của các môn phái đều đứng dậy, hoảng sợ nói:
- Thiên Sát Thang Phi Tiếu!
- Chính là ta!
Thang Phi Tiếu cười ha hả một tiếng, thò tay xé rách mặt nạ để lộ ra khuôn mặt của mình.
Đoạn Thất Xích vẫn đứng nguyên tại chỗ, không thấy hắn làm động tác gì, duỗi tay áo cách không bổ về phía nử tử bị Thang Phi Tiếu vừa bắt tới.
Một tiếng vải bị xé rách vang lên, nàng cảm thấy cái bụng nhỏ của mình mát lạnh, cúi đầu nhìn xuống, thấy quần áo của mình bị xé một lỗ lớn, phần bụng đã lộ ra ngoài, trong bụng rơi ra một cục bông được buộc chặt.
Trong nhất thời xuân quang tiết ra ngoài, nàng sợ hãi kêu lên liên tục, cấp tốc dùng hai tay che lại.
- Vô hình đao khí, Địa Thí Đoạn Thất Xích?
Mí mắt Hoàng Thiên Đạo nhảy lên.
Đoạn Thất Xích đưa mắt nhìn lên, nhìn Hoàng Thiên Đạo, không lên tiếng.
Tất cả mọi người đều dừng bước, đám người lập tức hỗn loạn, va chạm lẫn nhau, không ít người bị té xuống mặt đất, bị vô số chân dẫm đạp lên.
Thiên Sát Thang Phi Tiếu, Địa Thí Đoạn Thất Xích, dù đã qua mười mấy năm, nhưng danh tiếng của hai người này vẫn còn uy hiếp rất lớn, nhất là đối với loại người như Hoàng Thiên Đạo, thời điểm hai người nhiễm loạn giang hồ, hắn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt.