Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 256: Chủ Tịch Liên Bang
Quay về tổng bộ Thánh Minh, không nhắc tới công tác kết thúc sân đấu lớn Thánh Minh, tiếp theo bắt đầu chuẩn bị hội nghị thành lập tân Liên Minh. Hội nghị sẽ bắt đầu vào ngày mai, còn thời gian bao lâu thì phải xem Lục Đại Thánh Điện phải bao lâu mới có ý kiến chung.
Long Hạo Thần dẫn đồng bạn trở về xong không nghỉ ngơi, khai hội nghị mãi đến chạng vạng mới kết thúc.
Giống như long Hạo Thần đã đoán, có dược ca vẫn rất đáng tin. Khi hội nghị của họ kết thúc thì Lâm Hâm trở lại.
“Có dược ca, sao giờ này ông mới về, chúng tôi đã mở hội xong rồi, hơn nữa Thánh Điện Đại Tái cũng kết thúc trước tiên.” Trần Anh Nhi nói với Lâm Hâm.
Lâm Hâm khó được biểu tình hết sức nghiêm túc nói.
“Tôi biết rồi. Đoàn trưởng, mấy ngày nay tôi đi theo gia gia học chú pháp Thánh Dương, cho nên…”
Long Hạo Thần gật đầu nói.
“Mọi người đều là anh em, anh không cần giải thích cái gì. Anh cũng ngồi đi, tôi kể lại cho anh nghe tình hình mọi người mới thảo luận, xem coi anh có ý kiến gì không.”
Lâm Hâm ừ một tiếng, ngồi đối diện long Hạo Thần.
“Đoàn trưởng, trước khi cậu nói thì tôi có việc muốn báo cáo. Trước khi tôi trở về, điện chủ Lý Chính Trực đến tìm tôi, còn để tôi chuyển lời với cậu. Ông ta nói khi tuyển cử tân Liên Minh, nếu Quang Chi Thần Hi chúng ta có thể giữ cho mỗi chức nghiệp chỉ trúng tuyển một người thì ông ấy sẽ hết sức ủng hộ chúng ta.”
Nghe lời của y, long Hạo Thần bật cười.
“Suy nghĩ của Lý điện chủ ngược lại giống như tôi. Tân Liên Minh thành lập sẽ biến đổi rất nhiều thứ, có thể vài chỗ đụng chạm đến lợi ích Lục Đại Thánh Điện. Muốn không ra vấn đề thì đầu tiên phải đạt được cân bằng. Anh yên tâm đi, tôi đã tính hết rồi.”
Một đêm bình yên, sáng sớm hôm sau, trong phòng họp lớn tổng bộ Thánh Minh, cao tầng đại biểu Lục Đại Thánh Điện và đại biểu Săn Ma Đoàn các cường giả đều đã đến.
Theo ước định trước đó, Lục Đại Thánh Điện tiến đến tham dự hội nghị có ba mươi sáu người, chính là ba mươi sáu người trước đó tham gia Thánh Điện Đại Tái. Bên Săn Ma Đoàn trừ nhân vật truyền kỳ Trần Cuồng và Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi ra, còn có hai mươi mấy đại biểu Săn Ma Đoàn ít nhất từ cấp vương trở lên, cũng hợp thành ba mươi sáu người. Tương đương với bảy bên cộng lại hai trăm năm mươi hai người tham gia hội nghị.
Có thể ngồi đài chủ tịch chưa tới mười người, từ trái đến phải là điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo, điện chủ Thích Khách Thánh Điện Thánh Nguyệt, điện chủ Ma Pháp Thánh Điện Lý Chính Trực, nhân vật truyền kỳ Trần Cuồng, đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi long Hạo Thần, điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện Dương Hạo Hàm, điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ và điện chủ Mục Sư Thánh Điện, Lăng Tiếu.
Nhìn từ vị trí có thể thấy ra, long Hạo Thần dẫn theo Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đạt được quán quân trong Thánh Điện Đại Tái đem đến chỗ tốt lớn cỡ nào. Nếu không có thành tích ưu tú như vậy, dùng địa vị lúc trước trong Liên Minh của hắn, trừ phi Kỵ Sĩ Thánh Điện thăng hắn làm điện chủ mới, nếu không thì tuyệt đối không có tư cách đi tới đài chủ tịch.
Chủ trì hội nghị là minh chủ Liên Minh Thánh Điện đợt trước, điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện, người sở hữu Thủ Hộ và Từ Bi Thần Ấn vương tọa, Phòng Ngự và Thống Trù Thần Ấn kỵ sĩ, Dương Hạo Hàm.
“Nếu mọi người đã tới đông đủ, vậy chúng ta bắt đầu cử hành hội nghị. Giọng bình tĩnh của Dương Hạo Hàm vang lên trong hội trường, không cần bất cứ máy khuếch đại thanh âm nào, giọng của ông rõ ràng truyền vào tai mọi người.
“Đầu tiên, ta phải chúc mừng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đạt được quán quân cuối cùng trong Thánh Điện Đại Tái vừa mới chấm dứt.” Nói xong Dương Hạo Hàm vỗ tay trước, cường giả Lục Đại Thánh Điện và đại biểu Săn Ma Đoàn bên dưới lập tức hòa theo. Trong phòng họp lớn vang tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Đây không phải là hùa theo, họ tận đáy lòng khâm phục long Hạo Thần.
Long Hạo Thần đứng dậy, nắm đấm phải vỗ ngực trái, hướng toàn thể nhân viên hội nghị hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn, sau đó lần nữa hành lễ với Dương Hạo Hàm biểu thị cảm tạ.
Dương Hạo Hàm nói.
“Vì thể hiện sự công bình của hội nghị lần này. Dù là Lục Đại Thánh Điện hay Săn Ma Đoàn, mỗi bên tham gia đều là ba mươi sáu người, trong đó bao gồm chúng ta trên đài chủ tịch.
“Qua nhiều lần bàn bạc, Lục Đại Thánh Điện Liên Minh chúng ta rốt cuộc thống nhất ý kiến, quyết định thành lập tân Liên Minh, để có thể tăng lực lượng Lục Đại Thánh Điện mạnh hơn đối kháng với ma tộc. Mặt sau ta lại hỏi lần nữa, đối với việc thành lập tân Liên Minh, có ai có ý kiến khác không, có thì mời giơ tay.”
Ánh mắt uy nghiêm của Dương Hạo Hàm quét một vòng, thấy không ai giơ tay lên mới nói tiếp.
“Tốt lắm, nếu không ai phản đối thì chúng ta bắt đầu nghị quyết tân Liên Minh. Mặt sau ta thuyết minh cách thành lập tân Liên Minh và tổ thành trước.”
“Từ khi Liên Minh Thánh Điện ta thành lập tới nay có lịch sử đã hơn sáu ngàn năm. Hơn sáu ngàn năm qua chúng ta không ngừng tích lũy lực lượng đấu tranh với ma tộc, rốt cuộc dần đứng vững gót chân. Nhưng khi chúng ta tự cho rằng bảo vệ mình là dư sức, thậm chí có lực lượng phản kích ma tộc thì, ma tộc đập một gậy vào đầu chúng ta. Ta tin tưởng mọi người nhớ rõ thánh chiến hơn bốn năm. Trong thánh chiến đó, Liên Minh tổn thất thảm trọng, rất nhiều cường giả đã chết trong chiến tranh. Có thể nói, nếu như không phải Ma Thần Hoàng không thống lĩnh ba chủng tộc mạnh nhất ma tộc tham chiến, vậy trận thánh chiến đó rất có thể khiến Liên Minh hủy diệt, sinh linh đồ thán.”
“Từ đó chúng ta càng hiểu được Liên Minh lỏng lẽo rời rạc thì không đủ để đối kháng ma tộc. Nếu không thể phát huy ưu thế mỗi chức nghiệp chiến đấu của nhân loại ta, thì chúng ta đối đầu với ma tộc là vĩnh viễn không chiếm ưu thế. Vậy nên, Lục Đại Thánh Điện thống nhất ý kiến, quyết định thành lập tân Liên Minh.”
“Liên Minh và ma tộc đối kháng, cần là tiếng nói thống nhất. Nhất định phải toàn diện chỉnh hợp lực lượng Liên Minh, tập trung cao độ tập quyền, tựa như một quốc gia, kỷ luật chặt chẽ, để các cường giả Lục Đại Thánh Điện chúng ta giống như Săn Ma Đoàn phối hợp nhau, phát huy sức chiến đấu trong trình độ lớn nhất. Nên chúng ta quyết định, tân Liên Minh sẽ thay tên bằng tân Liên Bang, Lục Đại Thánh Điện tự chấp chính sửa thành trung ương chấp chính. Chủ tịch Liên Bang một người, phó chủ tịch sáu người, hội nghị Liên Bang nghị viên thường trú ba mươi sáu người.”
“Một số nghị quyết quan trọng thì hội nghị Liên Bang sẽ dùng đầu phiếu để tiến hành biểu quyết. Mỗi vị phó chủ tịch có tư cách hai phiếu. Chủ tịch có năm phiếu. Cùng lúc đó, chu tịch có một phiếu quyền phủ quyết. Sáu phó chủ tịch nếu ý kiến thống nhất, hoặc hội nghị có tám phần nghị viên đồng ý, vậy có thể bởi vì chủ tịch sai sót mà đề xuất buộc tội.”
Liên Minh sửa thành Liên Bang và tất cả quy tắc mới đều qua Lục Đại Thánh Điện vô số lần bàn bạc mới làm quyết định.
Vì cố gắng cho công bằng nhất, cũng để chế ước quyền lực trung ương quá lớn, có thể nói cao tầng Lục Đại Thánh Điện vắt hết óc, cuối cùng khó khăn lắm mới thống nhất ý kiến.
Thánh Điện Đại Tái lần này quan trọng là ở chỗ nhân tuyển chủ tịch. Theo kết quả Lục Đại Thánh Điện lúc trước hiệp nghị, Thánh Điện nào có thể đạt được quán quân Thánh Điện Đại Tái vậy minh chủ sẽ do Thánh Điện đó làm.
Đây cũng là vì sao Dương Hạo Vũ, kỵ sĩ mạnh nhất Kỵ Sĩ Thánh Điện quanh năm bế quan đều được mời ra.
Sau khi thành lập tân Liên Bang, quyền uy của chủ tịch Liên Bang cực lớn. Tuy không thể so với đế chế hoàng đế nhưng cũng là nhất ngôn cửu đỉnh, giây phút mấu chốt có thể sử dụng một phiếu quyền phủ quyết. Hơn nữa chủ tịch Liên Bang thuộc về tòa Thánh Điện nào thì chắc chắn là có lợi với Thánh Điện đó, bởi vậy các bên mới tranh đoạt kịch liệt đến thế.
“Đối với thành lập cơ cấu trung ương tân Liên Bang, ai có ý kiến gì mời giơ tay.” Dương Hạo Hàm trầm giọng nói.
Vì tân Liên Bang, hội nghị đã mở năm năm, nếu chưa thống nhất ý kiến thì sẽ không đi tới một bước này. Bây giờ Dương Hạo Hàm hỏi chỉ là làm bộ dáng mà thôi. Quả nhiên, đều thông qua.
Dương Hạo Hàm gật đầu, nói.
“Tốt lắm, tiếp theo chúng ta sẽ đề xuất nhân tuyển chủ tịch và phó chủ tịch cùng với đầu phiếu. Người dự tuyển chủ tịch là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi long Hạo Thần. Phó chủ tịch là điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện long Thiên Ấn. Điện chủ Ma Pháp Thánh Điện Lý Chính Trực. Điện chủ Mục Sư Thánh Điện Lăng Tiếu. Điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ. Điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo. Điện chủ Thích Khách Thánh Điện Thánh Nguyệt.”
“Đối với sáu vị điện chủ thì chắc mọi người đều quen thuộc, mặt sau ta đơn giản giới thiệu nhân tuyển chủ tịch long Hạo Thần. Long Hạo Thần, nam, tuổi hai mươi lăm, chức nghiệp: Trừng Giới, Thủ Hộ song tu kỵ sĩ. Đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Nội linh lực bẩm sinh là đầy điểm, thể chất con trai quang minh. Thần Thánh kỵ sĩ cấp chín bậc hai, có tư cách được Thần Ấn vương tọa thừa nhận. Long Hạo Thần từng ở thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn đạt được chức vô địch, do đó tổ thành Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, dẫn đội chém giết ma tộc hơn bốn tên, xưa nay chưa từng có phá hủy hai Trụ Ma Thần. Hơn nữa trong thánh chiến, lần lượt lập công cho Kỵ Sĩ Thánh Điện, Thích Khách Thánh Điện, Chiến Sĩ Thánh Điện, Ma Pháp Thánh Điện. Trong Thánh Điện Đại Tái lần này, dẫn dắt Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đạt được chức vô địch, do đó bị đề danh dự tuyển chủ tịch. Đối với nhân tuyển chủ tịch, ai có ý kiến xin giơ tay.”
Tuy có nhiều người đã biết về long Hạo Thần, nhưng khi mọi người nghe Dương Hạo Hàm tự thuật lý lịch của hắn, đặc biệt nói tuổi hắn mới hai mươi lăm thì vang lên tiếng bàn luận nho nhỏ. Nhưng may mắn cuối cùng không ai giơ tay biểu đạt phản đối.
Dương Hạo Hàm cũng thầm thở ra. Ông sợ nhất là lúc này ra vấn đề. Tuy ông có thể dùng thiểu số phục tòng đa số thông qua nghị quyết, nhưng đối với tương lai long Hạo Thần thống trị tân Liên Bang sẽ có ảnh hưởng không tốt.
“Tốt lắm, nếu mọi người không có ý kiến, đã xác định dự tuyển chủ tịch xong. Về việc đề danh sáu vị phó chủ tịch, mọi người có ý kiến hay đề nghị gì không?”
Các cường giả Lục Đại Thánh Điện bên dưới đài không có biểu thị gì. Nhưng ngay lúc đó, ngoài ý muốn xuất hiện. Ngồi nghiêm chỉnh trên đài chủ tịch, điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ đột nhiên giơ tay nói.
“Ta có ý kiến!”
Bởi vì ngày hôm qua khi kết thúc trận chiến lĩnh vực thì Trần Hoành Vũ đã biểu đạt bất mãn, lúc này ông đột nhiên nêu ý kiến khiến mọi người đều giật mình, cùng nhìn ông.
Trần Hoành Vũ đứng dậy, sắc mặt bình tĩnh nói.
“Đối với đề nghị ta làm phó chủ tịch Liên Bang, ta biểu thị phản đối.
Dương Hạo Hàm kinh ngạc nhìn ông, nghi hoặc nói.
“Trần huynh, ngươi nghĩ kỹ chưa? Ngươi đại biểu là Linh Hồn Thánh Điện.”
Trần Hoành Vũ nhàn nhạt nói.
“Ta đã nghĩ kỹ, ta chỉ cần trở thành một nghị viên là đủ rồi. Vị trí phó chủ tịch nên nhường cho tân điện chủ Linh Hồn Thánh Điện chúng ta.”
“Cái gì? Tân điện chủ?”
Ông vừa thốt ra, mọi người lần nữa kinh ngạc. Nên biết rằng Linh Hồn Thánh Điện không giống như Kỵ Sĩ Thánh Điện, cho tới nay chỉ có một điện chủ mà thôi. Linh Hồn Thánh Điện đổi điện chủ, điều này đối với Liên Minh là việc cực kỳ quan trọng. Mấu chốt là lúc trước không ai được đến tin tức gì, Trần Hoành Vũ nói thật quá đột ngột.
Trần Hoành Vũ lạnh nhạt nói.
“Cái này có gì kỳ? Linh Hồn Thánh Điện luôn dân chủ, địa vị điện chủ ai có khả năng thì làm. Trần Anh Nhi trong điện ta tu vi đã tới cấp chín, hơn nữa có Thần Thú lĩnh vực trên cả ta, còn là Linh Hồn Thánh Nữ thứ nhất của Linh Hồn Thánh Điện ta, kế thừa thần khí Linh Hồn Thánh Y. Do Trần Anh Nhi đảm nhiệm điện chủ Linh Hồn Thánh Điện ta thì thích hợp nhất. Bởi vậy đề danh phó chủ tịch của ta tự nhiên nên nhường cho con bé. Đêm qua nội bộ Linh Hồn Thánh Điện chúng ta đã thống nhất ý kiến rồi.”
Các vị ngồi trên đài chủ tịch biểu tình khác nhau. Long Hạo Thần mặt đầy kinh ngạc. Mấy điện chủ Thánh Điện khác trong lòng đều mắng một câu, cáo già.
Này không phải là cáo già sao? Lúc Thánh Điện Đại Tái Trần Hoành Vũ diễn kịch thật là đặc sắc. Chẳng những trong so tài đối đầu với long Hạo Thần, thậm chí sau cuộc chiến lĩnh vực đề ra chất vấn. Nhưng đến lúc mấu chốt thì ông ngoặt một trăm tám mươi độ, nhường vị trí điện chủ thánh điện cho Trần Anh Nhi. Điều này ý nghĩa Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có hai người chiếm vị trí quan trọng trong tân Liên Bang. Cùng lúc đó, trong phó chủ tịch có một người thuộc về Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, ý nghĩa tương lai sáu vị phó chủ tịch không có khả năng liên hợp một chỗ buộc tội chủ tịch long Hạo Thần. Phần nhân tình này đưa tặng thật là lớn.
Ngay cả Lý Chính Trực cũng thầm nghĩ trong lòng, tính toán giỏi lắm! Trần Hoành Vũ là người thứ nhất nhảy ra nhường vị trí, chẳng những rung động, hơn nữa càng khiến Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi lĩnh tình của ông, thuận tiện gián tiếp thân thiện với Kỵ Sĩ Thánh Điện, có thể nói là một mũi tên trúng nhiều đích.
Trần Hoành Vũ nói xong đã đi ra khỏi đài chủ tịch, làm động tác tay với Trần Anh Nhi đứng bên Săn Ma Đoàn, mình thì thong dong đi tới bên Linh Hồn Thánh Điện ngồi xuống.
Trần Anh Nhi bị ông nội khiến cho đầu óc mịt mờ, nhưng lúc này cô không thể không lên! Cô đành dưới ánh mắt chăm chú của mọi người lên đài chủ tịch, ngồi xuống vị trí trước đó của Trần Hoành Vũ.
Đúng lúc này, điện chủ Thích Khách Thánh Điện Thánh Nguyệt cáu kỉnh nói.
“Lão già này, tốc độ mau thật, cướp trước lão tử. Ta cũng không đồng ý đề nghị đối với ta, điện chủ Thích Khách Thánh Điện chúng ta đã chuyển vị trí, do Thải Nhi tiếp nhận điện chủ. Năng lực của Thải Nhi thì ta đã không cần nhiều lời, mọi người trông thấy Tịnh Hóa Lĩnh Vực của con bé rồi đấy. Hơn nữa Thải Nhi còn là người thừa kế Tử Thần, có được Luân Hồi Linh Lô giống như con trai Luân Hồi năm đó, từ ý nghĩa nào đó thì Thải Nhi kế nghiệp con trai Luân Hồi, hơn nữa còn là trò giỏi hơn thầy. Mười mấy năm trước khi Thải Nhi hoàn thành truyền thừa thì con bé đã là người nối nghiệp trong Thích Khách Thánh Điện chúng ta. Thải Nhi, lên đây đi, bắt đầu từ bây giờ, con là điện chủ Thích Khách Thánh Điện, cũng là người dự tuyển phó chủ tịch của Thích Khách Thánh Điện chúng ta tại tân Liên Bang.”
Đối với đề nghị của Thánh Nguyệt thì long Hạo Thần không quá giật mình. Dù sao trước kia Thánh Nguyệt đã biểu thị sẽ để Thải Nhi thay thế ông. Thế là Thải Nhi cũng từ dưới đi lên, bỗng chốc đài chủ tịch có ba người đến từ Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi.
Dương Hạo Hàm nói.
“Nếu đã vậy thì chúng ta tiếp tục hội nghị. Còn ai có ý kiến gì không?”
Ông bản năng hỏi nhưng không ngờ thật có người phản đối.
Điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo đột nhiên đứng dậy nói.
“Ta cũng phải nhường ghế thôi, già rồi, không dùng được nữa. Có ta dẫn dắt, Chiến Sĩ Thánh Điện trong lần Thánh Điện Đại Tái có thành tích kém nhất trong lịch sử, ta thật sự không còn mặt mũi làm điện chủ nữa. Tối hôm qua ta đã bàn bạc với các lãnh đạo Thánh Điện ta, hôm nay sẽ truyền vị trí điện chủ cho người trẻ tuổi có hy vọng nhất trong Thánh Điện. Hy vọng có cô ấy lãnh đạo, tương lai Chiến Sĩ Thánh Điện có thể phát huy tác dụng lớn hơn khi Liên Bang đối kháng ma tộc. Nguyên Nguyên, mời lên đài.”
“A? Tôi?” Vương Nguyên Nguyên nhìn ánh mắt Khâu Vĩnh Hạo chăm chú nhìn mình, bỗng chốc ngây như phỗng.
Khâu Vĩnh Hạo mỉm cười nói.
“Chính là ngươi. Trong lớp trẻ tuổi Chiến Sĩ Thánh Điện chúng ta, chẳng lẽ còn ai có thể so sánh với ngươi sao? Ngươi nỗ lực, cố gắng ta đều xem trong mắt. Sau này là thế giới của thanh niên các ngươi.” Nói xong ông bước ra khỏi vị trí của mình.
Lần này thì người trên đài chủ tịch đều rơi vào rung động.
Thánh Nguyệt nhường vị trí cho Thải Nhi đó là bởi vì nàng vốn là người thừa kế của ông, còn là cháu gái ông. Tuy Trần Hoành Vũ truyền vị đột ngột chút, nhưng tình huống Trần Anh Nhi tại Linh Hồn Thánh Điện giống bên Thải Nhi tại Thích Khách Thánh Điện. Nhưng điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo và Vương Nguyên Nguyên có thể nói là không chút liên quan. Từ khi Vương Nguyên Nguyên trở thành một thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi càng chưa từng trở về Chiến Sĩ Thánh Điện! Bây giờ ông nhanh chóng quyết định truyền vị trí điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện cho Vương Nguyên Nguyên, không thể không nói Khâu Vĩnh Hạo đúng là có đủ quyết đoán.
Suy nghĩ này của Khâu Vĩnh Hạo không phải đột nhiên. Khi Vương Nguyên Nguyên trở về tìm tới ông, bày ra thực lực cấp chín thì trong lòng Khâu Vĩnh Hạo đã có suy nghĩ này. Có lẽ Vương Nguyên Nguyên và long Hạo Thần, Thải Nhi có chênh lệch lớn, nhưng trong Chiến Sĩ Thánh Điện tuyệt đối không người nào đấu với cô được. Dù là trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi thì thứ hạng của cô cũng ở hàng đầu, còn là cường giả có lĩnh vực. Thêm vào thân phận của cô là Quang Chi Thần Hi, đại biểu Chiến Sĩ Thánh Điện thật là thích hợp.
Khâu Vĩnh Hạo rất hiểu biết tính cách của Vương Nguyên Nguyên. Ông tin tưởng, Vương Nguyên Nguyên kế thừa vị trí điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện nhất định sẽ cống hiến cho Thánh Điện trong tương lai.
Trong ánh mắt khích lệ của Khâu Vĩnh Hạo, Vương Nguyên Nguyên đứng dậy bước nhanh đi lên đài chủ tịch. Khi cô tới trước mặt Khâu Vĩnh Hạo thì hốc mắt ửng đỏ.
“Khâu gia gia, tôi…”
Khâu Vĩnh Hạo mỉm cười vỗ bả vai cô, nói.
“Không cần nói gì hết, ta làm vậy không phải vì ngươi mà vì tương lai Chiến Sĩ Thánh Điện chúng ta. Ta tin tưởng ngươi có thể làm được rất tốt.”
Nói rồi ông tự kéo ghế của mình, ấn Vương Nguyên Nguyên ngồi xuống. Ông thì như trút xuống gánh nặng thở ra hơi dài, đi xuống đài chủ tịch, ngồi cạnh cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện.
Còn chưa bắt đầu tuyển cử chủ tịch và phó chủ tịch mà đã xuất hiện biến hóa lớn như vậy, Dương Hạo Hàm chủ trì hội nghị cũng rất giật mình. Nhưng hội nghị tiếp tục, tuy xuất hiện biến đổi nhưng may là không ảnh hưởng tuyển cử tiếp theo.
Quá trình tuyển cử thuận lợi dị thường. Long Hạo Thần thuận lợi thành chủ tịch đợt thứ nhất tân Liên Bang. Phó chủ tịch là long Thiên Ấn, Lý Chính Trực, Lăng Tiếu, Thải Nhi, Trần Anh Nhi và Vương Nguyên Nguyên. Trong bảy vị trí trọng yếu thì Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi lại chiếm tới bốn cái.
Lý do không ai phản đối một là vì người đề nghị vốn là nguyên điện chủ, lại thêm biểu hiện mạnh mẽ của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trong Thánh Điện Đại Tái. Dù là long Hạo Thần hay Thải Nhi, Trần Anh Nhi, Vương Nguyên Nguyên đều là cường giả lĩnh vực! Có cường giả lĩnh vực tuổi trẻ như vậy dẫn dắt, sẽ có lợi rất lớn cho tương lai các Thánh Điện phát triển.
Chủ tịch, phó chủ tịch tuyển ra xong là tuyển cử nghị viên, lấy Lục Đại Thánh Điện chọn ra sáu người làm chuẩn, tổng cộng là ba mươi sáu vị nghị viện. Ba mươi sáu người này không bao gồm chủ tịch và phó chủ tịch.
Long Hạo Thần đảm nhiệm chủ tịch tân Liên Bang đợt thứ nhất đối với các Thánh Điện là điều có thể chấp nhận, cho nên tranh tuyển nghị viên cũng tiến hành rất thuân lợi, chỉ dùng không tới bốn tiếng đồng hồ thì kết thúc tuyển cử.
Dương Hạo Hàm nói.
“Tuyển cử kết thúc, tiếp theo Liên Bang sẽ thông báo cho dân chúng, tranh thủ trong vòng một tháng thông báo toàn bộ nhân loại Liên Bang thành lập. Cùng lúc đó, Liên Bang còn có rất nhiều sự vụ phải xử lý, chỉnh hợp Lục Đại Thánh Điện càng là việc gấp rút. Mặt sau, xin mời chủ tịch tân Liên Bang đợt thứ nhất của chúng ta nói vài câu.”
Long Hạo Thần gật đầu với Dương Hạo Hàm, sau đó đứng dậy chào hướng cường giả Lục Đại Thánh Điện, dùng thanh âm hùng hồn nói.
“Thật vinh hạnh mọi người đề cử tôi làm chủ tịch Liên Bang đợt thứ nhất. Tôi cảm thấy trách nhiệm trên vai thật nặng. Theo quy tắc mới rồi Dương điện chủ đã nói, mỗi đợt chính phủ Liên Bang có thể chấp chính mười năm, mười năm sau sẽ lại tuyển cử. Có lẽ trước mắt các chế độ tân Liên Bang chúng ta còn chưa hoàn thiện. Nhưng tôi tin tưởng, tương lai Liên Bang sẽ ngày càng hoàn hảo.”
“Liên Bang thành lập điểm quan trọng nhất là dung hợp ưu thế Lục Đại Thánh Điện, đối kháng với ma tộc. Điều cực kỳ quan trọng tiếp theo cũng nằm trong phương diện này. Tôi làm chủ tịch Liên Bang, có thể bảo đảm với mọi người, trong kỳ hạn mười năm tôi chấp chính, nhất định sẽ dẫn dắt Liên Bang phản kích ma tộc, tranh thủ trong nhiệm kỳ thu hồi phần đất bị mất. Trong khi tôi còn sống, cố gắng dẫn dắt Liên Bang lao ra hắc ám, kết thúc thời đại hắc ám kéo dài hơn sáu ngàn năm!”
Long Hạo Thần nói năng dõng dạc, thanh âm không cao vút nhưng về mặt tinh thần thì có cảm giác vững vàng đáng tin.
Nghe lời của hắn, các cường giả Lục Đại Thánh Điện có mặt như cảm nhận được thánh chiến đã bắt đầu vậy.
Tạm dừng một lúc, Long Hạo Thần nói tiếp.
“Tuổi tôi còn trẻ, Liên Bang vừa mới thành lập, các loại sự vụ còn cần các vị hết sức hỗ trợ. Tiếp theo trong một đoạn thời gian có lẽ tôi không có nhiều tinh lực xử lý sự vụ trong Liên Bang, tôi và đồng bạn phải nắm chắc thời gian tăng cao thực lực. Sự việc chủ yếu trong Liên Bang sẽ do phó chủ tịch Long Thiên Ấn, và phó chủ tịch Lý Chính Trực, phó chủ tịch Lăng Tiếu cùng các vị nghị viện cùng nhau giải quyết.”
Tiếp theo trong hội nghị nêu các đề nghị đều rất thuận lợi được thông qua. Tuy Long Hạo Thần làm chủ tịch Liên Bang, nhưng đối với hắn, càng quan trọng hơn là tăng thực lực. Hắn và các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều còn trẻ tuổi, không gian tăng trưởng sức mạnh lớn hơn các cường giả cấp chín nhiều.
Tiếp theo Long Hạo Thần có vài việc quan trọng cần hoàn thành. Đầu tiên là tranh thủ có được Thần Ấn vương tọa thuộc về mình. Một khi hắn được đến Thần Ấn vương tọa, không chỉ là có lợi lớn về mặt tu vi, cũng tăng uy danh cho hắn. Tiếp theo là vấn đề tiến hóa của Hạo Nguyệt.
Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm cường đại khiến Long Hạo Thần nhận ra tầm quan trọng về việc Hạo Nguyệt tiến hóa. Hạo Nguyệt sáu đầu mà đã mạnh mẽ như vậy, nếu nó có thể thành công tiến hóa đến tám đầu, thực lực chắc chắn sẽ tăng gấp mấy lần. Đến khi đó có Hạo Nguyệt giúp đỡ, nói không chừng hắn thật sự có năng lực đối kháng với Ma Thần Hoàng.
Trải qua hội nghị thảo luận, quyết định dùng cách khá ôn hòa bắt đầu tiến hành tổng hợp Lục Đại Thánh Điện.
Đầu tiên, Lục Đại Thánh Điện trước phải ra một đám cường giả, tập kết tại Thánh thành, tiến hành thống nhất huấn luyện. Dựa theo bốn ngàn chiến sĩ, một ngàn kỵ sĩ, năm trăm thích khách, ma pháp sư, triệu hoán sư, mục sư, phối hợp thành tổ.
Mệnh danh là Liên Bang quân đoàn, mỗi quân đoàn trừ bảy ngàn cường giả Lục Đại Thánh Điện ra, còn có bốn vạn binh lính thường, tổng cộng năm vạn người.
Đầu tiên tổ hai quân đoàn, mệnh danh là Liên Bang đệ nhất quân đoàn, Liên Bang đệ nhị quân đoàn, thống nhất huấn luyện và chỉnh hợp. Sau khi chỉnh hợp xong sẽ trực tiếp vào biên cương, phụ trách trấn thủ Trấn Nam quan và Khu Ma quan tương đối yếu ớt.
Tiếp theo tiến một bước điều động cường giả Lục Đại Thánh Điện chỉnh hợp lần cuối, thẳng đến lực lượng Lục Đại Thánh Điện Liên Minh Thánh Điện nguyên bản hoàn toàn chuyển hóa thành hình thức Liên Bang quân đoàn.
Còn sáu quan ải thì tạm thời do Lục Đại Thánh Điện như cũ thống nhất chỉ huy. Dù sao Lục Đại Thánh Điện ở sáu quan ải đã cắm rễ sâu, càng thêm quen thuộc. Tuy tân Liên Bang thành lập nhưng không thể quá gấp gáp được, phải có quá trình chuyển biến. Kế hoạch là trong một năm, đầu tiên dung hợp các chức nghiệp giả Lục Đại Thánh Điện. Còn về làm nhạt khái niệm Lục Đại Thánh Điện và tập quyền Liên Bang thì sẽ cần thời gian lâu hơn.
Muốn chức nghiệp giả Lục Đại Thánh Điện và dân chúng tiếp nhận Liên Bang thì cần cả một quá trình. Nhưng với điều kiện ưu tiên đối kháng ma tộc, thêm nữa các lãnh đạo Lục Đại Thánh Điện chung sức chung lòng, tin tưởng quá trình này sẽ không quá lâu. Khi nào Liên Bang Thánh Điện hoàn thành dung hợp xong, lực ngưng tụ càng mạnh thì chính là thời điểm Liên Bang bắt đầu phản công ma tộc.
Hội nghị kết thúc hoàn mỹ. Long Hạo Thần lập tức nói với đồng bạn ngày mai sẽ rời khỏi Thánh thành, đi Kỵ Sĩ Thánh Điện.
Lý do tại sao Long Hạo Thần vội vã muốn đi Kỵ Sĩ Thánh Điện thì nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là Hạo Nguyệt. Từ khi Hạo Nguyệt hóa thành Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm, dường như càng tiến một bước dung hợp huyết mạch với Long Hạo Thần. Thêm vào trong khoảng thời gian này Long Hạo Thần tăng tiến thực lực ảnh hướng nó, nó tiến hóa đã tới trạng thái mũi tên trên dây cung, tùy thời không thể kiềm chế, không thể không bắn ra.
Lần trước Hạo Nguyệt tiến hóa gặp Vu Yêu Vương mãnh liệt công kích, có thể nói Hạo Nguyệt hoàn thành tiến hóa bên trong có sự may mắn. Hơn nữa theo kinh nghiệm trước kia, mỗi lần Hạo Nguyệt tiến hóa sẽ dẫn đến kẻ địch càng mạnh thêm. Lần này từ sáu đầu nhảy lên đến cảnh giới tám đầu, chẳng những cần thời gian nhiều hơn, dẫn đến kẻ địch chỉ sợ càng cường đại. Long Hạo Thần không dám lơ là, sợ sơ sẩy khiến Hạo Nguyệt rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Bởi vậy, họ nhất định phải sẵn sàng chuẩn bị mới được, tăng thực lực là quan trọng nhất. Bởi vì bí mật của Hạo Nguyệt, Long Hạo Thần không thể mượn lực lượng Lục Đại Thánh Điện, chỉ có thể nương dựa vào đoàn đội chính họ. Trong bộ phận tăng sức mạnh thì hắn có quang thuộc tính càng thêm quan trọng. Nếu hắn có được Thần Ấn vương tọa, tất nhiên sẽ nắm chắc hơn.
Vậy nên không lập tức đi Kỵ Sĩ Thánh Điện ngay, là bởi vì họ còn có một việc quan trọng chưa làm xong.
Bị tuyển cử trở thành chủ tịch tân Liên Bang, thân phận địa vị của Long Hạo Thần nay đã khác xưa nhiều. Họ không cư ngụ tại Kỵ Sĩ Thánh Điện tại tổng bộ Liên Bang nữa, trực tiếp chuyển vào chỗ ở tầng cao nhất tổng bộ Liên Bang.
Tuy trên đỉnh tầng, khu vực làm việc của nguyên Minh Chủ Thánh Minh là tầng có diện tích nhỏ nhất trong tổng bộ Liên Bang, nhưng cũng hơn ngàn mét vuông. Bây giờ chắc nên kêu là khu làm việc chủ tịch Liên Bang. Nguyên khu vực có nhiều ngăn cách, phòng làm việc to lớn, phòng nghỉ, một phòng kín chuyên môn tu luyện, thư phòng, phòng họp nhỏ, vân vân và vân vân. Tuy trang hoàng không xa hoa nhưng cao quý trang nhã. Đừng nói ở một mình Long Hạo Thần, cả thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi ngụ tại đây thì không gian vẫn rộng mênh mông.
“Tối hôm nay mọi người ở lại đây nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai chúng ta lên đường đi Kỵ Sĩ Thánh Điện.” Long Hạo Thần nói với mọi người.
Hàn Vũ nói.
“Chủ tịch, chúng ta không đợi chế tạo xong ấn chương chủ tịch Liên Bang của cậu rồi mới đi à?”
Long Hạo Thần cười khổ nói.
“Anh cứ kêu tôi là đoàn trưởng đi, kêu tôi là chủ tịch nghe cứ thấy là lạ.”
Trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, vốn bảy người trừ nhóm Long Hạo Thần, Thải Nhi một chính ba phụ, bốn vị chủ tịch ra, ba người khác cũng trở thành nghị viên. Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức ba người cũng chiếm danh ngạch nghị viên Kỵ Sĩ Thánh Điện. Hiển nhiên Kỵ Sĩ Thánh Điện phòng ngừa chu đáo, chuẩn bị cho người nối nghiệp trong tương lai.
Có thể nói, lần Thánh Điện Đại Tái này bên thắng lớn nhất chính là Kỵ Sĩ Thánh Điện. Tuy Long Hạo Thần lấy thân phận đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trở thành chủ tịch Liên Bang, nhưng hắn dù sao xuất thân là kỵ sĩ! Ông nội, phụ thân đều là điện chủ, Thần Ấn kỵ sĩ Kỵ Sĩ Thánh Điện, quan hệ giữa hắn và Kỵ Sĩ Thánh Điện vĩnh viễn sẽ không nhợt nhạt.
Cùng lúc đó, trừ Long Hạo Thần ra, trong đội họ thì bốn người Hàn Vũ, Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức cũng là cường giả tuổi trẻ nổi bật. Hàn Vũ và Trương Phóng Phóng tu vi đã đột phá cấp chín, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức cũng lên đến đỉnh cấp tám. Coi như dựa vào thực lực thì họ đủ tư cách đại biểu Kỵ Sĩ Thánh Điện trở thành nghị viện, dù sao họ trẻ tuổi như vậy.
Vốn Ma Pháp Thánh Điện đối đầu Kỵ Sĩ Thánh Điện có ưu thế lớn nhất chính là Kỵ Sĩ Thánh Điện trong thời kỳ xuống dốc. Trải qua lần Thánh Điện Đại Tái này, vấn đề đó đã hoàn toàn được giải quyết. Năm kỵ sĩ tuổi trẻ xuất hiện, thuận lợi thay thế cường giả thế hệ trước, tương lai càng đáng giá chờ mong. Dù hôm nay Long Thiên Ấn, Dương Hạo Hàm ở trong hội nghị biểu hiện có khiêm tốn hơn nữa, Kỵ Sĩ Thánh Điện vẫn là bên thắng lớn nhất, ở trong tân Liên Bang có thể nói là bố cục hoàn mỹ nhất, lại khiến mấy Thánh Điện khác tâm phục khẩu phục.
Nghe Long Hạo Thần nói vậy, mọi người đều bật cười, nhìn lẫn nhau, đến nay vẫn có loại cảm giác kỳ quái. Đối với thân phận mới của mỗi người, nhiều ít gì chưa hoàn toàn thói quen. Nhưng không thể nghi ngờ, trải qua Thánh Điện Đại Tái và hội nghị hôm nay, địa vị và trách nhiệm của họ tại Liên Bang đã hoàn toàn khác. Địa vị tăng lên cũng ý nghĩa trách nhiệm càng trầm trọng. Đặc biệt là Long Hạo Thần, hắn đã gánh trách nhiệm nặng nề dẫn dắt nhân loại triệt để hủy diệt ma tộc.
Long Hạo Thần nói với Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức.
“Trương huynh, Dương huynh, Đoạn huynh, ba người đã đi theo Quang Chi Thần Hi có một đoạn thời gian. Qua lần Thánh Điện Đại Tái này, bởi vì điểm đặc biệt của Quang Chi Thần Hi chúng ta, các người đã có thể trở thành một thành viên Quang Chi Thần Hi. Nếu vậy thì các ngươi phải tuân theo quy tắc Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi chúng ta. Cho đến nay Săn Ma Đoàn chúng ta, tất cả công huân đều là thống nhất sử dụng, bây giờ đã trở lại, xin các người giao ra công huân của mình.”
Ba người đều ngây ra. Yêu cầu của Long Hạo Thần không có chỗ nào bất hợp lý, nhưng dường như không hợp với tính cách khoan dung độ lượng của hắn. Ba người cảm thấy là lạ nhưng không nghĩ quá nhiều, tự giao ra công huân dung nhập vào lệnh bài công huân của Long Hạo Thần.
Phải biết rằng ba người đều là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn của mình, bao nhiêu năm nay gom góp, tích lũy công huân tuy không thể so sánh với các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi nhưng cũng không phải là số lượng nhỏ.
Trần Anh Nhi chu môi nói.
“Đoàn trưởng, anh không thể khi dễ người ta nha.”
Long Hạo Thần cười không nói.
Lâm Hâm ở một bên thì bật cười lên tiếng.
“Hình như tôi nhìn thấy một con gà mái nhỏ bảo vệ ông xã mình thì phải.”
Trần Anh Nhi nổi giận.
“Ông mới là gà mái! Có dược ca, ông lại muốn ăn đòn chứ gì? Quên lúc trước bị bổn cô nương đánh cho răng rơi đầy đất hả?”
Lâm Hâm khinh thường hừ một tiếng.
“Không nhớ.”
Thải Nhi đứng dậy đi tới bên cạnh Long Hạo Thần, nói.
“Chúng ta đi ngay bây giờ sao?”
Nàng và Long Hạo Thần tâm ý tương thông, chỉ có nàng mới hiểu được ẩn ý Long Hạo Thần thu công huân của ba người Dương Văn Chiêu.
Long Hạo Thần gật đầu.
“Đi ngay. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ rời đi, phải nắm bắt thời gian lo xong chuyện này. Bây giờ mới là giữa trưa, chắc kịp giờ.”
Trần Anh Nhi đầu óc mờ mịt nhìn Long Hạo Thần, nói.
“Đại ca, các người đang nói cái gì vậy? Hội nghị cũng xong rồi, còn cần làm cái gì?”
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Có một chỗ đã lâu chúng ta không đi, cũng nên thả lỏng chút. Đi thôi.”
Mục sư đầu trọc Tư Mã Tiên mắt bỗng lóe sáng, nói.
“Tôi biết rồi, là trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn!”
Long Hạo Thần giơ ngón cái hướng Tư Mã Tiên, cười nói.
“Thông minh. Xuất phát thôi!”
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu