Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Anh sai rồi, xin hãy tha lỗi cho anh
T
ừ khi em yêu hơn, anh bỗng như mất đi cái bình thản tỉnh táo của một thằng đàn ông cần có. Cái ghen nó cắn nát sự khoan dung và chỉ còn ích kỷ bao trùm. Rồi cho đến hôm ấy anh mù quáng nói ra với em những điều như vậy, một lần nữa nước mắt đã rơi.
From: Silent-phone
Sent: Wednesday, August 12, 2009 5:20 AM
Anh rút chiếc nhẫn ra, ném về phía ấy, nơi chưa một lần đặt chân đến, đó là căn phòng, thế giới của em...
Ngày anh tặng em chiếc nhẫn giấu trong cây kem, anh còn nhớ anh đã lúng túng như thế nào khi em hỏi "đây là bắt đầu hay sẽ là kết thúc". Anh biết sự hoang mang nơi em khi anh chưa bao giờ cho em niềm tin rằng anh sẽ yêu em thêm một lần hơn nữa. Phải, vết thương một năm trước chưa từng lành hẳn lại trong em và một năm sau em chỉ sợ nó nứt ra những đường hằn yếu ớt. Chiếc nhẫn em đeo lỏng theo đúng hai nghĩa, lỏng lẻo và một tình yêu mong manh.
Em đã cho anh nhận ra cuộc sống cần một niềm tin và nó sẽ cho anh sức mạnh. Anh vẫn đang làm điều đó. Anh làm điều đó trong âm thầm, chấp nhận áp lực từ mọi phía, nhưng anh không sợ vì anh hiểu rằng anh yêu em. Để sau những giờ đi làm anh muốn quay về ngôi nhà của mình, vì nó thật ý nghĩa, quay về căn phòng của mình, vì nơi đó có em... Nếu tình yêu bây giờ của anh có thể biến thành mưa, có lẽ thế giới này sẽ chẳng còn sa mạc nữa.
Nhưng anh thật ngu xuẩn, chỉ một phút nóng giận, cái tôi đã giết đi tất cả những gì đẹp đẽ mà anh đang mong mờ, đóng sầm cánh cửa tâm hồn bấy lâu nay em e dè hé mở. Thật xấu hổ cho anh, một kẻ từng dạy bạn bè rằng: "Nếu yêu một ai đó hãy quên đi quá khứ của họ và trân trọng những gì tốt đẹp đang diễn ra từng ngày", vậy mà anh lại điên rồ khuấy đảo nó lên.
Từ khi em yêu hơn, anh bỗng như mất đi cái bình thản tỉnh táo của một thằng đàn ông cần có. Cái ghen nó cắn nát sự khoan dung và chỉ còn ích kỷ bao trùm. Rồi cho đến hôm ấy anh mù quáng nói ra với em những điều như vậy, một lần nữa nước mắt đã rơi.
Anh nắm bàn tay và em rụt vào: "Đừng đụng vào người em, em không sạch sẽ, xin anh đừng đụng vào". Những lời đau đớn ấy hết cuộc đời này anh sẽ không bao giờ quên được. Anh sai rồi, xin hãy tha lỗi cho anh.
Anh vẫn muốn được một lần dẫn em đi, chọn cho em một chiếc nhẫn vừa với ngón tay mình, không lỏng lẻo, không e ngại.
Anh vẫn muốn làm em đau thêm một, hai lần nữa trong đời, nhưng đó là niềm hạnh phúc khi chúng ta đón những linh hồn là kết quả của tình yêu của hai ta.
Anh vẫn muốn nhìn em cười khì nụ cười hạnh phúc khi anh trẻ con nũng nịu với em đòi được thơm nơi trước cửa nhà.
Anh muốn cho bầy cừu được nghỉ ngơi vì chúng cũng đã quá mệt mỏi do phải chạy vòng vòng để được đếm hết lần này đến lần khác, chúng mong một tin nhắn thôi, cứu rỗi đôi chân sắp gục ngã. Bốn đêm rồi anh không ngủ cho đến khi mặt trời lên.
Anh mong tình yêu sẽ mang em quay về, gạt đi những lỗi lầm để anh biết cuộc sống anh luôn ý nghĩa.
Và anh yêu em bằng những điều giản dị, chỉ mong em nở một nụ cười...
Hãy tha thứ cho anh, một người rất yêu em.