Số lần đọc/download: 4606 / 62
Cập nhật: 2015-11-25 19:46:35 +0700
Chương 545: Rốt Cuộc Có Bao Nhiêu Phong Ba.
T
in tức cục trưởng cục kỹ thuật cao đến Giang Nam điều tra, điều này làm cho Giang Nam bùng lên những con sóng không nhỏ.
Vốn một cục trưởng xuống dưới điều tra chỉ là một chuyện bình thường, dù là trưởng phòng hay phó phòng trung ương xuống Thành Đô điều tra cũng là thường, nhưng thân phận của Trương Thanh Vân đã khác hẳn. Trước kia hắn có quá nhiều vầng hào quang ở Giang Nam, sau khi kịch bản rời khỏi Giang Nam như truyền kỳ truyền ra ngoài thì danh tiếng càng mạnh hơn so với dĩ vãng.
Trương Thanh Vân được coi là người có tương lai ở Giang Nam, nhưng sau đó rời khỏi Giang Nam thì lực ảnh hưởng vẫn còn khá mạnh. Mọi người vẫn còn nhớ hàng loạt điều chỉnh ở ban ngành Thanh Giang sau khi hắn đến thị sát khu công nghệ cao.
Nhưng cũng vì đợt điều chỉnh nhân sự đó mà Vũ Đức Chi bắt đầu tiến mạnh trên chính đàn Thanh Giang, trên tay lão khống chế hạng mục khu công nghệ, quyền lực rất mạnh, bây giờ cũng coi là một tay đầu sỏ trong Thanh Giang.
Vũ Đức Chi là người của Trương Thanh Vân, đây là sự việc mà ai ai cũng hiểu. Hai người đều đồng nhất, quan hệ dưới địa phương lại rất sâu, đây cũng chẳng phải là bí mật gì ở Giang Nam. Hơn nữa còn có tin đồn, năm xưa Vũ Đức Chi được tiến lên Giang Nam cũng nhờ Trương Thanh Vân dốc sức đề bạt.
Tuy tin đồn này có vẻ gượng ép, vì lúc đó Trương Thanh Vân chỉ là phó bí thư Thanh Giang, không thể tự quyết định một cán bộ phó phòng lên nhận chức, nhưng kỳ quái chính là tất cả mọi người đều tin vào điều này. Lý do thì cũng vì Trương Thanh Vân làm quá nhiều chuyện khó tưởng ở Giang Nam, những chuyện đó cũng không vì thời gian mà rơi vào quên lãng, khác biệt là mọi người lại càng ngày càng hiểu rõ nguyên nhân hậu quả, những gì Trương Thanh Vân làm ra lại càng được người ta nói say sưa.
Hạng mục khu công nghệ Thanh Giang không thể rời khỏi sự giúp đỡ từ ủy ban cải cách, vì vậy mà Vũ Đức Chi trở thành người chủ quản hạng mục là hoàn toàn hợp lý.
Có sự giúp đỡ của Trương Thanh Vân thì khu công nghệ phát triển ngày càng mạnh, có thể nói đã tạo ra thành tích lớn, đây cũng là nguyên nhân làm cho uy vọng Vũ Đức Chi tăng mạnh.
Nhưng gần đây trong ban ngành Thanh Giang có sự khác biệt quá nổi bật, vấn đề chủ yếu là Cao Khiêm cường thế quá mạnh, đặc biệt là sự việc đấu giá khu đất càng làm cho nhiều người lo lắng. Vì trước đó khu công nghệ đã từng tranh cãi về chuyện khu đất, mà vài năm trước Trương Thanh Vân đã vì khu đất này mà vung tay với Quách gia, có thể nói dùng toàn bộ sức lực mới giữ lại được. Bây giờ bí thư Cao muốn đào lên, muốn kéo khu đất ra đấu giá, như vậy không phải đang bạt tai Trương Thanh Vân à?
Sự thật đã chứng minh tuy ý kiến này của Cao Khiêm được đại đa số thường ủy tán thành, nhưng đám thường ủy phản đối cũng không ít, mà Vũ Đức Chi cũng là một người kiên định tiêu chí phản đối. Dù hội nghị thường ủy đã thông qua nhưng khi áp dụng lại bị Vũ Đức Chi dùng hết sức ngăn cản, lão châm ngòi cho các thế lực đấu đá với nhau trong tình thế thần không biết quỷ chẳng hay.
Nhưng một cây khó nên rừng, Vũ Đức Chi chỉ có một mình nên không thể giúp tình thế bớt nguy hiểm, bây giờ thế cục ngày càng sáng, Vũ Đức Chi cũng rơi vào vị thế bất lợi, có nguy cơ lớn.
Nhưng cũng đúng lúc tình cảnh khó khăn thì Trương Thanh Vân lại quay về Giang Nam, hắn đến làm gì? Hầu như tất cả mọi người đều có cùng đáp án, sợ rằng Thanh Giang sẽ trở thành chốn long tranh hổ đấu.
Giang Nam trước nay không phải là địa phương thái bình, thế lực khắp nơi làm cho tình thế nơi đây trở nên rất phức tạp. Cũng vì vậy mà phản ứng của mọi người với vấn đề của Trương Thanh Vân cũng không phải đồng nhất, có người hoan nghênh, có người phản cảm, có người sợ hãi, cũng không phải là gì quá cá biệt.
Nếu xét tình huống trước mắt thì không chào đón Trương Thanh Vân đến Giang Nam gồm cả Triệu gia và Cao Khiêm, khi Trương Thanh Vân vào khách sạn đã nhận được điện thoại của Triệu Truyền. Tuy Triệu Truyền không nói rõ ý đồ trong điện thoại, nhưng đại khá hắn cũng dùng thiện ý để nhắc nhở, hy vọng Trương Thanh Vân biết đại thế, không nên nghịch thế.
Bây giờ đại thế ở Giang Nam là gì? Là phải có thêm nhiều cây cầu trên đường, kế hoạch của Cao Khiêm đang chuyển biến, hắn điều chỉnh kết cấu kinh tế, hơn nữa còn muốn phát triển du lịch. Triệu gia trước đây cũng liên tục theo dõi tài nguyên du lịch ở Thanh Giang, khu đất kia cũng được bọn họ nhìn chằm chằm. Tất cả mọi người có thể để cho Trương Thanh Vân nghịch thế sao?
Ngoài Triệu Truyền thì người cảnh giác Trương Thanh Vân chính là Cao Khiêm, hắn chính là chủ ở Thanh Giang, đang cố gắng đưa lực ảnh hưởng của mình bao phủ khắp Thanh Giang. Sau hơn một năm công tác thì hắn tự cho rằng mình đã thành công, bây giờ hắn đã hoàn toàn có thể đầu tư và phát triển ở Thanh Giang, như vậy sao có thể làm cho tiến độ bị đình trệ được?
Hơn nữa nếu có đình trệ thì cũng từ người Trương Thanh Vân bùng ra mà thôi, trước kia hắn nói chuyện thì có người dùng lý do để mở miệng phải đối là: "Trước kia Bí thư Tạ nghe như vậy đã hận không thể vỗ bàn mắng người". Trương Thanh Vân chỉ là một phó bí thư mà những lời nói của hắn đã trở thành luật rồi sao?
Hơn nữa những ý nghĩ của Trương Thanh Vân đã ảnh hưởng khá nghiêm trọng ở khu công nghệ, đặc biệt là bây giờ lại phổ biến ở du lịch Thanh Giang. Khi định ra vấn đề đấu giá khu đất trong khu công nghệ thì có rất nhiều người nhảy ra phản đối, phần lớn lời nói đều trích lời Trương Thanh Vân, điều này làm cho Cao Khiêm cảm thấy rất phiền phức, cuối cùng không thể không dùng hội nghị thường ủy để biểu quyết. Nhưng sau khi biểu quyết và được thông qua thì phiền phức cũng kéo đến không ngừng, mà phiền phức nhất cũng chính là Vũ Đức Chi. Bây giờ Vũ Đức Chi là cơn ác mộng trong lòng Cao Khiêm, đây đúng là độc xà, há miệng cắn đã làm rung chuyển chính đàn Thanh Giang, vung tay làm Quách gia rơi răng đầy đất, cuối cùng làm cho Quách gia và Cao gia rơi vào thế thủy hỏa.
Quách gia gây sự, Cao Khiêm vung tay, bây giờ hai bên đều không có đường lui, đều không xuống đài không được, mà đúng lúc này thì Trương Thanh Vân đến, trong lòng Cao Khiêm không ngột ngạt sao? Vũ Đức Chi và Trương Thanh Vân có quan hệ thế nào thì ai cũng biết, chỉ một mình Vũ Đức Chi cũng đủ làm người ta phiền lòng, bây giờ cộng thêm một Trương Thanh Vân thì kết quả thế nào khỏi cần phải nghĩ.
Nếu so sánh với Triệu Truyền và Cao Khiêm thì Nghiêm Tụng Tuấn thật sự hoan nghênh Trương Thanh Vân, bây giờ là lúc lão đứng thẳng người nhìn Giang Nam rối loạn, nếu như chẳng phải vậy thì lão không cần phải đến tận sân bay đón Trương Thanh Vân. Lão rất chờ mong khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam lần này, chỉ hy vọng đối phương có thể khuấy nước ở Thanh Giang đục ngàu lên, như vậy mới có cơ hội đục nước béo cò, Nghiêm Tụng Tuấn đang chờ đợi và hy vọng vào một cơ hội như vậy.
Trương Thanh Vân cũng không ngờ hắn chỉ tùy tiện đến thị sát đã làm nhiều người phải chú ý như vậy, hắn ở trong khách sạn mà liên tục tiếp điện thoại. Hắn xuống Giang Nam thị sát mà có vẻ còn bận rộn hơn khi ở thủ đô, đúng là không còn gì để nói.
Khi gặp Chiêm Giang Huy thì Trương Thanh Vân cũng đại khái hiểu rõ tình hình trước mắt ở Giang Nam, bây giờ xem ra đám thế lực ở Giang Nam đang cài mũ cho nhau, tất nhiên Chiêm Giang Huy sẽ không muốn nhìn thấy tình huống này. Lão là bí thư tỉnh ủy, trách nhiệm duy nhất chính là ổn định, nếu Giang Nam không ổn thì sẽ tự tạo ra cho mình sơ hở lớn.
Mà Trương Thanh Vân đến Giang Nam tìm gặp Chiêm Giang Huy, điều này đã chứng tỏ hắn tôn trọng lão, cố gắng đưa sự việc phát triển theo phương hướng của bí thư. Điều này Trương Thanh Vân đã khắc ghi rất rõ, vào bất cứ lúc nào cũng không quên đội ngũ, đây cũng là tính cách rèn luyện từng ngày.
Trương Thanh Vân ở lại Thành Đô một tối, ngày hôm sau hắn trực tiếp đến thị sát khu công nghệ Thanh Giang. Chủ tịch Thanh Giang Liễu Binh đến chào đón, cùng đi theo còn có phó chủ tịch thường vụ Vũ Đức Chi. Hành động lần này của Trương Thanh Vân được người ta chú ý cao độ, hầu như toàn bộ Giang Nam đều chú ý đến hành trình của Trương Thanh Vân ở khu công nghệ Thanh Giang.
Liễu Binh biết rất rõ chuyến thị sát này có ý nghĩa thế nào, Cao Khiêm không đến mà đẩy hắn ra ngoài. Khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì Liễu Binh rất căng thẳng, giống như không phải đang nhìn thấy một cục trưởng ủy ban cải cách mà chính là lãnh đạo cấp tỉnh.
- Chủ tịch Liễu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì đấy chứ?
Trương Thanh Vân cười nói, hắn bắt tay với Liễu Binh.
- Cục trưởng Trương, anh có thể đến Thanh Giang một lần nữa làm chúng tôi rất cảm động, khu công nghệ Thanh Giang còn cần phải có sự giúp đỡ của anh để phát triển.
Liễu Binh nói, nụ cười trên mặt rất khiêm tốn.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn chuẩn bị nói thêm vài lời khách khí thì thấy Vũ Đức Chi sau lưng Liễu Binh. Một năm không gặp mà Vũ Đức Chi có vẻ già hơn, tóc bạc càng đậm, người cũng gầy, hốc mắt khá sâu, xem ra năm vừa qua đã mất khá nhiều tâm lực. Trương Thanh Vân không nói câu nào đã bắt tay Vũ Đức Chi, lúc này Vũ Đức Chi cũng nói:
- Chào đón cục trưởng Trương, có vài vấn đề trên công tác làm anh thất vọng rồi.
Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ run lên, hắn hiểu ý nghĩa lời nói của Vũ Đức Chi, rõ ràng lão liều mạng bảo vệ khu đất, và đã làm hết sức, cũng tuyệt đối không phụ lòng mình. Nếu dựa theo lời của Triệu Truyền thì cần phải biết đại thế, không được nghịch thế, càng không được hành động theo cảm tính.
Giang Nam là căn cứ của bí thư Chiêm, lão xem xét bố cục của toàn thể một tỉnh, chắc chắn có nhiều chỗ không được như lòng người suy tính. Chỉ là vài trăm mẫu đất, nếu như đứng ở góc độ phát triển khu công nghệ thì không thể buông bỏ.
Nhưng nếu đứng ở sản nghiệp du lịch Thanh Giang thì lại có một cái nhìn khác hẳn. Khu đất kia là một phần trong hạng mục khu công nghệ Thanh Giang, là một quy hoạch nhìn xa trông rộng. Nhưng theo lời của bí thư Chiêm thì thế gian không phải kẻ nào cũng nhìn xa trông rộng, đôi khi phải nắm chắc sự cân đối, vì vậy nếu xét từ góc độ này thì tất cả đã làm khó Vũ Đức Chi.
- Không thể nói những lời như vậy, hiệu quả của khu công nghệ Thanh Giang là quá rõ ràng. Lần này tôi đến đây là muốn kiểm tra kỹ kinh nghiệm của các anh, để rút ra nhiều điểm sáng và kinh nghiệm làm gương cho những khu công nghệ mới của các tỉnh phía tây.
Trương Thanh Vân nói, hắn mở miệng đã nói ra một đánh giá rất cao.
Vũ Đức Chi có chút sững sốt, lão giống như hiểu rõ ý nghĩ ẩn giấu trong lời nói của Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân cũng khẽ vỗ tay lão, hai người có sự hiểu ý từ trong lòng.
Vũ Đức Chi thở phào một hơi, lão lo lắng nhất chính là Trương Thanh Vân nén giận vì khu đất Thanh Giang. Cũng vì vậy mà những gì Trương Thanh Vân căn dặn trước đó đều được Vũ Đức Chi khắc sâu trong lòng.
Bây giờ xem ra Trương Thanh Vân cũng hiểu rõ nguyên nhân, hắn đến Thanh Giang và muốn lôi Vũ Đức Chi lão ra khỏi vũng bùn đen. Vũ Đức Chi nghĩ đến đây thì trong lòng chợt có một loại cảm động, nhưng lão cũng không nói thêm lời nào mà lui xuống.
- Chào bí thư Trương!
Hề Mai Ngọc đã nhiều năm gọi như vậy nên quen, hơn nữa cũng không sửa. Nàng là chủ nhiệm ủy ban quản lý khu công nghệ và được người ta bình luận rất cao, nghe nói nàng còn là cán bộ nữ được phòng tổ chức tỉnh ủy Giang Nam trọng điểm bồi dưỡng. Trong lòng nàng biết rõ tất cả đến từ đâu, biết rõ thành tích vì sao kéo đến, nếu không phải năm xưa Trương Thanh Vân cho nàng cơ hội thì sợ rằng sẽ không có ngày hôm nay.