Love is the hardest habit to break, and the most difficult to satisfy.

Drew Marrymore

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 686
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4545 / 59
Cập nhật: 2015-10-10 12:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 552: Kim Châm Tục Đoạn(3)
ũng gần như trong nháy mắt, một hắc y nhân bịt mặt từ một bên vô thanh vô tức lao tơi, mũi kiếm điểm thẳng vào cổ họng Cung Kỳ Lãnh Thứ, chính là sát thủ của Huyết Ảnh lâu lúc trước muốn ám sát Sở Phong, được Thiết Tí Cuồng Thủ gọi là "đại ca".
Cung Kỳ Lãnh Thứ đột nhiên phát giác một tia hàn khí bắn tới, liền lui người lại, hắc y nhân cũng lướt về phía trước, hai người liền thành thế đứng đối diện, nhìn thẳng đối phương.
Một người là Võ Tàng sát thủ của Thần Phong môn, một người là nhất đẳng sát thủ của Huyết Ảnh lâu, lại nói sát thủ giỏi nhất là phát hiện ra sát khí, cho nên hai người chỉ nhìn thẳng vào đối phương, không hề cử động.
"Vù vù!"
Lại có hai bóng người lướt ra, âm dương quái khí, không ngờ là Âm Dương nhị lão.
Hai người quan sát, Bàn Phi Phượng và Xích Luyện Hỏa Quân đang sống mái với nhau, không thể trêu vào, hắc y nhân và Cung Kì Lãnh Thứ thì đang giằng co, cũng không thể trêu tới, vì vậy hai người nhìn sang bên Sở Phong, ánh mắt thoáng chốc rơi vào trên người Lan Đình và công chúa, bốn mắt liền tỏa sáng. Hai người đang muốn lao lên thì lại vội vã dừng lại, bởi vì họ thấy được Sở Phong.
Nhưng hai người lập tức nhìn ra Sở Phong còn đang truyền khí trị thương cho Thiết Cuồng Thủ, căn bản không thể cử động. Hai người cười dâm một tiếng, tung người đánh tới công chúa và Lan Đình, nhưng người mới lao tới được một đoạn đã khựng lại, vì hai người thấy được khóe miệng Sở Phong đột nhiên nở nụ cười quỷ dị.
Âm Dương nhị lão đoán không ra Sở Phong giấu âm mưu quỷ kế gì sau điệu cười này, nhưng đối với tên lam sam thiếu niên này, bọn họ vô cùng kiêng kỵ, bởi vì Sở Phong suýt nữa đã lấy mạng bọn họ, khiến bọ họ vô cùng khốn khổ.
Sở Phong thản nhiên nhìn hai người, dường như đang chờ hai người lao tới, thậm chí còn khiêu khích hai người lao tới. Nhưng càng như thế, Âm Dương nhị lão càng không dám có hành động thiếu suy nghĩ, ngược lại lại từ từ lùi về sau.
Khóe miệng Sở Phong như cười như không, bản thân hắn không thể ra tay đối phó Âm Dương nhị lão, cho nên nghĩ ra cách hù dọa để Âm Dương nhị lão không dám tiến lên.
"Tách!"
Ngón út Thiết Tí Cuồng Thủ cuối cùng cũng đã thấm ra xích hỏa, cánh tay đen kịt cũng dần trở thành đỏ hồng, hiển nhiên là xích hỏa lúc này đang mãnh liệt phản phệ, thân hình hắn run lên, loại nóng bỏng thế này có thể nghĩ được.
Chín châm của Lan Đình liên tục dẫn dắt, đem xích hỏa bức ra từ năm đầu ngón tay, còn công chúa cũng không ngừng bôi Hàn Ngọc Lộ lên vết châm vừa rút.
Âm Dương nhị lão nhìn nhau, đang lùi liền dừng lại, rồi lao thẳng tới Lan Đình và công chúa, Phi Phượng dù muốn thoát ra thế nào cũng đều bị Xích Luyện Hỏa Quân bức lại; hắc y nhân cũng không dám động, bởi vì nếu ngăn cản Âm Dương nhị lão thì bản thân chắc chắn không tránh khỏi hiểm nguy.
Âm Dương nhị lão giang hai tay muốn ôm Lan Đình và công chúa đi. Khóe miệng Sở Phong cũng đã thu lại nụ cười, bốn ngón tay phải buông ra, vẫn lấy ngón trỏ điểm sau lưng Thiết Cuồng Thủ, đột nhiên tung người lên, hai chân vòng qua công chúa và Lan Đình đá tới Âm Dương nhị lão.
Âm Dương nhị lão lấy làm kinh hãi, vội giơ song chưởng ngăn cản ở phía trước, đầu ngón chân Sở Phong tựa như đao nhọn đã phá giải chưởng kình, "bịch bịch" đá lên ngực Âm Dương nhị lão, hai người bị đá bay đi, nặng nề rơi xuống mặt đất.
Âm Dương nhị lão đang muốn xoay người đứng lên, nhưng chỉ nghe hai tiếng cách cách, mặt hai người tức thì xám như tro, thì ra xương ngực đã bị Sở Phong đá gãy.
"Vù vù!"
Lại có hai bóng người xuất hiện đáp xuống bên cạnh Âm Dương nhị lão, nhưng cũng không liếc mắt nhìn bọn họ, hai thanh trường kiếm đã nhằm thẳng Sở Phong, chính là tả hữu hộ pháp của Ma Thần tông.
Sở Phong vẫn lấy dùng ngón trỏ điểm phía sau lưng Thiết Cuồng Thủ, lại tung người lên, hai chân tung ra liên hoàn cước nhằm vào cổ tay cầm kiếm của tả hữu hộ pháp. Tả hữu hộ pháp chém nghiêng một kiếm, hai chân Sở Phong cũng như chớp rút về, đầu ngón chân điểm lên mặt đất, lại tiếp tục tung người lên, "ba ba" đá lên thân kiếm, chấn cho tả hữu hộ pháp chao đảo.
Hai người vừa thu trường kiếm lại hét lớn một tiếng, mũi kiếm phát ra tinh quang, mạnh mẽ đâm tới. Hai chân Sở Phong quét về phía trước, không ngờ hắn lại có thể dùng chân thay tay mà xuất ra Thái Cực, thuận theo kiếm thế niêm đái dẫn, khiến cho mũi kiếm của tả hộ pháp đâm vào cổ họng của hữu hộ pháp, còn mũi kiếm của hữu hộ pháp cũng đâm thẳng vào cổ họng của tả hộ pháp.
Hai người kinh hãi vội vàng thối lui, nhưng cũng chỉ vừa vặn tránh được mũi kiếm, trên cổ họng vẫn hiện ra một tia máu. Trong lòng hai người dâng lên sự sợ hãi khó có thể hình dung, nghĩ trước đây lúc tại Tiên Nhân độ, Sở Phong còn phải nhờ Kinh Lôi châu mà chạy trối chết, không ngờ hôm nay chỉ dựa vào một đôi chân đã khiến cho bọn họ không cách nào tiếp cận, thậm chí còn suýt giết chết bọn họ.
Tả hữu hộ pháp đột nhiên tách về hai phía, trường kiếm từ hai bên trái phải cùng đâm tới, như thế cho dù chân của Sở Phong có dài có nhanh đi nữa, thì cũng không thể đồng thời đối phó được cả hai bên.
Sở Phong bèn hét lớn một tiếng, lại tung người lên, vung hai hai chân ra hai bên, chỉ nghe vù một tiếng, đã thấy hai chiếc giày thoát chân bay đến, "bốp bốp" đập vào trên ngực tả hữu hộ pháp, chấn hai người lộn trở lại phía sau, làm cho một quân cờ từ trên người tả hộ pháp rơi ra.
Đúng lúc này, một thân ảnh vô thanh vô tức lao tới, như quỷ mị xuất hiện bên cạnh Thiết Cuồng Thủ, rồi duỗi tay về phía Thiết Nhi, chính là Phi Ưng.
Sở Phong còn đang trên không, thấy thu chân không còn kịp bèn hét lớn lên:
- Thiết Nhi!
Thiết Nhi chỉ đứng cách đó hơn một trượng, nghe thấy Sở Phong gọi vội vàng siết ngón tay lại, một tấm lưới đen bắn nhanh ra, vừa vặn chụp lấy Phi Ưng.
Phi Ưng kinh hãi vung tay muốn vùng ra, ai ngờ nàng vừa vùng vẫy thì tấm lưới lại càng buộc chặt, tức thì không thể động đậy.
Thì ra vật Sở Phong đưa cho Thiết Nhi lúc trước chính là Kim ô triền ti.
Ở bên kia, hắc y nhân đang giằng co cùng Cung Khi Lãnh Thứ, chợt nghe Sở Phong hét lên "Thiết Nhi" thì trong lòng máy động, ánh mắt không khỏi lướt qua.
Cao thủ so chiêu, sao lại cho phép phân tâm một chút nào.
Cung Kỳ Lãnh Thứ liền vung đao lên, người áo đen tức thì thận trọng, đang định xuất kiếm thì một luồng ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào hai mắt hắn. Hắn vô thức giơ tay trái lên che, ánh đao đã theo ánh mặt trời chém thẳng xuống.
Hắc y nhân lui gấp lại, ánh đao vẫn mạnh mẽ bổ về tới. Hắc y nhân lùi thoáng cái đã tới trước người Thiết Nhi, ánh đao cũng đã bổ tới trước người Thiết Nhi. Hắc y nhân không thể lui lại nữa, nếu hắn lui lại thì Thiết Nhi chắc chắn sẽ bị đao bổ làm hai.
Kiếm quang lóe lên, hắc y nhân đâm thẳng trường kiếm vào cổ họng Cung Kỳ Lãnh Thứ, ý muồn đồng quy vu tận. Cung Kỳ Lãnh Thứ liền chuyển đao, "keng", chém lên thân kiếm, chấn bay trường kiếm đi, tiếp đó quét vỏ đao bên tay trái về phía trước.
Hắc y nhân giơ tay trái lên đỡ, còn tay phải vỗ vào Thiết Nhi phía sau một cái, đẩy Thiết Nhi lui ra ngoài hai trượng, nhưng tay trái của hắn đã bị chém rơi xuống.
Cung Kỳ Lãnh Thứ thu vỏ đao lại, đại đao lại đồng thời chém tới hắc y nhân, hắc y nhân đã mất đi khoảng cách để né tránh.
Thiết Cuồng Thủ đột nhiên đẩy ra thiết tí, một luồng xích hỏa từ lòng bàn tay phun tới Cung Kỳ Lãnh Thứ. Cung Kỳ Lãnh Thứ hồi đao lại ngăn cản. "Uỳnh", y cảm thấy một luồng nhiệt bỏng rát từ thân đao truyền đến, cánh tay không khác gì bị hỏa thiêu. Y giật mình sợ hãi, xoay người lướt đi, thoáng cái đã biến mất không thấy đâu.
Bên kia Xích Luyện Hỏa Quân và Bàn Phi Phượng vẫn còn đang sống mái với nhau.
Xích Luyện Hỏa Quân vỗ song chưởng một cái, lại đánh ra hai đạo xích luyện cuốn tới Bàn Phi Phượng, Bàn Phi Phượng quét mũi thương một cái, vẫn nghịch chuyển xích luyện phản phệ lại Xích Luyện Hỏa Quân.
Xích Luyện Hỏa Quân cũng vẫn giơ hai tay ra, hai đạo xích luyện tức thì bị hắn y thu vào lòng bàn tay, nhưng lần này lại cảm thấy hai cánh tay nóng bỏng, thì ra trong lúc Bàn Phi Phượng quét mũi thương, đã âm thầm ẩn hai đạo liệt hỏa bên trong xích luyện.
Xích Luyện Hỏa Quân cả kinh, biết chuyện không ổn, vội vàng xoay người bỏ chạy.
Âm Dương nhị lão thấy tình thế không ổn, cũng cố nén đau bay vút đi.
Tả hữu hộ pháp mặc dù bị giày của Sở Phong đánh trúng ngực, nhưng không đáng lo ngại, cũng không bỏ đi, bởi vì bọn họ không dám bỏ lại Phi Ưng.
- Cha!
Thiết Nhi chạy đến bên Thiết Cuồng Thủ.
Thiết Cuồng Thủ duỗi ra cánh tay trái, run rẩy đưa về phía Thiết Nhi, cố gắng từng chút một vươn tới, hắn rất muốn ôm Thiết Nhi một chút, dẫu cho chỉ là một chút cũng được, bởi vì hắn biết đã không còn cơ hội nữa rồi.
Tất cả mọi người nhìn cánh tay đen kịt, trong lòng đều trầm xuống.
"Cụp!"
Cánh tay tới cùng không thể chạm đến Thiết Nhi, chán nản buông xuống, như thể đã héo rũ.
- Cha --
Thiết Nhi cầm lấy tay trái của phụ thân, lệ rơi đầy mặt.
- Y Tử cô nương, chuyện này là thế nào? - Sở Phong hoảng sợ vội nhìn Lan Đình.
Lan Đình buồn bã nói:
- Thiết tiền bối cưỡng ép vận chân khí kích ra xích hỏa, kinh mạch mới được nối liền không chịu nổi lại bị xé rách, cánh tay đã... đã...
- Đã làm sao? Y Tử cô nương, cô nhất định có cách, chúng ta có thể tiếp dẫn lần nữa, ta có thể truyền chân khí, không ngừng truyền chân khí, ta...
- Sở công tử, cánh tay của Thiết tiền bối đã hoàn toàn bị phế bỏ! - Lan Đình nước mắt lưng tròng, Sở Phong ngây người.
Thiết Cuồng Thủ thản nhiên cười, có thể hắn biết sớm muộn rồi cũng sẽ có ngày này.
Hắc y nhân xoay người, sát thủ vô tình, cho dù rơi lệ cũng không thể để người khác thấy được.
- Đại ca!
Thiết Cuồng Thủ đứng lên gọi lại.
Hắc y nhân dừng lại.
- Đại ca ngươi...
Giọng nói vẫn khàn khàn như trước, nhưng cũng không nói hết.
Thiết đại tẩu đỡ Thiết Cuồng Thủ đi tới.
- Thiết Nhi, mau gọi đại bá.
- Đại bá. - Thiết Nhi liền gọi một tiếng.
Hắc y nhân chậm rãi quay lại, muốn đưa tay vuốt tóc Thiết Nhi nhưng lại thôi, bởi vì trên tay hắn còn bê bết máu.
- Đã... bao nhiêu tuổi rồi?
Hắn hỏi bằng giọng khàn khàn.
- Dạ, chín tuổi.
Thiết Nhi đáp.
- Tốt!
Hắc y nhân cũng không nói thêm gì nữa.
Sở Phong đi tới trước người Phi Ưng thu hồi Kim ô triền ti, sau đó xoay người cũng không nhìn nàng một cái.
Phi Ưng nhìn thẳng vào hắn, lạnh lùng hỏi:
- Sao ngươi không giết ta?
- Tốt nhất ngươi hãy lập tức đi đi, ta có thể đổi ý bất cứ lúc nào.
Cổ Đạo Kinh Phong Cổ Đạo Kinh Phong - Cổ đạo kinh hồng Cổ Đạo Kinh Phong