If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 529: Hắc Y Nhân Khiêu Khích. (thượng)
ôi Tẩu quen miệng xưng hô nữ tử là tiểu bì nương, vừa rồi thiếu chút nữa đã thuận miệng nói ra, may mắn là hắn đổi giọng kịp, nếu không thì xấu hổ chết mất.
Nghe Lôi Tẩu tán thưởng, trên mặt Bạch Tiểu Lại không khỏi đỏ hồng, khẽ nói:
- Huynh trưởng quá khen, nếu huynh ở bên A Phong càng lâu thì sẽ có thể gặp được nhiều cô gái so với Tiểu Lại còn xinh đẹp hơn nhiều!
- Ồ, ai thế?
Lôi Tẩu ngạc nhiên hỏi.
Bạch Tiểu Lại lén lút liếc nhìn Đường Phong thì thấy hắn vẫn ngồi nghiêm chỉnh sắc mặt trông rất đứng đắn nhưng mồ hôi trên trán lại không ngừng chảy ra, thì không khỏi che miệng cười khúc khích nói:
- À chính là tân nhậm cung chủ Phi Tiểu Nhã của Đại Tuyết Cung, luận dáng người và dung mạo đều hơn Tiểu Lại một bật.
Lôi Tẩu trừng lớn đôi ngưu nhãn của hắn, quay đầu nhìn Đường Phong nói:
- Phong lão đệ, ngươi cùng với cái gì Phi Tiểu Nhã này cũng có... ài, ngươi quá diễm phúc đi a!
- Lời đồn thôi, lời đồn thôi...
Đường Phong lau mồ hôi trên trán, miệng liên tục phủ nhận, mặc dù hắn đã sớm muốn đem chuyện của Phi Tiểu Nhã nói cho Bạch Tiểu Lại nhưng hiện giờ dù sao cũng có người ngoài ở đây, hắn làm sao có thể mặt dày thừa nhận được?
Hai người xa nhau đã hơn hai năm, Bạch Tiểu Lại tuy vẫn một mực ở tại Bạch Đế Thành nhưng đối với việc phát sinh bên ngoài vẫn rất tường tận, hơn nữa Bạch Nguyệt Dung trước kia vẫn luôn không muốn Bạch Tiểu Lại và Đường Phong chung một chỗ cho nên trước mặt Bạch Tiểu Lại nói xấu Đường Phong không ít, chuyện tình giữa Phi Tiểu Nhã và Đường Phong nàng cũng nói lại cho Bạch Tiểu Lại nghe.
Thật sự thì Bạch Tiểu Lại cũng không để ý lắm tới chuyện này, dù sao bản thân nàng so với Đường Phong vẫn lớn hơn một chút, có tri thức, hiểu lễ nghĩa, ôn nhu hiền thục, biết nam nhân phong lưu thành tính, muốn ước thúc cũng không được. Từ hai năm trước nàng đã từng nói cho Đường Phong là muốn hắn tiếp xúc nhiều hơn tới các nữ khác.
Hiện tại nàng nhắc tới chuyện này cũng chỉ là thuận miệng và cũng để cho Đường Phong sau này nói tới chuyện này cũng dễ dàng hơn. Lúc này thấy Đường Phong khẩn trương như thế nàng cũng không tiếp tục nói gì thêm, sợ hắn hiểu lầm.
Đường Phong tự nhiên là tranh thủ thời gian đổi chủ đề khác, chỉ vào tên hắc ý nhân nói:
- Lại tỉ, nàng tới nhìn xem tên kia có phải là người của Bạch Đế Thành không?
Bạch Tiểu Lại tò mò đánh giá tên hắc y nhân, rồi lắc đầu nói:
- Ta chưa từng thấy người này, hẳn không phải là người của Bạch Đế Thành, A Phong, người này từ đâu đến?
- Ban đêm ba ngày trước, người này lén lén lút lút trốn trên không trung quan sát chúng ta, lúc sau bị ta phát hiện lại muốn chạy trốn, sau đó bị Ngưu huynh bắt lại.
Đường Phong giải thích nói.
Tên hắc y nhân kia bị vạch trần liền lập tức giận dữ nói:
- Nếu không phải vì tên lỗ mãng này, ngươi cho rằng bằng ngươi thì có thể bắt được ta sao?
Đường Phong lơ đễnh, sờ sờ cằm nói:
- Đã không phải là người Bạch Đế Thành thì giết đi!
Hắc y nhân không khỏi co người lại, miệng cũng ngậm lại không nói thêm tiếng nào nữa.
Bạch Tiểu Lại nói:
- A Phong, tạm thời đừng vội động thủ, hãy hỏi qua tỷ tỷ một tiếng, nội thành có không ít trưởng lão quanh năm bế quan, ta cũng có khả năng chưa gặp qua vài người không chừng!
- Nếu vậy thì chờ tỷ tỷ của nàng bớt bận rộn rồi tính tiếp.
Đường Phong gật gật đầu nói.
Hắc y nhân nhặt được về cái mạng thì trong lòng vừa thấy may mắn vừa tức giận. Cái cảm giác bị người khác nắm giữ vận mệnh quả thật là con mẹ nó khó chịu, đối phương chỉ mở miệng ra là có thể quyết định sinh tử của bản thân, quá uất ức rồi.
Nhưng cũng sắp kết thúc rồi, chỉ cần thêm mấy ngày nữa, trưởng bối trong tộc có lẽ sẽ tới đây, đến lúc đó đừng nói là Bạch Đế Thành này mà ngay cả tên lỗ mãng Linh giai cao thủ kia cũng khó thoát khỏi cái chết.
Cái tên tiểu tử Đường Phong này mấy ngày nay đã làm nhục hắn quá đáng lắm rồi. Trong lòng hắc y nhân hung ác nghĩ đợi đến lúc trưởng bối của hắn tới đây sẽ đem cô gái bên cạnh của Đường Phong hung hăng chà đạp đến chết, để cho tên tiểu tử Đường Phong nếm thử cái gì gọi là thống khổ.
Nghĩ tới đây, ánh mắt hắc y nhân liền loé lên một tia âm lãnh.
Liên tục đợi hai ngày, lần phản loạn này của Bạch Đế Thành mới dần dần lắng xuống, đáng giết đã giết, đáng đuổi đã đuổi. Cả đông thành của Bạch Đế Thành bây giờ đã không còn một bóng người, trông rất tiêu điều thê lương, làm gì còn cảnh phồn hoa náo nhiệt như trước đây, còn lại cũng chỉ là vết máu loang lỗ khắp nơi.
Hai ngày này, Bạch Tiểu Lại vẫn luôn ở lại bên người Đường Phong, Đường Phong từng muốn đem Xích Tâm linh quả cho Bạch Tiểu Lại phục dụng để chữa trị kinh mạch của nàng nhưng Đường Phong đối với thứ này cũng không hiểu rõ lắm, không biết sau khi phục dụng sẽ mất bao lâu mới có thể hoá giải được dược hiệu cho nên Đường Phong đành nén việc này lại, chuẩn bị hỏi Bạch Nguyệt Dung một chút rồi mới quyết định.
Ngày hôm nay, Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại mang theo Lôi Tẩu cùng đi tới đại đường nghị sự của Bạch Đế Thành. Trên tay Lôi Tẩu còn nắm theo tên hắc y nhân kia như nắm một con gà con vậy.
Trong nghị sự đường, hơn mấy chục Thiên giai cao thủ đều đang tụ tập lại đây, những người này đại đa số đều có sắc mặt tái nhợt, lộ ra vẻ hư nhược. Những cao thủ này đều là người bị trúng Thất tuyệt nhuyễn cốt tán, tuy đã được giải độc nhưng độc tính vẫn còn ảnh hưởng tới lúc này. Mà Bạch Nguyệt Dung và mấy người Dương Xuân hai mắt đều đỏ hồng, thần thái mệt mỏi.
Trong năm ngày này bọn họ một khắc cũng không hề nghỉ ngơi, lúc nào cũng bận rộn đến sức đầu mẻ trán.
Mấy người Đường Phong còn chưa vào đến đã nghe bên trong nghị sự đường truyền ra tiếng thảo luận kịch liệt. Một Thiên giai cao thủ nói:
- Thành chủ, việc này tuyệt đối không thể từ bỏ, Hàn Đông lòng dạ độc ác, tình nghĩa ngàn năm của Bạch Đế Thành hắn cũng không để ý mà làm ra sự tình ác đức như thế, hôm nay hắn trốn thoát ra ngoài, kính xin ngài mai phái nhân thủ đuổi giết, cần phải nổ lực diệt cỏ tận gốc!
Một người khác cũng nói:
- Đúng vậy thành chủ, tuy nói hắn bị người đánh thành trọng thương nhưng lại giả chết bỏ chạy, nếu thật sự để cho hắn tẩu thoát thành công, bí mật của Bạch Đế Thành sớm muộn cũng bị lộ mất!
Dương Xuân thở dài một tiếng nói:
- Nếu như hắn không bộc lộ vấn đề về Bạch Đế Cảnh cũng không sao, dù sao những năm nay hắn đốt với Bạch Đế Thành cũng có công lao, phóng cho hắn một con đường sống cũng được, nhưng với bản tính của hắn lúc này, sợ là sẽ dẫn tới cho Bạch Đế Thành không ít hoạ căn!
Bạch Nguyệt Dung xoa xoa trán, hai con mắt đỏ bừng hiện lên vẻ kiên quyết, mở miệng nói:
- Vậy thì phái nhân thủ ra đuổi giết hắn, Dương Xuân, chuyện này do ngươi phụ trách, cho dù không giết được hắn thì cũng phải mang hắn về đây!
- Vâng!
Dương Xuân trầm giọng đáp.
Sau khi nghe những lời này, Đường Phong không khỏi nhíu mày, Hàn Đông vậy mà lại trốn thoát? Ngẫm lại đêm đó Bạch Đế Thành cũng quá mức hỗn loạn, Hàn Đông thân là Thiên giai thượng phẩm cao thủ, mặc dù đã tiêu hao khí lực rất nhiều nhưng bởi vì ý niệm cầu sinh hắn cũng sẽ thể hiện ra thực lực không kém, trừ mấy người Bạch Nguyệt Dung ra thì cũng không ai có thể ngăn cản được hắn. Mà hắn bị Bạch Nguyệt Dung đánh trọng thương lại giả chết thoát thân, phần này tâm cơ cũng quá thầm trầm đi.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường