Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 598: Chém Giết Đẫm Máu
Một tia linh lực dao động nhộn nhạo xuất hiện trong không khí, thân ảnh mấy vị trưởng lão Khưu gia đột nhiên ngừng lại. Bởi vì, cách phía trước họ không xa chính là thân ảnh hai người Hạ Ngôn và Mai Tam.
- Ngươi là ai?
Một lão già mắt tam giác vẻ mặt âm trầm hung ác lên tiếng chất vấn Hạ Ngôn.
Lúc này, quần áo Hạ Ngôn mặc vẫn là trang phục của Đại Lục Ám Dạ. Từ bên ngoài mà nhìn cũng không khác người Đại Lục Ám Dạ. Mà chỗ kỳ quái chính là Hạ Ngôn quá trẻ tuổi. Hạ Ngôn trẻ tuổi như vậy khiến cho mấy tên trưởng lão không kìm lòng nổi đều âm thầm kinh ngạc. Tuổi trẻ cũng không kỳ quái, kỳ quái chính là tuổi còn trẻ như vậy mà đã có được thực lực kinh người như thế. Chỉ mới tán phát ra khí thế đã khiến cho mấy vị trưởng lão Khưu gia cảnh giới Linh Tông này đều cảm giác được một cỗ áp lực từ trực diện ập đến.
- Ta nói rồi. Ta là con cháu của Mai gia.
Hạ Ngôn nhếch miệng cười cười, hai mắt quang hoa chớp động, nhìn mấy lão già đối diện, thần sắc thong dong bình tĩnh.
- Trên ngọn núi này dường như có tất cả mười ba tên cảnh giới Linh Tông. Hiện tại vì sao chỉ có bảy người các ngươi tới đây?
Hạ Ngôn lên tiếng xoay chuyển đề tài.
- Thông báo cho bọn chúng đều đến đây đi, như vậy ta cũng có thể bớt được rất nhiều phiền toái.
Hạ Ngôn chắp hai tay sau lưng, đứng ngạo nghễ trước mặt mọi người. Lúc này, phần đông hộ vệ Khưu gia ở trong núi đều đã tới, trong tay cầm đao kiếm sáng loáng, bao vây quanh hai người Hạ Ngôn và Mai Tam.
- Cái gì?
- Làm sao ngươi biết?
Lão già mắt tam giác cau mày, gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Hạ Ngôn lên tiếng hỏi
Có tất cả mười ba vị trưởng lão đóng ở trong núi. Người bình thường căn bản không thể biết được tin này. Ngay cả một số đội trưởng hộ vệ trong gia tộc cũng không biết được.
- Thập thất trưởng lão! Nói nhiều lời vô nghĩa với hắn làm gì? Tiểu tử này là con cháu Mai gia, chúng ta đánh chết hắn ngay tại đương trường là được.
Một tên trưởng lão khác không kiên nhẫn nói. Tuy rằng biểu hiện của Hạ Ngôn phi thường cường thế, nhưng dù sao cũng chỉ có hai người. Cho nên, mấy vị trưởng lão này mặc dù trong lòng chấn động, nhưng cũng không cảm thấy được có uy hiếp quá lớn. Mấy người liên thủ giết chết hai người Hạ Ngôn, bọn họ không cảm thấy có khó khăn gì.
- Chỉ bằng mấy phế vật các ngươi sao?
Hạ Ngôn cười nhạo nói.
- Cái gì?
- Đáng giận! Tiều tử này thật ngông cuồng!
- Giết!
Thân ảnh một người trong bảy lão già đột nhiên lao lên, nhảy lên trên không trung, một thanh vũ khí loan câu chém ra một đạo quang ảnh, đánh thẳng về phía Hạ Ngôn.
- Thiếu chủ! Để cho ta đối phó hắn!
Mai Tam từ phía sau Hạ Ngôn dậm chân tại chỗ lao ra, trường kiếm trong tay liền giơ lên ngăn đón. Tuy nhiên, thực lực lão già kia mạnh hơn hắn nhiều lắm. Mai Tam mới bước vào cảnh giới Linh Tông, mà lão già kia cách cảnh giới Linh Tông trung kỳ cũng không xa.
Hạ Ngôn cũng không nhanh không chậm, cũng không có ngăn cản Mai Tam xuất thủ. Mà cánh tay vừa nhấc, một đạo khí lãng cuồn cuộn lao ra. Đạo khí lãng này cũng không kinh thế hãi tục, thật giống như công kích do Linh Sư bình thường thi triển ra vậy.
Kỳ thực lão già kia phi thân ra công kích lần này cũng chỉ là muốn thăm dò. Hạ Ngôn cường thế nhiều ít khiến cho bọn họ sinh lòng kiêng kỵ. Cho nên hắn muốn phải thử thực lực Hạ Ngôn một chút xem mạnh tới mức nào. Lão già này cũng nhíu mày, công kích của Hạ Ngôn căn bản không có bao nhiêu uy hiếp. Hắn cảm giác được một đạo linh lực dao động đang truyền đến kia, hung hăng áp chế loan câu trong tay liền chặn đánh một đạo linh lực kia, tiếp tục thuận thế xông giết về phía hai ngươi đằng trước.
Trưởng lão Khưu gia khác cũng đều lộ ra biểu tình thoải mái, Hạ Ngôn vừa xuất thủ, bọn họ liền buông lỏng trong lòng.
"A!"
Sau một tiếng kêu rên rất nhỏ, mưa máu liền bắn xuống. Thân hình trưởng lão kia vẫn còn đang ở trong không trung, đúng là một màn quỷ dị khó lường, từng tia máu đỏ sẫm đang không ngừng phun ra
"Ba"
Ước chừng trôi qua thời gian một lần hô hấp, thi thể người này mới mạnh mẽ rơi xuống mặt đất, hơi thở hoàn toàn thất lạc, hiển nhiên đã chết!
Phải biết rằng, sinh mệnh lực của cường giả Linh Tông, cho dù mới bị trọng thương phi thường nghiêm trọng, cường giả Linh Tông bình thường cũng sẽ không lập tức mất mạng. Nhưng một kích này của Hạ Ngôn lại có thể mang đi tất cả sinh cơ của lão già kia trong thời gian một lần hô hấp đó. Cho dù có nhiều đan dược tốt hơn nữa, căn bản cũng không thể kịp cứu chữa.
Mọi người ở đây toàn bộ bị khiếp sợ. Ngay cả Mai Tam cũng nuốt nước miếng phát ra tiếng "ục" từ nơi cổ họng, trường kiếm của hắn mới vừa rồi chém ra cũng không có bất cứ tác dụng gì. Kiếm quang còn chưa tiếp xúc với vũ khí lão già kia, lão già đó liền đã bị chém giết.
Mai Tam nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt chớp động.
- Đứng ở một bên là được.
Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Mai Tam một cái, không nặng không nhẹ nói một câu. Mai Tam vội vàng thu người lại, một lần nữa đứng ở phía sau Hạ Ngôn.
Chúng hộ vệ của Khưu gia người nào người đấy hít vào một hơi khí lạnh. Trưởng lão đại nhân của gia tộc bọn họ không ngờ chỉ trong nháy mắt đã bị người thanh niên đó giết chết. Một màn này khiến người khác rung động. Chỉ sợ suốt đời bọn họ cũng không thể quên. Trưởng lão thực lực cường đại như vậy mà trong nháy mắt thân hình bị chặt đứt làm đôi.
Phía xa xa, có một số phu khuân vác trong núi cũng tập trung lại một chỗ nhìn về chiến trường bên này. Mai Triển Tường đang lẫn vào trong đám người, vốn hắn định tới gần hơn nhưng lại bị hộ vệ Khưu gia ngăn cản, chỉ có thể đứng ở phía ngoài cách một trăm mét. Tuy nhiên một màn vừa phát sinh hắn cũng thấy được. Lúc này sắc trời tuy rằng mờ tối, nhưng cũng không thể hoàn toàn gây trở ngại tầm mắt đám người Mai Triển Tường.
Mai Triển Tường nhanh chóng rời khỏi đám người chạy trở lại nơi ở của những người Mai gia. Sức mạnh vốn có dường như lại một lần nữa rót vào trong thân hình bệnh tật của Mai Triển Tường, giúp hắn chạy nhanh hơn rất nhiều.
"Hộc hộc"
Mai Triển Tường về tới trong động, đứng không ngừng thở đốc.
Mai Luân nhìn thấy Mai Triển Tường trở về, vội nhíu mày hỏi:
- Triển Tường! Con cháu Mai gia kia đi chưa?
- Vẫn chưa!
Mai Triển Tường lắc đầu nói, lại hung hăng thở sâu một hơi, sắc mặt ửng hồng.
- Tại sao còn chưa đi? Chẳng lẽ đã bị đám Khưu gia khốn nạn kia giết chết rồi sao?
Ánh mắt Mai Luân trầm xuống, đau lòng nói.
- Không chết, người trẻ tuổi đó tự xưng là con cháu Mai gia. Tuy nhiên con chưa bao giờ gặp qua người này. Bên cạnh hắn còn có một người mà con đã gặp, chính là hộ vệ trước kia của đại ca.
Mai Triển Tường thoáng trầm ngầm giây lát, liền lên tiếng nói.
- ừ? Là hộ vệ trước kia của Mai Lạc Thiên sao?
Mai Luân bắt đầu cố nhớ lại trong đầu.
- Đúng vậy! Hắn là tâm phúc do đại ca bí mật bồi dưỡng, rất ít khi lộ diện với người ngoài, tuy nhiên con đã từng gặp qua hộ vệ đó. Tuy rằng gần hai mươi năm không gặp nhưng vẻ bề ngoài của hắn không có thay đổi quá lớn.
Mai Triển Tường khẳng định đáp.
- Mặc kệ là ai, bọn họ cũng là con cháu Mai gia, hai người bọn họ dám đến Nam Chung Sơn vậy chẳng phải có đi không có về sao?
Mai Luân đứng lên, có chút nôn nóng nói.
- Phụ thân! Người trẻ tuổi đó chỉ một chiêu đã giết chết một gã trưởng lão của Khưu gia!
Mai Triển Tường cũng trở nên hưng phấn, dồn dập nói.
- ừ? Cái gì? Con nói cái gì?
Mai Luân mắt trợn lớn, không thể tin nhìn về phía Mai Triển Tường.
- Là thật đó, phụ thân! Con tận mắt nhìn thấy, một trưởng lão Khưu gia xuất thủ công kích hắn trước tiên, nhưng lại bị một chiêu giết chết. Rất nhanh, thật sự rất nhanh.
Mai Triển Tường kích động nói:
- Con căn bản thấy không rõ. Con chỉ nhìn thấy tình cảnh trưởng lão Khưu gia kia chết, rơi xuống mặt đất.
- Ngươi nói người trẻ tuổi. Bao nhiêu tuổi?
Mai Luân hít sâu một hơi, ổn định tâm tình trong lòng.
- Đại khái hai mươi tuổi, thậm chí còn trẻ hơn.
Mai Triển Tường chớp chớp mắt nói.
- Hai mươi tuổi?
Mai Luân nhướng mày:
- Con cháu Mai gia? Không đúng nha, chẳng lẽ là...Nhưng hai mươi tuổi làm sao có thể giết chết trưởng lão Khưu gia?
Mai Luân chậm rãi lắc đầu.
- Đi, dẫn cha ra ngoài xem.
Nói xong, Mai Luân cùng Mai Triển Tường liền đi ra khỏi động. Mà những người khác cũng đều ngạc nhiên vui mừng đi theo phía sau. Những lời Mai Triển Tường vừa rồi nói khiến cho bọn họ động lòng. Đúng là bắt đầu dấy lên hy vọng. Một chiêu có thể giết chết trưởng lão Khưu gia vậy ít nhất phải có được thực lực Linh Tông hậu kỳ, thậm chí là Linh Tông đỉnh phong.
Nếu đúng như vậy, bọn họ có lẽ thật sự có cơ hội thoát khỏi Nam Chung Sơn, cái nơi giống như địa ngục trần gian này.
"Vù vù"
Mấy đạo nhân ảnh chớp động, trong trận lại xuất hiện thêm sáu người mới đến. Mười ba tên cường giả Linh Tông ở trên Nam Chung Sơn lúc này mới tính là đến đông đủ. Sáu người đến sau này mới vừa rồi thực ra là đang trong tu luyện. Cho nên không có chạy tới kịp lúc. Sau khi một gã trưởng lão bị giết chết, mặc dù đang trong giai đoạn tu luyện quan trọng, bọn họ cũng đều lao ra đây.
- Thất trưởng lão! Sao lại thế này?
Một lão già mặc cẩm bào sau khi đến đảo mắt nhìn qua, cuối cùng dừng lại trên người lão già mắt tam giác vừa rồi nói chuyện hỏi.
Hiển nhiên, trong đám trưởng lão Khưu gia ở đây, địa vị lão già mặc cẩm bào này cao nhất
- Chấp pháp trưởng lão!
Lão già mắt tam giáp chắp tay với lão già mặc cẩm bào, rồi chỉ vào Hạ Ngôn nói:
- Người này là con cháu Mai gia. Thực lực phi thường mạnh mẽ, một chiêu liền giết chết Nhị thập nhất trưởng lão.
Hạ Ngôn đứng ở đối diện, thong dong lãnh đạm, giống như căn bản chưa từng thấy hơn mười cường giả Linh Tông này vậy.
- Ngươi là con cháu Mai gia?
Lão già mặc cẩm bào kia cao thấp đánh giá Hạ Ngôn, nghi hoặc hỏi
- Phải! Mai Linh chính là mẫu thân của ta. Cường giả Linh Tông của Khưu gia ở trên Nam Chung Sơn hiện tại xem như đã đến đông đù. Ha ha, mười hai tên phế vật các ngươi hiện tại cùng lên hết đi.
Hạ Ngôn nâng một tay lên, ngón tay ở trong không trung khẽ điểm từng người một lạnh lùng nói
- Sao?
Lão già cẩm bào giận dữ:
- Trẻ con lớn lối! Ta thực muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc có năng lực gì.
Thân ảnh lão già cẩm bào vừa động, cũng không có sử dụng bất cứ vũ khí gì, một trảo trực tiếp chụp vào Hạ Ngôn.
"Lão gia hỏa này cũng là cảnh giới Linh Tông hậu kỳ!"
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, lập tức phán đoán ra thực lực lão già cẩm bào này. Trên khóe miệng vẻ cười nhạt càng đậm, đồng dạng cũng hư không một trảo.
Sau một tiếng xé gió rất nhỏ, lợi trảo do linh lực của hai người hình thành nhanh chóng ở trong không trung va chạm nhau.
"Ba"
Linh lực của lão già cẩm bào trong khoảnh khắc liền tan rã. Lợi trảo của Hạ Ngôn giống như chỉ tùy tiện xuyên phá một lớp giấy, tiếp theo lại vô cùng mau lẹ chụp vào lão già cẩm bào kia
- Không...
Lão già cẩm bào ánh mắt trợn tròn, hơi thở trầm xuống, hét lớn một tiếng, khẩn cấp lùi thân hình lại. Nhưng hắn cho dù tránh mau hơn nữa cũng làm sao có thể mau bằng lợi trảo của Hạ Ngôn?
"Crắc"
Thanh âm do xương vỡ vụn vang lên rõ rệt, đầu của lão già cẩm bào trong nháy mắt vặn vẹo một hồi óc vỡ tung, hai con mắt cũng bị dồn nén mà lăn ra ngoài.